Tâm – Chương 237: – Botruyen

Tâm - Chương 237:

Đã quá nửa đêm mà Lan vẫn chưa say giấc. Nàng còn lấn cấn muốn làm một chuyện nhưng con gái ngủ bên nên Lan cứ nằm đó. Lan khẽ thở dài, chuẩn bị chấp nhận thực tế để cố ngủ. Chợt tay Liên quàng qua, Liên rúc vào lưng mẹ.
– Mẹ vẫn chưa ngủ à.

– Mẹ ngủ rồi, vừa mới dậy.

– Con từ nãy vẫn nằm có thấy mẹ đâu. Mẹ cứ trằn trọc suốt.

– Tự dưng hôm nay khó ngủ, chắc do nóng quá. Chắc phải bật điều hòa thôi nhỉ.

– Mẹ lên gác đi, có khi anh Tâm vẫn đợi mẹ.

– Lên gì, mẹ ngủ với con mà.

– Đầu óc mẹ có thư giãn để ngủ đâu. Mẹ lên đi, mai anh ý đi rồi. Con nói thật đấy.

– Con thấy mẹ và Tâm như vậy, con có khinh mẹ không.

– Không, con thương mẹ chả hết. Giá mà bố không đi biền biệt thì tốt.

– Bố về thì mẹ và bố cũng không như cũ đâu. Bố con còn ưa thích những thứ mới lạ bên ngoài, có về thì cũng chỉ như là người đàn ông ở nhà cho nó có. Sau này con lấy chồng nhớ chọn kỹ vào.

– Làm sao biết thế nào là kỹ. Mẹ với bố tính ra cũng đẹp đôi. Ai biết 20 năm sau sẽ ra sao.

– Ừ, nhưng đàn bà chả nhẽ không có chồng. Mẹ vẫn không tán đồng những người theo chủ nghĩa mẹ đơn thân. Có lẽ số mẹ chỉ được yên ấm từng ý năm thôi. Bên ngoài vẫn còn nhiều người khác trọn vẹn. Con đừng lấy bố mẹ ra mà không có ý lấy chồng.

– Con sẽ lấy chồng chứ. Nhưng sau này con quyết gì thì mẹ ủng hộ con nhé.

– Con đừng rước về một thằng nghiện, 1 thằng cờ bạc hay 1 thằng vũ phu về thì con quyết gì mẹ cũng đồng ý.

– Thế là được rồi. Mẹ lên gác đi cho con còn ngủ. Mai con còn phải dậy sớm.

– Cái con này. Đã bảo bật điều hòa ngủ rồi. Sao cứ xui mẹ lên gác thế.

– Mẹ có lên không nào. Anh ý mà đi như lần trước là cả năm trời.

Lan quay lại nhìn Liên. Nàng véo vào eo Liên một cái thật đau rồi vùng dậy chạy ra khỏi phòng. Liên nhìn mẹ như cô gái trẻ đi tìm người mình yêu mà bật cười. Nàng cũng dậy, ra bật công tắc nguồn điều hòa lấy chăn đắp sẵn. Bật lạnh một tí rồi đắp chăn ngủ cho đã. Hơi tốn điện tí, nhưng sẽ không còn nghe thấy cái âm thanh trên tầng trên. Liên cũng có quyết định của riêng mình. Ai cũng có quyết định về hạnh phúc của mình, đó đều là một canh bạc cả.

Tâm đang ôm mẹ ngủ thật ngon lành. Hai người đã có một đợt yêu triền miên với nhau, khít khao trong nhau. Chỉ đến khi mẹ lên đỉnh, đẩy nó ra thì mới chấm dứt. Tâm cứ thế ôm mẹ từ đằng sau ngủ. Chợt ai đó kéo người Tâm. Tâm mơ màng còn chưa biết gì thì miệng đã bị bịt kín bởi ai đó. Nó mở mắt dậy, thì thấy miệng mình đang bị… lồn Lan đè lên. Lan bật cười với nó, nàng chả biết đã lên đây từ lúc nào. Lan cứ di cái lồn vào miệng Tâm, mùi lồn Lan nồng nồng xốc vào mũi Tâm. Tâm chưa tỉnh ngủ, nhưng lưỡi nó đã thè ra liếm láp cái lồn Lan.

