Ta Xuyên Không Cùng Em Gái – Chương 8: Trận chiến bắt đầu _ Chữa trị cho nữ hoàng – Botruyen

Ta Xuyên Không Cùng Em Gái - Chương 8: Trận chiến bắt đầu _ Chữa trị cho nữ hoàng

++++Mọi người xin lỗi ngủ quên nên đăng không đúng giờ+++

“Nhìn kìa nhìn kìa, đó là công chúa Cristina đó ! Thật mừng là người đã có thể bình an trở về.”

“Nhưng mà cái người đang định đối đầu với công chúa kia rốt cuộc là ai vậy ?”

“Không biết nữa, nhưng cô ta trông vô cùng xinh đẹp a.”

~Phựt…..

Trên trán của Rin lúc này bỗng chốc nổi lên vài cộng gân xanh. Hiện tại bọn họ đã di chuyển đến sân tập ở trong cung điện, có rất nhiều lính và hiệp sĩ ở đây, nhưng thứ thật sự có vấn đề đó là những ánh mắt săm soi vào ngoại hình của người anh yêu.

'Mình nên để bọn chúng im miệng một chút nhỉ ?'

Với một suy nghĩ có phần man rợ ở trong đầu mình, Rin đã nhanh chóng vào việc mà chẳng thèm suy nghĩ.

Như thể có một cú quét chân ngang qua chân của mấy người lính, khiến họ mất thăng bằng trong khi đang mãi nói chuyện, và kết cục là nhận một cú ngã đau điếng. Rin khẽ mỉm cười thỏa mãn trước tình cảnh dở khóc dở cười của những người lính. Nhưng dù là thế, có vẻ số lượng người tụ tập là không hề ít, cũng có lí thôi vì hiện tại trên một khoảng sân giống như là sân đấu tập vậy, Cristina đang đứng đó, đối mặt với cô là Airi, nhưng mang một phong thái lạnh băng ở trên mặt.

Đây là sau khi họ đã quyết định đấu một trận thử với nhau, nhà vua đã gợi ý hãy sử dụng sân tập. Và cuối cùng thì mọi chuyện đã trở thành tâm điểm của sự chú ý như thế này đây.

Hai cô gái quyết định sẽ làm một trận đấu kiếm, dĩ nhiên đó chỉ là những thanh kiếm gỗ mà thôi. Khi đã chuẩn bị xong vũ khí và khởi động hoàn thành, hai cô gái đã bắt đầu vào thế kiếm của riêng mình.

'Hử ? Thế kiếm của cô ấy…..'

Khác với kiểu cầm kiếm hướng về đối thủ mà Cristina đang làm, điều mà Airi đang thực hiện là thủ kiếm thế thấp, hơn cả thế cô ấy còn cầm kiếm bằng một tay nữa. Đây là cách sử dụng kiếm sao ? Liệu có thể sử dụng được nếu chỉ có như vậy ?

Cristina ngạc nhiên với cách mà Airi cầm kiếm, nhưng cô không nghĩ điều đó là một trò đùa, vì theo lời Airi nói cô ấy đã học kiếm pháp và ma thuật từ Rin, mà cái kẻ kia thì không có vẻ gì là yếu ớt cả. Thế nên cô chỉ có thể nâng cao cảnh giác trước điều kì lạ trước mặt mình.

Người được chỉ định làm trọng tài hô to rồi nhanh chóng chạy khỏi vòng chiến.

“BẮT ĐẦU !!!”

Tín hiệu vừa vang lên, Cristina đã nhanh chóng vận ma pháp rồi dậm mạnh xuống đất lao về phía đối thủ của mình với tất cả sức mạnh, thực hiện đồn công kích đầu tiên của mình.

Ngược lại, Airi vẫn đứng đó, với thế kiếm hạ thấp cô đang có dự định đón đỡ đòn này chứ không hề có ý định né tránh nó.

