Ta Xuyên Không Cùng Em Gái – Chương 47 – Botruyen

Ta Xuyên Không Cùng Em Gái - Chương 47

Lân lân nhìn cô gái trước mặt, được một lúc, Rin thở dài trong khi nói.

“Được rồi, cô có thể ở lại đây hay gì gì đó cũng được, nhưng nói trước tình cảm của tôi với Airi sẽ không bao giờ thay đổi.”

Vừa nói, Rin vừa cất con dao găm vào trong Rương Đồ rồi gãi gãi đầu bước đi bỏ vào bên trong nhà. Trong khi đi, cậu cũng không quên vẫy một tia ma lực hắc sắc của mình vào Cristina, nhanh chóng sau đó là việc miệng các vết thương ở trên người cô nhanh chóng khép miệng lại, máu cũng đã không còn rỉ ra nữa. Xác nhận hết điều đó, Rin bỏ vào nhà mà không thèm quan tâm thêm điều gì nữa.

Điều này không phải là vì cậu không muốn nói gì mà là vì cũng đơn thuần không biết nên nói thêm những gì nữa. Cùng với điều đó là phản ứng ngơ ngác của Cristina đang ngồi ở trên mặt đất, cô ngơ ngác nhìn Rin như thể đang thắc mắc điều gì đó.

“Như vậy là sao ?”

“Ừm….. nói thế nào nhỉ ? Anh ấy trông thì khá là thờ ơ nhưng xem ra hiện thời thì anh ấy đã chấp nhận phần nào việc cậu ở lại đây.”

Airi nghe thấy Cristina hỏi thì liền suy tư trong khi trả lời, điều đó bất giác làm cho nét vui sướng hiện lên một cách rõ ràng trên mặt của Cristina. Có gọi nó là hạnh phúc cũng không sai, cuối cùng, có lẽ như tình cảm của cô, dù chỉ là một chút thôi thì cũng đã được anh ấy chấp nhận.

“Nào, đứng dậy nào, cậu không nên ngồi dưới đất như thế đâu.”

Nói rồi Airi đưa tay ra cho Cristina trong khi khẽ mỉm cười nhìn cô, trông thấy vẻ mặt dịu dàng đó từ cô, Cristina bân khuân trong một chút rồi cũng đưa tay ra bắt lấy tay của cô mà đứng dậy, trong lúc đứng dậy cô hỏi Airi.

“Cám ơn rất nhiều Airi, vì đã chấp nhận và giúp đỡ cho tớ.”

“Không có gì đâu mà.”

Kéo Cristina đứng dậy trong khi cười dịu dàng, Airi cùng nắm tay với Cristina bước trở vào trong căn nhà gỗ. Giờ đây họ không chỉ là bạn bè, mà còn là chị em cùng hội cùng thuyền nữa, về sau này, có lẽ một kẻ nào đó sẽ thật sự khó sống khi mà ở bên cạnh hắn giờ đây là hai đóa hồng xinh đẹp.

__________________________________________.

Bữa sáng nhanh chóng được chuẩn bị ngay sau đó. Dù khá là bối rối với những gì đã xảy ra nhưng ngay sau đó, có lẽ cuộc sống thường ngày của chúng tôi vẫn vậy. Tôi chuẩn bị bữa sáng cùng với Airi, nhưng lần này còn có thêm sự phụ giúp của Cristina nữa. Sau tất cả, tôi không biết nên nói những gì cho thỏa đáng vào lúc này cả, hiểu không ? Tôi không hề có kinh nghiệm trong truyện tình cảm, từ thời xa lắc xa lơ nào đến tận bây giờ, có lẽ cũng là do tôi luôn biến mình thành một kẻ mờ nhạt. Nhưng tôi không ghét việc đó, nhưng rồi giờ đây, mối quan hệ của tôi có phần trở nên khó tả hơn đôi chút.

Tôi đã đính hôn và cũng quyết định sẽ cưới Airi sau khi thông báo việc đó đến cho mọi người trong gia đình, dù cho thật ra thì xem chừng ai ở trên đấy cũng đều biết hết rồi. Nhưng giờ còn xuất hiện thêm một cô gái nữa, Cristina, công chúa của Berfelt, tôi dù không nói là sẽ cưới hay gì với cổ nhưng theo những gì mà tôi đã làm thì không khác gì đã chấp nhận tình cảm của cô ấy, thế nên hiện tôi đang có một mối quan hệ với cả hai cô gái. Điều mà nếu ở thế giới cũ thì chắc chắn tôi đây sẽ bị chửi là vô liêm sỉ hay trăng hoa, sở khanh… vân vân và các thể loại.

