Ta Xuyên Không Cùng Em Gái – Chương 42 – Botruyen

Ta Xuyên Không Cùng Em Gái - Chương 42

Sau khi đã giải thích hết mọi việc với Airi về những gì đã xảy ra, từ việc tôi được mời đến Ma Vương Điện rồi việc trở thành Quỷ Vương và triệu hồi lên Aisac. Cuối cùng tôi nhận được một cái thở dài chịu thua từ em ấy.

“Haizz, em biết là anh hai luôn vướng vào mấy thứ rắc rối, nhưng không phải lần này nó có hơi quá rồi sao ạ ?”

“Chịu thôi, anh cũng không nghĩ là sẽ có giải pháp nào đó hay hơn như thế cả.”

Tôi mỉm cười trong khi nhìn vào cô gái đang chóng nạnh đứng trước mặt mình, sau cùng thì có lẽ mọi chuyện đúng là như em ấy nói thật. Nhưng cũng chẳng sao cả, nếu có bất cứ thứ gì làm cản trở cuộc sống vui vẻ và bình yên của tôi bên em ấy, tôi sẽ nghiền nát tất cả không chừa lại bất kể thứ gì.

“Được thôi, sau cùng thì em cũng sẽ đồng ý với bất cứ điều gì là Rin làm, nên chuyện này xem ra cũng không đáng để phải nói đến làm gì cả.”

Nói thế trong khi áp sát mặt vào mặt tôi, kẻ đang quỳ dưới đất. Cả gương mặt và đôi môi nhỏ bé của em ấy đang gần đến độ, dường như chỉ cần khẽ động là môi của cả hai đứa sẽ chạm vào nhau vậy. Ngay sau đó, Airi đặt bàn tay nhỏ bé và mảnh khảnh của em lên má của tôi, cảm giác mềm mại liền đó cũng truyền tới. Trong khoảnh khắc yên ắng ấy, dường như có thể cảm nhận thời gian như dừng hẳn lại, chỉ có hai đứa là đang ngắm nhìn nhau, thì bỗng có một tiếng thất thanh liền sau đó vang vọng làm phá tan đi bầu không khí lãng mạn đó.

“CÓ AI ĐỜI LẠI ĐI UỐNG TRÀ NÓI CHUYỆN VỚI MA VƯƠNG KHÔNG !???”

Hỡi ôi, cái cô công chúa đó dường như đã thấy Bahamut ở trong phòng khách rồi, có lẽ đáng lí tôi nên để 2 người bọn họ ở trong bóng mình thì vẫn hay hơn nhỉ ? Vừa nghĩ thế, tôi vừa nhìn lên Airi với nét cười nhăn nhó.

“Giờ sao đây ?”

Tôi hỏi trong khi từ từ đứng lên khỏi mặt đất, tay gãi gãi đầu với một điệu cười giã lã. Airi suy nghĩ một chút rồi quay sang hỏi tôi.

“Anh có định nói cho cô ấy nghe điều này không ?”

“Hể ?”

Kể cho cô ấy nghe về mấy việc này á, tôi chắc chắn sẽ không làm thế, sau cùng thì tôi không tin tưởng cô ấy, việc tôi để cổ ở đây là vì Airi cho phép mà thôi, mà thật ra nếu tôi có ý định phản đối thì có khi sẽ được cuốn gói ra đường ở bụi đấy. Thế nên tôi thật sự thắc mắc vì sao Airi lại hỏi tôi một điều mà em ấy chắc chắn sẽ biết câu trả lời với tính cách của tôi.

Trông thấy ánh mắt khó hiểu của tôi, Airi khẽ thở dài rồi nói một câu làm tôi khó hiểu.

“Anh vẫn chưa nhận ra sao ạ ?”

“Hử, nhận ra cái gì mới được ?”

Có phải tôi đã nói gi không đúng không ? Tôi không nghĩ thế, rốt cuộc thì nhận ra ở đây mà em ấy nói tới rốt cuộc là gì ? Thấy vẻ khó hiểu ánh lên trong mắt tôi, một lần nữa Airi lắc đầu trong khi nắm tay tôi bước ra khỏi phòng mà không hề có thêm câu trả lời nào.

Ra đến phòng khách, có thể nhìn thấy, Cristina đang đứng thủ thế trước Bahamut và Aisac, tiếc thay trên người cô ấy lúc này làm gì có thanh kiếm nào, cổ cũng làm gì có thứ gọi là Rương Đồ như của hai anh em, vậy nên giờ đây, bao quanh người Cristina là một vầng hào quang ma lực vàng kim. Để ý, có thể nhìn thấy vẻ chán nản của Bahamut, trong khi Aisac dường như còn chẳng thèm quan tâm đến.

“Rốt cuộc, làm thế nào mà ngươi lại ở đây Bahamut !?”