– Anh ngủ sớm thế. Không đợi em à.

– Anh tưởng em ngủ với Liên.

– Em không ngủ được. Anh phải làm thế nào để em ngủ.

– Làm thế nào bây giờ. Tâm bật cười biết Lan nói gì.

– Làm thế nào anh nghĩ xem.

Lan cũng cười. Lồn nàng vẫn chịn trên mặt Tâm. Tâm há miệng to ra ngậm chặt lồn Lan. Cái lưỡi đã linh động trở lại, ngoáy loạn nơi lồn Lan. Lan chợt đứng lên xoay người lại. Nàng lại ngồi xuống cho Tâm bú. Còn bản thân Lan cũng nằm xuống trên người Tâm. Nàng muốn chăm sóc con chim của Tâm, mai lại xa nó rồi.

Tay Lan cầm lấy con chim Tâm đưa vào miệng. Nàng chu mỏ lại ngậm chặt lấy đầu khấc rồi bắt đầu thụt chim ra vào miệng nàng. Lan thấy Tâm ngừng bú lồn nàng và khẽ rên lên. Mắt Lan khẽ cười, nàng bắt đầu vận hết chiêu trò để hành hạ con chim Tâm. Cái miệng hết mút mát chim Tâm, cái lưỡi đá quanh đầu khấc làm Tâm cứ bấu chặt mông nàng vì sướng thì lại đến cái tay. Những ngón tay cứ mân mê xoa quanh hai hòn bi của Tâm, cái lưỡi rướn ra liếm đến hết đầu bìu, tay thì vẫn tiếp tục sục thân cặc.

Tâm hết chịu nổi, cứ như thế này thì sớm muộn nó cũng ra mất. Tâm vỗ mông Lan ra hiệu, rồi nó lồm cồm bò dậy. Nó quỳ ngồi trên giường, lật Lan tiếp tục nằm sấp như vậy, kéo đùi Lan lên đùi nó. Con cặc ấn vào nơi cửa lồn rồi đâm mạnh. Lan rên lên, nàng chờ khoảnh khắc này lâu rồi. Tâm bấu chặt nơi đùi Lan rồi nắc. Con cặc cứ mạnh mẽ xông vào, miết chặt vào vách lồn khít khao của Lan tận nơi sâu thẳm. Không hùng hục, không nhanh, nhưng những cú đâm của nó đến đâu là Lan rên tới đó. Nó từ từ thong thả, nó muốn làm Lan mệt chết mới thôi.

Lan cứ nằm sấp trên giường. Tay nàng bấu chặt vào chiếu, miệng thở gấp đón nhận những cú nắc sâu trong lồn nàng. Chỉ cần nó đâm cặc vào là háng nàng, mông nàng, cả khung xương chậu cứ thêm tê đi. Nước lồn cứ thế rỉ ra càng nhiều. Lan cảm nhận có một cái gì đó như đang bị dồn ép chờ bùng nổ trong nàng. Đó là chiêu của Tâm, đã bao lần làm Lan chết lên chết xuống. Nhưng đêm nay lần đầu Lan làm tư thế này, vách lồn nàng bị nong ra sao mà sướng thế. Cái mô điểm G của nàng cứ bị nó miết qua liên tiếp. Lan muốn rên mạnh lên, hét vang lên vì sướng nhưng không dám. Lúc nãy nó làm chị Thương thế nào mà cả hai mẹ con Lan đều nghe thấy. Hai thằng bé kia chắc trong phòng chơi game. Nhưng giờ đêm khuya tĩnh lặng, Lan mà hét chắc không dấu được. Lan cứ như vậy dồn nén cảm xúc của mình đến cực hạn. Rồi khi Tâm bất chợt nắc lia lịa thật nhanh thì cái cảm xúc đó như vỡ òa ra. Lan kéo cái gối lại rồi khóc tu tu, ịn chặt mồm mình vào gối. Sướng quá, sướng không chịu được. Con cặc nó như là máy hay sao mà cứ mải miết dập như máy khâu vào lồn nàng. Lan đã không khóc nữa, nàng đờ đẫn ra vì cái cảm giác sướng. Vùng thân dưới nàng đã tê hết rồi. Những cơn sóng cứ dập dờn càng lúc càng lớn. Lan chỉ biết lấy góc gối nuốt vào mồm mình. Cơn sóng to nhất đã tới, Lan thấy nước lồn phun từng tia nhỏ xíu xịt khắp nơi trong lồn. Nàng không còn biết gì nữa, cơn sướng đó làm Lan ngất luôn vì quá sướng.

