Sau việc đó Hiền vẫn bình thường với nó, như chưa có gì xảy ra. Ngày 30 cả nhà dậy làm cỗ sớm. Trước giờ chỉ có hai mẹ con với nhau. Giờ thêm cả Tâm và thằng Thuận, cỗ làm to hơn trước. Tâm thấy mắt Cẩm ánh lên niềm hạnh phúc trọn vẹn khi cả gia đình quây quần bên bữa cơm tất niên.
Ăn xong Tâm đưa cả nhà ra phố xem chợ tết. Không to như ở thủ đô nhưng cũng khá náo nhiệt. Cẩm và Tâm mỗi người một tay dắt thằng Thuận, vui vẻ trong tiếng phố phường náo nhiệt.
Chiều ba mươi, Tâm đưa cả nhà, cả Hiền qua nhà nó. Nhà nó hay làm cỗ cúng buổi chiều. Vừa vào cổng đã nghe tiếng í ới, tiếng gà kêu loạn vì sắp bị cắt tiết. Nó thấy chú nó đang khề khà uống nước với anh Công. Thằng Mạnh đang loay hoay giữ cánh gà để thằng Tính vặt lông cắt tiết. Cảnh tượng mọi người sum vầy như ngày xưa làm Tâm thấy lòng mình ấm lại. Ánh mắt nó bắt gặp ánh mắt mẹ, sự hạnh phúc khẽ mỉm cười nơi đôi môi Tâm.
Mọi người mỗi người một chân một tay nên cỗ cũng xong sớm. Nó chỉ thấy hơi buồn khi không nhìn thấy Liên. Tâm đôi lần gặng hỏi nhưng thím kêu không biết. Nó bực dọc đi tắm. Nhà tắm bị tranh mất bởi anh Công. Nó nghe loáng thoáng tiếng chị Thanh trong đó. Tâm quay ra ngoài, 2 thằng ranh đang thi nhau dội nước giếng lên người thử thách nhau về sự chịu lạnh. Chúng định kéo Tâm vào nhưng Tâm qua cái tuổi trẻ trâu rồi, nó là già trâu rồi nên không muốn dính vào.
Mẹ bê chậu nước xông thơm phức đi ra. Tâm chợt nhớ tết hồi xưa mẹ vẫn hay gội đầu cho nó. Như biết Tâm nghĩ gì, mẹ khẽ bảo:
– Ngồi đây mẹ gội đầu cho.
Tâm ngoan ngoãn ngồi xổm xuống để mẹ gội đầu. Tóc nó chả có mấy nhưng nó thích cảm giác tay mẹ mơn man trên đầu. Từng gáo nước mùi già thơm phức ấm áp rửa sạch đầu nó. Tâm chợt thấy một mùi hơi nồng nồng xộc vào mũi. Nó thoáng ngẩng đầu lên nhìn mẹ thì thầm:
– Mùi của mẹ… con ngửi thấy rồi.
– Nói bé thôi… mẹ chưa tắm nên thế.
– Không phải mẹ nhớ con nên thế à.
– Biết mà còn hỏi.
Mẹ lườm yêu nó, rồi cứ thế vớt nước gội đầu cho nó. Tâm còn đang tận hưởng cảm giác dễ chịu được bàn tay mẹ vuốt ve nơi đầu thì thằng Tính thằng Mạnh nhảy sổ vào đòi gội đầu. Nó đành phải ngồi dậy, bực bội nhìn hai thằng phá đám. Mẹ khẽ cười, nó thấy mẹ vẫn đẹp như vậy. Hay mẹ vừa là người nó yêu vừa là mẹ nó, nên nó luôn thấy mẹ đẹp nhỉ.
Bữa cơm chiều 30 là lúc cả gia đình đông đúc và vui nhất. Qua bao biến cố nó và chú lại cụng chén với nhau. Anh Công có vẻ cũng khá vui, dường như cuộc sống cùng nhà vợ làm anh cũng không thoải mái lắm. Cả thím và mẹ đều uống vài chén, ngày cuối năm nên ai cũng buông thả chính mình.
Năm nay tết quê nó bắn pháo hoa ở mấy điểm. Huyện quê nó cũng là một điểm có bắn pháo hoa. Thằng Tính và Mạnh giục giã chỉ chực đi xem pháo hoa. Tâm chả hiểu, có lẽ do tâm lý tuổi trẻ, chứ pháo hoa ở Hà Nội phải đẹp hơn chứ. Anh Công dường như cũng muốn đi nhưng giờ còn ngất ngây nằm nghỉ.
