Ta Xuyên Không Cùng Em Gái – Chương 48 – Botruyen

Ta Xuyên Không Cùng Em Gái - Chương 48

Ngồi xung quanh bộ bàn ghế sofa ở giữa nhà chính, có hết thảy sáu người đang an tọa. Tôi ngồi ở giữa trong khi Airi và Cristina ngồi ở kế bên mình, trước mặt của tôi, là ba người anh chị. Có vẻ không phải tự nhiên mà ba người họ đến đây, có lẽ là về vụ đám cưới ? Tôi cũng không thể đoán được mục đích của họ, nhưng không sao cả, gặp được họ cũng là vui rồi.

“Cristina, đi pha trà với tớ.”

Nhẹ nói với Cristina trong khi đứng dậy, Airi đánh mắt với Cristina rồi nhanh chóng đi vào bếp để pha trà, Cristina cũng nhanh chóng đi theo sau em ấy, để lại mình tôi cùng với 3 người họ. Sau khi hai cô gái đã rời đi, tôi bắt đầu đưa mắt nhìn anh Ryuji rồi hỏi.

“Thế, anh chị xuống đây có việc gì sao ?”

“Còn phải nói sao ? Tất nhiên là về hôn lễ của hai đứa em rồi !”

Ryuji nói trong khi mỉm cười, có vẻ đúng là mọi thứ đều chính xác như tôi đã nghĩ, nhưng ngay sau đó nữa, anh ấy có hơi nhướn mày rồi nói với tôi.

“Nhưng mà khi đến đây, lại thấy có thêm một cô gái ở trong nhà em nữa, điều đó có phần làm anh phải suy nghĩ đó.”

Vừa nói, anh ấy vừa lấy tay xoa xoa cằm của mình trong khi khẽ liếc nhìn tôi, nhận thấy ánh mắt đó của ảnh, tôi không nói thêm gì chỉ khẽ liếc mắt đi nơi khác. Nhưng rồi ngay sau đó, Ririne ở bên cạnh bất giác lên tiếng.

“Không lẽ nào…..”

Vừa nói, chị ấy vừa liếc mắt ngó sang Surata ở cạnh mình, đồng thời sau đó, cả hai đưa ánh nhìn có phần không thể nói thêm gì nữa vào tôi trong khi nói.

“Đừng bảo em……… làm gì cô gái đó rồi nghen ?”

“Haizz… Tất nhiên là không.”

Nghe thấy lời nói của Surata, tôi bất giác thở dài trong khi nói, nhưng cũng không thể phản bác được, đúng thật là tôi đã chấp nhận để cho cổ ở lại đây, giờ có cãi cũng chẳng được. Với cả, nói dối về chuyện tình cảm trước mặt của Thần Tình Yêu, chẳng khác nào múa rìu qua mắt thợ cả. Và đúng như tôi nghĩ, Ririne nhanh chóng lấy một quyển sách từ trong túi của chị ấy ra rồi khẽ mở nó ra xem xét điều gì đó rồi sau đó nhanh chóng liếc mắt nhìn tôi một cái, ánh mắt màu hồng nhạt của chị ấy khẽ phát sáng lên một nét, đồng thời, tôi có thể cảm nhận được thần lực đang được huy động.

“Trên người của em…… lại xuất hiện thêm một sợi tơ nữa, đồng thời trong sổ cũng đã hiện thêm tên của một cô gái nữa, xem nào……. Cristina Von Berfelt ?”

“Vậy mà nhóc dám bảo là không làm gì cô ấy à, đúng là đồ đào hoa đáng ghét này !”

“………..”

Thấy chưa, chẳng sai được chút nào, tôi còn chưa kịp lươn lẹo gì thì đã bị vạch mặt rồi, quả nhiên năng lực của Yêu Thần có thể cho chị ấy biết được nhiều thứ hơn tôi nghĩ nữa. Đồng thời, cái quyển sổ đó dường như cho phép chị ấy biết được những thứ liên quan đến tình duyên của một đối tượng cụ thể nào đó, cái này tôi không rõ lắm.

“Thật đấy Rin, lần đầu nhìn thấy em, chị khá chắc là có hơn mười sợi tơ đỏ mắc ở trên người của em, em biết đó là điều gì mà phải không ? Với mỗi sợi tơ mắc trên người em đồng nghĩa với việc có một người đã trót dành tình cảm cho em, nhưng đến bây giờ, con số sợi tơ đó lại tăng lên nữa rồi nè.”

“Em có thể nói nó là lỗi của em sao ?”

Tôi cười khổ trong khi nói thế, đúng vậy, đâu phải lỗi của tôi, rõ ràng tôi đã tự biết đường mà tỏ ra mờ nhạt rồi, những người mà theo như lời của Ririne nói đó, không biết sao được nữa. Thấy nét cười khổ đó của tôi, anh Ryuji nói trong khi cười nhẹ.

“Với tính cách của em, nếu đã để cô gái đó ở lại đây rồi thì hẳn là đã chấp nhận rồi nhỉ ?”

“……… Có lẽ đúng là thế thật.”