Liệu mình có thể gạt phăng thanh kiếm của cổ hay không là điều mà Cristina đang tự hỏi.

Câu trả lời nhanh chóng xuất hiện.

Tiếng hai thanh kiếm chạm vào nhau vang lên một cách hung bạo. Hai thanh kiếm khóa chặt nhau rồi nhanh chóng tách ra khi họ thay phiên nhau tung ra các đòn kiếm thuật.

Kĩ thuật của Cristina phải nói là rất tốt, đúng là một người rank S có khác, cô ấy vượt trội hơn hẳn những người khác. Nhưng nếu phải so với Airi thì xem ra vẫn còn khoảng cách.

Airi lúc này vẫn bình tĩnh một tay cầm kiếm đỡ đòn tấn công mà Cristina hướng đến, tay còn lại tranh thủ lúc Cristina sơ hở thì sẽ tung đòn, đây chính là kiếm thuật nghịch thiên của hắn ta, ai lại có thể nghĩ ra một kiểu đấu kiếm như thế này cơ chứ. Ánh mắt đỏ thẳm của cô đang khóa chặt chuyển động của Cristina lại, rồi với một phản xạ phải gọi là nhanh quá mức cô né tránh đòn của đối phương. Khi cần né một bước, cô giản lược nó đi còn nửa bước, khi cần né hai bước thì sẽ lại thành một bước.

Đây chính là bước di chuyển mà Rin đã dạy cho Airi, mặc dù nếu so sánh, cô ấy không thể bằng được anh trai mình nhưng nếu phải nói thì hắn ta quá kinh khủng rồi không đáng để so sánh. Cristina kinh ngạc trước các bước di chuyển và né đòn ảo dịu của Airi, cô mở to mắt ngạc nhiên khi thấy những gì đang xảy ra trước mắt của mình.

Kiếm thuật của cô ấy thanh thoát, tao nhã nhưng cũng không hề mềm mỏng, nếu đây mà là kiếm thật thì chắc trên người của cô sẽ đầy những vết cắt mất. Cả hai trao cho nhau những đòn đánh nhanh vô cùng, càng ngày, tốc độ của cả hai càng tăng lên, hoa cả mắt của những người đứng ngoài xem trận đấu.

'Cô ấy mạnh thật đấy !'

Suy nghĩ của Cristina khi đấu với Airi chính là như vậy, tốc độ hay sức mạnh cô ấy không hề thiếu lấy bất kì thứ gì cả. Chưa kể nhiều lúc cổ còn có phần áp đảo Cristina nhiều hơn. Nghĩ tới đây, cô phải rùng mình, nếu như người em gái, người vốn dĩ chỉ học theo anh ta đã mạnh đến mức vô lí thế này thử hỏi nếu là anh ta thì cô sẽ tơi tả thế nào.

Cô vừa phải nhanh chóng nghiêng đầu để tránh một đòn móc từ tay trái của Airi, dù chỉ mất cảnh giác một chút thôi, thì một quyền đó sẽ không nhân nhượng mà tung ra vào Cristina.

“Cậu mạnh thật đấy !”

“Cristina cũng vậy.”

Airi vẫn giữ nét lạnh lùng trên khuôn mặt, cô trả lời với một nụ cười trong khi Cristina đang thể hiện nét căng thẳng và tập trung cực độ.

Bỗng chốc cả hai người họ đều nhếch miệng cười. Vô số những bước di chuyển khéo léo, những đòn đánh nhằm vào đối phương được cả hai tung ra không từ bất kỳ cách thức nào.

Những người xung quanh nhìn như thể mình đang xem một điệu nhảy hòa tấu của hai cô gái vậy, họ say sưa nhìn hai cô gái ấy trong cái vũ điệu dường như sẽ không có hồi kết kia. Chỉ có một người là vẫn thản nhiên nhìn trời ngó đất, anh ta vẫn vô cảm nhìn trời nhìn đất ngó mây, có vẻ như có nhiều thứ mà cậu muốn biết ở đây. Song, khi anh quay lại nhìn Airi rồi khẽ nở một nụ cười nhẹ.

