Ta Xuyên Không Cùng Em Gái – Chương 28: Chiến-Bahamut-Đơn-Đả-Độc-Đấu – Botruyen

Ta Xuyên Không Cùng Em Gái - Chương 28: Chiến-Bahamut-Đơn-Đả-Độc-Đấu

Lao nhanh về hướng ma lực bị rò rỉ ra, tôi và Airi đang phóng với tốc độ ngang ngửa với cái tốc độ mà bạn có thể đạt được khi đang ngồi trên một chiếc PKL và phóng tối đa đấy. Vì con đường hướng đến biên giới chủ yếu chỉ là một con đường mòn, nó còn không được nhiều người sử dụng nữa, có lẽ là vì nó nằm gần vùng có nhiều quái vật. Tôi nghĩ vậy.

Cuối cùng, bọn tôi cũng đã gần đến nơi chỉ chưa tới 10p từ khi tôi cảm nhận được cái vòng tay bị vỡ. Đó thật sự là một đoạn đường ác mộng đối với những người không đam mê tốc độ đó, may thay, tôi và Airi vẫn còn bình thường chán. Đứng sững lại cách chỗ đó không xa, tôi phóng tầm mắt bao quát xung quanh cuộc chiến, vô số người đang nằm la liệt trên đất, có những vệt đen ở trên đất như có một tia nhiệt lượng quét xuống đó vậy. Cuối cùng, tôi đưa mắt đến tâm điểm của cuộc chiến, một con Hắc Long khổng lồ đang đứng ở trước mặt của Cristina và Regalt, chiều dài từ đầu tới đuôi tầm đâu đó 15~20m, nó mang hình dáng của một con rồng phương tây với lớp vảy đen cùng một đôi mắt bò sát màu vàng kim.

Nó đúng là phù hợp với cái tên Long Vương đấy, chiều dài trung bình của một con rồng cấp A nhiều nhất cũng chỉ 10m đổ lại. Với sự khác biệt đến từ kích thước như vậy, cũng không sai khi nói nó là vua của loài rồng. Con Bahamut đang đứng trước mặt của Cristina và Regalt nói điều gì đó với họ, khi trông thấy Cristina đang chật vật cố gắng đứng dậy, nó như thể đang cố nói cô từ bỏ đi vậy, nhưng đột nhiên, tôi nhận thấy sự bất thường ở con rồng. Giờ không còn có thể chần chừ được nữa, tôi lao về phía đó mà không nói một tiếng với Airi, xóa đi hầu như toàn bộ hiện diện của bản thân mình, tôi giờ đang đứng trước mặt của nó. Tôi nghe mang máng được cái gì đó đại loại như.

“Grừ…. Thứ này? Công Chúa Berfelt, nói xem, cái vòng tay ma lực này rốt cuộc là ngươi lấy ở đâu ra ?”

Nó hướng tầm mắt của mình đến chiếc vòng tay đã vỡ tan tành dưới đất của Cristina ra, ở đó, ma lực màu đen của tôi đang phản ứng mãnh liệt. Tôi không thể nhìn thấy nét mặt của Cristina nhưng cô trông có vẻ bần thần suy nghĩ một cái gì đó, thật là, giữa chiến trường mà còn để tâm đến mấy cái điều gì nữa vậy công chúa !?

Bỏ chuyện cô ấy đang bần thần suy nghĩ sang một bên, tôi hướng đến Bahamut, sử dụng ma thuật.

“Lôi Nghênh !”

Ngay lập tức, một tia lôi sét màu đen đặc đánh thẳng xuống đầu của con Hắc Long khiến nó gào lên.

“GRAOOOOOO!!!????”

Tôi âm trầm nói về phía của nó từ sau lưng của hai người Cristina và ông chú Regalt.

“Ngươi hỏi thứ đó là của ai ư ? Của ta đấy !”

Cristina quay đầu lại trong khi nằm dài dưới đất nhìn tôi, liếc sơ tình trạng của cô và ông chú, cả hai đã quá giới hạn của mình rồi, thương tích trên người cũng là không nhỏ. Không còn cách nào khác, tôi sử dụng ma pháp phục hồi lên hai người họ. Lập tức, ma lực màu đen hữu hình trên ta của tôi, cuộn tròn rồi trở thành hai tia hắc sắc hướng đến Regalt và Cristina, ngay sau đó, Airi cũng vừa đuổi kịp theo tôi.

“Grooooooo!!!!!!!!! Ngươi đây rồi !!! Quỷ Vương!!!!”

Bahamut vừa ăn trọn đòn ma thuật hệ lôi của tôi, nó gào lên trong khi nói như vậy. Tôi nhìn nó rồi tự hỏi, bộ vừa ăn sét vào đầu nên điên rồi chăng. Dù vậy, rõ ràng một điều, ánh mắt của con rồng giờ đây dán chặt lên người tôi, sao ? Muốn nhích nhau chứ gì ?

Tôi đưa đôi mắt đỏ thẳm của mình lên nhìn thẳng vào mắt con rồng, ánh mắt của cả hai chồng chéo lên nhau, dù vậy, trong người tôi lại dâng lên một cảm giác như muốn bảo rằng thứ ở trước mặt chẳng là gì cả.