Thật thở phào nhẹ nhỏm khi ở đây là dị thế giới, nơi này không cấm việc một người đàn ông có nhiều người bạn đời. Đúng là nếu để ai đó ở thế giới cũ thấy được tôi ở đây, có lẽ họ sẽ chửi tôi vô sỉ nhỉ ? Nhưng kệ, thằng này vô sỉ sẵn rồi, chỉ là………

Thứ làm cho tôi cảm thấy đau đầu chính là việc thân phận của cô gái mà tôi đã chấp nhận kia. Cổ đường đường là một công chúa, nếu thật sự để kiểu quan hệ thế này phát triển, à không, không phải là phát triển mà có khi ngay giờ tôi đã nên đến nói chuyện với gia đình của cô ấy, Đức Vua Vaitrus và Nữ Hoàng Cilena về điều này rồi.

Chậc, có lẽ như họ cũng đã biết về điều này rồi, xem ra việc Cristina đến đây tạm trú cũng là ý định của họ. Vậy ra tới sau cùng, trong khi tôi là người phải lãnh hậu quả thì cũng chỉ có mình tôi là thằng không được cho hay biết bất kỳ điều gì luôn à, hợp lí vờ lờ ha ?

Trong khi trầm ngâm suy nghĩ, tôi đảo phần đồ ăn đang xào trong chảo đang cầm trong tay lên trong khi kiểm tra xem chúng đã chính chưa. Ở bên cạnh tôi, hai cô gái cũng đang nấu nướng, Airi đang nấu ăn trong khi được sự trợ giúp từ Cristina. Có lẽ họ đúng là rất thân thiết với nhau nhỉ ?

Trong khi tiếp tục mạch suy nghĩ trong đầu, tôi lại ngó mắt nhìn vào Cristina, cổ lúc này đang mặc một chiếc váy giản dị và đeo một chiếc tạp dề ở trên người. Khi nhận thấy ánh mắt mà tôi nhìn vào cổ, bất giấc cổ mỉm cười có phần hạnh phúc. Không biết bản thân nên nói gì, tôi lại tiếp tục quay sang việc nấu ăn của mình.

Mùi hương từ thức ăn lan tỏa trong căn bếp và kích thích khứu giác vào buổi ban sớm. Theo dự tính thì hôm này không có việc gì để làm cả, đúng thật là, cuộc sống ở dị thế giới thật sự quá ư nhàn nhã. Tôi ở nhà với hai cô gái này trong khi thư giãn, khi nào muốn, có lẽ là để giãn gân cốt hoặc làm nóng người gì đó thì tôi sẽ đi ra ngoài và nhận nhiệm vụ để làm. Dĩ nhiên, với thân phận này thì tôi sẽ chỉ nhận những nhiệm vụ bình thường, nhưng cũng không sao cả, nếu muốn tôi có thể sử dụng ‘Mặt Cười’ nếu như đột nhiên muốn chiến đấu hoặc mua vui gì đó.

Bân quơ một lúc, cuối cùng thức ăn cũng đã sẵn sàng, sau vài phần bày trí chúng lên đĩa và bưng ra bàn ăn, cuối cùng cả ba chúng tôi cũng ngồi xuống bàn ăn. Khác với thường lệ, Cristina đã không còn ngồi trước mặt tôi nữa, thay vào đó cô ấy ngồi luôn ở bên trái của tôi, trong khi bên phải là Airi.

“Đ… được rồi, chúc ngon miệng.”

Nói rồi, tôi nhanh chóng lấy đũa gắp nhanh món cay mà luôn luôn được chuẩn bị của mình rồi cho nói vào miệng. Nhai nó một lát, tôi hơi trầm ngâm về mùi vị của nó, dường như Airi hôm nay nấu có hơi khác chăng ?

“Anh thấy thế nào, em đã tham khảo ý kiến của Airi để làm nó đấy ạ.”

Cristina nói trong khi ngượng ngùng ở bên cạnh tôi, vậy ra là do cổ đã nấu món này sao ? Nó thật ra cũng không tệ tí nào, mùi vị chỉ hơi khác với món mà Airi vẫn thường hay làm cho tôi mà thôi, tôi thấy nó cũng không khác mấy, rất ngon miệng.

“…… Ừ… ngon lắm.”