Tôi nhún vai khi nghe anh ấy nói thế, nhưng yên tâm đi, để tới mức có thể nói chuyện cưới xin thì nó hẳn còn xa lắm, tôi khá chắc thế.

“Đã định nói chuyện đàng hoàng với gia đình của cô ấy chưa ?”

“Đúng vậy, nếu đã quyết định vậy rồi thì ít nhất cũng nên bàn tính kỹ với nhà bên ấy chứ.”

“Dù gì chúng ta cũng là gia đình, chuyện cưới hỏi của em cũng không thể qua loa được đâu a.”

Cả ba người họ sau khi nghe tôi nói thì liền nói bằng một giọng hết sức nghiêm túc, sự quan tâm của họ đến việc này hoàn toàn được bộc lộ ra lời nói, nó làm cho tôi cảm thấy được không khí của gia đình đang rộn rã trong lòng của mình. Vì vậy tôi cũng nói ra những gì mà mình đang suy nghĩ trong mối quan hệ này.

Gãi gãi má của mình một cái, tôi nhìn họ rồi nói.

“Thật ra thì, em tính để thế này một thời gian đã, với cả, xuất thân của cô ấy cũng có hơi khó để nói mấy việc này.”

“Em đang nói về thân phận công chúa của con bé sao ?”

“À… ừ đúng vậy.”

Nói tới đây, nét mặt của Ririne có hơi cau lên đôi chút, chị ấy nhìn tôi trong khi nói.

“Nghe này, đừng có nói mấy thứ như thân phận hay xuất thân ở đây, chị thực sự bực mình đấy, đó là cái tật của em đấy, toàn lôi những thứ đó ra để viện cớ cho chính mình thì không hay đâu. Nếu em đã chấp nhận em ấy thì hãy nên nghĩ đến cảm xúc của người ta với. Việc này không phải trước đây cũng vậy sao ? Em đã dùng mối quan hệ anh em để lập lờ với Airi dù cho biết rằng cả hai còn chẳng phải anh em ruột à ?”

“Thôi nào, bình tĩnh tí đi Ririne, em đang lớn tiếng rồi đấy.”

Người vừa nói là Ryuji, anh ấy đúng là vừa cứu tôi đấy. Đúng là với những anh chị của tôi, có lẽ như việc nếu tôi có yêu cô gái nào, họ cũng sẽ ủng hộ và chấp nhận. Tôi có thể mỉm cười vì có một gia đình như thế đó.

“Nhưng cũng phải nói, lời của Ririne không sai, bọn anh thật sự rất tôn trọng quyết định của em, cũng như rất hoanh nghênh người mà em đã chấp nhận tình cảm, hẳn anh cũng không cần nhắc cho em biết về việc sẽ ra sao nếu chúng ta đem lòng yêu một người phàm trần rồi phải không ? Em rất am hiểu những kiến thức, thế nên nếu em đã chấp nhận việc này thì anh cũng sẽ không nói gì cả. Chỉ là, đến một lúc nào đó, hoặc là ngay lúc này, em sẽ phải nói cho em ấy hiểu về điều đó, thân phận của em và của chúng ta nữa.”

“……….”

“Đúng như lời anh ấy nói, nếu như em yêu một người thường, người đó sẽ trở thành ‘người được Thần yêu thương’ đồng nghĩa với đó, cũng không thể che dấu mãi với em ấy được nữa. Dù cho em chỉ là Bán Thần vào thời điểm này thì điều đó vẫn sẽ không đổi.”

“Thế nên em mới đau đầu đây.”

Đúng vậy, lí do là tôi thật sự cảm thấy phiền não không phải là việc cô ấy là công chúa hay gì, chỉ là như đã nghe, khi một Thần đem lòng yêu một con người bình thường và có một mối quan hệ với họ, người đó sẽ nhận được ‘Tình Yêu từ Thần’ đồng thời trở thành ‘người được thần yêu thương’ những sức mạnh và khả năng của người đó sẽ được nâng lên vượt xa người thường, đến nổi mà người đó cũng có thể cảm nhận được sự tăng trưởng bất thường của bản thân đồng thời cũng có thể nhận thấy Thần Lực phát ra từ các Thần.

Đồng nghĩa với đó, nếu tôi thật sự yêu Cristina, đồng nghĩa, tôi cũng sẽ phải tiết lộ những bí mật của mình cho cô ấy và thật sự thì, liệu điều đó vào lúc này thật sự có ổn hay không ? Tôi cũng không thể biết được.

“Đừng mất niềm tin vào người khác như thế chứ, đôi lúc em cũng nên tin tưởng vào người khác một chút đi chứ, cô bé đó nếu đã thật sự đem lòng yêu em thì chị không nghĩ là em ấy sẽ nói gì kỳ lạ về thân phận của em đâu.”

Surata nói trong khi khoanh tay trước ngực của chị ấy, Ririne thì cũng không nói thêm gì, chỉ khẽ gật đầu tỏ vẻ đồng tình, trong khi anh Ryuji lần nữa liếc mắt nhìn tôi, và, dường như đã nhận ra điều gì đó, mắt anh ấy hơi mở to tỏ vẻ ngạc nhiên khi nhìn vào tôi, sau đó anh ấy nói.

