Tâm – Chương 253: – Botruyen

Tâm - Chương 253:

Ngày cuối năm. Vậy là mai nó sẽ về với mẹ với làng quê của nó. Tâm nhìn mọi thứ, nó thấy buồn bã. Chuyện nó và dì có lẽ thế là chấm dứt. Tâm hơi nuối tiếc. Nếu nó không nói câu đó, có lẽ nó và dì sẽ tiếp tục. Nhưng lúc đó Tâm muốn có trách nhiệm với dì. Nó cũng có chút tình cảm với người đàn bà mình sống, ăn nằm hơn nửa tháng. Hai con người không nói tình cảm với nhau mấy, nhưng những cuộc truy hoan hằng đêm làm không chỉ thể xác mà linh hồn dường như cũng đồng điệu với nhau. Những cử chỉ yêu thương trong cuộc sống làm Tâm ngộ nhận dì có tình cảm với nó. Có lẽ đó chỉ là cuộc vui thôi sao.
Năm nay nó không phải ở lại, nên cũng hùa vào theo cuộc vui của đám thợ. Thợ ở xa về gần hết rồi. Ở lại chủ yếu là muốn kiếm thêm để có thêm tiền đưa về nhà. Tâm uống hết mình, nó cũng không muốn giữ gìn gì nữa. Nó muốn say, cho thoát khỏi những bức bối mấy hôm nay.

Tiếng chuông điện thoại cắt đứt màn zô hò uống rượu. Tâm theo thói quen vẫn xem điện thoại, là cô Loan gọi. Nó đi ra góc vắng rồi nghe. Cô bảo nó tới khách sạn X có việc cần nhờ.

Tâm ngần ngừ rồi đáp ứng. Nó vẫn hơi sợ cô, có lẽ từ cái đợt nó tát cô. Tâm ra súc miệng cho bớt mùi rượu và rửa mặt cho tỉnh. Rượu làm nó hơi chếnh choáng.

Cô Loan từ lúc nào cũng bắt chước dì trưng dụng một phòng khách sạn để làm nơi làm việc. Có lẽ cái vị thế giám đốc công ty to cần có văn phòng để tiếp khách. Trước giờ việc buôn bán của cô chỉ dừng lại ở café, gặp gỡ trao đổi và quyết định nơi quán xá. Nhưng giờ phải khác, không suồng sã như trước được.

Tâm gõ cửa phòng rồi vào. Cô đang ngồi trên ghế sau bàn làm việc. Nó khẽ chào cô rồi tiến vào.

– Cô gọi cháu có việc gì ạ.

– Cháu xem sửa giúp cô cái bóng đèn. Tự nhiên hỏng, tối quá cô làm việc không quen. Hỏng liền 2 bóng trong 2 ngày. Ai nhập đèn nguồn ở đâu mà chán quá, ra tết phải chỉnh đốn.

– Có đèn thay chưa cô.

– Đây, ngay trên bàn đây. Lúc nãy cô gọi cậu Tứ đến sửa. Mà vợ cậu ta lại vừa vào viện sắp đẻ lên cậu ta vội đi luôn. Mấy đứa nhân viên gọi mà không đứa nào biết đấu dây điện là thế nào.

– Tết rồi cô. Trực toàn bọn trẻ măng, chắc không được ai chỉ. Để cháu thay nhanh cho. Cháu đứng luôn lên bàn được không.

– Cháu đứng luôn đi.

Tâm leo lên bàn. Nó nhanh chóng thay xong cái bóng mà không cần tắt điện. Nó cúi xuống định bảo cô thì thấy cô cũng đang nhìn lên. Cô đang nhìn vào… đũng quần nó. Tâm hơi sững, rồi nó chợt thấy ngực cô. Từ trên cao nó có thể thấy khe ngực trắng mịn màng của cô. Cái áo sơ mi dường như bị cởi một cúc ra hay sao mà nó có thể chiêm ngưỡng bầu ngực tròn được đôn lên thật đẹp. Tâm chợt bắt gặp ánh mắt cô. Nó và cô có chút bối rối. Tâm leo xuống, cười nói dấu đi sự bối rối vừa rồi.

