Ta Xuyên Không Cùng Em Gái – Chương 23: Chạm trán – Botruyen

Ta Xuyên Không Cùng Em Gái - Chương 23: Chạm trán

Với việc Cristina ở cùng với chúng tôi, hơn nữa phòng của cổ còn ở bên cạnh phòng của cả hai. Thế nên tôi với Airi quyết định sẽ tiết chế làm chuyện đó lại, dù sao thì….dây thần kinh ngượng của bọn tôi chưa có đứt. Sao chúng tôi có thể ngày nào cũng sẽ ‘làm ồn’ vào mỗi buổi tối được khi mà có một người quen đang ngủ ở phòng bên cạnh được.

Mà~ như thế cũng tốt với tôi, thật đấy, tôi sẽ lết đi vào một ngày nào đó nếu cứ để em ấy quật lêb bờ xuống ruộng đấy. Vì thế nên, giờ đây sao khi đã về nhà và vào phòng, cả hai chỉ nằm cạnh nhau trên giường mà thôi, không hề làm bất kỳ thứ gì kỳ lạ đâu. Mặc một chiếc áo thun đen tay ngắn, tôi vừa suy tư về nhiều thứ khác nhau tại thời điểm mình ở thế giới này, tôi chỉ vừa mới ở nơi này được có 3 ngày thôi, nhưng thật sự đã có rất nhiều chuyện xảy ra với tôi rồi, không biết sắp tới tôi sẽ gặp phải chuyện gì nữa đây.

Nằm bên cạnh, tay đang ôm lấy tay phải của tôi, Airi đã ngủ từ lúc nãy, tiếng thở đều đều phát ra từ em ấy làm cho tôi cảm thấy bình tâm của mình lại. Đúng vậy, chỉ cần ở bên em, không cần biết là điều gì tôi cũng sẽ làm được, tôi đã hứa điều đó với kẻ còn lại.

Chậc, thật sự là quá nhiều thứ diễn ra, nếu còn ở thế giới cũ có lẽ tôi đã lặng lẽ lượn đi chỗ khác rồi. Không biết những điều này có nằm trong suy nghĩ của Cha hay không, liệu ông ấy có biết được chuyện sẽ xảy ra trong tương lai hay không ? Dù sao ông cũng là Thượng Đế mà, quyền năng của ông to lớn mà nên tôi nghĩ chắc ông đã biết được trước những chuyện sẽ xảy ra trong tương lai rồi. Chậc, bỏ đi bỏ đi, ngủ đã, mai tôi còn phải đến chỗ hội để nhận nhiệm vụ nữa.

Tự nhủ như thế, tôi ôm Airi ở bên cạnh vào lòng rồi cũng nhanh chóng chìm dần vào giấc ngủ, thân nhiệt ấm áp của em ấy truyền đến làm dịu lòng của tôi, tôi yên tâm chìm hẳn vào giấc ngủ của mình.

_____________.

Sáng hôm sau, không biết có phải vì tối hôm qua uống trà hay không, tôi đã dậy khá sớm, ánh sáng từ bên ngoài vẫn chưa rọi vào trong phòng ngủ, giờ này cỡ đâu đó 5h hơn rồi. Đánh mắt nhìn sang bên cạnh, Airi đã không còn ở đó nữa, chắc là ở nhà bếp làm bữa sáng nhể ?

Nghĩ thế, tôi bước xuống giường, mặc nguyên chiếc áo thun ngắn hôm qua, mở cửa bước vào phòng tắm để rửa mặt. Cảm giác lạnh lạnh khi nước tiếp xúc với da mặt nhanh chóng làm cho tôi tỉnh hẳn, với tay lấy cái khăn được treo trên giá để lao mặt, tôi mở cửa phòng ngủ rồi bước ra ngoài.

Đi đến gần nhà bếp, tôi nghe thấy tiếng nói chuyện phát ra, chà có lẽ còn có thêm cả Cristina nữa nhỉ. Gãi gãi đầu rồi bước vào nhà bếp, như tôi nghĩ, Airi cùng với Cristina đang đứng ở chỗ bếp làm, Airi vận trên người bộ đồ thường thấy giống với thường ngày, Cristina cũng mặc một chiếc váy đơn giản. Quan trọng là họ mặc thêm trên mình một cái tạp dề nữa, làm cho dáng vẻ đang đứng làm bếp trông vô cùng dễ thương.