“Dường như so với lần cuối em rời khỏi Thần Giới, Thần Lực của em lần này đã biến động cực độ rồi nhỉ ?”

“……….”

“Khoan đã Ryuji, ý anh là sao ? Ý anh là em ấy chuẩn bị thức tỉnh ư ?”

“Nhưng nếu thế thì thật sự là quá sớm rồi đó, bọn mình ít nhất cũng phải một năm mới có thể làm được.”

Nghe hai người Ririne và Surata nói, Ryuji hơi âm trầm rồi sau đó khẽ lắc đầu.

“Không, đây chỉ đơn giản là sự tăng trưởng kì lạ trong Thần Lực của em ấy mà thôi, hiện tại, khi quan sát em, anh hoàn toàn có thể cảm nhận được Thần Lực của em rò rỉ mạnh mẽ ra ngoài cộng hưởng với ma lực và……. Nó có màu hắc ám.”

Đưa mắt nhìn tôi, giờ đây, hai chị gái cũng quay sang quan sát kĩ người tôi, mắt của họ nhanh chóng phát sáng, mình chứng cho việc họ đang sử dụng Thần Nhãn. Sau một lúc, cả hai cũng mở to mắt ngạc nhiên nhìn vào tôi.

“Đúng như lời anh ấy nói, so với lần chúng ta đấu một trận với nhau, giờ đây Thần Lực của em đang tăng trưởng một cách khủng khiếp, hơn nữa nó còn hòa lẫn với một thứ gì đó Hắc Ám được bao quanh cả người của em nữa.”

“Nói đi Rin, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra ?”

“Thật ra em cũng không dám chắc về vấn đề này nữa, chỉ là…….”

Và rồi, tôi kể cho họ nghe về việc mình đã trở thành bóng tối của chính bản thân mình, dường như việc đó tác động không nhỏ đến việc Thần Lực cũng như suy nghĩ của tôi bị biến đổi đi đôi chút. Nghe thấy những gì mà tôi nói, ba người họ có hơi ngạc nhiên một chút rồi nhìn nhau, thấy vậy, tôi hỏi trong khi nhìn họ.

“Liệu việc này có khác thường với khi anh chị Thức Tỉnh không ?”

Quay sang nhìn tôi, Ryuji hơi bối rối nói.

“Dường như việc Thần Lực bị biến động thì bọn anh chưa hề bị gì cả, có lẽ bọn anh sẽ hỏi lại chuyện này với Cha cũng như là những người còn lại.”

“Nó liệu có ảnh hưởng gì không ?”

Tôi có hơi trầm ngâm hỏi anh ấy, thấy thế, Ryuji lắc đầu trong khi nói.

“Tạm thời cũng không thể nói trước được điều gì cả, nhưng tạm thời, nó xem ra cũng không ảnh hưởng gì lắm, chỉ là Thần Lực của em lần này đã rò rỉ ra cùng với ma lực, nó hoàn toàn khác biệt với bọn anh, kể cả Airi cũng rất tĩnh lặng, Thần Lực của em ấy cũng không hề giống với em.”

“Thế thật tốt.”

Nghe thấy thế, tôi thở nhẹ ra một hơi với sự nhẹ nhõm trong lòng ngực của mình, có lẽ nên để họ hỏi chuyện này với Cha thì có lẽ sẽ có được câu trả lời. Trong khi đó, tôi quay trở lại với chuyện chính mà có vẻ như chúng tôi đã bị lạc mạch hơi xa.

“Vậy, liên quan đến hôn lễ của bọn em thì sao à ?”

“Ừm…. Thật ra thì…….”

Nói rồi, Ryuji liếc nhìn Ririne và Surata, ngay sau đó, hai người họ mỉm cười rồi nhanh chóng lấy từ trong hư vô ra hay chiếc hộp đỏ tinh xảo và vô cùng đẹp mắt, sau đó, hai chị ấy mở nắp hộp ra rồi đưa nó đến trước mặt tôi, tôi có hơi bất ngờ khi nhìn thấy thứ ở trong đó.

“Cái này……. Là đồ cưới sao ?”

“Đúng vậy, đây là quà mà Cha đã đích thân chuẩn bị cho hai đứa, chúng được làm bằng những chất liệu mà sẽ không thể tìm được ở thế giới này đâu. Dĩ nhiên bọn anh cũng chuẩn bị một vài món quà cưới nữa rồi.”

“Xem nào, không biết đến lúc hai em mặc chúng lên người rồi cùng nhau tay trong tay trong lễ cưới thì sẽ đẹp đến thế nào đây, thật phấn khích.”

“Đúng vậy, nghĩ đến chuyện hai em sắp cưới nhau đến nơi rồi, bọn chị cũng không thể không chúc phúc được, mấy người ở trên đấy cũng đang háo hức đợi đến lễ cưới của hai em đấy.”

Nói rồi, ba người họ nhìn nhau, sau đó, quay sang nhìn tôi và mỉm cười nói.

“Vậy thì, Rin, chúc mừng cho lễ cưới sắp tới !!!”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.