Sau khi nhận lấy món quà từ ba người anh chị của mình, Rin nhẹ cười và gật đầu cảm ơn với họ. Đồng thời sau đó, canh thời gian rất chuẩn, hai cô gái từ nhà bếp liền từ đó bưng lên sáu tách trà nóng. Kèm theo đó là Cristina hơi hồi hộp bưng trà lên, có lẽ vì đây là lần đầu tiên cô được tiếp xúc với người thân nào đó của người mà cô yêu ngoại trừ Airi ra.
Khi bưng trà lên, Cristina khẽ bối rối nhìn vào biểu cảm của họ khi nhận trà, đứng trước điều này, Rin cũng không thể nói thêm điều gì được nữa. Khẽ nhận lấy tách trà từ tay cô gái tóc vàng nhạt xinh đẹp, ba người vẫn giữ nét ôn hòa trên khuôn mặt, nhẹ mỉm cười với cô.
Nhấp môi một ngụm trà trong miệng, Ryuji tao nhã thưởng thức hương vị của trà ở trong khoang miệng, sau đó liền uống xuống. Hai người chị còn lại cũng khẽ hành động tương tự, hành động của họ thật sự tạo được cảm giác huyền bí mà duyên dáng.
“Trà pha ngon lắm !”
“Đúng là vậy, vừa dịu nhẹ nhưng cũng không nhạt nhòa.”
“Em không biết nhiều về mấy thứ này đâu nhưng cái thật rất dễ uống.”
Sau một hồi, đặt tách trà xuống bàn Ryuji lên tiếng trong khi nhìn về Cristina vẫn với nét cười ở trên gương mặt. Sau đó là Ririne cũng dành cho lời nhận xét, đến lượt của Surata thì cô cũng vụng về đưa ra cảm nhận.
“C…. cám ơn ạ.”
Nhận được lời khen dành cho mình, Cristina bất giác bối rối cảm ơn. Sau đó có hơi nhìn vào Rin đang ngồi ở bên cạnh ý bảo cậu hãy giới thiệu họ với cô, có điều Rin xem ra không hiểu chuyện chỉ đưa ánh mắt khó hiểu nhìn vào cô. Thấy thế Cristina cũng không biết liệu mình có nên mở miệng hỏi luôn hay không hay nên im lặng là thích hợp. Trông thấy thế, Ryuji hơi khẽ thở dài nhìn vào Rin rồi nói.
“Em định tới khi nào mới giới thiệu bọn anh với em ấy đây ?”
“Ồ…. À xin lỗi, lỗi của em. Cristina để giới thiệu, ngồi ở giữa, là Ryuji anh ấy là anh cả trong nhà, tiếp đó là Ririne là người tiếp theo, còn lại là Surata đồng thời vẫn còn kha khá người trong nhà nữa.”
Được giới thiệu, Ryuji mỉm cười nhẹ gật đầu chào cô, sau đó là Ririne và Surata mỉm cười vẫy tay chào hỏi. Thấy vậy Cristina cũng nhẹ gật đầu chào, cuối cùng bèn nói.
“E…em là Cristina, là người hiện tại…. được Rin cho ở đây….. rất vui được gặp các anh chị.”
“Rất hân hạnh được gặp em, anh là Ryuji.”
“Hân hạnh hân hạnh, chị là Ririne ! Không cần phải ấp úng thế đâu, dù sao cũng sẽ trở thành người nhà thôi à, hì hì.”
“Chị cũng vậy, Surata, hân hạnh.”
“………..”
Được cả ba người họ nhanh chóng chào hỏi, bất giác Cristina không biết nên phản ứng thế nào nên chỉ biết câm nín ngồi nhìn như trời trồng. Sau một lúc, cô có phần hơi ấp úng nói.
“E…. vẫn chưa thể tính là người nhà được ạ……”
Nghe thấy thế, Ryuji hơi mỉm cười liền nói.
“Không sao không sao, em có thể làm cho thằng em cứng đầu của bọn anh phải thay đổi suy nghĩ, xem như đến bước này thật sự thành công rồi a. Về việc này, nó cũng đã nói cho bọn anh nghe khi nãy, cả ba anh chị cũng cảm thấy không có gì để phản đối cả, thật cảm ơn em đã dành sự quan tâm của mình đến em ấy.”