Bất giác, sự chú của của hai cô thiếu nữ đang hăng say vung kiếm liền đó tập trung vào anh. Khi nhìn thấy anh ta đang dõi theo trận đấu của cả hai người, hai người họ bỗng chốc hít một hơi sâu.

“Tôi không có ý định thua đâu Airi-san.”

“Tiếc thay, tôi cũng vậy.”

Rồi như thể vừa bị kích động, hai người nhanh chóng tung ra còn nhiều đòn tấn công hơn cả lúc nãy. Dần dần, Cristina cũng bị áp đảo, sức mạnh của Airi vẫn hơn hẳn so với cô. Cô vừa chuyển sang phòng thủ trước đợt tấn công của Airi, vừa tập trung để phán đoán khi nào những đòn đấm đá bất ngờ của cô ấy sẽ đến. Nhìn hai người đang luân phiên tấn công và phòng ngự, không nói quá khi bảo rằng hai cô gái này đang đứng trên đỉnh cao của kiếm thuật.

“N..này này, nhìn thấy không cô gái kia đang áp đảo công chúa Cristina kìa.”

“Không ngờ vẫn còn có người có thể áp đảo công chúa trong một trận đấu kiếm đó !”

Có những tiếng bàn tán xôn xao của đám đông đang xem, nhà vua Vaitrus lúc này im lặng quay sang nhìn người thanh niên vẫn bình thản đứng xem trận đấu bên cạnh mình. Nếu phải nói nghiêm túc về mặt chính trị, ở tại Berfelt hay thậm chí là ở bất kỳ quốc gia nào, có rất ít người mạnh ngang cô chứ đừng nói là hơn. Ấy thế nhưng, giờ phút này đây con gái cưng của ông đang hoàn toàn bị áp đảo.

'Cậu ta không hề đùa khi nói em gái của mình sẽ đánh thay cho mình.'

Nhà Vua Vaitrus toát mồ hôi khi suy nghĩ liệu cặp anh em này mạnh đến mức nào đây. Sức mạnh của người em gái thì đang được thể hiện trước mặt của ông rồi đây, nhưng có điều nó không mang lại cảm giác kinh hãi như khi Rin chỉ mới trừng mắt, sức mạnh của anh cho tới lúc này là một ẩn số, ông tự hỏi vì điều gì mà anh không chịu thể hiện sức mạnh mà mình đang giữ ra mà lại che giấu nó đi, có vẻ đó là lí do cậu bảo em gái mình đánh thay chăng ?

'Giờ thì mình hoàn toàn mù tịch về người thanh niên này rồi.'

Quá đáng sợ và cũng quá bí ẩn, ông không thể nào hiểu nỗi suy nghĩ gì đang ở trong đầu của chàng trai trẻ kia nữa.

Khi nghĩ tới đây thì bỗng tiếng kiếm va chạm mạnh vào nhau đã nhanh chóng kéo nhà vua về với thực tại, lưỡi kiếm bằng gỗ của Airi đã gạt phăng đi kiếm của Cristina và đang chĩa thẳng vào cô. Thắng thua đã rõ, Airi hạ kiếm của mình xuống rồi lùi lại, người trọng tài vẫn còn bị delay trước màn so kiếm cực kì mãn nhãn của cả hai cô gái nên vẫn còn im lặng thẩn thờ.

“Thắng bại đã rõ, người chiến thắng là cô gái tóc trắng xinh đẹp kia.”

Đám đông lại một lần nữa dậy sóng xôn xao, tiếng bàn tán về trận đấu vừa rồi liền đó được các binh lính và hiệp sĩ bàn luận xôn xao, nhiều người còn trầm trồ về độ mãn nhãn mà trận đấu của hai người họ đem lại.

“Mình thua rồi.”

“Không sao không sao, kiếm thuật của cậu thật sự rất tốt.”

