Tâm – Chương 238: – Botruyen

Tâm - Chương 238:

Một buổi chiều mưa tầm tã. Cơn mưa to bất chợt làm nhiều người hơi bất ngờ dù đã biết nó sẽ tới. Tâm đang vừa ôm đầu vừa chạy. Bên cạnh khách sạn của dì đang xây một khách sạn mới. Đó cũng là một khách sạn của công ty được cô Loan ưu tiên xây để sang năm có thể đón khách. Du lịch Đà Nẵng là nghề hốt bạc thời điểm này khi khách sạn chưa quá nhiều và vị trí đẹp để xây vẫn còn. Tâm ùa chạy vào khách sạn của dì thì chợt nhác thấy bóng ai đang đứng. Là chú Tiến. Chú cứ đứng đó, tay cầm chai rượu nhìn lên phía trên khách sạn. Cái điện thoại được chú nắm chặt trong tay như muốn bóp nát nó. Tâm định đi ra kéo chú vào thì điện thoại kêu. Dì gọi nó lên gấp. Nó chần chừ nhìn chú rồi lại đi vào. Nó biết người chú cần gặp là ai. Dì dạo này luôn né mặt chú. Hóa ra chuyện tình cảm của người có tuổi cũng thật phức tạp, không khác gì lứa trẻ.
Tâm lên đến nơi thì thấy cả cô Loan cũng ở đó. Cũng chả có gì to tát, chỉ là thêm việc bắt nó làm cu li. Cô muốn nó tới Hội An để tiếp nhận một công ty xây dựng cô mới mua lại. Chủ công ty là một cai thầu đã hơn 60, vừa bị bạo bệnh mới khỏi. Khi người ta sắp chết thì mới biết trân quý cuộc sống. Ông già khỏi bệnh việc đầu tiên là tìm người tiếp quản công ty với hơn 50 thợ. Chả biết cô Loan nghe được ở đâu nhưng đã lập tức tới ngay thương lượng mua lại. Tiền với cô chỉ là một vấn đề, quan trọng là công ty với lượng thợ lành nghề và đông như vậy sẽ là nguồn lực bổ trợ rất tốt lúc này. Nhưng quản lý đám thợ mới là vấn đề đau đầu, và việc đó tất nhiên là đến tay nó.

Lượng người đến thành phố kiếm ăn càng lúc càng đông, cô muốn thành lập công ty làm đại lý phân phối hàng tiêu dùng. Việc này tất nhiên chưa thể trong ngày một ngày hai là xong nhưng cô và dì có vẻ ưng ý lắm. Dì khẽ liếc nó, ý này cũng là ý của nó. Dì có vẻ hài lòng về nó. Từ ngày dì nghe xong ý kiến của nó, công việc của dì như sang trang khác. Việc hợp tác cùng cô Loan đã khiến việc làm ăn của dì to hơn trước đâu chỉ chục lần. Với người máu làm ăn như dì, việc có công việc và địa vị như hiện nay làm dì rất thỏa mãn.

Cô Loan nghe điện thoại, dường như ai đó làm cô bực mình. Cô vứt mạnh điện thoại xuống đất. May mà có cái thảm nên không vỡ. Cô nhắm mắt lại, dường như cố gắng trấn tĩnh. Rồi cô chào nó và dì rồi ra về.

Cửa phòng vừa đóng lại thì dì chợt thở dài. Rồi dì thõng người ngả ra sau ghế. Cái ghế được ngả ra để dì nằm nghỉ. Tâm thấy dì thật đẹp, dù ở tư thế nào đi nữa. Ở dì như có nét đẹp của người phụ nữ thành đạt, nét sang trọng của sự quý phái, có chút dâm khiêu khích cánh đàn ông nhưng không ai thấy tục.

Dì hé mắt ra, thấy nó nhìn dì. Nó gãi đầu che đi sự xấu hổ. Dì bật cười, vươn vai một cái cho đỡ mỏi. Điều đó làm ngực dì như cộm lên thêm bên trong lớp áo sơ mi trắng. Con chim Tâm chợt rục rịch. Nó hơi đảo mắt ra suy tính.

– Dì có vẻ mỏi mệt.

– Biết sao, công việc nhiều như núi. Làm từ sáng đến đêm không hết.

– Con thấy mặt dùi tai tái, mắt thâm quầng. Dì làm quá sức là ốm ra đó.

– Phải ráng, sau này còn có tiền mà dưỡng già. Thảo Nguyên không biết nó có về không hay lại lấy thằng nào mũi lõ bên đó. Dì không thích qua Tây, dì qua 2 lần rồi. Ở đây dì thấy thoải mái, có lẽ vì là quê hương, dì quen thuộc với nơi này quá rồi.