‘Ưgh!!! Đây là sức mạnh của tạp dề nấu ăn sao !???’

Cảm thán với chính mình xong, tôi bước tới bàn ăn mà vẫn không làm họ phát hiện, kéo ghế ngồi xuống rồi lấy từ Rương Đồ ra một quyển sách và ngồi đọc tỉnh bơ trong khi hai cô gái đang bận làm bữa sáng. Tôi không nghĩ rằng một công chúa như Cristina mà cũng chịu tự mình làm bữa sáng đấy, tôi nên đánh giá lại cổ rồi nhỉ ?

Với cái hiện diện mờ nhạt đến mức có thể xem như vô hình của tôi, hai cô gái cũng không hề hay biết họ vẫn ngồi tập trung làm các món ăn và nói chuyện vui vẻ với nhau trong một lúc. Đôi lúc Airi đưa ra các lời nhắc nhở và nhận xét về món ăn mà Cristina đang làm, gì mà phải cầu kì thế nhỉ ? Tôi tự hỏi.

Sau một lúc, dường như đã làm xong bữa sáng, Airi nói.

“Như vậy là được rồi, để tớ đi kêu ảnh ra cho.”

“Ừm.”

Airi nói sẽ đi kêu tôi dậy rồi quay người lại định hướng đến căn phòng ngủ của hai đưa để đánh thức tôi dậy nhưng đâu biết rằng tôi đang ngồi sờ sờ ở đây. Khi nhìn thấy tôi đang ngồi trên bàn, tay cầm cuốn sách và đang nhìn em ấy, bất giác em ấy như muốn giật mình vậy, mà điều đó cũng là điều hiển nhiên thôi nhỉ. Trông thấy tôi đang ngồi đó như không, em mở miệng hỏi.

“Anh đã ở đó được bao lâu rồi ?”

“Để xem nào, chắc là từ lúc bắt đầu, anh nghĩ vậy.”

Tôi mỉm cười rồi nói như vậy với em ấy, Airi tỏ ra hơi hoang mang rồi hỏi.

“Thế anh có nghe được điều mà bọn em đã nói với nhau không ?”

“Điều gì cơ ? Những góp ý của em về món của Cristina ấy hả ? Có chứ.”

Tôi bối rối nói với Airi, bộ có chuyện gì sao, anh không được nghe mấy điều đó à ? Tôi tự hỏi, trong khi tôi đang tự kỉ một mình, khi nghe được điều tôi nói, không biết vì sao em ấy thở phào nhẹ nhõm rồi tươi cười trách tôi.

“Lần tới anh có đến thì cũng nên nói một tiếng nhé.”

“Được rồi.”

Tôi khó hiểu vì phản ứng của em ấy, mà sao cũng được, chắc lần sau tôi không nên xuất hiện một cách không báo trước như thế nữa. Khi tôi quay sang nhìn Cristina đang đứng trong bếp, tôi phát hiện ra cổ cũng nhìn mình. Khi hai ánh mắt chồng chéo lên nhau, tôi mỉm cười chào buổi sáng với cổ. Không hiểu vì sao, mặt cổ đang đỏ lựng lên, phản ứng làm cho tôi khó hiểu.

‘A…Anh ta ở đây từ nãy giờ sao !?? Không biết những gì nãy giờ bọn mình nói ảnh có nghe được không…..’

Tôi cảm thấy Cristina đang đưa ánh nhìn kỳ lạ của cổ nhìn tôi, sao vậy, mặt tôi lại dính gì nữa à !? Cuối cùng, Airi cũng lên tiếng phá vỡ cái không khí kỳ lạ trong gian bếp, uwa không biết tôi đã làm gì phật lòng của cô ấy hay sao, cái ánh nhìn đó là gì vậy ?

“Được rồi, nếu ảnh đã ở đây từ nnã giờ thì đỡ mắc công phải kêu ảnh. Nào Cristina cùng đem thức ăn lên nào.”

“A…ừm.”

