Quá trình lấy thuốc cũng thuận lợi. Tâm trả tiền xong thì hai đứa đi về. Con đường về có vẻ dễ thở hơn. Nhưng từ lúc nào đôi tay Hiền vẫn đặt khẽ trên bụng Tâm. Tâm cũng đành kệ, nó cũng không biết nên nói sao. Nó chả có lý do gì bảo Hiền bỏ ra cả. Tâm tập trung lái xe để về cho nhanh, nó cũng ngán cái cung đường đất này lắm rồi.
Cơn mưa mùa hạ chợt tới chợt đi không ai biết trước. Cơn mưa ào xuống, Tâm dừng khẩn cấp ven đường mặc áo mưa mà vẫn ướt gần hết. Nó nhìn nó và Hiền đang trong 2 cái áo mưa giấy mỏng manh, mà trời thì mưa sầm sập. Tâm mở cốp ra, bên trong là một chiếc áo mưa dày. Nó quyết định mặc áo đó, chứ áo mưa giấy gặp trời mưa to thế này thì vẫn ướt hết. Đường về còn xa lắm.
Nó mặc trước rồi lên xe. Hiền ngồi lên rồi chui đầu vào sau. Đến lúc khởi hành, nó chợt phát hiện Hiền chỉ che được đầu, còn hông và lưng vẫn bị gió tạt vào.
- Mưa to lắm, hay em mặc thêm áo mưa giấy vào.
- Em vừa cởi ra xong. THôi kệ, che đầu khỏi ốm là được. Về rồi em tắm.
- Mưa to lắm, nó ngấm vào ốm đấy.
- Không sao, em ngại mặc vào mặc ra lắm. Với lại chui đầu rồi, mặc áo mưa giấy vào khó chịu lắm.
- Ừ, em nói cũng phải. Vậy thôi, em ngồi sát vào anh.
- Có được không, em ướt nhẹp rồi. Ngồi sát….không tiện.
- Thôi….em cứ ngồi đi. Có gì anh chịu trách nhiệm.
- Anh nhớ câu ý đấy. Không được quên.
Hiền nói xong thì ngồi xích lại nó. Tay nàng vòng qua ôm lấy bụng nó, bộ ngực ấm áp dính trên cái lưng ẩm ướt của nó. Tâm chợt hơi hoảng với câu nói của Hiền. Nhưng cơn mưa làm nó không thể suy nghĩ tiếp, Tâm vội lái xe nhanh, trước khi mưa làm đường lầy lội.
Những cú vê ga mạnh, chiếc xe phi như điên chạy đua với cơn mưa. Khi gần đến đoạn đường tỉnh được trải nhựa thì xe bị lầy. Cũng may cơn mưa đã dứt. Hiền phải ra khỏi áo mưa để Tâm rồ ga qua vũng lầy. Cái ổ voi to quá, bùn làm bánh xe lún sâu khó thoát ra. Hiền phải chạy tới đẩy đằng sau phụ. Xe rồ mạnh ga, thoát khỏi vũng bùn. Tâm vui mừng quay lại, thì thấy Hiền đang nằm ngã dưới đất. Nó vội chạy lại đỡ nàng. Hiền định đứng dậy thì chợt nhăn mặt:
- Em bị trẹo chân rồi hay sao ý.
- Đâu, để anh xem.
- Ở cổ chân, lúc nãy đẩy xe anh vê ga xong, xe bốc đi, em mất đà, cái giày làm em bị trẹo chân sang một bên.
- Giờ thế này, có lẽ em phải cố chịu. Để anh đèo em về rồi xử lý sau. Giờ giữa đường, mưa gió bẩn thỉu thế này.
Tâm dìu Hiền ra xe, đặt nàng ngồi lên xe. Nó định đi thì chợt phát hiện không thấy tay Hiền đâu.
- Sao em không ôm vào bụng anh.
- Tay em đầy đất.