– Dì cứ nói đùa, làm vậy mà chưa đủ thì biết sao cho đủ.

– Nói là nói vậy cho có lý do. Chứ dì làm cho đỡ buồn. Ở một mình thui thủi cũng buồn. Rồi nhiều việc cứ làm phiền dì. Mệt mỏi không chịu nổi.

– Ngoài công việc ra thì còn gì nữa đâu. Sớm muộn cũng có cách giải quyết.

– Công việc thì nói làm gì, chỉ nhiều thôi chứ có gì phức tạp. Con có thấy cái người ở dưới khách sạn kia không. Làm phiền dì bao ngày nay.

– Dì nói chú Tiến ạ.

– Chứ sao. Rõ ràng ổng sắp có con rồi, vậy mà còn cứ dây dưa với dì. Dì đã bảo dứt khoát thôi là thôi, vậy mà ông cứ dùng dằng. Lại còn làm trò uống rượu rồi đứng đó. Tính làm dì đau lòng sao. Dì đang tính bảo ai lấy xô nước dội cho ông tỉnh.

– Đang mưa to mà dì, chú có khi ướt hết rồi cũng nên. Ấy quên, chú đang uống rượu, ngấm mưa có mà toi. Để con xuống xem.

– Không cần, ổng về rồi.

– Ủa, nãy giờ dì đâu có ra đó sao mà biết.

– Camera, dì xem qua camera. Chứ con nghĩ sao dì quản lý khách sạn. Tin vào đống bảo vệ với an ninh chắc. Di vẫn xem camera toàn khách sạn qua máy tính được, đôi lúc thấy cái gì chưa được còn bảo sửa luôn.

– Èo, con thấy dì cứ luôn việc, vậy mà vẫn còn thời gian để ý mấy cái vậy.

– Hiện giờ thôi. Sau này công ty của chúng ta xây thêm nhiều khách sạn chắc dì chịu. Chẳng qua cái khách sạn này mang tên của Thảo Nguyên, dì muốn chăm chút nó hơn. Ai… mỏi quá trời.

– Dì để con đấm lưng cho.

– Được không.

– Lần trước dì chả thử tài con rồi còn gì.

– Trước khác, giờ khác.

Dì khẽ cười đầy thâm ý. Tâm ngượng nghịu. Nhưng dì cũng từ từ đi ra giường nằm xuống. Tâm tiến lại gần, nó ngồi bên mép giường. Bàn tay bắt đầu xoa bóp nơi bả vai dì. Mu bàn tay cứ ấn nhẹ day quanh những chỗ nó nghĩ dì mỏi. Dì rên khẽ lên chỗ nào dì thấy thích, nó liền tập trung xoa bóp nơi đó.

Bàn tay xoa dần xuống dưới nơi thắt lưng dì. Nó cứ ấn tới đâu là dì rên tới đó. Người dì dần dãn ra chứ không căng cứng như trước. Nó cứ thế xoa bóp mãi, đến khi nó nghe thấy tiếng thở đều của dì. Phải nói thật đó là tiếng ngáy của dì. Dường như dì quá mệt mỏi nên thiếp đi khi nó massage cho dì.

Nó nhìn dì, người đàn bà trước mặt nó. Dì vẫn đẹp tuyệt dù đã ngủ. Những nét thanh tú, đẹp không chê vào đâu được. Tâm cứ thế ngồi xổm và ngắm dì mãi không chán. Nhưng cũng muộn rồi, có lẽ phải về ăn tối. Không biết có ai để phần cơm cho mình không. Từ hồi chị Xoan về quê, chị Hà về quê thì còn đúng chị Quế. Nhưng chị Quế cũng qua chỗ khác làm cùng chồng. Ở lại chỗ nó toàn đàn ông nấu cho nhau ăn.

Tâm ngắm nhìn dì lần cuối. Nó định rời đi nhưng chợt quay lại. Nó khẽ lật dì lại cho đỡ nằm sấp. Bàn tay khẽ chỉnh vạt áo lại rồi đắp chăn mỏng lên cho dì. Dì bỗng cựa quậy, mở mắt ra nhìn nó. Dì thấy nó và khẽ cười, bàn tay chợt đưa lên trước mặt nó:

– Con ngủ với dì được không. Dì muốn ôm con ngủ.

Tâm hơi phân vân. Hôm nay theo lịch nó sẽ gọi về cho Cẩm xem thằng con. Nó còn định hỏi xem Hiền đi học thế nào rồi. Nhưng dì ngay trước mắt.

– Dì đợi chút, con vào tắm qua cái.

