Sau khi đã chữa lại được đôi mắt cho nữ hoàng Cilena, Rin đã nhanh chóng được mời đến một căn phòng trống cùng với Airi, ban đầu vì thấy có hai người nên cô người hầu đã định chuẩn bị hai phòng đơn cho họ, nhưng Airi nhanh chóng bảo cô ấy chuẩn bị một phòng đôi cho cô và anh. Rin có vẻ cũng không hề có ý kiến gì cả, bởi vì hai tháng hai người ở trên thần giới, chuyện này đã trở thành thói quen của cô ấy rồi. Hai người họ được đối xử một cách đặt biệt và tử tế theo lệnh của nhà vua Vaitrus, hiện tại đã là quá mất giờ cơm trưa luôn rồi nên hai người quyết định ở lại trong phòng cho đến tối vậy.
Trong phòng, một chiếc giường xa hoa và lớn đủ để cho hơn 5 người trưởng thành cùng nằm vào, Rin ngồi lên nệm và dựa lưng vào tường. Anh lấy từ Rương Đồ của mình ra một quyển sách cỡ vừa rồi nhanh chóng mở nó ra và đọc, anh luôn tìm tòi những kiến thức ở bất cứ đâu, đó cũng là lí do anh nhanh chóng vận dụng tốt phép thuật của chính bản thân mình. Các kiến thức khi ở trái đất và rồi ở thần giới đều được anh nghiên cứu tìm hiểu. Dáng vẻ đọc sách đó của anh tựa hồ như bất định, như thể một thứ gì đó thần thánh mà con người không thể làm được vậy, sẽ là nói không ngoa nếu như có người con gái nào đó vô tình nhìn thấy anh và rồi đổ gục trong lưới tình chỉ bởi một dáng hình như thế.
“Mồ~ cho em ngồi với nào.”
Airi nhanh chóng ngồi vào giữa hai đầu gối của Rin, cô nép thân hình mảnh mai của mình tựa vào người của anh rồi cũng chăm chú nhìn vào cuốn sách anh đang giữ. Thoáng sơ qua thì có vẻ hai người họ vẫn trong rất bình thường nhưng thực chất trong đầu họ đang rồi tung lên.
'Ah!!~~~~ Mình bạo quá……gưh…'
'Cổ…….ở gần quá !'
Dù đang rối như tơ vò nhưng Rin vẫn bình tĩnh nói một câu với cô gái hết sức dễ thương đang ngồi dựa hoàn toàn vào người mình.
“Vừa rồi vất vả rồi nhỉ ?”
Ý của anh là về trận đấu lúc nãy của cô với Cristina, dù biết chắc Airi sẽ thắng nhưng cũng phải công nhận là Cristina rất thiện chiến a.
Cô em gái với khuôn mặt dễ thương biểu môi khi nghe thấy lời nói của anh, cô nói.
“Ăn gian quá đi, em thì đi so kiếm với cổ còn anh thì rõ là ngư ông đắc lợi rồi.”
Vẻ giận dỗi hết sức đáng yêu của cô như hoàn toàn đánh gục anh vậy, hết cách, Rin bèn đưa mặt mình đặt lên vai phải của cô từ đằng sau, để cho má của anh chạm vào làn da mềm mại láng mịn của Airi. Cô ngạc nhiên vì hành động bất ngờ của anh mình, đôi tai ở dưới những kẻ tóc trắng tinh tựa như tuyết đang ửng hồng lên trông vô cùng dễ thương.
“Đ…được rồi, được rồi. Phải làm sao để tiểu nhân đây có thể tạ tội với phu nhân bây giờ ?”
Rin nói như thể đang muốn dỗ dành cô gái vẫn ngồi gọn ở trong người mình, cô suy ngẫm một lúc rồi bỗng nhìn thấy mình đang nằm ở trong người Rin, rồi như vừa nhận ra được mình muốn gì, cô nhẹ nhàng nói với anh.
“Phạt làm gối ngủ của em cho đến giờ cơm tối !”
“Em muốn anh cho em dựa vào mà ngủ sao ?”
“Ưm đúng rồi, chẳng nhẽ như vậy mà anh cũng không làm được sao.”
Airi nói kiểu chế giễu anh, Rin lo lắng nói.
