Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi – Chương 398: Chương 398: Đả huyệt (2) – Botruyen

Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi - Chương 398: Chương 398: Đả huyệt (2)

Khinh Nhan lau nước mắt, nhẹ giọng nói :

“Lực lượng bên trong cơ thể của muội là do Huyền Minh giáo chủ Lãnh Cô Huyên truyền cho, phương pháp Kim Châm Đả Huyệt cũng là do nàng truyền cho muội. “

Nội tâm của ta bỗng nhiên chấn động, ta không biết vì sao Lãnh Cô Huyên lại dùng phương pháp này để làm hại con gái ruột của mình?

Ta nâng khuôn mặt xinh đẹp động lòng người của Khinh Nhan lên :

“Nàng có thể nói cho ta biết, vì sao lúc trước nàng phải trợ giúp cho Lãnh Cô Huyên?”

Ta hỏi việc này cũng có dụng ý, ta muốn biết là Khinh Nhan có biết Lãnh Cô Huyên là mẹ ruột của nàng hay không?

Khinh Nhan nói :

“Bởi vì nàng biết nơi ở của phụ mẫu muội, chỉ cần muội giúp nàng ta hoàn thành nhiệm vụ, nàng sẽ mang ta đi gặp phụ mẫu của muội. .. “

Không ngờ trên đời này còn có một mẫu thân ác độc như vậy, ngay cả con gái của mình mà cũng lợi dụng? Ta định nói thân thế của Khinh Nhan ra, thế nhưng lời nói tới miệng, ta vẫn nuốt trở vào, chuyện này không nên nói cho Khinh Nhan biết thì tốt hơn, sự thật tàn khốc như vậy nàng sao có thể chịu nổi?

Khinh Nhan nói :

“Huynh có nhớ lời mà muội lần trước ly khai nói với huynh hay không, chỉ cần muội làm xong mọi việc trong môn phái, muội sẽ đi gặp huynh, đến lúc đó muội sẽ quên mọi thứ trong gian hồ, toàn tâm toàn ý hầu hạ bên người huynh. “

Ta gật đầu nói :

“Ta cũng từng nói trong thiên hạ này không có bất kỳ ai có thể bắt chúng ta xa nhau!”

Khinh Nhan rưng rưng nước mắt, nói :

“Thế nhưng muội đã làm nhiều việc xấu như vậy, huynh vẫn còn muốn muội ư?”

Ta gắt gao ôm thân thể mềm mại, hôn lên khuôn mặt đang tái nhợt của nàng :

“Tất cả đều là do Lãnh Cô Huyên ép buộc nàng, trong lòng ta, nàng vĩnh viễn là Khinh Nhan của ta. .. “

Khinh Nhan “Oa!” một tiếng rồi khóc lớn lên, áp lực trong nội tâm hoàn toàn bộc phát ra. Nàng run giọng nói :

“Chỉ tiếc là lúc đầu muội không trân trọng tình cảm quý báu của chúng ta. .. muội biết mình. .. muội không còn nhiều thời gian nữa. .. “

Ta khẽ hôn lên mái tóc dài của nàng, trong lòng vô cùng đau xót, nhưng ngoài miệng vẫn an ủi nàng :

“Y thuật của Tuệ Kiều là giỏi nhất trong thiên hạ, nàng ấy nhất định sẽ có biện pháp cứu nàng. “

Khinh Nhan buồn bã cười nói :

“Bệnh của muội muội biết rất rõ. “

Ta lo lắng thân thể của nàng đang suy yếu, nên khuyên nàng trở lại phòng, Tuệ Kiều đã vì nàng nấu một chén thuốc. Khinh Nhan có lẽ là không muốn ta lo lắng, nên nhanh chóng uống chén thuốc vào, nằm trên giường bắt đầu chìm vào giấc ngủ .

Ta và Tuệ Kiều đứng dậy rời khỏi phòng của Khinh Nhan, ta tới lúc này mới nhớ một việc, thấp giọng nói với Tuệ Kiều :

“Tuệ Kiều, việc võ công của ta bị Khinh Nhan hút đi, đừng để cho người khác biết. “

Tuệ Kiều khẽ gật đầu, ôn nhu cười nói :

“Huynh có phải là sợ sau khi người khác biết sẽ đi tìm Khinh Nhan gây hại?”

Ta cười nói :

“Quả nhiên là hiểu chồng không ngoài vợ, trong lòng ta nghĩ cái gì, nàng đều biết hết. “

Tuệ Kiều kéo ta tới đến một chỗ yên lặng, nhẹ giọng nói :

“Việc của A Y Cổ Lệ, huynh đã nói với nàng chưa?”

Ta lắc đầu nói :

“Chuyện này có chút khó nói, ta không biết phải mở miệng như thế nào nữa. “

Tuệ Kiều thở dài một hơi, nói :

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.