Nghe thấy điều đó từ Ryuji, bất giác Cristina có hơi đỏ mặt cũng thẹn thùng không biết cô nên nói gì. Trong lúc đó, Airi ngó thấy hai chiếc hộp trên tay của Rin, liền hỏi.
“Rin, cái đó là gì thế ?”
“Ờ thì….. Quà cưới của Cha đấy.”
“Ểh !?”
Airi có hơi mở to mắt ngạc nhiên khi biết được đó là món quà được gửi từ cha nuôi của cả hai người. Sau đó, Ryuji bèn nói thêm.
“Bọn anh lần này chỉ gửi quà dùm ông ấy thôi, đợi đến khi hai em tổ chức hôn lễ thì chắc chắn sẽ có quà.”
“Cha… ông ấy có định đến vào hôm đó không ?”
Airi hỏi trong khi nhìn vào ba người họ, đã tốn công chọn lựa đồ cho cả hai như thế này, nếu như không đến thì nghe thật không ổn. Ririne nghe cô nói liền lên tiếng trả lời.
“Dĩ nhiên, cha có nói là sẽ đến nhưng sẽ là vào buổi lễ cơ. Thế nên cũng không cần phải bận tâm về việc ông ấy sẽ không đến.”
Khẽ gật đầu khi nghe lời nói từ Ririne, Rin liền đưa hai chiếc hộp đó cho Airi ở bên cạnh mình rồi cũng liền sau đó mỉm cười nhìn anh chị của mình. Tới đây, bỗng dưng Ririne và Surata đột nhiên cũng trở nên cười cười.
“Coi nào Rin, xem chừng không chỉ có cái kia của em là có sự biến đổi, xem ra sức mạnh của em cũng đã tăng thêm rồi nhỉ ?”
“Ma lực rò rỉ từ người của em thật sự là rất khủng bố nhỉ ?”
Ryuji tới đây chỉ có thể thở dài mệt mỏi, sau đó liếc nhìn hai người em gái của mình liền nói.
“Hai đứa, sao lần nào gặp Rin cũng đều như thế này nhỉ ?”
“Dĩ nhiên, anh không nhớ em ấy đã cân luôn cả hai bọn em sao ? Dù có nói thế nào đi nữa, sức mạnh của em ấy vẫn khủng khiếp đến không thể giải thích, thế nên cả hai rất muốn được tiếp tục một trận.”
“Nữa hả ?”
Rin nghe xong, cười khổ một cái nhìn hai cô chị của mình, quả thật khi còn trên Thần Giới, cậu đúng thật vẫn thường hay đấu tập với Ririne và Surata. Vốn ban đầu chỉ là đấu tập, nhưng một hồi sau, cả hai người họ hầu như nhận ra không thể làm cho Rin phải hao tổn sức lực, rốt cuộc liền sử dụng Thần Lực mà hung hãn tấn công nhưng sau cùng kết quả vẫn không khác mấy.
“Vấn đề này anh không nói, dẫu sao cũng là hai em hiệp lực quần em ấy, kết quả lại bị em ấy quần cho ngược lại.”
“Hừm, không cần anh phải nhắc lại, nghĩ đến lại thật bực bội.”
Vừa đối đáp với Surata, Ryuji vẫn không quên nhìn vào Rin, đúng thật, nếu để nói kỹ, dù có thế nào thì hai cô gái này một cũng là Yêu Thần, hai còn là Chiến Thần. Phải biết, sức mạnh của Thần là vô cùng mạnh mẽ, đã thế còn là hai Thần cùng nhau phối hợp chiến đấu, dù thế đối địch với hai nàng Rin vẫn không hề cho thấy sự yếu thế, nếu đổi chỗ cho Ryuji thì thật sự anh sẽ phải nghiêm túc mà ứng phó với hai đạo lực lượng mạnh mẽ kia chứ đừng nói. Càng vì thế mà đôi lúc Ryuji cũng đã đấu thử với Rin vài lần, dù cho cuối cùng vẫn có sự giữ lại thực lực của Rin, điều này càng làm Ryuji cảm thấy cực kỳ kinh hãi.
“Airi chị nói a, bọn chị lâu ngày không gặp em ấy, dù sao cũng nhất quán là muốn một trận, em chắc sẽ không cản chứ ?”
“Fufu, được thôi, em sẽ không cản đâu.”
“Oi, Airi. Em như này là muốn anh một mình bị hai chị ấy bắt nạt à ?”