Chậc, liệu thật sự có thể lấp liếm vụ này không đây nhỉ ? Tôi tự hỏi trong khi bước đến từ dãy phòng ngủ. Nếu mà tôi không can thiệp thì chắc chắn một lát nữa thôi là sẽ có đánh nhau mất, tôi không lo cho hai thuộc hạ của mình mà ngược lại, kẻ làm tôi lo lắng là Cristina đây.

“Ngừng lại chút đi, cái cô công chúa ngốc này.”

Vừa nói, tôi vừa lấy tay cốc đầu cô ta một cái, với ma lực đang bao bọc cơ thể như thế, cái cốc đầu này chắc cũng chẳng đau mấy với cổ. Ngay khi tôi đang nghĩ vậy, có lẽ mọi chuyện đã đi ngược với hướng mà tôi đã suy nghĩ.

“Uauhh!!!”

Cristina ăn phải cái cốc đầu của tôi, ngồi xổm xuống đất trong khi lấy tay ôm đầu của mình lại. Cổ quay lên nhìn tôi với ánh mắt rơm rớm nước mắt vì đau, xem ra có khi tôi sẽ còn phải giảm lực lại nữa nhỉ ?

“Có sao không Cristina ?”

Vừa nói đó là Airi, em ấy vừa nói trong khi chạy đến chỗ Cristina đang trong bộ đồ ngủ ngồi xổm dưới đất đó. Lấy tay xoa xoa nhẹ đầu của cô ấy, Airi cũng quay sang nói tôi với giọng bất bình.

“Anh không thể nhẹ tay với con gái được sao ?”

“………”

Em nói gì thế ? Nhẹ tay với một cô gái mà ma lực đang phủ khắp người và sắp sửa lao vào choảng nhau với hai kẻ có thể phá nát cái đất nước này ư thôi tha anh cái. Vừa nói, tôi vừa phát một tia ma lực hắc sắc vào người của cô, ngay sau đó, cổ đứng lên sau khi mà cơn đau đã hết, liền đó quay sang nhìn tôi chằm chằm, có lẽ như tôi đã gây thù với cổ rồi nhỉ ?

“Đức Vua của thần.”

“Bệ hạ.”

Trông thấy tôi, ngay lập tức, hai người Aisac và Bahamut liền cúi đầu vẻ cung kính. Rồi ngay khi nhìn thấy Airi cả hai cũng nhanh chóng làm điều tương tự.

“Nữ Hoàng của thần.”

“…………”

Vẫn với cung cách ăn nói lịch thiệp đó, Aisac cúi người chào Airi trong Bahamut ấp a ấp úng không biết nói gì, cũng chỉ khẽ cúi đầu theo. Trông thấy cảnh tượng đó, Cristina không khỏi trố mắt, cổ đưa mắt kinh ngạc đến nhìn tôi như thể để yêu cầu giải thích. Lần này thì nên nói sao đây nhỉ ?

Trong khi tôi đang nhức óc suy nghĩ không biết nên kiếm chuyện như thế nào để bịa ra thì Airi đang nhanh chóng kéo tay của Cristina trong khi nói với cả hai thuộc hạ của tôi.

“Nào, trước hết thì hãy cứ ngồi xuống cái đã nhỉ.”

Vừa nói, em ấy vừa đánh mắt đến bộ ghế sofa ở giữa căn phòng, ngay lập tức, Aisac đã lên tiếng.

“Với tư cách là bề tôi của Đức Vua, điều đó là không thể thưa Nữ Hoàng của thần.”

“Nói gì thế ? Anh ấy dám không nghe lời ?”

Ngay khi nói với nét cười trên khuôn mặt, Airi quay sang nhìn tôi, mà cũng chẳng sao, dù sao cũng chỉ là ngồi xuống ghế mà thôi, không cần nhất thiết phải cung kính quá làm gì. Tôi cười giã lã trước nét mặt của cô vợ đáng yêu của mình.

‘Bệ Hạ, như thế này liệu…..’

‘Không sao, hãy làm theo những gì Airi nói, lệnh của em ấy cũng chính là lệnh của ta.’

‘Vâng, thần đã rõ thưa Bệ Hạ.’

Nhận được lệnh của tôi thông qua giao tiếp tâm thức, Aisac nhanh chóng cúi đầu trước Airi rồi nhanh chóng cùng với Bahamut ngồi xuống một chiếc ghế sofa sau lưng họ. Tôi cũng nhanh chóng đi đến một chiếc ghế và ngồi xuống đó, cuối cùng là Airi cùng với Cristina cũng ngồi vào một cái khác.

“Rốt cuộc chuyện này là như thế nào Rin ? Vì sao Bahamut lại xuất hiện ở chỗ này, hơn nữa, còn gọi anh là chủ nhân là sao, và hình dạng kia là gì ?”

