Ta Xuyên Không Cùng Em Gái – Chương 37 – Botruyen

Ta Xuyên Không Cùng Em Gái - Chương 37

Sau khi đã quyết định chọn cho Rin một quest, Regalt và Rina quyết định chọn cho cậu ta một nhiệm vụ tiêu diệt The Lich ở xa bên ngoài tường thành, nó đã chiếm đóng một tòa lâu đài hoang ở gần một ngôi làng và triệu hồi lên vô số xác chết ở xung quanh khu vực lâu đài đó. Khi phát hiện ra, các mạo hiểm giả trong vùng đã quyết định đến để đánh đuổi nó nhưng khi đến nơi, họ bất ngờ vì số lượng các Undead quá nhiều và Lich thậm chí còn vô cùng mạnh mẽ.

Đó là lí do mà trưởng làng ở đó đã quyết định gửi đơn yêu cầu nhiệm vụ đến Hội, sau khi nghe tin và cho người đi xác nhận, Regalt đã quyết định cho nó vào nhóm những quest rank A do độ nguy hiểm cao. Dù vậy, liệu định nghĩa về nguy hiểm của ông và chàng trai tóc trắng trước mặt có giống với nhau hay không, rất có thể là không, năng lực của cậu ta đã nằm ở một ngưỡng khác xa với những gì mà ông có thể nghĩ.

Cũng không phải là tự nhiên mà ông lại bảo Rina đi theo quan sát nhiệm vụ của Rin, ông muốn con gái ông, người mà ông có thể tin tưởng thuật lại những gì mà cô sẽ thấy trong khi quan sát Rin làm nhiệm vụ. Chuyện cậu ta có thể hoàn thành nhiệm vụ thì không phải nói, chỉ là ông muốn được biết nó diễn ra như thế nào và làm sao. Trận chiến của cậu ta với Bahamut, Regalt đơn thuần cũng chỉ quan sát từ xa, những chi tiết trong trận chiến ông đã không thể quan sát tỉ mỉ được.

Thế nên đây là một dịp tốt để cho ông có thể được biết sức mạnh của cậu ấy như thế nào, dù chỉ là qua lời kể của Rina thôi cũng được. Không phải ông không muốn quan sát tận mắt mà là vì công việc và trách nhiệm của một Guild Master đã không để ông làm thế, vừa nghĩ, ông vừa thở dài nhìn vào đống giấy tờ công việc trên bàn. Chúng chất thành từng núi ở trên chiếc bàn làm việc dù cho Regalt đã cố gắng giải quyết chúng nhưng có lẽ đây sẽ là một khó khăn khi không có cô con gái Rina của ông ở bên phụ giúp.

Nhưng nghĩ cũng đáng, để được quan sát sức mạnh khó tưởng từ chàng thanh niên đó, có tăng thêm chút công việc Regalt thấy nó cũng không sao cả, cảm giác rất hài lòng là đằng khác. Rin và Rina chỉ mới vừa rời đi khi nãy sau khi đã xác nhận nhiệm vụ, có lẽ nhiệm vụ của Regalt lúc này chỉ đơn giản là làm việc và chờ đợi mà thôi.

_________________________________.

Sau khi nhận được một nhiệm vụ rank A mà ông chú Regalt đã chọn, tôi nhận lấy nó và cùng với Rina liền đó rời đi. Nhiệm vụ của tôi yêu cầu tiêu diệt một con Lich ở một tòa lâu đài hoang ở bên ngoài tường thành. Sau cùng thì nhiệm vụ này đối với tôi cũng ổn rồi, Lich sao, chúng hình như là đám sinh vật thường hay sử dụng mấy cái pháp thuật hắc ám rồi triệu hồi lên thi thể của những người đã chết nhằm phục vụ cho bọn chúng. Đám này thì thường có não hơn nhiều so với lũ quái vật nhỏ cấp hơn, một lũ xảo quyệt và nham hiểm. Chiến đấu với chúng cũng như thể ta đang đánh một bàn cờ sinh tử vậy, nếu để rơi và lòng bàn tay chúng thì ta chẳng khác gì món đồ chơi mua vui cho chúng cho tới chết rồi bị biến thành lũ tay sai vô tri vô giác, nghe thật tởm lợm làm sao.

“Ri….. Ý tôi là Mặt Cười, liệu đi vào ban đêm thế này có ổn không ? Sau cùng thì chúng ta sẽ bị hạn chế trong bóng tối nhiều hơn là Ma Thú nên là….. Ối xin lỗi.”

Đang nói, Rina va vào lưng tôi vì tôi bỗng dưng đứng lại, nhưng sau một lúc, tôi vẫn không thấy cô ấy có dấu hiệu tách người của mình ra nên đành phải quay người lại. Biết làm sao được, cặp gò bồng đào của cổ đang áp vào người tôi kia kìa.