Nó đi ra thay bóng còn lại. Khổ nỗi không có cái ghế nào đủ cao, chả nhẽ kéo bàn làm việc của cô ra đây. Nó liếc thấy cái đôn sứ cao gần đó. Có lẽ đủ cao. Nó lôi cái cây cảnh khỏi đôn sứ rồi vác đôn ra chỗ thay bóng. Tâm trèo lên và thấy không ổn, cái đôn cứ hơi rung khi nó cố kiễng chân lên tháo cái bóng.

Chân nó bỗng được giữ chắc lại, cái đôn cũng không cập kênh nữa. Nó nhìn xuống, cô đã giữ cái đôn lại. Nó thoáng nhìn thấy bầu ngực càng rõ rệt hơn. Tâm vội cười với cô cảm ơn rồi thay tiếp. Đèn này chỉ hỏng chip led không hỏng tụ nên thay nhanh. Tâm định xuống thì chợt cái đôn cập kênh dữ hơn khi một chân nó rời khỏi đôn. Theo bản năng Tâm bám lấy người cô. Không đủ để làm nó ngã, nhưng nó kéo cô lại vào người nó. Tâm có thể ngửi rõ mùi thơm trên người cô. Không hiểu là mùi nước hoa gì mà thơm thật nhẹ.

– Cháu xin lỗi, tự dưng lúc xuống đôn nó cập kênh.

– Do cô, chân cô đau nên không ngồi giữ được nữa mà phải đứng lên.

– Chân cô bị làm sao.

– Lúc nãy cô định thử thay đèn. Mà tại cô đứng ở gần mép bàn, lúc cúi xuống không vững nên ngã xuống đất. Chắc chống chân mạnh nên chân bị đau.

– Có bị sái không cô.

– Chắc không đến nỗi, vẫn đi được nhưng hơi đau.

– Cô chườm đá chưa.

– Chưa, cô nghĩ không sao nên không làm.

– Để cháu làm cho, sắp tết rồi đau chân đi sao được.

– Vậy giúp cô. Tủ lạnh đằng kia kìa.

Cô cà nhắc đi lại bàn làm việc, nó đi ra lấy đá. Không có khăn, đành chườm trực tiếp vậy. Nó đến nơi, cô ngồi đó đợi sẵn nó. Nó định chườm thì chợt dừng lại.

– Sao không làm đi cháu.

– Cô… đang mặc quần tất. Làm có sợ ướt không cô.

– À… vậy để cô cởi ra.

Cô đứng dậy. Nó biết ý quay mặt đi. Bỗng nó chợt nhìn thấy cái gương đằng xa. Như một sự thôi thúc nào đó, nó bước vài bước để nhìn được góc khác trong gương. Nó đã thấy điều cần thấy. Cô đang vén cái váy lên cao, bàn tay đang nhẹ tuột cái quần tất nơi bắp đùi xuống. Nó thấy thấp thoáng hai bắp đùi của cô, tròn và nuột. Tâm vội ngắm nghĩa khắp nơi như không có gì. Cô gọi khẽ nó, Tâm quay lại. Chân cô đã bỏ quần tất ra, trắng mịn đẹp tuyệt như lần trước nó cũng chườm cho cô.

Tay Tâm khẽ cầm vào chân cô, nó thấy cô hơi run. Ngón tay khẽ cảm nhận sự mịn màng mềm mại của bàn chân rồi bắt đầu chườm đá lên chỗ nó nghĩ cô đau. Cũng không biết hiệu quả không nhưng cô để yên nó làm. Nó nhân cơ hội bắt đầu nhìn ngắm chân cô. Chả mấy khi được gần người phụ nữ đẹp và… ghê gớm như cô. Nó cứ mặc định cô như vậy sau màn đánh ghen đêm mùng 1 tết. Có lẽ cá tính con đực nổi trội trong nó thích chinh phục con cái, càng dữ càng muốn chinh phục.

