Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi – Chương 157: Chương 157: Tin dữ (4) – Botruyen

Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi - Chương 157: Chương 157: Tin dữ (4)

Ta đứng dậy đi tới giữa phòng khách, chắp tay nói :

“Hai ngày nay, ngày nào ta cũng mơ thấy hoàng huynh của mình, ta thấy huynh ấy không ngừng khóc lóc kể lể với ta. Nếu như ta không đích thân tới Bắc Hồ, thì sợ rằng kiếp này ta không an lòng được. “

Ta không nói với các nàng tình hình thực tế như thế nào, mà cũng chẳng có chuyện Dận Tường báo mộng cho ta .

Sở dĩ ta nói điều này, là vì muốn các nàng bỏ ý niệm khuyên ta ở lại, hoàng mệnh thì khó cãi, lần hành trình tới Đông Hồ này như mũi tên đã kéo căng, không bắn ra không được .

Sở nhi từ đầu tới giờ không có ý kiến, bỗng nhiên nói :

“Muội cùng với huynh tới Bắc Hồ!”

Ta chấn động, xoay người nhìn lại, thấy đôi mắt sáng ngời của Sở Nhi đang nhìn ta, nàng nhẹ giọng nói :

“Muội muốn theo huynh, đi là có lý do chính đáng, thứ nhất muội là Bình vương phi, đi theo huynh tới phúng viếng là hợp lễ nghi. Thứ hai có muội ở bên cạnh, huynh không cần lo lắng chuyện công chúa Bắc Hồ nhìn trúng huynh, đem huynh lưu lại làm phò mã. “

Yến Lâm lớn tiếng nói :

“Muội cũng muốn đi. “

Sở nhi nhẹ giọng nói :

“Lâm tỷ tỷ, lần đi này không phải chuyện đùa, nếu như Dận Không mang theo nhiều nữ quyến thì trong mắt của người Bắc Hồ mình có còn được nghiêm túc không?”

Sở nhi nói :

“Hơn nữa, trong mấy người chúng ta chỉ có Vân Na tỷ tỷ là võ công tốt nhắt. Nhưng mà Vân Na tỷ tỷ, Dao Như và Tư Hầu đều mang bầu, tất cả còn phải dựa vào tỷ tỷ chiếu cố. Trong khi chúng ta đi tới Bắc Hồ, sự tình vương phủ sẽ do tỷ quyết định, trọng trách trên người của tỷ sẽ rất nặng nề. “

Yến Lâm rưng rưng gật đầu .

Trong lòng ta tấm tắc lấy làm kỳ, Sở nhi quả nhiên không giống người thường, Yến Lâm từ trước đến nay ngang ngược kiêu ngạo nhưng khi ở trước mặt nàng lại nghe lời, ta đúng là không chọn sai vương phi .

Vân Na nhìn ta một cái, hiển nhien là vô cùng thưởng thức với biểu hiện của Sở Nhi, nàng cười nói :

“Có Sở Nhi muội tử ở bên cạnh chiếu cố cho huynh, muội cũng yên lòng. “

Yến Lâm lau sạch nước mắt nói :

“Nếu Sở nhi muội tử đã bảo tỷ ở lại, thi tỷ sẽ ở lại. Nhưng mà. .. muội phải coi chừng cái tên hoa tâm này nghiêm ngặt, đừng thông đồng với hắn mang mấy Hồ nữ yêu mị trở về. “

Nàng nói chuyện từ trước tới nay không suy nghĩ, câu này vừa mới nói ra thì Vân Na đã xấu hổ đỏ bừng, nũng nịu trách mắng :

“Nha đầu chết tiệt kia, có phải là đang mắng tỷ không!”

Yến Lâm thè lưỡi, cười nói :

“Muội không có ý đó, quên mất Vân Na tỷ cũng là Hồ nữ yêu mị!”

Tất cả mọi người bị câu nói của Yến Lâm chọc cho bật cười, tạm thời quên mất buồn bã .

Tuyên Thành mới khởi sắc, nhưng mà ta đã phải rời đi, trong lòng ta chứa nhiều điều lưu luyến không rời .

Ta đem toàn bộ kế hoạch và cách nghĩ của mình giao lại cho Vân Na, trong khoảng thời gian ta rời đi, tất cả sự vụ ở Tuyên Thành đều do nàng chủ trì .

Vân Na nói :

“Lần này huynh đi phải mau chóng trở về, chuyện mỏ vàng Tuyên Thành đã làm cho toàn bộ Đại Khang sôi lên sùng sục, phụ hoàng huynh không có khả năng là không nghe không thấy. “

Ta cười nhạt nói :

“Lần này hắn phái ta tới Bắc Hồ phúng viếng, cũng không ngoại trừ nguyên nhân này. “

Vân Na cảm thán nói :

“Cây cao thì đón gió, ở đâu cũng không tránh được chuyện này. Muội lo lắng không phải là phụ hoàng huynh sẽ có lòng đối phó với huynh, mà sợ có người thừa dịp huynh đi Bắc Hồ làm náo loạn. “

Ta tràn đầy đồng cảm gật đầu, trước kia khi ta đi Đại Tần đã có người phái sát thủ giết ta ở trên sông, có ý muốn làm cho quan hệ Khang Tần trở nên hỗn loạn, lần này cũng không thể đảm bảo rằng trò cũ không lập lại .

Vân Na nói :

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.