Khi thấy tôi quay lại, cổ cuối cùng cũng chịu rời người ra. Sau khi đã chắc rằng cổ đã đứng giữ khoảng cách đối với mình, tôi bắt đầu nói.

“Không sao cả, cô không cần phải lo lắng về điều đó. Chỉ cần đừng xen vào giữa chừng lúc tôi chiến đấu là được.”

“V…vâng, tôi hiểu rồi.”

“Tốt. Giờ thì, nơi đó theo mô tả nằm rất xa ở bên ngoài nên là…… cô chọn chạy bộ hay như nào ?”

“Hể ?”

Đừng có hể với tôi, tôi cần nhanh chóng hoàn thành cái nhiệm vụ này để về nhà với Airi, sau cùng tôi đã thầm gào tức khi ông chú lại chọn một cái nhiệm vụ ở xa như thế, ngài không thể chọn một nhiệm vụ nào gần gần được sao ngài Regalt, dù đúng là tôi có yêu cầu làm nhiệm vụ rank A, được rồi, rất xin lỗi, lỗi của tôi.

“Tôi muốn nhanh chóng hoàn thành việc này, có một số việc mà tôi cần giải quyết.”

“Dù vậy, tốc độ và sức bền của tôi có hơi…..”

“Haizz thôi được rồi. Vậy thì chịu khó chút đi.”

Vừa nói, tôi với tay nắm tay của cô ấy rồi kéo sát vào mình, nhanh chóng, tôi bế cổ lên theo kiểu bế công chúa, dù rằng trông nó chẳng hay chút nào nhưng cũng chẳng còn cách khác, nếu thuê xe ngựa cũng phải mất thêm một khối thời gian, hãy làm gì đó thiết thực hơn đi, như là chạy bộ chẳng hạn !?

“Kyah!!”

“Được rồi đấy, nó có thể sẽ hơi sốc một tí, ráng chịu dùm tôi.”

Cộc lốc nói vậy và khi đã trông thấy Rina ngoan ngoãn gật đầu trong khi đang được tôi bế, ngay lập tức, tôi dồn sức vào chân rồi lập tức phóng thẳng đi theo hướng ra ngoài của tường thành. Khi trông thấy tôi đang bế một cô gái mà chạy với một tốc độ nhanh kinh khủng, người lính canh chỗ cổng vào nhanh chóng chạy ra với tay cầm giáo đang định cản lại. Thấy thế, tôi lấy ở trong người ra cái huy hiệu hoàng gia mà Đức Vua Vaitrus đã ban cho ra.

Khi nhìn thấy cái huy hiệu, anh ta dừng lại rồi cũng nhanh chóng lùi sang một bên để tôi chạy qua. Thứ này đúng thật là tiện lợi mà, thật cảm ơn ngài, đức vua à. Bỏ lại người lính canh có khuôn mặt hoảng hốt ở phía sau lại do nhìn thấy cái mặt nạ và huy hiệu của tôi, tôi trong khi đang bế Rina chạy biến trên con đường bên ngoài thành.

______________________________.

Đã được một lúc khi tôi bắt đầu chạy như thế này, bầu trời giờ đây đã sập tối, những cơn gió đêm khẽ chạm vào người mang đến một cảm giác man mác. Trên tay tôi, Rina đang khẽ níu chặt lấy mấu áo của tôi, cổ đã im lặng từ nãy đến giờ trong khi được tôi bế, cuối cùng, sau khi đã chạy được một lúc theo con đường được chỉ dẫn, tôi cũng đã nhìn thấy tòa lâu đài bị bỏ hoang trong mô tả.

Gọi nó là một lâu đài nghe cũng ổn, nhưng nó có diện tích lớn hơn đôi chút, xung quanh còn được bao bọc trong tường đá, nhưng có lẽ là do đã quá lâu không có ai sử dụng cũng như tu sửa, giờ đây bước tường thành đó đổ vỡ và tan nát ở nhiều chỗ khác nhau, để lại đó là một tòa lâu đài hoang sơ cũ kĩ. Sau cùng, tôi xác nhận địa điểm với cô gái đang ngoan ngoãn nằm trọn trên tay mình.

“Là nơi này có đúng không ?”

“Vâng, đúng là chỗ này.”

Được rồi, thế thì cũng nên thả cổ xuống rồi nhỉ ? Nghĩ thế, tôi bắt đầu nhẹ thả Rina xuống, cô ấy cũng nhanh chóng tụt xuống khỏi tay tôi. Đứng đây nhìn cũng chẳng giải quyết được vấn đề, chúng tôi quyết định đi vào bên trong, như dự kiến, ở bên trong chỉ toàn là một đống gạch vụn. Có điều làm tôi cứ mãi thắc mắc, theo mô tả của nhiệm vụ thì con Lich ở đây đã triệu hồi lên vô số Undead nhưng lạ thay khi tôi quan sát lại không hề thấy một con nào. Thế này thì…..