Bàn tay nó chợt cầm chân cô cao hơn, gần phía bụng chân. Những ngón tay khẽ nhúc nhích nhẹ cảm nhận da chân cô. Bỗng nhiên có một mùi gì đó xộc vào mũi nó, nồng nồng đầy quyến rũ. Nó chợt nhận ra cái mùi này. Đó là mùi của con cái phả ra khi thèm muốn con đực. Tâm ngước lên, nó chợt bắt gặp hai đùi của cô hơi dạng ra. Cái mùi đó càng xộc ra đậm hơn. Bàn tay Tâm từ lúc nào đã vuốt lên bụng chân cô. Rượu, hay bản năng con đực đang thôi thúc nó, cũng chả rõ nữa. Nó thấy cô đang nhìn nó, và nó cũng nhìn cô. Cả hai như đang đọc hiểu ngôn ngữ trong mắt nhau.

Chân cô không hiểu do tay nó tác động hay sao mà chợt mở rộng ra. Nó như được cổ vũ, tay khẽ ấn nhẹ hai chân để nó dang rộng ra. Tâm chợt liếc, nó giật mình rồi nhìn cô. Nó thấy cô hơi đỏ mặt như thừa nhận, nó lại nhìn ngang. Lồn cô vẫn ẩn ẩn hiện hiện không rõ ràng sâu trong cái chân váy. Nhưng nó có thể khẳng định cô không mặc quần lót. Cô để nó nhìn thấy, phải chăng…

Tâm huy động hết công suất của não. Hơi men chẳng làm não nó hoạt động chậm đi gì cả, mà chỉ khiến nó bạo dạn hơn. Bàn tay không hiểu đã được bộ não đồng ý hay chưa mà chợt xoa nhẹ lên đùi cô, luồn vào bên trong cái chân váy mà vuốt nhẹ. Cô hơi run run, đôi chân chợt hơi khép lại nhưng vẫn đủ rộng để tay nó thám hiểm.

– Thôi, thế là được rồi. Chân cô đỡ đau rồi.

– Cháu muốn làm tiếp. Cô nhé.

– Có lẽ không nên… cô…

Loan chưa tìm ra lời gì thuyết phục nó thì bàn tay nó đã trườn sâu vào gần bẹn nàng. Những ngón tay lướt nhẹ qua bắp đùi làm Loan thấy nứng. Cơn nứng vốn tưởng đã tắt lúc nãy khi Loan thủ dâm giờ lại bùng lên vì bàn tay nó. Đôi chân nàng khép lại, nhưng chỉ khiến tay nó kẹt nguyên trong đùi nàng. Những ngón tay vẫn mơn man nơi mu lồn làm Loan khó chịu. Loan dùng hết sức kéo tay nó ra đứng dậy. Nàng định trách nó vài câu rồi đuổi nó đi, dù biết như vậy sẽ trái với khao khát sâu bên trong nàng.

Loan còn chưa kịp nói gì thì nàng lại bị đẩy ngã xuống ghế. Thằng Tâm chồm lên, áp cái miệng vẫn còn mùi rượu vào miệng nàng. Loan khó chịu, nàng không thích mùi rượu bia. Nhưng chả làm gì được, nó to và khỏe quá, tay Loan đẩy ra không được. Loan tính la lên mà phản tác dụng. Cái lưỡi nó lùa vào khoắng trong khoang miệng tìm lưỡi Loan. Bàn tay thô bạo để lên ngực xoa bóp vú nàng qua 2 lớp áo.