Nghe thấy lời nói từ cô vợ mình, Rin bất giác nhướng lông mày nhìn cô trong khi cười nhẹ một cái với nét hết cách trên đó. Dĩ nhiên khi nghe đến đây, Airi liền nhanh chóng quay sang phản bác cậu.
“Bắt nạt ? Anh toàn nói thế trong khi lần nào cũng là kẻ thắng sau cùng không thôi ?”
“………….”
Song phương để mà nói, Rin cũng không thấy điều này có vẻ gì đó là khó chịu cả, chỉ có điều hai cái bà Thần kia thì một khi đã hăng máu thì thật sự là rất ư khủng khiếp, lúc trước còn là ở trên Thần Giới luyện tập, chứ bởi nếu mà ở đây, có khi hai chị ấy quá tay, liền một kích tiễn luôn cái thành phố mất.
“Sao nào Rin, lần này sợ rồi à ?”
Lời này của Ririne, mang theo nét trêu chọc và giễu cợt ở trong đó, nghe được điều này từ cô, Rin hơi mỉm cười vẻ thích thú kèm theo đó là nét khiêu khích.
“Thiết nghĩ số lần hai người bại trận lại tiếp tục tăng a !”
“!!!!!”
“Thằng nhóc này, thật sự biết chọc giận kẻ khác.”
Nghe thấy lời nói từ Rin, hai cô gái không nhịn nổi, tỏ rõ sự tức giận của mình, liền sau đó đứng dậy bước thẳng ra đằng sau nhà. Khẽ quay đầu nhìn hai người chị tính khí trẻ con của mình, Rin mỉm cười rồi cũng đứng dậy đi theo sau. Ryuji cũng ồn hòa liền đứng dậy bước đi ra đằng sau, lúc này chỉ còn lại mỗi Airi và Cristina ở trên ghế.
Ngơ ngác nhìn theo sau bóng lưng của bốn người vừa rời đi, Cristina bất giác hỏi với giọng khó hiểu.
“Rốt cuộc đây là thế nào ?”
“Nhanh nào Cristina, mau đi theo xem xem, lần này chúng ta sẽ được thấy một trận đấu mãn nhãn đó.”
Liền cất hai hộp trang phục tinh xảo đó vào trong Rương Đồ, Airi kéo tay Cristina đi trong khi mỉm cười thích thú, đối với cô, dáng vẻ anh hai mình chiến đấu thật sự là vô cùng ngầu.
___________________________________.
Lúc này ở sân cỏ sau nhà, tôi đang đứng trước mặt của Ririne và Surata, hai chị ấy lúc này đang đứng trước mặt tôi cỡ khoảng năm mét. Nhìn sơ, liền có thể thấy rõ chiến ý từ hai chị ấy, xem ra tôi thật sự đã chọc giận hai chị ấy rồi.
Đợi thấy cả Airi cùng Cristina bước ra khỏi nhà, lúc này đây, cả ba đang đứng đối diện nhau, dù phải nói, rõ ràng là tôi lại một địch hai. Liền sau đó, ở giữa là Ryuji với tư cách như một trọng tài, sau một hồi quan sát hai bên anh ấy liền nói.
“Được rồi, luật vẫn như cũ, gây sát thương vừa đủ, được phép sử dụng vũ khí, vì đây không phải là ‘nhà’ của chúng ta thế nên hãy tiết chế năng lực lại. Đang nói hai em đấy, nghe rồi chứ.”
Lúc này đây, Ryuji đang cố nhắc nhở hai người kia, chứ đối với bản thân tôi thì chẳng cần phải nhắc. Nghe câu nói của Ryuji, Surata với tay vào khoảng không rồi lấy ra một thanh trường kiếm phát ra quang mang dao động kinh hồn. Sức mạnh ma lực tràn ra cũng phải gọi là đáng nể, liền sau đó là tới Ririne, chị ấy đưa tay vào khoảng không, mạnh bạo lôi ra một thanh đại kiếm khủng khiếp, sau đó không hề thương tiếc vung nó hẳn xuống mặt đất một cái.
