Khi gần tới nội thành, đột nhiên phía trước bụi bốc lên mù mịt, một đội quân Yên quốc đi tới, truyền chỉ ngoại trừ A Y Cổ Lệ và nữ quyến ra, thì những người khác đều phải ở bên ngoài nghỉ ngơi .
Sắc mặt của ta vẫn bình thường, nhưng Xa Hạo cả giận nói :
“Nghe nói Yên quốc là một quốc gia lễ nghi, không ngờ cũng chỉ có như thế này!”
Thần tình của Cao Hàm có vẻ có chút xấu hổ, thế nhưng quân mệnh không thể trái, trong lòng hắn cho dù không phục, nhưng cũng chỉ còn cách tiếp thu hiện thực trước mắt .
Ta lạnh lùng nhìn tướng lĩnh truyền lệnh nói :
“Làm phiền ngươi trở lại bẩm báo cho Yên vương, nếu như tối nay chúng ta không được vào trong nội thành, vậy chúng ta sẽ trở lại Đại Khang. “
Tướng lĩnh kia ngơ ngác, tùy tiện nói :
“Mệnh lệnh của đại vương không thể trái. .. “
Cao Hàm vẫn không nói gì bỗng nhiên mở miệng nói :
“Từ Báo, ngươi đem tình hình thực tế bẩm báo cho đại vương, ta sẽ an bài khách nhân ở lại Lô thị hành quán. “
Lô thị hành quán nằm ở phía đông nam của ngoại thành Yên đô, nơi đây chính là phủ đệ của một thương nhân họ Lô, sau đó người này đắc tội triều đình mà bị tịch thu gia sản .
Người Yên thích võ, cho nên ở bên ngoài mỗi tòa thành đều lập lên những hành quán làm nơi ở lại tạm thời cho những võ sĩ, nhưng hành quán này thường là của triều đình, kinh phí tất nhiên là do triều đình gánh chịu .
Lô thị hành quán cũng là một hành quán cho võ sĩ, nơi này vừa vặn thuộc về phạm vi quản hạt của Cao Hàm .
Đường đi ở đông thành, thẳng tắp rộng rãi, con đường này có thể chứa được mười con tuấn mã đi song song với nhau, hai bên đường là những kiến trúc có quy mô lớn, chỉnh tề ngay ngắn dựng hai bên đường .
Do đêm đã khuya cho nên không thấy người đi đường, thỉnh thoảng có những binh sỹ tuần tra đi qua. Họ nhìn thấy cờ xí của Cao Hàm đều cuống quít nhường đường, qua đó cũng có thể thấy thế lực của gia đình họ Cao ở Yên đô như thế nào .
Lô thị hành quán là một kiến trúc vô cùng rộng rãi, trước cửa có hơn mười tên vệ binh thủ hộ, trong tòa hành quán này trống rỗng, không thấy bóng dáng một võ sĩ nào .
Cao Hàm giải thích :
“Hiện giờ chiến sự Yên Hàn đang khẩn trương, một số võ sĩ đều đã ra chiến trường, một số thì rời khỏi Yên đô tìm nơi nương tựa vào chủ nhân của mình, cho nên các hành quán ở Yên đô không còn được dùng tới. “
Chúng ta sắp xếp cho A Y Cổ Lệ nghỉ ngơi ở một căn phòng yên tĩnh, lại cử ra năm trăm người thay phiên tuần tra trong hành quán, những người còn lại nghỉ ngơi tại chỗ .
Sau khi tắm rửa, Xa Hạo tới tìm ta nói là Cao Hàm đã chuẩn bị rượu, mời chúng ta nhập tiệc .
Trong lòng ta cũng có chút khen ngợi cha con Cao thị, hắn mời chúng ta uống rượu, nhất định là có chuyện muốn cùng chúng ta thương lượng, đối với tình thế trước mắt, ta cũng cần mau chóng nắm giữ, cho nên không có lý do nào cự tuyệt lời mời này .
Đi vào Hề Lai thính, Cao Hàm đã chuẩn bị rượu và thức ăn, thấy ta và Xa Hạo đi đến, hắn cuống quít đứng dậy đón chào .
Ba người chúng ta sau khi ngồi xuống, Cao Hàm phất phất tay, ý bảo những người hầu xung quanh lui ra, tự mình rót rượu cho chúng ta, nói :
“Chuyện vừa nãy đã khiến cho hai vị thống lĩnh chịu ủy khuất. “
Ta mỉm cười nói :
“Chuyện này không phải lỗi của Cao tướng quân, sao tướng quân lại tự nhận về mình?”
Cao Hàm nói :
“Quyết định của Đại vương đúng là thất lễ, ngày mai ta sẽ vào triều cố gắng thuyết phục đại vương. “
Trong lòng ta cười thầm, lấy địa vị của Cao Hàm, hiển nhiên là chưa đủ tư cách trước mặt Yên vương Lý Triệu Cơ, cho dù có tới thuyết phục cũng là chuyện của cha hắn .
Xa Hạo nói :
“Cao tướng quân, ta và Tiêu thống lĩnh đã thương lượng, ngày mai chúng ta trở lại Đại Khang. Yên quốc nếu như không lấy lễ tiếp đón, chúng ta quyết không thể nén giận đem công chúa gả cho Thất vương tử gì gì đó, nếu mà cứ nhắm mắt đưa chân, chúng ta sao có thể hồi báo lại với điện hạ đây. “
Cao Hàm bưng chén rượu lên nói :