“Ưgh…..Rin, tôi sẽ hỗ trợ…cho anh….”

“Cả ta nữa……”

Cristina và ông chú Regalt vừa được chữa trị xong, chật vật đứng dậy sau lưng của tôi, họ như vẫn đang cố gắng để giúp tôi vậy. Thôi thôi, nhìn tình trạng của hai người đi, dù cho có được hồi phục đi nữa thì cơ thể của mấy người đã kiệt quệ rồi, làm thế quái nào mà đánh nó được. Chính vì thế, tôi không quay đầu nhìn lại, nói với ngài Regalt.

“Ngài Regalt !”

“Ta đây, Rin-dono.”

Ông ấy cố gắng để trả lời tôi, dù vậy, có lẽ đây đã là giới hạn của ông ấy rồi. Tôi tiếp tục nói.

“Hãy hạ lệnh cho tất cả mọi người rút lui rời khỏi đây nhanh lên. Từ bây giờ, tôi sẽ lo việc ở đây.”

Dù rằng tôi chẳng muốn làm nó một tí nào, dù vậy, với tình hình hiện tại, không còn cách khác. Một lần nữa tôi tập trung ma lực lên trên tay, sau đó vẫy nó đi về phía của những người bị thương đang nằm la liệt phía sau. Một chuỗi các tia hắc sắc lao về phía họ, đó không phải là hồi phục, nó đơn giản chỉ là cho họ một chút sức lực đủ để rời khỏi vòng chiến hiện tại mà thôi.

“Cậu nói gì vậy Rin-dono, làm sao mà cậu có thể một mình chiến đấu với thứ đó…..”

“Tôi nói ngài hạ lệnh nhanh lên !!!”

Tôi thét lên trong khi vẫn nhìn chằm chằm vào mắt của Bahamut, tôi biết chắc rằng, nếu cuộc chiến của tôi và nó nổ ra, bất cứ kẻ nào nằm trong vùng chiến này sẽ không thể nào toàn mạng được. Bất ngờ trước sự hối thúc quá mức của tôi, Regalt không thể nói thêm gì nữa, ông chỉ lẳng lặng gật đầu. Đúng lúc đó, bỗng dưng có tiếng bước chân từ phía sau dội lại.

Khi tôi đánh mắt sang phía sau và quan sát, đó chính là cô công chúa của vương quốc Galia không phải sao ? Phía sau cô ta có thêm một tốp người nữa, viện quân ư, không phải hơi muộn sao ? Và, là thật ư, lựa giờ nào xuất hiện không lựa, lại là đúng ngay lúc này à ?

Trông thấy tình cảnh của nhóm người trong raid đẩy lui Bahamut hiện tại, cô ta chạy nhanh tới chỗ của Cristina đang chật vật đứng đó.

“Cristina !???”

“Chào…..Selina…..”

Trả lời yếu ớt trước câu nói của cô ta, Cristina vẫn nhìn chằm chằm vào tôi.

“Airi, nhờ em, trong khi họ rời đi, hãy bảo vệ họ giúp anh.”

“Em biết rồi.”

Gật đầu trước yêu cầu của tôi, Airi làm nét mặt nghiêm túc hơn bao giờ hết. Sau khi đã xong yêu cầu cho Airi, tôi với tay vào trong khoảng không, lấy ra một cái mặt nạ cười mình đã mua lúc trước, trong khi đang cầm nó trên tay, tôi ngó qua cô công chúa Elf Selina kia rồi nói.

“Cô và người của cô hãy giúp cho bọn họ rời tránh xa khỏi chỗ này ra nhanh lên, nếu còn kẻ nào bén mảng ở gần, cái mạng chó của chúng tôi sẽ không đảm bảo cho đâu.”

“Ể ? Khoan đã, vậy còn anh thì sao ? Đừng ra lệnh cho tôi, tôi có thể chiến đấu được dù có thua kém anh đi chăng nữa.”

Mẹ kiếp, cô ta điếc chắc ? Không nghe tôi nói gì sao ? Hay muốn chết ? Cảm giác như gân máu đang nổi lên vài cọng trên trán của tôi. Tôi liếc mắt tràn đầy sát khí nhìn cô ta rồi nhấn mạnh.

“TA BẢO BIẾN KHỎI ĐÂY HAY LÀ CHẾT !?”

“!!!!!”

Không thể phản kháng lại trước áp lực từ sát khí tỏa ra từ tôi, cô ta cuối cùng cũng chịu ngậm mồm lại nghe lời. Đeo chiếc mặt nạ lên mặt, tôi quay sang Regalt rồi nói.

“Hãy giữ bí mật cho tôi về những gì mà ngài sắp thấy, tôi hi vọng đó sẽ là phần thưởng cho những gì mình sẽ làm, làm ơn.”

“…..Được, ta hứa với cậu.”