Hai cô gái nhanh chóng trao đổi lời nói với nhau về kĩ năng của đối thủ của mình.

“Kiếm thuật của cậu thì rất kỳ lạ còn tốc độ phản ứng của cậu thì nhanh cực kì luôn đó.”

“Tới cỡ đó sao ?”

“Đúng rồi, mình đã phải tập trung hết cỡ chỉ để đỡ lấy mấy đòn đánh của cậu đó.”

Cristina thán phục nói. Airi lúc này nghe xong thì quay qua nhìn Rin đang đứng ở đằng xa, anh nhìn cô rồi cười như bảo.

'Phu nhân à, làm tốt lắm.'

“Mư~~…..”

Cô phồng má với lời trêu đùa mà anh trai thầm gửi đến mình.

“T…trận đấu tuyệt lắm, quả là rất mãn nhãn.”

“Vâng, công chúa thật sự đã đánh rất tốt.”

Rin ở bên cạnh tán đồng nhà vua, thật sự thì nghe nó cứ như một lời mỉa mai vậy, nhưng đó là tất cả những gì mà anh nghĩ. Cầm cự được đến như vậy khi mà đối thủ là một người có thể đánh ngang cơ với một vị thần thì cô ấy quả thật là đã có những kĩ năng vô cùng xuất sắc rồi.

“Phải chi Cilena có thể trông thấy con bé tiến bộ hơn nữa thì tốt biết mấy.”

“Cilena ?”

Khi nghe đức vua khẽ lẩm bẩm như vậy, Rin vô thức hỏi.

“À, đó là vợ của ta và cũng chính là mẹ của Cristina.”

“À vâng, nói tôi mới để ý, ngay từ đầu đã không gặp được nữ hoàng rồi.”

“Mong cậu hãy bỏ qua sự thất lễ này, cô ấy đã bị mù bởi một căn bệnh là hay một lời nguyền nào đó vào năm ngoái nên hiện giờ không thể đi đâu được nhiều cả !”

“!!!!”

Ra sự việc chính là như vậy. Rin mở to mắt hỏi đức vua Vaitrus.

“Ngài đã thử dùng thuốc chưa ?”

“Ngự y cao cấp trong lâu đài đều lắc đầu ngán ngẩm trước chứng bệnh này.”

'Một căn bệnh mà ngay cả ngự y cũng bó tay à ?'

“Thế phép thuật thì như thế nào ?”

“Ta nghĩ điều đó cũng là không thể vì ta đã cho gọi rất nhiều pháp sư dạng hỗ trợ làm thử điều đó những có lẽ như là không được, có vẻ để làm được điều đó cần một phép thuật cao cấp và một trận đồ với lượng mana khổng lồ để cung cấp cho nó, đó là những gì mà những pháp sư đến đây đã nói sau khi thất bại.”

“”!!!!!!!!!!””

Lúc này cả Airi và Cristina sau khi đã rời khỏi sân đấu và đứng nghe họ nói chuyện từ lúc nào chẳng hay bỗng giật mình trước lời nói của nhà vua. Không phải ở đây họ có một con quái vật sử dụng phép thuật mà không cần niệm chú hay vòng phép gì hay sao ?

Điều đó làm cho hai người bọn họ quay ngoắt sang nhìn vào anh.

'Gì ? Bộ mặt của tôi có dính gì hả ?'

Airi nói khẽ với Rin vẫn còn đang không hiểu điều gì.

“Không không, chính là anh đó, không phải anh có một phép phục hồi rất mạnh ư, chưa kể đến lượng mana mà đến cả 'Cha' cũng nhận xét là gần như vô hạn hay sao, sao anh không thử một lần xem như nào ?”

Airi nói khẽ để cho Rin có thể nghe được những gì mà cô nói.

“Nhưng sao phải làm thế ?”

Khi Rin đang định đưa ra lời từ chối trước yêu cầu có phần rắc rối này thì bỗng Cristina ở kế bên nhẹ kéo tay áo anh.