Một tràng những câu hỏi nhanh chóng được Cristina hỏi đến chỗ tôi, cổ đã bắt đầu cuống cuồng lên rồi đó. Thấy thế, tôi thở dài trong khi nói.

“Thứ nhất, bình tĩnh đi, đừng có cuống cuồng lên như thế. Và thứ 2, hỏi từng câu thôi, tôi không thể trả lời hết mấy câu hỏi một tràng đó của cô đâu.”

Mà thật ra thì tôi còn chẳng có ý định trả lời nó làm gì cho mệt cả, vì sao tôi phải trả lời điều này với cô ta, sau cùng thì tôi không thể tin tưởng mà nói hết những gì đã xảy ra cho Cristina như là với Airi được, điều đó là không thể. Vậy thì câu hỏi đặt ra lúc này, tôi có nên khử cô ta luôn không ?

Cùng với suy nghĩ có phần đen tối đó của mình, một tia sát ý hiện lên rõ nét trong ánh mắt của tôi, khi nhìn thấy nó, hai người thuộc hạ bất giác giật nảy vai của họ, trong khi đó thì Airi mở to mắt nhìn tôi rồi khẽ lắc đầu. Có lẽ em ấy thật sự biết được trong đầu tôi suy nghĩ cái gì rồi và xem ra điều mà tôi dự tính làm sẽ chẳng khôn ngoan tí nào.

Để ý, có thể thấy, Cristina đang lấy tay siết chặt tay cầm của ghế sofa trong khi nhìn vào mắt tôi, ánh mắt của cô ấy như thể lắng đọng một điều gì đó, xem ra tôi không nên có những suy nghĩ như thế thì hơn, đồng thời, tôi híp mắt mình lại trong khi khẽ mỉm cười, giấu nhẹm đi đôi mắt đỏ thẳm đang tỏa ra ngùn ngùn sát khí của mình. Làm nên một chiếc mặt nạ cười giống như thường lệ.

“Thôi được rồi, để trả lời nhanh gọn cho cô có thể hiểu, tôi đã ký giao ước với 12 Ma Vương và trở thành chủ nhân của họ.”

“!!!!!!!!”

Không giấu nổi nét thất kinh trên mặt của mình, Cristina há hốc miệng khi nghe tôi nói thế, dường như điều này vẫn còn xa với những gì mà cô ấy đã nghĩ ư ? Nhưng tôi không quan tâm, sau cùng thì có lẽ như vậy vẫn là nhanh nhất, tôi không đủ tốt bụng và tử tế để mà nói thêm nhiều hơn đâu, sẽ dài dòng lắm. Bỏ mặc cô công chúa đang mắt chữ A mồm chữ O kia, tôi quay sang nhìn Aisac và Bahamut trong khi nói.

“Xem ra, có khi các ngươi nên trở lại Ma Vương Điện đi, cả ngươi nữa Aisac, khi nào có việc, hãy liên lạc với ta bằng tâm thức.”

“Rõ…. Thưa Đức Vua của thần.”

“V… vâng thưa Chủ Nhân.”

Có vẻ như bất mãn trước quyết định của tôi, nhưng cuối cùng, cả hai đều tuân lệnh mà không nói thêm bất cứ thứ gì, ngay sau đó, cả hai bước vào cổng thông hành được mở ra giữa nhà do tôi tạo ra sau khi đã cúi đầu chào tạm biệt tôi cùng với Airi. Sau khi đóng cổng thông hành lại, tôi để mặc hai người con gái ở lại trong phòng khách và tiến vào phòng tắm, dù sao thì nhà tôi mua cũng có một cái nhà tắm chung khá lớn, đủ để cho hơn 5 người vào chung, tôi muốn ngâm mình trong nước nóng để giũ bỏ mệt mỏi cũng như bụi bẩn từ trận chiến với con Lich.

Về phần Cristina, có lẽ tôi sẽ không cần nói thêm điều gì nữa nhỉ ? Airi sẽ ở lại với cô ấy và nói rõ hơn về mấy chuyện đã xảy ra, với cả, tôi không chắc mình có thể nói chuyện bình thường với cô ấy khi mà đã để lộ ánh mắt giết chóc đến cô ấy. Thôi, sao cũng được, tôi cần đi tắm.

Với suy nghĩ đó, tôi mở cửa nhà tắm và bước vào bên trong, dù sao nếu cô ta cảm thấy sợ hãi trước tôi và bỏ đi về lại cung điện thì nói thật, tôi mừng còn không hết ấy, như thế cuộc sống của tôi bên cạnh Airi mà chỉ có hai đứa sẽ thành sự thật, mong sao nó có thể như thế càng tốt.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.