Tôi trãi ma lực của mình bao phủ lên toàn bộ khu vực bên trong tòa lâu đài, ngay khi tôi vừa làm điều đó, trong một góc trên bức tường, một mũi tên phóng nhanh đến chỗ của Rina mà không hề có một sự báo trước, đồng thời, cảm quan ma lực của tôi cũng nhận được vô số tín hiệu của ma lực hoạt động ở đủ chỗ khác nhau, trong số đó, có một đốm ma lực lớn hơn tất thảy. Chỗ mà nó đang ở chính là ngay trên mái của tòa lâu đài, khi tôi đánh mắt nhìn lên, ở đó đang là một con quái vật trong lớp áo choàng với cái đầu lâu hiện ra bên dưới mũ choàng, nó nhe răng thích thú nhìn chúng tôi từ trên đó.

Bên dưới cái mặt nạ, tôi khẽ mỉm cười đầy nham hiểm trong khi nói.

“Mày đã chờ và mai phục bọn tao ư ? Thú vị lắm.”

Cùng lúc, tôi với tay kéo Rina lại bên mình tránh mũi tên suýt soát bắn vào cô ấy. Ngay khi mũi tên đó vừa đâm phập xuống đất, thấy được cú mai phục của mình đã bất thành, chủ nhân của nó cũng lộ diện. Trong góc khuất trên tường lâu đài, một con Cung Thủ Skeleton lộc cộc bước ra, ngay sau đó, vô số con Skeleton khác cũng nhanh chóng xuất hiện, chúng có đủ hình đủ dạng khác nhau, lớn nhỏ có, cầm cung có, cầm kiếm có, nhiều vô kể, nếu gọi đây là một cuộc phục kích đánh úp thì ắt hẳn chủ nhân của cái kế hoạch này chính là con Lich đang mỉm cười đầy châm biếm ở trên cao kia. Không hiểu vì sao, tôi không thể cưỡng nổi việc nhanh chóng được nhìn thấy vẻ mặt kinh hoàng của cái con khốn đó, không biết nó sẽ mua vui đến cỡ nào đây.

“Rin, tình hình thế này thật sự không ổn tí nào cả……”

“Nói gì thế ? Cuộc vui chỉ mới bắt đầu thôi mà.”

Vừa tránh được mũi tên đó trong gang tất, Rina lo lắng nhìn tôi trong khi nói thế. Chẹp, cô ấy đơn giản chỉ là một Pháp Sư nhánh Chữa Trị, cũng không thể làm gì nhiều trong mấy việc tấn công được. Nhưng với số lượng nhiều thế này, nếu không có tôi bảo vệ thì cổ sẽ có vấn đề mất, xem ra phải vừa đánh vừa tranh thủ xem cô ta có sao không vậy, thật là phiền phức làm sao.

Nhưng thôi, cũng chẳng sao, tôi chỉ cần càn quét hết bọn chúng là được, để tâm đến những thứ vặt vãnh như thế làm gì, sau cùng thì người ta cũng hay nói lấy công bù thủ không phải sao ? Nhưng thứ thật sự làm tôi cảm thấy ứa máu là cái vẻ mặt của cái con Lich kia, nó nhìn như thể là của một kẻ chắc mẫm chiến thắng đến nơi ấy, để tao xem khi sắp bị giết, gương mặt của mày sẽ như thế nào đây. Ngay lập tức, tôi rút con dao găm và cây katana trong Rương Đồ ra ngay trong khoảng không, ngay lập tức, sử dụng thêm Gia Tốc, tôi lao lên bức tường thành xung quanh lâu đài, nơi đang có vô số Skeleton trong khi nói lớn với Rina.

“Đứng vào một góc an toàn đi, và đừng có cản đường của tôi.”

Bỏ mặc còn chẳng thèm quan tâm đến cô ấy trả lời, tôi lao nhanh đến xé toạc cả cơ thể từ cổ xuống toàn thân của một con Skeleton. Không phải tôi là một kẻ vô tâm hay gì cả, vì sau cùng cổ cũng là một mạo hiểm giả rank A, mấy thứ như giữ vị trí an toàn với cô ấy xem ra cũng chẳng khó khăn gì mấy. Và thế là cuộc càn quét của tôi cũng chính thức bắt đầu, với một suy nghĩ thật sự hứng thú muốn biết vẻ mặt gì sẽ lộ lên trên khuôn mặt của con Undead khốn nạn kia, vừa nghĩ, tôi vừa vung vẩy con dao găm cùng thanh katana đen xuyên dọc chiến trường.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.