“Anh có thể thử nó một lần thôi có được không ?”

Cô đưa ánh mắt khẩn khoản nhìn Rin với tất cả sự mong chờ.

'Gì nữa đây, giờ tôi lại đóng vai của cứu tinh à ? Ế….mà khoan….nếu như mình thật sự có thể chữa được cho nữ hoàng, không phải sẽ làm tăng khả năng nhận được tiền ban thưởng cao hơn hay sao, nghe có vẻ rất hấp dẫn a.'

Chẹp, cũng đáng để thử đó chứ nhỉ ? Được thôi, vì đồng tiền cả thôi mà.

Rin bèn nói với Đức Vua Vaitrus.

“Ngài không phiền nếu để tôi thử chứ ?”

“Cậu biết về phép thuật sao ?”

“………một mức độ nào đó.”

Nhà vua bất ngờ trước điều mà cậu nói, không phải cậu ta được nhận định là lớp nghề Sát Thủ sao, nhưng bây giờ lại có thể sử dụng phép thuật, nhưng nhìn vào vẻ mặt lạnh lùng của cậu, xem ra cậu không hề nói dối. Nhà vua cũng chỉ còn cách gật đầu trước đề nghị của người thanh niên đầy bí ẩn kia.

“Nếu được thì nhờ ở cậu.”

“Vâng, tôi sẽ cố xem thế nào.”

'Dĩ nhiên là phải cố rồi, cuối cùng nhớ phải thêm tiền thưởng là được rồi he he he.'

___________________________________________.

Rời đi khỏi sân tập, lại một lần nữa Rin lại bước vào trong tòa lâu đài nguy nga với rất nhiều người hầu kia. Đi lên tầng trên rồi tiếp tục đi vào một hành lang dài, ở cuối hành lang là căn phòng mà cả bọn đang nhắm tới. Đây chính là phòng ngủ của đức vua và nữ hoàng, xem ra đến được đây là rất vinh dự nhỉ ?

Khi nhà vua mở của phòng và cả bọn bước vào bên trong, nhìn đến chiếc giường lớn ở giữa căn phòng, đang ngồi ở trên đó chính là một người phụ nữ, trông bà còn rất trẻ để được gọi là bà nhưng cũng có những nét không hợp để còn có thể gọi là cô được nữa. Bà có một mái tóc màu vàng nhưng sậm màu hơn một chút so với Cristina, nhìn vào bà có thể thấy được tương lai công chúa sẽ trở nên xinh đẹp như thế nào khi cô trưởng thành.

Rin bắt đầu bước đến chỗ của người phụ nữ rồi nhanh chóng quỳ một chân xuống trước mặt người phụ nữ. Dù mắt đang còn mở nhưng nhìn vào mắt của nữ hoàng không hề thấy chút ánh sáng nào ở đó cả, đó chỉ đơn thuần là một đôi mắt vô hồn không hề nhìn thấy bất cứ thứ gì. Bà hơi ngạc nhiên rồi hỏi Rin.

“Khanh là……”

“Xin hãy mạn phép cho sự vô lễ của tôi.”

“Đ…được rồi.”

Trước lời nói dứt khoát của người thanh niên lạ mặt mà bà có thể nghĩ là một pháp sư phục hồi hoặc một ngự y nào đó mà chồng mình mời đến, nhưng có lẽ vì đã qua bao số lần như vầy nên cuối cùng nữ hoàng không còn chút niềm tin rằng mắt của mình sẽ khỏi lại được, thành thật mà nói bà không hề hi vọng quá nhiều vào lần này.

'Được rồi, làm thôi !'

Nghĩ rồi, Rin đặt tay của mình lên đôi mắt của nữ hoàng sau khi đã được sự cho phép. Ngay lập tức khi anh vận phép, ma thuật đã ngay lập tức tập trung lại trên lòng bàn tay của Rin.