Nhưng theo một lẽ thường, tôi hơi lắp bắp trả lời cô ấy trong khi nhìn vào cổ ở ngay bên cạnh, mọi thứ diễn ra quá nhanh, để làm quen với nó chắc sẽ cần một khoảng thời gian, hiện tại tôi cũng không quen với việc thay đổi cách xưng hô với cô ấy nên thường thì tôi sẽ nói với tên của cổ hoặc không có ngôi chủ vị gì cả.

“He he, em vui lắm, cám ơn anh.”

Mỉm cười với nét mặt hạnh phúc ở trên khuôn mặt, Cristina hơi ửng đỏ mặt trong khi tiếp tục quay lại bữa sáng của mình. Chúng tôi lại tiếp tục dùng bữa sáng, trong khi hai cô gái ở bên cạnh nói chuyện với nhau, tôi không nói thêm gì mà chỉ im lặng ăn bữa sáng của mình, sau một lúc, cả ba đem chúng đi dọn dẹp.

Trong khi đang lau dọn cũng như rửa bát đĩa, có tiếng gõ cửa phát ra từ cửa chính của căn nhà, lại có người đến kiếm sau, không biết là ai nữa, tôi đưa mắt nhìn Airi. Nếu mà là những thuộc hạ của tôi thì hẳn họ đều có thể sử dụng Tâm Thức để trao đổi, không cần phải đến tận nơi như thế này.

“Để em ra xem.”

Cristina nhanh chóng bước đi về hướng nhà chính trong khi nói như thế, tôi cũng không nói gì chỉ khẽ nhún vai rồi quay lại tiếp tục công việc ở bên cạnh Airi. Sau một lát im ắng ở trước nhà, tôi nghe thấy tiếng bước chân của Cristina vọng lại đằng sau, ngay sau đó, với nét mặt hơi hoang mang cổ nói.

“Ừm…… có ba người nói là người thân của hai người đang đứng ở trước nhà, em không biết thế nào nữa nên muốn hỏi anh……”

“Có thể mô tả sơ được không ?”

“Ưm…. Có một người đàn ông mặc một chiếc áo khoác đen sẫm thanh lịch với mới tóc đỏ sẫm và gương mặt khá điển trai, một cô gái có mái tóc hoa anh đào nhạt và một cô gái tóc nâu đỏ, cả hai cũng đều rất xinh đẹp.”

“!!!!!”

Tôi và Airi mở to mắt ngạc nhiên khi nghe mô tả từ Cristina, đúng vậy, tất cả đều ăn khớp với những người mà chúng tôi đã quen, họ là những anh chị của chúng tôi tại thần giới. Tôi và Airi nhanh chóng ngưng việc dọn dẹp lại rồi nhanh chóng bước ra phòng chính với Cristina đi đằng sau, ra đến nơi, tôi thấy ở trước của là một người đàn ông điển trai với mái tóc đỏ sẫm trong bộ khoác màu đen đúng như những gì mà Cristina mô tả, ở đằng sau, hai cô gái cũng nhẹ vẫy tay chào chúng tôi.

“Yo~ Không định mời bọn anh vào nhà sao Rin ?”

“Đúng rồi đó, đừng bảo là em định nói với bọn chị là không nhận người quen à nghen.”

“Hai đứa ! Lâu rồi không gặp.”

Nói đầu tiên là cô gái tóc hoa anh đào ở sau người thanh niên, cô mỉm cười trong khi nói với Rin, tiếp sau đó là cô gái tóc nâu đỏ cũng ôn hòa lên tiếng, cuối cùng, người thanh niên tóc đỏ sẫm cũng mỉm cười trong khi chào cả hai người chúng tôi.

Đúng vậy, họ chính là những Thần, là trong số những anh chị nuôi mà chúng tôi có được, là gia đình thứ hai của chúng tôi. Để giới thiệu nhé, cô gái với mái tóc màu hoa anh đào kia tên là Ririne chị ấy là Yêu Thần hoặc gọi Thần Tình Yêu cũng được. Tiếp đó là Surata, người có mái tóc màu nâu đỏ xinh đẹp, chị ấy là Chiến Thần, tin tôi đi, hai bã mà đã muốn hành ai rồi thì kẻ đó khó sống, chắc chỉ trừ vài trường hợp.

Cuối cùng là Ryuji, anh ấy là người đứng giữa, có mái tóc màu đỏ sẫm ấy, trông thế thôi, ảnh là Long Thần đấy chứ chẳng đùa được chút nào. Và hiện thời, những người thân cũng như các vị thần lại đang ở ngay trước cừa nhà tôi a.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.