Thực ra nói là tráng người thì đúng hơn. Chưa được 2 phút nó đã lau người đi ra. Nhìn nó mặc quần áo dì nhổm dậy kéo đống quần áo lại.

– Mặc quần đùi thôi, dì muốn con ở trần nằm với dì.

Tâm hơi sửng sốt, chả nhẽ dì lại muốn… với nó. Nhưng nó vẫn làm theo lời di nói. Nó nằm xuống mà hơi căng thẳng. Cũng lâu rồi nó chưa làm chuyện đó từ khi vào đây. Dì thấy nó nằm xuống thì hất chăn qua cho nó đắp rồi nằm sát người nó. Tay dì đặt lên ngực nó, môi dì thì thầm bên tai nó:

– Ngủ đi nhé. Cấm con làm chuyện bậy bạ.

Dì cứ vậy ấp vào nó ngủ. Tâm nghe thấy tiếng dì ngáy nhẹ đều đều. Tay nó cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của dì mà vuốt nhẹ. Nó chợt thấy thương dì, người đàn bà tài giỏi mà giờ vẫn cô độc. Nó nghĩ tới Thảo Nguyên, không hiểu nàng bây giờ sao rồi.

Tâm cũng dần chìm vào giấc ngủ. Lần này nó cũng ngủ thật say. Những áp lực công việc, rồi hoàn cảnh xa nhà, xa mọi thứ thân thương với nó làm nó mệt mỏi. Nó cố làm tốt mọi việc, gồng sức lên để chống chọi mà không biết cơ thể mình cũng mệt mỏi rồi. Cả hai con người mệt mỏi thế là có giấc ngủ say bên cạnh nhau.

Tờ mờ sáng Sương chợt tỉnh vì lạnh. Cái chăn bị thằng Tâm kéo xuống. Nó nóng nhưng Sương lại lạnh. Sương nhìn qua, nàng và nó thế mà lại đang đối mặt vào nhau, nằm trong tư thế ôm nhau. Bàn tay Thương đang đặt trên bộ ngực rắn chắc của nó. Sương khẽ cười, cái thằng bé thế mà cũng hiền. Hôm qua nó không làm gì mình hết. Sương thực ra cũng chuẩn bị tinh thần nó sẽ hành không cho nàng ngủ. Sương đúng là mệt thật, nhưng nàng cũng lâu quá chưa làm tình rồi. Lần cuối Sương làm tình cũng chính là với nó.

Không phải Tiến không đến tìm Sương. Nhưng anh giờ sắp có con rồi, Sương không muốn cứ dây dưa với anh nữa. Vả lại, sau lần với Tâm, Sương như nghiện nó. Đêm đó làm tình với nó xong Sương ê ẩm hết cả người. Nhưng lồn nàng lại no nê đến 3 – 4 hôm sau cũng chả thấy thèm khát gì cả. Cái cách nó làm tình thật mạnh mẽ, những nụ hôn của nó cũng thật tuyệt. Sương nghĩ có lẽ lần với nó là Sương lên đỉnh nhiều nhất, thăng hoa nhất từ trước tới nay.

Đầu Sương thì tưởng tượng lại cảnh làm tình của mình và nó hôm đó, ngón tay Sương cứ khẽ vê quanh đầu ti của nó. Tâm cựa quậy rồi tỉnh. Nó thấy Sương nhìn nó. Sương mỉm cười với nó, tay vẫn vuốt khẽ trên ngực Tâm.

– Dậy rồi hả chàng trai.

– Dì dậy lâu chưa.

– Dì cũng vừa mới dậy.

– Con hôm qua cũng mệt quá, ngủ chả biết trời đất gì.

– Dì cũng thế. Ngủ một giấc thật thoải mái. Lâu lắm rồi dì không ngủ được như vậy.

Tiếng ọc ọc chợt vang lên trong bụng thằng Tâm. Nó và dì nhìn nhau rồi chợt bật cười. Dì xoa bụng mình như có vẻ cũng đói.

– Đói rồi. Đi kiếm cái gì ăn đi.

– Con có cái muốn ăn rồi.

– Con ăn gì, để dì xuống bếp ăn xem có không.

– Không cần, ở ngay đây rồi.

Chàng trai trẻ hừng hực sức sống đã hồi phục mạnh mẽ sau một đêm ngủ sâu giấc. Tâm nằm lên người Sương, môi nó ép chặt vào môi Sương. Cái lưỡi linh hoạt khoắng mạnh trong miệng Sương. Sương cũng phản ứng nhanh. Nó như là chất dẫn kích nổ sự thèm khát trong nàng. Sương đói, nhưng không phải một hôm đói ăn, mà 2 – 3 tháng rồi. Sương quấn chặt người nó, miệng nàng điên rồ hôn nút miệng nó. Cái lưỡi nàng xoắn mạnh lưỡi nó, trao nó những nước bọt ngọt ngào nhất của mình.