“Ngủ kiểu đó em sẽ bị ê ẩm người đó Airi.”
“Với em như thế này là đủ rồi, khi nào đến giờ hãy gọi em dậy………z..zzzz…”
Sau câu nói bỏ lửng, Airi nheo nheo đôi mắt của mình lại rồi như chìm dần vào giấc ngủ, chẳng khó để anh nghe thấy tiếng thở đều đều của cô. Rin thở dài trước tình cảnh éo le của mình, nhưng dù vậy anh vẫn ngồi đọc sách trong tư thế đó trong suốt mấy tiếng liền và để cho cô ngủ một cách bình yên. Đôi lúc anh cảm thấy nếu họ có thể lúc nào cũng như thế này thì thật sự rất tốt a.
__________________________________________________.
Trong thoáng chốc, mọi sự trở nên quá nhanh đối với Cristina, cô đã bị bắt cóc và rồi được giải cứu bởi Rin, một người con trai lạ mặt với một sức mạnh phi nhân loại, rồi sau đó nữa, người mẹ kính yêu đã bị một căn bệnh kỳ lạ làm cho mất đi ánh sáng nơi đôi mắt một năm về trước nay, cũng đã nhanh chóng được anh cứu giúp. Có lẽ, đối với bản thân Rin những điều đó chỉ là anh làm một cách chẳng qua có thể gọi là tình cờ mà thôi nhưng đối với gia đình cô thì đó thật sự là một ơn nghĩa to lớn không tả được.
Anh chỉ đơn giản bước qua cuộc đời của cô mà thôi, nhưng đã cứu giúp cho cô quá nhiều thứ, liệu anh có cảm nghĩ gì khi là những điều đó đây ? Những suy nghĩ của anh cô hoàn toàn không biết được, những bí ẩn ở người thanh niên thật sự là rất nhiều nhưng ccó một điều chắc chắn không sai, đó là cô cảm thấy hết sức dễ chịu khi được ở gần hắn.
Một con người chỉ mới tiếp xúc được vài ngày, hầu như rất kiệm lời và ít nói, chủ yếu anh ta chỉ thích giải quyết vẫn đề bằng hành động, hầu như sẽ là một người vô cùng mờ nhạt. Nhưng anh lại không giống với bất kì người nào mà cô từng gặp cả, nói thật, vì là công chúa của một nước nên từ nhỏ Cristina đã rất nhanh nhận được những lời cầu thân từ rất nhiều quý tộc và thân vương trong và ngoài nước. Nhưng tất cả những gì cô cảm nhận ở chúng chỉ đơn giản là 'Nhơ Nhuốc', cũng vì thế mà cô rất ít khi giao tiếp với người khác giới trừ những người như cha cô hay những người cận vệ đáng tin của ông.
Có lẽ nào cũng vì thế mà Airi đã yêu thương người anh trai kì lạ của mình hay không ? Đáp án có lẽ chính cô cũng không rõ, hiện tại, cô đang ngồi nói chuyện với cả người cha và mẹ của mình ở trong phòng riêng, hai người vệ sĩ cho nhà vua đã ra người cửa canh gác. Cha cô, đức vua Vaitrus và mẹ cô nữ hoàng Cilena xem ra cũng rất thích anh ta, họ muốn cô nói những thông tin mà cô biết về Rin cho họ nghe. Không biết họ đã nhận ra tình cảm của cô dành cho anh hay chưa, nhưng có vẻ những hành vi kì hoặc của cô đã làm họ có phần chú ý đến. Cha của cô thì không sao, nhưng mẹ của cô nữ hoàng Cilena thì lại khác, bà rất sắc sảo và đôi lúc có thể đi guốc trong bụng con gái của mình.
Và cuộc trò chuyện của ba người với tâm điểm chính là Rin đã nhanh chóng được bắt đầu, Cristina ngồi đối diện với cha và mẹ của cô, như thể cô đang là một người bị chất vấn vậy. Nhưng cô đã hứa rằng sẽ giữ bí mật về năng lực của Rin với người khác kể cả cho đó có là người thân của mình đi nữa.
'Đây chính là vì lời hứa của chúng ta đấy !!!'