- Vớ vẩn, giờ là lúc nào còn ngại bẩn. Em ôm chặt vào, để anh tập trung lái. Có gì mà ngại.
- Vâng.
Hiền nhẹ nhàng ôm lấy bụng Tâm. Bàn tay không hờ nơi bụng nữa mà siết vào bụng nó. Ngực nàng dán chặt vào lưng nó, làm tim Tâm chợt đập bình bịch. Nó phải hít vài hơi cho bình tĩnh rồi tập trung lái xe. Ra đến đường to, mưa tạnh, mọi việc êm xuôi. Tâm chở Hiền về thì đã gần 12h trưa, do cơn mưa và đường xấu làm mọi việc chậm trễ. Cẩm lại đi đâu rồi. Tâm gọi thì hóa ra Cẩm qua nhà nó. Mẹ nó đi đã giao việc cho Tâm cho lợn gà ăn, mà chính nó phần vì đi lấy thuốc, phần vì quên bỏ đói lợn gà. Cẩm đang cho thằng Thuận ăn trưa thì mẹ nó gọi. Cẩm cho con ăn nốt rồi hai mẹ con đi qua bên nhà cho lợn gà ăn. Có mấy bịch thức ăn chăn nuôi để sẵn cho bọn lợn và bịch thóc và ngô mẹ để sẵn cho gà. Nếu mẹ ở nhà thì mẹ sẽ thái thân chuối nấu cám cho lợn cho tiết kiệm chứ không cho ăn thức ăn chăn nuôi thế này tốn kém.
Tâm nói qua với Cẩm rồi đi vào. Nó nhìn Hiền đang lò cò đến khổ. Tâm tiến tới, vòng tay qua bế bổng Hiền lên. Hiền hơi ngạc nhiên, tay ôm lấy cổ nó.
- Xin lỗi, nhưng làm thế này em đi lại cho tiện.
- Vâng, không sao. Anh đưa em lên gác, em cần đi tắm.
Tâm bế Hiền lên gác, cảm giác bế trong tay cô gái trẻ thật dễ chịu. Hiền cúi mặt e lệ, nét thẹn thùng của nàng làm Tâm chợt mỉm cười. Tâm đặt Hiền ngồi ở bồn cầu nhà vệ sinh. Nó quan sát khắp nhà tắm rồi nói:
- Em tắm táp cẩn thận. Không trơn trượt lại ngã. Có gì cứ gọi anh.
- Vâng.
Tâm đi xuống tầng, ở đó không có vòi sen nhưng có vòi nước và chậu. Nó thay quần áo, gột rửa hết bẩn thỉu trên người. Nước mát làm nó dễ chịu, cảm giác mệt mỏi tiêu biến ít nhiều. Tâm vừa giũ xong đống quần áo hết đất cát thì nghe tiếng Hiền gọi. Nhà tắm đã mở, nó ghé qua phòng Hiền. Hiền đã thay xong bộ quần áo ở nhà, mái tóc vẫn còn ướt. Truyện mới được update hàng ngày trên truyenqt.com
- Anh….bảo xem hộ em cái chân. Xem có bị sao không.
- À…ừ…để anh xem.
Tâm tiến tới, cúi xuống trước chân Hiền. Bàn tay nó chạm vào làm chân Hiền hơi rụt lại, nhưng rồi để yên trên tay nó. Bàn chân nàng mềm mại trắng mịn, như không có xương vậy. Tâm xoa bóp nhè nhẹ đúng chỗ hơi sưng lên. Hiền á lên vì đau, mặt hơi nhăn nhó. Nó tiếp tục nắn bóp chân Hiền một lúc, cũng không nghiêm trọng lắm.
- Hơi sưng thôi. Để anh lấy đá em chườm cho đỡ sưng là được.