Tâm thấy phản ứng của dì, nó càng thêm điền cuồng hôn hít dì. Bàn tay nó cùng phối hợp với tay dì thi nhau xem ai cởi được nhiều cúc áo ra trước. Cái áo sơ mi bị lột nhanh ra, cái quần juyp cũng thế. Dì ưỡn lưng lên để tay nó luồn vào tháo móc áo ngực của dì. Bộ ngực trắng nõn bung ra đầy khiêu khích. Tâm như con thú đói khát nhào vào hai bánh bao đẹp tuyệt ngon lành mà mút mát. Cái miệng như hổ đói mút mạnh bầu vú của dì, bàn tay thô bạo xoa bóp ngực dì.

– Ái… đau… nhẹ thôi…

Dì kêu đau là đau thật, nhưng vừa đau vừa sướng. Ngực dì vẫn ưỡn lên để tay để miệng nó vần vò dì. Tay dì cứ vuốt dọc lưng nó, mơn man trên làn da nó. Tay dì đi xuống sâu tụt cái quần đùi nó ra. Tâm cong hông tụt luôn quần xuống. Con cặc cứng như sắt đâm vào nơi bụng dì. Dì cười khúc khích, tay cầm cục gân của nó mà sờ mà vuốt. Tâm rên lên khi ngón tay dì xoa nhẹ lên đầu khấc nó. Nó đưa tay xuống tụt nốt quần lót của dì. Dì nhổm mông lên, cái quần lót đã tuột xuống dưới chân.

Dì kéo miệng nó đang hôn hít cổ dì ra. Bàn tay cầm con chim khẽ kéo về phía cửa lồn dì. Tâm như hiểu ý, nó trườn thấp xuống, bàn tay hướng con cặc vào nơi cửa lồn dì. Dì nhìn Tâm rồi gật đầu, ánh mắt như chờ đợi. Tâm cũng chẳng muốn đợi lâu la gì nữa, con cặc ấn dần vào bên trong cái lồn chật chội.

– AAAAA… sướng… địt dì đi Tâm.

Tiếng rên khẽ khàng nhưng đầy cảm xúc như tiếng chuông ngân vang trong lòng Tâm. Nó chống hai cùi trỏ xuống đệm rồi nhịp nhàng cứ thúc thật sâu con cặc vào trong lồn dì. Dì đưa hai chân ra quặp mông nó hỗ trợ con cặc đẩy thêm mạnh thêm sâu. Hai bàn tay dì cứ vuốt ve khắp người nó làm Tâm thêm hứng thú. Nó và dì cứ bốn mắt nhìn nhau, cảm nhận nhục dục, lửa tình trong nhau đang dâng trào.

Những nhịp đưa đẩy như nông hơn nhưng nhanh dần. Không phải Tâm muốn thế mà vì lồn dì nóng như lò lửa. Vách lồn chật chội quá làm chim nó mỗi lần đâm vào lại phải ma sát với vách lồn. Đôi bàn chân dì giữ chặt mông nó ép chim nó liên tục đâm vào lồn dì càng lúc càng nhanh. Bản thân nó cũng không bình tĩnh mà kìm hãm được trước cái hoàn cảnh gợi dục kinh khủng này, trước người đàn bà như điên tình này. Tâm dập nhanh dần. Dì không quặp giữ mông nó nữa mà co chân lên để con cặc dập vào ma sát vách lồn thêm mãnh liệt. Không có tiếng rên nào nữa, chỉ có 4 mắt cứ nhìn nhau, kích thích sự dâm đãng trong nhau, và những tiếng thở hắt ra càng lúc càng nhanh hơn. Tâm là người đầu tiên phá vỡ trò chơi yên lặng không nói đó. Nó gầm nhẹ lên vì quá sướng, con cặc dập liên tiếp như điên rồi bắn xối xả tinh trùng vào sâu trong lồn dì. Dì lúc này cũng rên lên, miệng mếu như muốn khóc. Con cặc đã ra nhưng còn chưa xẹp tiếp tục nhấp điên cuồng không nghỉ. Dì như khóc nấc lên, cái lồn siết cặc nó như không muốn nhả. Nó có thể thấy bên trong nước lồn như lũ quét chợt bủa vây chim nó. Dì bấu chặt người nó rồi dần lả người đi. Đôi mắt dường như đã bớt cơn lửa nóng, chỉ còn cái nhìn đờ đẫn không cự ly.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.