Tôi không thể lộ mặt được, tất cả đều do cái cô công chúa Elf kia vừa kéo theo cả đống người thừa thãi đến, tôi không thể để việc mặt mình bị phát hiện được. Sau khi đã chắc rằng ngài Regalt đã đồng ý yêu cầu của tôi. Tôi nói lớn.

“Rời khỏi đây nhanh đi !”

Theo lời của tôi, Cristina và Regalt gật đầu, họ ra lệnh cho những người mạo hiểm giả ở phía sau cũng đã phần nào có được chút sức lực rút lui khỏi vòng chiến, Airi như đã nói, em ấy sẽ bảo vệ cho họ nếu như có điều gì không ổn xảy ra. Đám người của Selina thì cũng nhanh chóng giúp đỡ cho mấy người mạo hiểm giả đang kiệt sức rời đi. Sau cùng, để lại một mình tôi cùng con Hắc Long đứng đối diện nhau. Tôi nói với tông giọng âm trầm.

“Ta nên biết ơn ngươi vì đã chờ đợi ta nhỉ ?”

“Không hề gì, chúng đơn giản chỉ là một lũ sâu bọ, chỉ có vài kẻ trong đó là thật sự đủ để gọi là mạnh mẽ mà thôi. Còn lại, tất cả đều chỉ là vật cản đường của ngươi mà thôi, ta đơn giản muốn biết ngươi sẽ mạnh đến như thế nào, Mặt Cười ạ.”

“Hề ! Là vậy sao ? Ha ha ha ha, xem ra ngươi cũng biết điều phết nhỉ ? Dù có là Hắc Long đi chăng nữa ?”

“Ha ha ha, loài rồng bọn ta là một giống loài thông minh mà……….!!!!!”

Chưa kịp nói dứt lời, cái đầu của con Hắc Long như bị một thứ gì đó tóm lấy rồi đập mạnh xuống đất. Vụ va chạm làm cho mặt đất như nổ tung vậy, âm thanh đinh tai nhức óc liền đó vang lên cùng với đó là những tiếng vỡ vụn của đất đá và một màn khói bụi văng tứ tung. Trong không gian yên tĩnh lặng, tôi bước đến trước mặt con Hắc Long giờ đang cúi đầu dưới đất do một điều siêu nhiên nào đó, không thương tiếc, tôi đạp lên đầu của con Hắc Long trong khi nhìn xuống nó.

“Vậy liệu mày có biết hậu quả của việc làm tao giận là gì không ? Súc sinh khốn kiếp !?”

Trong ánh mắt màu vàng kim của Bahamut, phản chiếu trong đó là hình ảnh một kẻ đang giẫm lên đầu nó trong khi cả người đang phát ra một lượng khủng khiếp ma lực hắc ám, bất giác, có cảm giác như lời tiên tri của Ma Vương Tiên Tri vừa xuất hiện trong đầu của nó vậy.

“Ta cũng không biết, ta chỉ biết, đó là một kẻ với sức mạnh hắc ám khủng khiếp bao quanh người, ngài mang một cái mặt nạ có hình một nụ cười trên đó. Còn chúng ta thì quỳ gối ở phía dưới phục tùng theo ngài ấy ở trên ngai vàng.”

“Ngu xuẩn !!! SAO NGƯƠI DÁM !????”

Gào lên trong tức giận vì bị giẫm đạp và cũng vì sự nghi ngờ bỗng xuất hiện trong đầu của mình, Bahamut gầm lên.

“Câm mồm !”

Nhưng ngay lập tức, miệng của nó bị dậm xuống một lần nữa, đầu của nó càng lún sâu xuống dưới đất hơn. Con rồng đang vô cùng tức giận trước điều mà nó đang gặp phải, không thương tiếc, không nhân từ, kẻ có cái mặt cười hợm hĩnh đó nghiến chân xuống đầu của nó. Đây cũng chính là lúc mà trận chiến bắt đầu nổ ra, giữa Hắc Long Bahamut và Quỷ Vương Biết Cười.

“GROOOOOOOO!!!!!!!!!”

Tiếng gầm của con Hắc Long vang dội đến khắp nơi, kể cả là người bên trong tường thành của Berfelt cũng có thể nghe được. Ở trên bức tường thành, đứng nhìn khung cảnh Bahamut huyền thoại đang bị giẫm đạp lên, một cô gái bí ẩn nào đó khẽ mỉm cười thích thú.

“Fufufu, không phải ta đã nói với ngươi rồi sao Bahamut ?

Phép thuật của ta vẫn bình thường, ta cam đoan thế, và ta biết ngươi sẽ làm gì tiếp theo, Bahamut ạ. Và tin ta đi, ngươi sẽ là kẻ đầu tiên bị ngài ấy thu phục đấy.”

“Thật là vinh hạnh cho thần biết bao, thưa bệ hạ khi được chứng kiến sức mạnh to lớn của ngài.”

Bằng một hành động duyên dáng, cô ta cầm lấy hai gấu váy rồi khẽ cúi chào về phía mà cuộc chiến đang diễn ra, tầm mắt đang hướng thẳng về bóng lưng của một người thanh niên tóc trắng.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.