Nó đứng lên, mắt chợt liếc qua nơi giữa hai chân nàng. Vẻ thèm khát hiện ra rồi nhanh chóng biến mất trong mắt nó. Nơi giữa hai chân ấy, cái quần ôm khít làm cái mu to căng phồng ra trông thật thích mắt làm sao.
Được một lúc thì mẹ con Cẩm về. Hóa ra chỗ này chả mưa tẹo nào, sao chỗ kia lại mưa to thế. Cẩm hỏi han Hiền một chút, trong khi nó bế thằng Thuận trên tay. Thằng bé đã ngủ luôn trên tay nó vì buồn ngủ. Cẩm nhìn nó, ánh mắt có vẻ tán thưởng khả năng bế con của nó. Tâm gượng cười, chẳng qua là thằng bé buồn ngủ quá.
Tối hôm ấy Hiền đã đi tập tễnh được, nó cũng mừng. Vì không có Hiền trông nên nó phải trông con cho Cẩm nấu cơm. Mệt bở hơi tai vì thằng bé đã biết đi nên đùa như giặc. Nên khi ăn cơm xong, thằng bé chạy qua bên phòng Hiền, Tâm xung phong đi rửa bát. Dù có một núi bát còn hơn trông thằng con siêu quậy này.
Tâm nằm trên giường, cái lưng mỏi nhừ vì phải chạy theo rồi bế bồng thằng Thuận. Trông trẻ con một buổi chiều còn mệt hơn đi bê vác gạch xách vữa. Tâm nằm thở phì phò, cảm giác nằm trên giường thật dễ chịu. Chợt Cẩm đi qua, rón rén khép cửa phòng.
- Ông bố trẻ nằm có vẻ thích thú quá nhỉ.
- Anh mệt chết mất. Sao con trai anh nó nghịch thế nhỉ. Trông nó một buổi mà hết cả hơi.
- Chắc nó biết anh chiều nên mới thế. Chứ vào tay chị nó là nó ngoan lắm.
- Thế thường khi không có chị nó thì sao.
- Thì bà nội cho nó ăn chứ sao.
- Thế mẹ nó làm gì.
- Em á….em nấu cơm cho nó này, ngồi nói chuyện với chị Thương, xem quần áo trên mạng… và chát với giai.
- Giỏi nhỉ, không có chồng ở nhà nên làm bậy à.
- Thì sao, ai bảo chồng bỏ bê em không đoái hoài.
- Hừ…thế để anh đoái hoài em, cho em không có sức mà đi tán giai.
- Em mong quá còn chả được.
Cẩm như con mèo đến ngày đến tháng. Nàng chồm lên người nó, tay lột áo nàng qua khỏi đầu. Bộ ngực to trĩu nặng của Cẩm bung ra thật hấp dẫn. Nó định đưa tay bóp vú thì Cẩm chợt đứng dậy. Nàng cười khanh khách vì tránh được cú vồ vào vú của nó. Cẩm ngúng nguẩy cái hông, tay nàng dần tụt quần ngay mắt nó. Tâm nóng mắt vì hành động khiêu khích của nàng. Cái quần từ từ chậm rãi được cởi ra, Cẩm vứt nhanh xuống. Những ngón tay ngà ngọc lại khẽ kéo cái quần lót ren xuống. Khe lồn dần hiện ra với 2 múi bưởi khép chặt. Cái quần lót vừa được cởi, Tâm thấy như xộc vào mũi nó mùi lồn Cẩm. Cẩm bước tới, 2 chân nàng đang ngang tai nó. Tâm có thể thấy rõ lồn nàng ngay phía trên nó. Cặp đùi hơi ngấn mỡ nhưng tròn trịa, 2 bắp chân bóng mịn ngay mặt nó. Cẩm xoay người rồi ngồi xuống mặt nó. Mùi lồn nồng đậm sộc vào mũi làm nó tí hắt xì.
