Ta Xuyên Không Cùng Em Gái – Chương 51 – Botruyen

Ta Xuyên Không Cùng Em Gái - Chương 51

Giờ đây, bầu không khí ở tại sân sau nhà lúc này đã trở nên vô cùng nồng đậm sức mạnh. Ở trước mặt của tôi, là Ririne và Surata đang được bao phủ trong thần trang một màu huyền quang ưu sắc. Tôi bất giác phải thở dài khi trông thấy hình dáng này của hai người họ.

Về cơ bản, Thần Thiên Thể là hình thức toàn năng nhất của một vị thần, nó sẽ cho phép các Thần hoàn toàn bộc phát ra ngoài sức mạnh toàn năng của họ, đem đến sức mạnh không thể đong đếm. Và, giờ đây, đối thủ của tôi chính xác là hai vị Thần đang đỉnh phong sức mạnh, đối phó thật sự sẽ không dễ chút nào. Vừa nghĩ, tôi vừa liếc mắt nhìn vào hai người chị gái hiện đang toát ra sức mạnh có thể hủy thiên diệt địa kia.

Trông thấy ánh mắt của tôi, Surata với đạo ánh mắt phát ra quang mang nồng đậm Thần Lực nhướng mày khiêu khích tôi.

“Sao nào Rin ? Đã chuẩn bị được hai chị gái yêu dấu đây bón hành cho ăn chưa nào ?”

Bên còn lại, Ririne vung thanh đại kiếm khổng lồ của chị ấy liền vài vòng trong tay, sau đó cắm phập mạnh nó xuống mặt đất, một cơn chấn động nhẹ liền vì đó nguyên nhân mà xuất hiện. Mái tóc dài màu hoa anh đào nhạt của Ririne lúc này đang nhẹ lơ lửng trên không, ma lực cùng màu cũng toát ra đến độ đáng sợ. Còn về Surata, mái tóc nâu đỏ ngắn ngang vai của chị ấy, giờ đây đã dài đến lưng, cũng đang lơ lửng giống như Ririne.

Đó chỉ là một tác dụng phụ của việc sử dụng Thần Thiên Thể, mái tóc liền trong trạng thái này mà cũng mọc dài ra, bất kể có là nam hay nữ. Yên tâm, ngay khi kết thúc sử dụng Thần Thể mái tóc cũng sẽ theo đó mà liền trở lại hình dáng vốn dĩ ban đầu. Nhưng giờ đây, liệu việc đó có còn đáng quan trọng không ? Đứng trước mặt tôi giờ khắc này chính xác là hai Thần Chi Lực Lượng khủng khiếp đến nghẹn thở toát ra, hai đạo ma lực hai màu nâu đỏ và hoa anh đào cũng rúng động trong không trung.

Để mà nói thì, thật ra điều này hai bã không phải mới làm lần đầu. Khi vẫn còn trên Thần Giới và vẫn hay đấu tập với hai chị ấy, sức mạnh này đã nhiều lần được hai nàng sử dụng. Có điều, khi đấy vốn dĩ là trên Thần Giới, nơi vốn được tạo ra như một nơi bất tận, không thể tổn hại cũng như bị hư hại. Thế nên có thể nói hậu quả của mấy lần bung lụa của hai chị ấy cũng chẳng thể ảnh hưởng gì, nhưng bây giờ là đang ở Nhân Giới, mà hai người đó sử dụng cái này, e rằng có khi cả Vương Quốc Berfelt cũng theo đó mà bay màu mất. Tôi với mặt hơi giật giật nhìn hai người họ trong khi bó tay không biết nên nói gì trước hai chị gái của mình.

“Được rồi, vậy thì chỉ cần làm em buộc phải nghiêm túc là được.”

“!!!!!”

Cùng với lời nói đó, lần này Ririne cùng với thanh đại kiếm khổng lồ trên tay đang hoàn toàn biến mất, cùng với đó, tôi cảm nhận được một uy áp khủng khiếp đang dũng mãnh áp sát người mình từ bên cạnh. Khẩn trương đưa cả katana và dao găm lên để đón đỡ, nhưng ngay lập tức, mặt đất chỗ mà Ririne đang đứng đã bị xới tung do áp lực, đồng thời, tôi cảm nhận được rõ ràng sức nặng truyền tới từ cả hai tay, nó khủng khiếp hất văng cả người của tôi khỏi chỗ đứng. Quăng dao găm cắm mạnh xuống đất ở đằng sau trong khi bị hất đi, tôi xoay người đứng xuống chống chịu với dư lực đẩy lùi rồi lấy chân dựa vào con dao găm cắm trên đất như một điểm tựa mà đem dư lực tiêu biến.