Loan dùng hết sức đẩy mạnh xuống đất, cái ghế trượt về sau làm thằng Tâm hơi mất đà. Loan vùng dậy định chạy thoát, thì nó đã lại kịp vồ lấy nàng. Loan bị đẩy ấn vào tường, cả người nó dí chặt vào nàng. Cái miệng thô lỗ muốn hôn Loan. Nàng quay mặt đi tránh cái miệng nó. Chợt chân váy bị kéo mạnh lên, bàn tay nó bóp mạnh vào mông Loan. Những ngón tay theo khe đít tiến xuống. Loan rên lên một tiếng, người nàng sững người lại.

Tâm như bị dục vọng dẫn dắt. Cơn say chỉ góp phần làm thức tỉnh con thú trong người nó. Nó vồ vập vào cô Loan bất chấp hậu quả. Bàn tay vuốt ve nơi mu lồn nhưng bị cái ghế chặn lại. Nó hơi ngạc nhiên, thường thì cũng phải sờ thấy cái mồng đốc chứ. Nhưng chả thấy lồn nàng đâu cả.

Cô chợt kéo tay nó ra và đứng lên. Nhưng điều đó chỉ làm con thú trong Tâm thêm thèm khát. Nó vồ vào cô, ngậm chặt lấy miệng nàng bằng cái miệng thô lỗ của nó. Cái lưỡi khoắng loạn tìm lưỡi Loan mà giao lưu tiếp xúc. Bàn tay áp lên ngực cô, cảm nhận bộ ngực mềm mại qua lớp áo. Cái ghế trượt về sau làm nó chúi nhủi, nhưng nó nhanh chóng đứng dậy. Nó đẩy Loan vào tường, hít ngửi mùi của cô. Bàn tay luồn xuống bóp lấy cái mông chắc nịch của cô.

Bàn tay Tâm vuốt dọc nơi kẽ đít. Nó chợt dừng lại vì phát hiện ra một điều lý thú của cô. Lồn cô mà nó không tìm thấy, thế nào lại sát với lỗ đít. Cái lồn không chổng ra trước mà lại tụt ở phía sau. Ngón tay nó chạm vào thì thấy cái lồn đã nhoét nước. Tâm đưa ngón tay đi vào, vách lồn chợt co lại mút lấy ngón tay nó. Cô rên nhẹ lên khi tay nó đi vào. Tâm cứ thế thụt ra thụt vào lồn cô. Cô vẫn lắc mông muốn đẩy nó ra, nhưng nó nào chịu. Cô làm sao thế nhỉ, cái lồn nhoét nước rồi sao mà còn muốn đẩy nó ra. Nó chả nghĩ ra lý do, mà nhân cơ hội cô hẩy mông định đẩy tay nó ra thì nó lại đút vào bằng 2 ngón. Nó thấy cô đứng yên, chân run run khi 2 ngón tay nó thọc sâu trong lồn cô. Hai ngón tay cứ thụt thật nhanh, lồn cô mút nhả tay nó liên tục. Tay còn lại khẽ kéo chân cô ra. Cô dạng cả 2 chân rộng ra, áp người vào tường chịu đựng.

– Bỏ ra đi Tâm. Đừng làm vậy. Cô không thích đâu.

– Không thích sao bướm cô nhiều nước thế, ướt cả tay cháu rồi. Lồn cô đang bóp chặt ngón tay cháu đây.

– Không phải thế. Đó là phản ứng sinh lý. Cô không muốn… hờ… hờ… như thế này… hờ… hờ…

– Vậy thế này thì sao.

Loan định trả lời nó là dù thế nào nàng cũng không muốn. Nhưng câu nói tới cửa miệng chợt dừng lại. Thằng khốn, nó đã nhét chim vào trong lồn nàng mất rồi. Lồn nàng thế mà run rẩy, bóp chặt con chim nó. Loan thấy tê dại hết vùng bẹn háng. Một cảm giác tê buồn, thoải mái đến lạ đang lan dần khắp vùng hông đến hai đùi. Loan run rẩy khi con chim nó đâm sâu dần trong cái lồn cô đơn của nàng. Một cảm xúc kỳ lạ, có bức tức, có xấu hổ, có căm ghét, có mong đợi, và… sướng đến run rẩy.