Tâm há miệng ra ngậm chặt 2 mép lồn Cẩm. Cái lưỡi mơn trớn vuốt ve 2 mép lồn nàng. Hai tay cứ sờ loạn hết mông lại tới đùi chân nàng. Cẩm ngồi xổm, di di cái lồn miết vào miêng nó. Tâm đưa lưỡi ra, đá sâu vào trong lỗ lồn Cẩm. Cẩm thót lồn lại, miệng nàng khẽ rên lên vì sướng. Tâm giữ chặt hai đùi Cẩm, cái miệng cái lưỡi cứ vận hành liên tục hôn hít bú liếm sùm sụp lồn Cẩm. Cẩm hết ưỡn lại dí, nàng quằn quại cả người vì sướng.
Tâm chợt đẩy mông Cẩm ra để nghỉ, mồm và lưỡi nó mỏi quá. Cẩm nằm luôn xuống, miệng nàng ngay cạnh con chim nó. Cẩm há miệng ra ngậm lấy con chim, bàn tay khẽ vuốt dọc theo thân cặc. Con chim vốn đang cứng chợt to dần lên trong miệng Cẩm. Cẩm sóc mạnh thân cặc, miệng mút chùn chụt cái của quý này. Cái lưỡi cứ liếm dọc thân cặc liếm lên đầu khấc làm Tâm rủn cả người vì sướng và buồn. Nó lại tiếp tục bú liếm lồn Cẩm, thi thoảng húp sụp 1 cái đống nước lồn Cẩm làm Cẩm ré lên vì sướng.
Cẩm cũng như bao đàn bà của nó, đều là gái chính chuyên thiếu hơi giai, nên cái khoản chủ động làm đàn ông sướng thì ít. Các nàng chỉ sung sục được lúc đầu, đến khi bị kích thích chỉ biết nằm yên ra hưởng thụ. Cẩm cũng thế, con cặc đang ngay sát miệng nhưng nàng chỉ biết nằm đó rên rỉ khi cái lưỡi nó khoắng sâu vào lồn nàng. Truyện bản quyền thuộc truyenqt.com Vui lòng ghi rõ nguồn và tác giả khi sao chép. Nước lồn ứa ra, chợt làm Tâm sặc. Nó kéo Cẩm dậy, để Cẩm ngồi lên người nó.
Cẩm chổng mông vào nó, cái lồn dần hạ xuống nuốt lấy con cặc bự dài của nó. Nàng khẽ rên khi cặc nó nong lồn nàng ra. Tâm thở nhẹ ra đầy sảng khoái. Con cặc đang được ngậm bởi cái lồn nóng ấm. Nó nhìn Cẩm đang chồm hỗm ngồi dập mông lên xuống con cặc nó, cặp mông to trắng bóc không có tí thâm hay mụn nào. Tay nó sờ soạng quanh mông, một ngón tay nghịch ngợm vê vào lỗ đít nàng. Cẩm chợt rên nhẹ, dịch lỗ đít ra. Nó hơi ngạc nhiên, hồi trước nó bú lỗ đít Cẩm cũng thích nhưng không phản ứng thế này. Ngón tay chợt vê vê lỗ đít rồi ấn vào. Cẩm dừng dập xuống, mông như chổng thêm ra để nó chọc tay vào cho dễ. Tâm ấn dần tay sâu vào, lỗ đít nàng siết chặt ngón tay nó.
- Ư…thôi bỏ ra đi….bẩn lắm…
- Em thích không. Anh thấy em có phản ứng.
- Không…em thấy hơi khác khác…nhưng không phải sướng…bỏ ra đi…tí lại cho vào lồn người ta thì viêm nhiễm chết.
Cẩm ngúng nguẩy cái mông làm nó phải rút ngón tay ra. Cẩm lại tiếp tục dập, cái lồn cứ miết chặt thân cặc. Cẩm dập càng lúc càng nhanh, con cặc như bị ép chặt bởi cái lồn kín khít. Cẩm thở hắt nhanh liên tục, nàng gục người xuống chân nó.