Hắn nhìn thẳng ta gằn từng chữ :
“Nếu như. .. Toàn thái y bị bất cứ thương tổn gì, ta sẽ làm cho ngươi chết. .. không nơi táng thân!”
Hắn dùng Hán ngữ trúc trắc của mình, làm cho thanh âm lại càng trở nên băng lãnh, ta cảnh giác cao độ, kéo Toàn Tuệ Kiều lên cầu .
Tiêu Trấn Kỳ thưởng thức gật đầu nói :
“Có cơ hội đó rồi hãy tới tìm ta, ta cũng muốn xem quyền đầu của ngươi cứng rắn như thế nào!”
Xa Hạo hầu như không di động, trong nội tâm của hắn tràn ngập phẫn hận nhìn ta .
Tiêu Trấn Kỳ là người cuối cùng trở lại trên chiến thuyền, đội Nghênh Thân thuyền của Cao Ly quay đầu, đi về phương xa .
Chiến thuyền bên ta đã đi tới, Lý Hùng Tín lớn tiếng nói :
“Lần này đáng nhẽ phải bắt toàn bộ những người Cao Ly ở đây!”
Trong lòng ta cười thầm, biết hắn lo lắng chuyện Yến Lâm chết, sợ Tinh Hậu trách phạt .
Các binh sĩ khác đã sớm mang tin tức Yến Lâm chết thông báo cho các chiến thuyền khác, họ tập trung lại, truy kích theo Nghênh Thân thuyền của Cao Ly .
Ta dùng vẻ mặt cực kỳ bi ai, mang theo di thể Yến Lâm phản hồi Tùng Giang cảng khẩu .
Nhận được tin tức Quản Bình Triều đã sớm sai người bỏ đi trang phục màu đỏ, dùng vẻ mặt ai oán đứng đợi .
“Công chúa bệ hạ!” Quản Bình Triều hô to một tiếng, trên mặt lệ ngang dọc, toàn bộ hiện trường biến thành nơi vang lên tiếng khóc. Ta cũng hiểu đám người này khóc không thực, đảo qua một lượt rồi nhìn vào Quản Bình Triều .
“Lúc Công chúa rời đi. .. vẫn êm đẹp. .. tại sao đột nhiên. .. “
Quản Bình Triều chìm đắm ở trong bi thống, nói .
Ta kéo mái tóc của Toàn Tuệ Kiều, quẳng nàng xuống đất, cắn răng nghiến lợi nói :
“Đều là do tiện nhân này làm hại!”
Ta rút loan đao bên hông, chỉ vào ngực của Toàn Tuệ Kiều nói :
“Hôm nay nhất định phải báo thâm cừu cho công chúa!”
Sự thông minh của Toàn Tuệ Kiều làm cho ta cảnh giác, giờ phút này nàng đã hoài nghi về nguyên nhân cái chết của Yến Lâm, lưu lại nàng là vô cùng phiền phức .
Quản Bình Triều nói :
“Đao hạ lưu nhân!”
Hắn đi tới bên cạnh ta thấp giọng nói :
“Bình Vương điện hạ, theo bản quan nhận thấy, việc này ở sau lưng tất có người chỉ thị. Chúng ta chính thức thẩm vấn mới có thể định tội. “
Hắn lại nói :
“Công chúa tử thân không phải chuyện đùa, nếu như Thái Hậu trách tội, chúng ta không ai thoát khỏi liên quan. .. “
Hắn lo lắng đúng là chu toàn .
Ta gật đầu nói :
“Ý của Quản đại nhân là?”
“Là mau chóng mang di thể công chúa về Tần đô, đồng thời áp giải thiếu nữ này cùng về, giao cho thái hậu tự mình thẩm vấn. “
“Quản đại nhân nói đúng. “
Ta thu loan đao vào trong vỏ .
Trở lại Tùng Giang Thành, ta bảo Quản Bình Triều mời mấy danh y địa phương, kiểm tra thi thể của Yến Lâm, mục đích là có người chứng thực Yến Lâm đã chết .
Chiến hạm đuổi bắt thuyền Cao Ly toàn bộ trở về tay không, chuyện này đối với Đại Tần mà nói là một chuyện tốt, có thể tránh được chiến sự đôi bên .
Căn cứ vào tình hình này, Cao Ly không thể chỉ vì một nữ y mà phát động chiến tranh với Đại Tần, Tinh Hậu thì không có khả năng đồng thời khai chiến với Đông Hồ, lại hướng Cao Ly hưng sư vấn tội, sự sống chết của Yến Lâm chỉ là tin vặt . Bạn đang đọc truyện được copy tại
Quản Bình Triều trong một khoảng thời gian ngắn đã chuẩn bị xong tất cả. Lúc đầu hoàng hôn, chúng ta liền hộ tống quan tài của Yến Lâm trở về .
Dựa theo kế hoạch đã định trước, đêm đó chúng ta nghỉ lại Không Nhược Tự gần Tùng Giang thành .
Quan tài của Yến Lâm tạm thời đặt trong hậu điện, ta bảo Lý Hùng Tín suất lĩnh thủ hạ canh chừng. Sau đó một mình đi vào trong, vỗ vỗ nhẹ vào quan tài, Yến Lâm lúc này vẫn chưa tỉnh, ta sai Đường Muội động tay động chân vào trong quan tài, đêm nay sẽ giúp Yến Lâm thoát khốn .
“Bình Vương điện hạ. .. “
Một thanh âm sợ hãi nói .
Ta giương mắt nhìn lại, thì thấy một cung nữ tướng mạo thanh tú đi đến, nàng chính là cũng nữ mà Quản Bình Triều thu tuyển ở Tùng Giang thành .
“Chuyện gì?”
“Thái y Cao Ly không muốn ăn cơm, hơn nữa còn yêu cầu gặp ngài!”
Ta nhíu mày, cung nữ này đúng là chưa được huấn luyện, chuyện nhỏ như vậy mà cũng cần tới ta hay sao .
Ta không nhịn được nói :
“Nàng không muốn ăn thì sẽ bị đói, ngươi đi xuống đi, loại chuyện này không nên phiền ta!”