Phải nói thật, dù đã quá quen nhưng cứ mỗi lần nhìn thấy chị ấy làm thế, thật sự làm tôi có cảm giác đây là một nữ nhân vô cùng mạnh bạo. Với cả, oi oi, đừng có mà tạo một cái lỗ ở sân vườn nhà em, em chắc chắn nhớ vụ này đấy. Khẽ thở dài trong khi nghĩ thế, tôi cũng lấy ra thanh katana đen của mình, sau đó liền rút kiếm khỏi bao rồi quan sát hai người ở trước mặt.
“Được rồi, vậy thì bắt đầu đi !”
Cùng với là nói bắt đầu của mình, Ryuji ngay lập tức nhanh lùi một khoảng về sau. Ngay sau đó, là một âm thanh giống như một tiếng nổ vừa xảy ra vậy, nhìn đến, tôi nhìn thấy Ririne đang cầm thanh đại kiếm khổng lồ của chị ấy, đạp đất lao đến. Đôi lúc tôi tự nghĩ, cái bà này mà đi làm Yêu Thần ư ? Cho chị ấy đi làm Chiến Thần có khi cũng được ấy.
Đỡ thanh kiếm đang lao đến một cách khủng khiếp về phía mình bằng cách làm lệch lực bằng katana. Dù nói nó là đại kiếm, cách mà chị ấy sử dụng nó thật sự phải nói là nhẹ như không. Xoay người đạp vào lưỡi kiếm khiến chị ấy lùi lại, tôi toan bước một bước tấn công truy đuổi thì liền sau đó một lưỡi kiếm ngọt bén liền nhắm thẳng người mà đâm tới.
Nhìn lại, tôi nhận ra lúc này Surata cũng đã từ đằng sau Ririne bị đẩy lùi liền lao lên công kích. Với thanh trường kiếm trên tay mình, chị ấy liền tung ra một đòn bất ngờ, gạt nó đi bằng cách sử dụng chuôi kiếm, không còn cách nào khác tôi nhảy ngược về đằng sau. Nếu còn muốn tiếp tục đối chọi chị ấy giờ khắc này, chắc chắn sau đó Ririne liền nhân cơ hội mà tấn công, lúc đó sẽ là công kích đến từ hai phía, sẽ rất chật vật đón đỡ nên tốt hơn là không nên.
Vừa lui về sau, đúng như tôi nghĩ, Ririne liền lao lên tiếp tục tấn công với đại kiếm ở trên tay, chị ấy quét nó dưới mặt đất một cái, liền sau đó bắt tôi phải nhảy ra khỏi vị trí mình vừa mới đứng. Một đường kiếm khủng khiếp liền xuất hiện ở nơi trước đó là chỗ đặt chân của tôi. Nhưng giờ không có thời gian để suy nghĩ, lúc đang nhảy lùi ở trên không, như chớp lấy ngay thời cơ, Surata lần nữa xuất hiện, liền đó là một tràng tấn công vũ bão vào người tôi. Tặc lưỡi, không còn cách nào khác, đúng là đánh với hai chỉ ấy ắt hẳn vẫn sẽ có thua thiệt. Vừa đỡ những đường kiếm từ Surata, lần nữa với tay vào khoảng không, tôi lấy ra con dao găm của mình rồi liền sau đó hai tay nhanh chóng đón đỡ vô số đường kiếm từ chị ấy.
Bỗng trong thế tấn công, Surata liền dừng lại, xoay kiếm từ dưới lên rồi bật lùi về sau, tôi có phần hơi choáng trước sự rút lui bất ngờ đó, nhưng ngay sau đó nhận ra đó là một phần phối hợp của cả hai người. Liền sau đó, ăn khớp với thời gian là Ririne xuất hiện từ đằng sau, tay vung xuống thanh đại kiếm khổng lồ, giáng mạnh nó xuống chỗ của tôi. Không còn cách nào khác, tôi đưa kiếm và dao găm lên đỡ lấy lưỡi kiếm đó.
Ngay lập tức, một vụ nổ do va đập liền bùng nổ mà vang lên. Khói bụi một tràng liền như mù mịt mà che kín tất thảy. Ở đằng sau đó, Cristina có phần hoảng sợ nhìn vào cuộc chiến khủng khiếp vừa rồi.
“Cái sức hủy diệt gì thế này, A…. Airi à, thật sự đây chỉ là một trận đấu thôi sao ?”
Liếc thấy gương mặt có phần kinh hãi của cô, Airi ở bên cạnh có phần mỉm cười liền nói.
“Đối với hai chị ấy thì nhiêu đây vẫn là rất ít rồi.”