Và thế là trong suốt cuộc nói chuyện hay đúng hơn là tra khảo từ cha của cô về người thanh niên, cô không hề hé răng lấy nửa lời về sức mạnh của anh mà chỉ nói những câu khái quát thoáng qua rồi cũng thôi. Nhưng có lẽ, người thật sự đáng sợ chính là mẹ của cô, bà mà vạch lá tìm sâu thì coi như cô tiêu đời.
Nhưng đó sẽ là một cuộc nói chuyện được kể vào dịp khác nữa…………….
___________________________________________________.
Nhìn bầu trời ở ngoài khung cửa sổ của phòng kế bên giường ngủ, vẫn giữ tư thế không đổi và im lặng ngồi dựa lưng vào tường, cuốn sách dày cộm đã được anh đọc hết và gấp lại để qua một bên. Trong căn phòng tĩnh lặng dưới ánh nắng của buổi chiều tà đã dần hạ xuống, sắp đến lúc được thay thế bởi màn đêm.
'Giờ là khoảng 5h50 rồi nhỉ ?'
Gương mặt vẫn lẵng lặng của Rin bỗng chốc quay về phía cửa phòng, anh có thể cảm nhận được có người đang đến đây, tiếng bước chân ngày một đến gần hơn và rồi khi người đó đã đứng trước cánh cửa.
Cộc cộc
Có tiếng gõ cửa hai lần nhẹ nhàng vang lên. Rin nheo mắt rồi bảo nhỏ, để cho cô gái ở trong mình tiếp tục ngủ.
“Cửa không khóa !”
Khi người ở ngoài cửa xác định được sự cho phép của anh, cánh cửa liền đó từ từ mở ra. Đứng ở đó là một cô gái xinh đẹp với đôi mắt màu xanh lam và mái tóc màu vàng nhạt, đó chính là công chúa Cristina, người mà chính là người anh đã cứu được vào đêm hôm trước. Rin đưa ánh mắt quét qua cô một lượt từ trên xuống dưới, trông cô có vẻ một mỏi vì một điều gì đó nhưng anh nhanh chóng không hỏi lớn mà chỉ khẽ đưa ngón tay lên miệng mình ra hiệu Cristina nói nhỏ.
Cô nhanh hiểu ý khi nhìn thấy Airi đang nằm gọn trong lòng của anh mà say ngủ, liền nói nhỏ.
“Ừm…..Cha và mẹ của tôi muốn mời anh cùng với cô ấy ăn tối chung với hai người họ, như thế có được không ?”
“À, được thôi, làm phiền cô đợi bọn tôi một chút.”
“Ừ.”
Cristina nhanh chóng quay người bước đi ra ngoài phòng rồi đứng đợi ở ngoài, Rin ở trong phòng bèn đánh thức Airi dậy, anh lấy ngón tay của mình chọc chọc vào má của cô, bị trêu chọc, cô gái có vẻ khó chịu từ từ mở đôi mắt còn say ngủ của mình ra nhìn anh.
“G..gì vậy ạ ?”
“Đã thấy đói bụng hay chưa, cô gái mê ngủ kia ?”
“Mư~….xấu xa….”
Tai của cô đỏ chót lên, cô cúi gằm khuôn mặt xinh xắn và dễ thương đang xấu hổ của mình xuống. Rin nhìn cổ rồi khẽ cười nhẹ, anh vỗ vỗ vai của cô rồi nhanh bế cô đứng dậy.
“Được rồi, ta nên đi nhanh lên thôi, đức vua và nữ hoàng đang đợi bọn mình đấy !”
“Ừm.”
Cô khẽ gật đầu rồi nhanh chóng bước đi theo sau Rin. Ra đến cửa phòng, cô nhìn thấy Cristina đang đứng dựa lưng vào tường đợi ở đó, thấy cô nhìn mình, cổ nhanh chóng mỉm cười trong khi vẫy vẫy tay, nhưng nhìn vào sắc mặt của cô có vẻ là đã có chuyện gì rồi.
“Chào buổi tối, Cristina !”
“Ừm, chào buổi tối Airi-san.”
Cả hai chào nhau rồi cũng nhanh chóng bước đi, rời khỏi phòng của hai người bọn họ. Cristina dẫn đường cho hai người để đi đến phòng ăn, nơi mà đức vua và nữ hoàng đang đợi bọn họ.