Tâm quay qua mẹ và Cẩm, nó không biết mọi người có xem pháo hoa không. Mẹ không đi, mẹ bảo muốn ở nhà khấn giao thừa, còn cầu khấn tổ tiên và bố phù hộ chúng nó. Tâm quay qua Cẩm, nàng cũng lắc đầu. Có lẽ vì còn vướng thằng Thuận. Tâm thấy sự thất vọng nơi Hiền, có lẽ nàng cũng muốn đi. Chả biết thế nào Tâm chợt đồng ý đi, Hiền nhảy cẫng lên vì vui sướng.
Đi ra đến cổng, Tâm bảo ba mẹ con Cẩm về trước. Nó muốn ở với mẹ thêm một lúc. Cẩm như biết ý, khẽ liếc nhìn nó cười. Tâm ngại ngùng gãi gãi đầu.
Nó vào nhà thì mẹ đang trong buồng. Mẹ nằm đó, má hây hây đỏ vì say rượu. Tâm nằm xuống, ngắm nhìn mẹ của nó, Thương của nó. Mẹ khẽ mở mắt ra, mơ màng nhìn nó. Tâm nhẹ hôn lên mắt mẹ, mũi rồi miệng mẹ. Mùi rượu nếp khẽ bay vào mũi, nó ngậm chặt lấy môi mẹ. Mẹ vòng tay ôm chặt nó, hôn lại nó. Hai mẹ con dần quấn vào nhau, trao nhau những yêu thương sau bao ngày xa cách.
– Mẹ, còn thèm được yêu mẹ.
– Mẹ cũng muốn. Nhưng còn mọi người.
– Vậy để con đợi mọi người đi.
– Con quên là con vừa bảo cũng đi xem pháo hoa à.
Tâm vỗ đầu, nó quá là ngốc. Tự dưng đi xem pháo hoa làm gì, giờ muốn gần mẹ mà không được. Mẹ bật cười, gỡ tay không cho nó vỗ đầu nữa.
– Để khi khác. Lúc nào được mẹ cho.
– Giờ mẹ kêu con lớn không cho con nằm cùng thì làm sao có dịp nào.
– Để mẹ xem. Chứ giờ thằng Tính nó lớn rồi, nó lên thành phố nó biết nhiều. Mẹ giờ cũng không dám mặc mấy cái quần lót gợi cảm ra nữa. Hồi chiều gội đầu cho nó mẹ còn thấy nó hơi đỏ mặt.
– Mẹ, nó nhìn thấy gì của mẹ à.
– Mẹ không rõ, nhưng mẹ mặc kín mà. Nhưng giờ phải cẩn thận. Mẹ không muốn em con nó biết mẹ con mình thế này.
Mẹ nói rồi ôm chặt, dúi đầu nó vào ngực mẹ. Nó và mẹ cứ thế ôm nhau. Tiếng thằng Mạnh vọng ra giục thằng Tính đi chơi. Mẹ và nó rời nhau ra.
– Con đi tắm đi rồi chuẩn bị qua đón cái Hiền đi. Mẹ nằm ngủ một lúc. Uống mấy chén say quá.
Tâm muốn ở với mẹ thêm nhưng đành đi tắm. Nó chợt nhớ ra, lúc nãy mình vì sao lại muốn xem pháo hoa. Nó nhớ tới pháo hoa đêm nào ở Đà Nẵng, nơi có một cô gái đã yêu và trao nó lần đầu trong đời.
Tâm đi tới nhà tắm, thế nào vẫn có người dùng. Nó định quay lên nhưng nghĩ thế nào bỗng gõ cửa. Mọi thứ im lặng rồi có tiếng trả lời:
– Ai đấy.
– Em đây.
Cánh cửa mở hé ra, chị Thanh hé đầu sau cánh cửa. Tâm lách người vào rồi đóng cửa. Nó đứng sững đó, chị đang không mặc gì, tấm thân vẫn còn đọng nước tắm. Chị nhìn nó, hơi ngượng nghịu khi nó nhìn chị. Tay chị khẽ che nơi yếu mật, nhỏ giọng:
– Nhìn gì mà nhìn.
– Chị đẹp quá.
– Em liều lắm. Anh Công biết thì sao.
– Chị cũng liều, chị dám để em vào.
Câu nói có phần phũ phàng nhưng đúng. Chị ngẩng đầu nhìn nó. Cả hai chị em cứ nhìn nhau. Rồi Tâm bắt đầu trước. Nó kéo chị vào, ngấu nghiến hôn lên môi chị. Chị như còn điên hơn nó, hôn lấy hôn để nó. Chị đưa lưỡi thật sâu trong miệng nó, xoắn chặt lấy lưỡi nó. Tay nó ấp vào vú chị mà bóp. Chị ưỡn ngực ra cho nó bóp, tay tìm xuống cởi quần dài nó ra.