“!!!!!??????”
Trên mặt Cristina lúc này tắp lự không còn một giọt máu, cậu vừa nói gì cơ ? Một người với sức mạnh khủng khiếp có thể một tay vung vẩy thanh đại kiếm với sức mạnh hủy diệt mà nó mang theo, một người với sức mạnh và sự điêu luyện trong từng đường kiếm, vậy mà đây chỉ là còn ít á ???
Cristina sau khi nghĩ thế liền đưa mắt quan sát cuộc chiến vẫn đang diễn ra.
Hiện tại, tôi đang lúng cả hai chân xuống đất sau khi đỡ lấy đòn vừa rồi từ Ririne, đúng thật là, cái sức mạnh của chị ấy quá ư khủng khiếp, đã thế còn cộng thêm cái tính không bao giờ biết thuyên giảm. Trong khi nghĩ thế, lần này tôi hất văng thanh đại kiếm đi, nhảy khỏi chỗ lúng, xoay thân đạp một cước vào người chị ấy, khiến cho chị ấy bị đẩy văng đi.
Lúc này đến lượt của Surata, như đã đoán trước được chị ấy sẽ xuất hiện, lần này tôi khẽ dồn ma lực vào con dao găm, ma lực đen nhánh nhanh chóng được tích tụ trong đó, liền sau đó là những tia lôi sét giật giật trên lưỡi dao.
Bằng tốc độ cao, tôi tấn công áp đảo ngược lại chị ấy rồi liền chớp cơ hội khi Surata bận né tránh mấy tia sét từ lưỡi dao, tôi hạ thấp người đến cỡ dường như đang bò dưới đất, từ đó, tung ra một cú đấm thẳng vào bụng của chị ấy, khiến cho đồng thời Surata bị thổi văng về sau. Dùng trường kiếm cắm xuống đất làm giảm dư lực đẩy lùi, giờ đây Surata và Ririne lại lần nữa đứng lại ngay chỗ vị trí ban đầu đã đứng, nếu nhìn tình hình tôi vẫn chưa bị tổn thương gì cả, còn lại còn phản công ngược được hai người.
“Xem ra vẫn như mọi lần rồi, hai chị ít nhất thật sự phối hợp rất tốt.”
Vừa nói vừa cười trêu tức hai người bọn họ, tôi vừa híp mắt trong khi quan sát hai người đó.
“Chị đã bảo bao nhiêu lần rồi ? Phải nhẹ nhàng với phái nữ !”
“Em không biết là rất thô lỗ khi đạp vào bụng của con gái sao ?”
Vừa nói, hai chị ấy quắc mắt tức giận nhìn vào tôi, thấy thế, tôi chỉ khẽ mỉm cười. Nhẹ nhàng ư ? Với hai người ư, em không nghĩ thế đâu. Nếu mà làm thế, thật sự không biết em phải lãnh hậu quả như nào nữa đây.
“Xem ra vẫn nên sử dụng nó nhỉ Surata ?”
“Đồng ý, xem ra để đối phó và bắt Rin phải nghiêm túc chiến đấu thì chỉ có thể xài cái đó.”
“!!!!!!!!!”
Tôi mở to mắt ngạc nhiên nhìn hai người đang mỉm cười nham hiểm ở trước mặt, khi tôi nhìn qua, có thể thấy nét mặt cũng không khác mấy với của mình từ Ryuji. Vậy là đúng như tôi nghĩ, hai bã định sử dụng cái đó à !?
“Thần Thiên Thể : Giải !”
“Thần Thiên Thể : Giải !”
Cùng với giọng nói đó từ hai người họ, một cổ lực lượng khổng lồ ngay lập tức phát ra khủng khiếp đến cực độ từ hai người họ. Áp lực và ma lực tăng lên đến kinh hoàng, một màu huyền trang liền đó xuất hiện theo câu nói của bọn họ. Ánh sáng huyền quang mơ hồ bao phủ lấy cả hai người, sau đó lập tức phát nhòa chói rọi, để lại lúc này, ở đó, đối mặt với tôi giờ đây chính xác là Yêu Thần và Chiến Thần toàn năng toàn tri, với tối đa toàn bộ sức mạnh.
Trông thấy hai người đó, tôi thở dài trong khi nói với bọn họ ở trước mặt.
“Thật đấy, lại nữa sao ?”