Tâm vẫn chưa ra, nhưng Lan dường như ngủ luôn rồi. Nó quay qua bên cạnh, mẹ đang nằm sấp, choãi 1 chân co chân duỗi. Nó kéo chân mẹ thẳng lại rồi dang ra. Con chim ấn nhè nhẹ tìm đường lọt vào bên trong. Hơi khó vì gió quạt làm lồn khô mất rồi. Con chim lách mãi mới qua một chút. Chợt một cảm giác ẩm ướt chợt đến nơi đầu khấc. Như người thợ đào giếng tìm thấy mạch nước ngầm, con chim mạnh dạn ấn tới. Bên trong lồn mẹ vẫn õng nước. Con chim như tìm được đúng đường vội vã rút ra.

Tâm lấy đầu khấc ướt sẫm nước lồn bôi lên cửa lồn mẹ. Con cặc lại ấn vào, lần này dễ hơn. Mẹ rên lên, hai chân gập lại đập vào lưng nó. Tâm ấn cặc thật sâu rồi để yên đó.

– Ư… làm gì thế… để mẹ ngủ.

– Ai cho mẹ ngủ. Con sẽ hành hạ mẹ cả đêm này.

– Ư… thế thì chết à. Con kiếm thím đi.

– Con đã hành xong thím, giờ đến lượt mẹ.

Thương tỉnh hơn, nàng ngoái đầu sang bên. Lan đúng là nằm đó, nàng đang ngủ ngon lành. Thương còn chẳng biết Lan lên lúc nào, cả hai làm chuyện đó sao Thương không biết. Nhưng con chim bắt đầu hành động làm Thương không kịp nghĩ thêm gì nữa. Tâm nằm đè lên thân dưới Thương, bắt đầu dập. Cái mông cứ bị đè bẹp ra. Cái lồn thì vốn đã bị nong ra bởi chim nó, nay vì bị nó đè lại càng chật hẹp. Cả Tâm và Thương đều rên rỉ khi bướm và chim cứ mút chặt nhau, cọ nhau kịch liệt. Những tiếng ri rỉ khẽ vang lên trong màn đêm. Những tiếng thở gấp, những tiếng phành phạch của da thịt đập vào nhau. Cả tiếng quạt nữa, gộp lại thành bản giao hưởng đêm hè.

Tâm rời xa cái nóng oi bức đến điên người của Hà Nội và đón nhận cái nóng chói chang nhưng mát mẻ của miền Biển. Nó vậy là lại xa mẹ. Nhưng còn cả núi việc đang chờ nó. Vừa vào đến nơi là cô Loan đã giao nó một đống việc. Nó phải ra các công trường nắm bắt lại mọi việc từ khi nó đi. Rồi còn phải tiếp nhận công trình mới, phân phối thợ làm, giám sát các kiểu.