Tâm bắt đầu thúc cặc mạnh dần vào lồn cô Loan. Cái lồn như sinh ra cho tư thế này vậy. Con cặc dễ dàng đâm vào và đi tới tận cùng lồn cô. Cô dường như cố ngăn để tiếng rên không vang lên. Nhưng nó biết cô sẽ sớm đầu hàng. Con chim nó cứ thúc phành phạch từ đằng sau, chọc vào cổ tử cung của cô. Những tiếng thở dần nặng nề và nhanh dần. Rồi đến một lúc cô không chịu nổi nữa. Không phải là rên mà cô như hét lên. Hai bàn tay cô bấu chặt vào tường, cả người cô run rẩy.

Tâm ép chặt người nó vào người cô, con cặc cứ thế thúc liên tục. Cô đưa hai tay đập liên tiếp vào tường. Không còn tiếng rên nữa mà là tiếng khóc nấc. Lồn cô bóp chặt lấy chim nó, cả người cô cứ giật giật liên hồi. Tâm giữ chặt hông không cho cô khuỵu xuống, con cặc tiếp tục tra tấn lồn cô. Cô đưa tay ra sau muốn nó dừng lại, nhưng Tâm mặc kệ. Nó giữ chặt tay cô lấy đó làm điểm tựa. Con cặc cứ dập từng phát thật mạnh vào cái lồn đã ướt nhẹp.

– Aaaa… aaaaa… dừng đi… aaaaa… cháu ơi… aaaa… Tâm… chết cô… aaaaa… cô không chịu nổi nữa… Tâm ơi… aaaaa…

– Chút nữa, cháu sắp ra rồi.

– Không… ôi… ôi… ôi… Tâm ơi… mạnh quá… vỡ lồn cô… ôi… ôi… chết tôi… ôi… Tâm ơi… ôi… aaaa… aaaaa…

Tâm cũng không chịu nổi với cái lồn lạ đầy hấp dẫn đang bóp chặt cặc nó. Nó thúc như điên, con cặc cứ ép chặt trong cái lồn rồi chọc vào cổ tử cung của cô. Nó gầm lên hòa cùng tiếng kêu oai oái của cô. Từng dòng tinh trùng phụt thẳng vào cổ tử cung. Tâm rùng mình, cổ tử cung cô mút và co bóp đầu khấc nó liên tục. Nó ghì chặt người cô trong cơn sướng kinh khủng này.

Hai con người cứ thế dính chặt nhau, ép chặt vào tường. Nơi háng của Loan từng đống dịch đang chảy từ lồn xuống thành từng dòng nhỏ. Tâm rút chim khỏi lồn Loan, con chim nó không chịu nổi khi bị cổ tử cung cọ như vậy. Loan gục xuống, nàng hết sức mất rồi. Đầu óc Loan trống rống không biết gì nữa.

Loan mất một lúc mới hồi lại người. Nàng còn chưa nghĩ được gì thì chợt cơ thể bị bế lên. Loan nhìn lên, nó lại đang bế nàng. Loan muốn chửi nó một trận vì dám hiếp nàng. Nhưng lời nói tới cửa miệng lại dừng. Chả có dấu hiệu nào là nó hiếp nàng cả. Loan biết cơ thể của mình phản ứng trung thực nhất. Nàng đã sướng như thế nào khi chim nó chọc vào. Giờ nó lại định làm tiếp. Loan lưỡng lự không biết có nên cản nó không. Đạo đức và phẩm hạnh không cho nàng để nó làm. Nhưng bản năng và nhu cầu của cơ thể thì đồng ý.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.