Cái quần nhanh chóng được Tâm và chị phối hợp cởi ra, cả cái quần đùi cũng thế. Chị vồ vập vào con chim nó vuốt ve. Nó thì mơn man nơi cổ chị. Bàn tay cứ vừa xoa vừa nắn bầu vú cứng và mềm mại của chị. Chị rên lên khi miệng nó thấp xuống tìm vú chị. Nó cứ thế đánh lưỡi quanh núm ti của chị. Tay chị sục cặc nó càng lúc càng nhanh.
– Chị sục tiếp em ra mất.
– Ra đi, chị muốn nuốt tinh em. Chị muốn làm nó xìu xuống. Không thì chị không chịu nổi, chị cho nó vào trong chị mất.
– Chị thèm em lắm phải không.
– Thèm lắm… chị thật muốn được em nhét vào một lần… nhưng chị không dám.
– Vậy để em làm chị sướng… theo cách khác.
Thanh còn chưa hiểu nó làm cách nào, thì thằng Tâm xoay người nàng chống vào tường. Nó áp sát vào sau lưng nàng, con chim nó bỗng chọc vào háng Thanh. Thanh giật mình muốn cản lại nhưng thôi. Nàng đang định cong mông, dạng chân lên cho nó chọc vào. Sự cám dỗ và thèm khát bao lâu nay như chất gây nghiện mài mòn tâm trí Thanh. Thanh thật muốn một lần được nó địt.
Nhưng thằng Tâm không nhấc chân Thanh lên. Nó cắm con cặc vào giữa háng nàng. Con chim miết mạnh vào khe lồn rồi nằm im nơi đó. Thanh như hiểu ý, nàng khép chặt hai chân vào. Con cặc bắt đầu nhấp nhè nhẹ ma sát nơi cửa lồn. Tay nó luồn ra bóp hai bầu vú của Thanh. Thanh như rên lên, cái cảm giác được tiếp xúc cái đó của nó làm nàng kích thích cực độ.
Con cặc cứ thế thúc mạnh, ma sát với mép lồn Thanh. Nước lồn cứ thế ào ạt chảy ra bôi trơn con cặc đâm vào rút ra thêm thuận lợi. Tâm cũng như cơn điên, nó chỉ muốn con chim chếch lên trên để chọc vào cái lỗ lồn Thanh. Nhưng nó biết tầng vách mỏng giữa nó và chị Thanh còn đó, cả hai cố gắng không đâm qua cái tầng vách đó. Những tiếng rên rỉ, hít hà vì sướng vang lên trong căn phòng tắm như thể đó là cuộc làm tình đang lên cao trào tột đỉnh.
– Thanh, em có trong đó không.
– … anh Công à… có chuyện gì vậy.
– Anh nghe như em bị làm sao… sắp đến giờ rồi. Đi không muộn mất.
– Ư… đợi em… em đang… tỉa lông… hơi đau… ư… aaa… anh cứ lên nhà trước… đi… aaa…
– Ha ha, tí nữa anh sẽ thưởng thức cô bé xem hôm nay thay đổi ra sao.
– Ư… ư… lên đợi em… em xong ngay…
Tiếng Công im bặt một lúc, có lẽ anh đã lên nhà. Thanh lúc này mới dám thở mạnh ra. Nàng quay lại, mặt đỏ bừng thở hổn hển nhìn Tâm:
– Em ác lắm, em cứ như vậy chị sao chịu nổi. Lần sau chị lại vồ vào em mất.
– Thế đừng chịu nữa. Chị nghĩ em làm sao chịu khi chỉ cần chút xíu nữa là đâm được vào trong mà em không dám đâm. Em như muốn điên lên đây.
Ánh mắt Thanh long lanh nhìn Tâm. Nàng đưa tay giữ chặt mặt nó kéo vào miệng mình. Cả hai quấn chặt lấy nhau. Thanh đu cả người lên người Tâm, ngấu nghiến hôn Tâm như thể sẽ không bao giờ còn được hôn nó nữa. Rồi trong cơn điên loạn, nàng cắn mạnh lên ngực nó ngay gần trái tim một vết răng thật rõ. Thanh cắn xong thì gục vào vai Tâm khóc tu tu. Tâm chỉ rên lên chứ không kêu, nó nhẹ ôm lấy Thanh vỗ về. Thanh đập đập thật mạnh vào lưng nó:
– Đáng ghét, em là đồ hư hỏng. Em làm chị không quên em được.
– Em xin lỗi, chúng ta thật hư hỏng chị nhỉ.
– Chỉ có em thôi, em quyến rũ chị.
Tâm phì cười làm Thanh cũng cười theo. Nàng đẩy nó ra khỏi người nàng, bàn tay vuốt ve má nó.
– Em ra trước đi, đến giờ anh chị đi xem pháo hoa rồi.