Vẫn giống với lần trước không hơn khi mà anh dùng phép hồi phục thể lực lại cho Cristina, cô tự hỏi nếu như dùng ma thuật dạng chữa trị không phải màu của ma thuật thường là màu sáng do phép thuật phục hồi nằm trong nhánh Ánh Sáng hay sao, thế nhưng cả lần này nữa, ma thuật của Rin chỉ có duy nhất một màu hắc sắc, nhưng nó không hề mang đến cảm giác ma quái hay gì cả mà chỉ đơn giản là vô cùng ấm áp mà thôi. Không biết vì điều gì thứ ma thuật bóng tối phát ra ngày một rõ ràng hơn, nó làm cho những người trong phòng trừ Airi ra cảm thấy sốc.

'Đây là hữu hình ma pháp sao ?'

Không thể sai vào đâu được, để có thể làm cho ma thuật của bản thân trở nên 'hiện hữu' trước mắt người khác, người đó một là phải có lượng mana dồi dào và thêm vào đó là khả năng thao khống nhuần nhuyễn phép thuật của bản thân họ. Tất cả chính xác chính là đặc điểm đặc thù của lớp nghề Pháp Sư, đây không phải thứ mà hạng gà mờ tôm tép có thể làm được mà phải là những người thật sự bá đạo mới có thể. Tất cả những người trong phòng đơ ra trước thứ ma thuật kia.

Và rồi, khi mà ma thuật bắt đầu cuộn tròn và xoay chuyển xung quanh tay của Rin, anh nói lên câu tên của phép thuật này, nó tỏa ra rồi nhanh chóng phát quang, như thể đây mới chính là phép thuật thật sự vậy.

“Hồi Phục”

Ma thuật hắc sắc tỏ ra còn mạnh mẽ hơn trước ở trên tay anh, sau một lúc, Rin bỏ tay ra khỏi mắt của nữ hoàng.

“Người có thể nhìn thử xung quanh được rồi.”

“……….”

Nữ hoàng nghe theo đó, bà bắt đầu chớp chớp đôi mắt vô hồn không tí ánh sáng nào của mình vài cái, rồi cuối cùng ánh sáng cũng dần xuất hiện ở trong đôi mắt kia, mọi người trong phòng nín thở chờ đợi. Rồi cuối cùng, khi nữ hoàng Cilena nhìn thấy đức vua và công chúa, mắt đã bắt đầu rơm rớm nước mắt và đỏ hoe.

“….A….anh ơi !”

Lúc này, như thể đã chờ đợi từ nãy giờ, đức vua Vaitrus cùng với Cristina đã nhanh chóng chạy đến chỗ người vợ và người mẹ mà họ yêu dấu. Cristina thì xà vào lòng của mẹ cô còn đức vua thì nhẹ nhàng ôm lấy hai mẹ con. Nữ hoàng Cilena nói trong khi vẫn khóc nức nở.

“Em….em có thể thấy được rồi.”

“Ừ….đúng thế, em đã có thể thấy lại được rồi, em thấy không, đây chính là con gái yêu của chúng ta đó.”

Đức vua nói với vợ của mình về cô con gái đang gào khóc trong lòng của bà. Bà nhìn cô con gái của mình rồi khẽ vuốt hàng tóc của cô, với một biểu cảm thương yêu và xót xa ba nói.

“Cristina, con đã lớn đến tận nhường này rồi sao……”

“V…vâng, mẹ ạ.”

Chà, cảnh gia đình người ta đoàn tụ đã làm cho không ít người trong căn phòng xụt xịt, hai người cận vệ cũng đang sướt mướt trước cảnh tượng đó. Lúc này Airi lại khẽ nói nhỏ với Rin.

“Anh đã làm được một điều tốt đẹp rồi đó !”

Rin không đáp, chỉ nhìn cảnh tượng đó rồi khẽ nhún vai của mình mà không để ý thấy ánh mắt kì quặc mà Cristina đang dành cho anh.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.