Nhưng lúc này, đồng điệu với hành động của tôi, là Surata đang khủng khiếp tốc độ mà lao đến, theo đó dồn dập tấn công với những đường kiếm sắc bén và mạnh khủng khiếp. Một mình đối chọi với hai Thần Thiên Thể, thật sự khó lòng mà không bị thua thiệt. Nhưng lúc này, ưu tiên vẫn là giới hạn phạm vi tấn công khủng khiếp của hai chị ấy lại.

Dậm một chân của mình lên trước, khiến cho mặt đất lần nữa rạn nứt ra, Ririne cầm lấy đại kiếm bằng cả hai tay rồi dồn sức vung mạnh nó về hướng của tôi. Như một lẽ hiển nhiên, áp lực và ma lực mà nó toát ra hình thành một đường chém ma lực nhằm thẳng hướng này lao đến.

Chết toi, cái này nếu như không đỡ, coi như thật sự có thể một kích đó phá tan căn nhà của tôi mất. Cái bà Ririne này, thật sự là không nể tình gì cả, căn nhà đó cũng phải đến 2 đồng bạch kim đó mẹ trẻ à !

Xoay mắt nhìn ra đằng sau, tôi nhìn thấy ở đó đang là Airi và Cristina đang đứng ở sau một khoảng. Trông thấy ánh mắt từ tôi, Airi khẽ gật đầu trong khi mỉm cười, liền sau đó, em ấy hơi bước khỏi khoảng cách với Cristina một chút, liền sau đó âm giọng tuyệt diệu của em cũng nhanh chóng vang lên, mang theo đó là thanh âm có phần trở nên thần thánh.

“Thần Thiên Thể : Giải.”

Một chốc khoảnh khắc, liền theo giọng nói của em làm lệnh, một vầng huyền quang màu trắng huyền bí bao bọc cả người Airi, cả ma lực và áp lực của em giờ đây cũng đã tăng lên đến độ rợn người. Nhanh chóng, Airi trong khi vẫn chưa hoàn toàn vận lên mình Thần Chi Cơ Thể đã ngay lập tức giơ tay của em ấy ra, tạo nên một rào cản ma lực ở ngay sau lưng của tôi. Khoảnh khắc đó, tôi cũng khẽ mỉm cười khi nhận được trợ giúp từ vợ của mình, lúc này không việc gì phải lo ngại nữa, liền truyền thẳng ma lực vào trong kiếm và dao găm ở trong tay mình, vung xuống hai đường đan chéo nhau.

Ma lực màu đen phát ra từ hai lưỡi sắc nhọn liền đó phóng đi, hướng thẳng luồng lực lượng màu hồng quang anh đào khủng khiếp đang lao đến mà khủng khiếp va chạm. Hai đạo năng lượng lúc này khi đang quần chiến, tỏ ra liên hoàn nhưng áp lực kinh hoàng, cuối cùng lấy nhau làm trung tâm mà tự động triệt tiêu không bỏ sót một tia ma lực.

“Chậc…”

Có thể nghe thấy tiếng tặc lưỡi của Ririne khi trông thấy điều đó, nhưng liền sau đó, chị ấy cũng không bận tâm đến nó, cầm đại kiếm lên, thoắt cái đã biến mất, theo sau đó, tôi nhận ra, lúc này Surata cũng đã hoàn toàn biến mất. Khẽ cau mày một cái, tôi lách nhẹ đầu của mình sang một bên, liền sau đó là một luồng kình phong khủng khiếp lướt qua chỗ đó. Phải nói, đúng là thật cảm ơn hai cái bà này, dù có sử dụng Thần Thiên Thể vẫn là sử dụng chỉ một phần năng lực, chứ bằng không dựa vào nhiêu đâu ảnh hưởng thật sự so với lúc hai chị ấy toàn bộ sức mạnh thật sự khác xa.

Tôi đã phải nghĩ như vậy, trong khi liên tục né đòn tới từ Surata, những đòn kiếm kinh hoàng dường như có thể phá tan mọi thứ đang liên tục hướng đến người tôi mà vung tới. Né đi hết chúng thì lại phải né tránh đi lưỡi đại kiếm khổng lồ điên cuồng bổ đến, thật sự đối phó với hai chị ấy trong trạng thái này, thật sự làm tôi phải loay hoay mà ứng phó.

Trong khi đang nhảy lui né đi đại kiếm của Ririne, bất chợt, cả hai người họ liền đó biến mất đi, mang theo đó, tôi cảm nhận được ngay nguy hiểm lúc này thật sự là đang đến, hai chị ấy đang sử dụng toàn bộ sức mạnh cho cú này, cùng với đó, muốn đồng thời buộc tôi phải sử dụng tới thứ đó.