Tâm khẽ gật đầu, nó biết chị và nó đến lúc phải tách ra. Tâm mặc nhanh quần áo rồi khẽ mở cửa. Nó ghé qua phòng, mẹ vẫn đang nằm ngủ. Tâm đặt đồng hồ cho mẹ lúc 11h để mẹ còn dậy cúng giao thừa. Nó lặng lẽ lấy xe đi về nhà Cẩm. Bên hiên nhà có người con gái lặng lẽ nhìn nó rời đi, khuôn mặt thất thần không biết đang nghĩ gì nữa.
Tâm về đến nhà thì Hiền đã váy áo xong xuôi. Thằng Thuận vừa ngủ xong. Giá mà nó lớn hơn chút có lẽ Tâm sẽ thuyết phục Cẩm cùng đi xem pháo hoa. Cẩm đứng cạnh Tâm cùng ngắm thằng Thuận, nó là giọt máu của nàng, cũng là trái chín của nàng và Tâm. Tay Tâm nhẹ nắm lấy tay Cẩm, kéo tay nàng lên để vào môi nó.
– Đợi lát nữa anh về.
– Sao anh không qua với chị Thương.
– Để lúc khác. Bên đó cũng đông người.
– Anh nhớ về ngay đấy, đừng để ai dụ dỗ.
– Ai là ai?
– Cái Hiền chẳng hạn.
– Em sợ à.
– Sợ chứ sao không. Con gái của em sao em không biết. Nó nhìn anh như muốn săn anh vậy.
– Thế em thì sao, em có muốn săn anh không.
– Sao phải săn. Anh là con thú bị em nuôi nhốt rồi.
Tâm vỗ mông Cẩm 1 cái, nàng cười khúc khích rồi ôm chặt cổ Tâm.
– Nếu nó cứ đòi thì anh cho nó đi. Em cũng không hẹp hòi gì.
– Anh và Hiền chấm dứt rồi. Anh cũng không muốn em buồn. Có lẽ Hiền chưa quen thôi. Hãy để Hiền tự cân bằng cảm xúc của mình.
– Đôi khi con nghiện không thể cai được luôn, mà cần thời gian. Đôi lúc người ta vẫn phải cho một liều ma túy nhẹ để qua cơn.
– Em nối giáo cho giặc, sau đừng có trách.
– Nói sao nó vẫn là con em. Em chỉ ghen thôi, nhưng em cũng thương nó. Giá mà nó và anh…
Tâm vỗ mông Cẩm không cho nói nữa. Nó nhẹ hôn lên môi nàng. Bờ môi hé ra để môi nó ngậm vào. Hai tay nàng ôm chặt cổ nó, đặt lên môi nó một nụ hôn thật chặt.
Tâm đèo Hiền đi, nó nhìn thấy sự dùng dằng trong mắt Cẩm. Vừa không muốn nó có thêm người đàn bà khác, nhất lại là con gái mình. Nhưng mặt khác nàng lại muốn Tâm thỏa mãn Hiền, thậm chí cả hai lại kết hợp với nhau. Sự ích kỷ của nàng làm chính nàng rối bời. Tâm cũng không biết khuyên Cẩm ra sao nữa.
Hiền ngồi sau lưng nó mà như không chịu ngồi yên. Nàng dính chặt người vào lưng nó. Dù có áo khoác nhưng Tâm vẫn hơi cảm nhận được sự mềm mại của ngực nàng. Tay Hiền ôm chặt bụng nó, thi thoảng lại sờ mó bên dưới làm Tâm mất tập trung. Nó cũng không muốn nặng lời với nàng lên cứ thế phóng nhanh. Được một đoạn thì nó gặp vợ chồng anh Công đang đi, Hiền biết ý phải ngồi ngay ngắn lại.
Nơi tỉnh lẻ được xem bắn pháo hoa nên mọi người đi rất đông. Tâm phải giữ tay Hiền mới không bị lạc. Một bàn tay cũng chợt nắm lấy tay nó. Tâm thấy chị Thanh khẽ cười. Nó vội vàng giữ chặt tay chị. Nhưng chỉ được ít lâu đám đông làm nó và chị phải buông tay nhau ra. Chen lấn một hồi cũng đến được chỗ xem bắn pháo hoa, mọi người hồi hộp chờ đến khoảnh khắc giao thừa.
Tâm nhìn qua đằng xa, anh Công và chị Thanh đang đứng. Chị khẽ quay lại như cười với nó. Pháo hoa bắt đầu nổ trên bầu trời. Mọi người ồ lên chào đón giờ phút giao thừa. Pháo hoa rõ gần, Tâm có thể nhìn thấy thật rõ. Nhưng nó muốn nhìn cái pháo hoa của năm nào đó, xa xôi nhưng đầy kỷ niệm. Nàng gọi điện bảo về ăn tết với dì, không hiểu giờ nàng có đang ngắm pháo hoa không.