Đà Nẵng đã thành miền đất hứa với những con người khắp các miền tổ quốc. Mọi người thi nhau mua đất, có đầu cơ, có cả mua vì vào đây tìm kiếm cuộc sống mới. Những khu đất to được quy hoạch đường xá hẳn hoi, cứ ra là được bán hết veo. Đây không tính là công của Tâm, vì điều nó nghĩ làm gì hai người đầu đầy sỏi như cô Loan và dì Sương không nghĩ ra. Chẳng qua nó như một mồi lửa, làm hai người thêm quyết định.

Tâm như điên đầu. Những tháng ngày thoải mái chỉ ăn và yêu đã chấm dứt. Nó cứ bị xoay mòng mòng giữa các loại công trình lớn nhỏ. Khách sạn dạo này cũng thi nhau mọc thêm ra, làm không xuể. Các công trình nhà dân cô Loan cũng bắt nó nhận, dù thực tế không kiếm đâu thêm ra thợ. Những thợ trẻ nó mang vào đã có thể xây trát bị đôn lên xây chính hẳn. Công ty có thêm nhiều thợ mới, thợ trẻ từ các vùng khác đến. Việc quản lý nhân sự cũng làm nó nhức đầu. Vì mỗi vùng có tập tính sinh hoạt, văn hóa khác nhau. Tâm luôn phải để ý, để không có khúc mắc hay mâu thuẫn gì giữa đám nhân công. Nó luôn dậy từ sáng sớm tập qua bài võ, rồi đến tối mịt mới được nghỉ.

Bù lại, tiền nó kiếm được càng nhiều. Nhìn những khoản tiền nó chuyển về cho mẹ hàng tháng nó thấy vui vui. Cẩm nhất quyết không lấy tiền nó đưa. Nàng bảo nó xây nhà to vào rồi đưa nàng sổ đỏ. Nàng muốn cầm sổ đỏ thế là được rồi. Tâm cũng nói chuyện với Hiền, nàng đôi lúc vẫn thẹn thùng với nó. Cũng quá nhanh, nó và nàng cũng chưa có gì tìm hiểu nhau thật sâu sắc. Nhưng nếu Hiền đã gắn vào đời nó, thì nó cũng sẽ tận tâm với nàng. Tâm mua tặng Hiền cả điện thoại cả xe máy. Cẩm tỏ ý không thích nhưng Hiền thì vui lắm. Nàng hí hửng, lén lút gọi facetime cho nó bằng điện thoại mới. Nhìn cô gái trẻ ánh mắt thật vui vẻ, lòng Tâm bớt áy náy phần nào.

Những cơn mưa dông ban chiều đến nhiều hơn, báo hiệu mùa mưa sắp tới. Tâm thở phào, mùa mưa tới tức là nó sẽ đỡ phải làm việc nhiều. Tâm cũng đôi lần gặp chú Tiến, chú vẫn phiền muộn vì đánh mất dì Sương. Tâm chỉ biết an ủi chú, dù sao chú cũng sắp có con trai. Chú cũng cười, vì cuối đời thế mà lại có thằng con trai. Nụ cười có phần chua chát, vì đó mà chú mất đi người chú thật yêu của đời này.

Tâm có chút buồn bực. Thời gian này khách du lịch rất đông. Khách sạn Ngọc Tâm rất đông khách, luôn gần như trong tình trang full phòng. Tiền đổ về nhiều nhưng nó không thấy bóng dáng Ngọc. Chị đến rồi đi trong cuộc đời nó tựa như mây bay qua cửa. Điện thoại gọi nhưng không ai nghe máy. Nó đến những nơi chị từng ở, nhưng căn nhà vẫn khóa cửa. Tâm không biết sao nữa, nhưng nó cảm giác chị và nó như có mối liên hệ gì đó mà nó không biết rõ được. Cái cảm giác đó ngày càng lớn theo thời gian, dường như giữa chị và nó có một sợi dây liên kết nào đó, khác mẹ và nó, nhưng một dạng như vậy.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.