Liền như dự đoán, cả Ririne và Surata nhanh chóng xuất hiện trước mặt của tôi, cả hai đồng loạt vung kiếm, đánh thẳng người tôi mà không chút chần chừ. Không còn biện pháp, tôi liền giơ hai vũ khí của mình lên, đan chéo trước người mà đỡ lấy nó. Nhưng đúng như tôi nghĩ, sức mạnh cực đại của cả hai vị Thần, nếu có thể đỡ lấy nhẹ nhàng như thế thì thật sự là quá dễ dàng.

Kình lực xung kích mạnh mẹ, trấn bay cả cơ thể tôi khỏi chỗ đứng, kèm theo đó, xuống mạnh từ hai cú vừa rồi cùng vẫn còn rung động truyền từ vũ khí đến cả hai tay. Trong khi ngó nhìn hai người ấy đang cười cười nhìn mình, tôi đâm sầm vào rào cản ma lực của Airi, như một điều tất yếu, một tiếng thô bạo cùng đó mà vang lên đinh tai nhức óc.

Khói bụi lúc này mù mịch cả sân sau, chứng kiến cảnh tượng kinh hãi từ hai người chị của Rin, đồng thời, liền sau đó là Airi cũng như vậy. Nhưng cái sau đó còn làm cho Cristina sửng sốt hơn, Rin bị đánh bay thẳng vào rào chắn ma lực của Airi, bất giác khi cô quay mặt sang quan sát, cũng có thể nhìn thấy một nét lo lắng thoáng qua trên nét mặt của Airi lúc này đang nhuộm mình trong một màng ma lực trắng.

“C… cái này, không phải đã là hơi quá rồi sao Airi ?”

“……… Sắp tới rồi.”

“Hở, cái gì tới cơ chứ ?”

Nghe thấy câu nói khó hiểu đến từ Airi, Cristina bất giác thốt lên vẻ bất mãn và khó hiểu. Thật sự mà nói, lúc này còn có thứ gì có thể đến được nữa sao ? Nhưng ngay khi cô vừa suy nghĩ ở trong đầu, trong màn khói bụi che kín tất thảy, một giọng nói bất giác vang lên, mang theo một cảm giác quyền năng kinh hỉ mà vượt xa cả ba người mà Cristina vừa trông thấy.

“Thần Thiên Thể : Giải !”

Giọng nói chính xác là của Rin, không sai vào đâu được, nhưng lúc này anh cũng nói y hệt như những gì ba cô gái khi nãy đã nói. Liền theo đó, một cột ma lực và một thứ sức mạnh Cristina không thể diễn tả, đổ dồn tràn xuống ngay tại vị trí bên trong khói bị kia. Cả bầu không khí thoáng chốc im lặng đến ngạt thở, ma lực rung động từng cơn như thể có một thứ gì đó vừa mở mắt tỉnh giấc. Cristina cố gắng đưa mắt quan sát nhưng dường như luồng sáng chói rọi đó và khói bụi đã che đi người đang đứng ở trong đó.

Và rồi, đến khi mà khói bụi đã dần dần tan đi, cùng với đó là ánh sáng tràn ngập quang mang khủng khiếp khi nãy đã hoàn toàn bị dập tắt bởi thứ gì đó. Để lại ở đó, một chàng trai với mái tóc trắng quá đỗi quen thuộc, nhưng giờ đây, mái tóc của anh dài ra đến tận lưng, tựa hồ mang đến một cảm giác Rin trông trở nên càng huyền bí và ưu nhã. Bao bọc quanh người của y lúc này, chính xác cũng chính là thứ đã hoàn toàn cắn xé nuốt trọn ánh sáng huyễn hoặc khi nãy, một luồng đen tối hắc ám dữ dội. Cảm tưởng lúc này Rin thật sự có thể so sánh với Thánh Thần a.

Cuối cùng, người đang trong vẻ ngoài có phần trở nên kỳ lạ kia, ngẩng mặt lên nhìn hai nữ nhân ở trước mặt anh rồi khẽ khàng cười lấy một cái, sau đó liền bảo.

“Ha, thật sự là muốn ép em sử dụng thứ này ?”

Ánh mắt đỏ thẳm chăm chú nhìn vào hai mỹ nữ một tóc hoa anh đào một tóc nâu đỏ đẹp đẽ mà hỏi ý. Có thể cảm nhận, một cảm giác sâu thẳm khi chăm chú nhìn vào ánh mắt giờ đây đã vô cùng huyền ảo của chàng.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.