Cúi đầu xuống đất rồi nhanh chóng cùng với Airi đi lấy thức ăn để bày lên bàn, sao thế nhỉ, hôm nay trông cổ lạ gớm. Miễn cưỡng quên đi ánh nhìn kỳ lạ từ Cristina, tôi bỏ quyển sách đọc dở của mình vào lại gương đồ rồi bước vào nhà vệ sinh rửa tay, trên đường đi vào đó, tôi nghe Airi nói gì đó.

“Không sao đâu, ảnh chưa nghe thấy gì đâu mà.”

Thật đấy, rốt cuộc thì tôi đã nghe được điều gì đó hay sao ? Tôi thật sự tò mò về điều đó, cố gắng loại bỏ nó khỏi đầu, tôi nhanh chóng rửa tay rồi bước ra lại bàn ăn. Ở trên bàn là món bò kho được múc ra và để vào 3 dĩa khác nhau, như cũ, phần của hai cô gái có màu bình thường trong khi phần của tôi có màu đỏ đặc trưng. Ngồi xuống bàn và nhìn vào món ăn, tôi mỉm cười rồi nhanh chóng lấy một miếng bánh mì chấm nước kho rồi cho vào miệng.

“!!!”

“Thế nào Rin ?”

Airi hỏi tôi khi thấy tôi hơi ngạc nhiên về món ăn. Tôi nhai miếng bánh mì thêm một lúc rồi nói.

“Ngon lắm, chỉ là sao hôm nay em nêm hơi khác mọi ngày vậy ?”

Tôi biết rằng Airi rất biết cách nêm nếm để vừa miệng tôi, nhưng sao hôm nay lại thế nhỉ ? Tôi thắc mắc hỏi em ấy. Thấy vậy Airi cười rồi nói.

“Nhưng mà em đâu phải đầu bếp hôm nay đâu, sao anh không đi hỏi cô ấy thử đi.”

Hở !??? Không phải Airi nấu à, chả nhẽ lại là….ờ mà thôi, chã nhẽ gì nữa, đúng rồi đó. Tôi quay sang nhìn cô công chúa đang chăm chú nhìn vào mình với sự mong chờ kỳ lạ nào đó ? Gì vậy sao lại nhìn tôi nữa rồi.

“Anh thấy thế nào ?”

Cổ hỏi trong khi vẫn nhìn chằm chằm vào tôi, tôi đứng họng mất một lúc cuối cùng cũng mở miệng nói.

“À..ừm nó khá ngon, chỉ là hơi lạt một chút nếu làm nước kho….”

“V..vậy sao, tôi biết rồi, hy vọng rằng anh thích món do tôi nấu.”

“Ừ…ờ.”

Không hiểu có phải do tôi tưởng tượng hay không, tôi thấy cổ đang mỉm cười vui vẻ vì một điều gì đó, chắc là vì lời nhận xét của tôi. Maa, sao cũng được, tôi tốt nhất vẫn nên im lặng mà ăn đi thì hơn, đúng vậy, im lặng và ăn thôi.

Thế là bữa sáng diễn ra với những cuộc nói chuyện của hai cô gái còn tôi thì im lặng ăn phần ăn của mình. Không khí khi nãy thật sự làm ảnh hưởng đến tôi chăng ?

Cuối cùng, sau khi đã dọn dẹp chén dĩa, chúng tôi sửa soạn lại phục trang, khi đã sửa soạn xong, chúng tôi rời khỏi nhà, đi đến chỗ hội để tôi có thể xem xem bảng nhiệm vụ của mạo hiểm giả có gì thú vị. Với một ngọn gió nhẹ thổi qua, mái tóc trắng của tôi cũng nhè nhẹ phất phơ qua lại, cả không gian như hòa vào cùng với ánh sáng êm ái của buổi sáng sớm.

____________________.

Khi tôi đến Hội, chúng tôi được Rina tiếp đón, tôi thì không mấy quan tâm, lơ đi rồi đi đến chỗ của bảng nhiệm vụ dành cho rank E. Rina bỗng gọi tôi.

“À..ưm Rin-san. Về việc nhiệm vụ của cậu thì cha của tôi có chuyện muốn nói….”

Vẫn đứng đực ra trước bảng nhiệm vụ vắng tanh của rank E, tôi quay sang nhìn Rina với ánh mắt khó hiểu. Làm nhiệm vụ cũng không cho làm ? Thế tôi kiếm sống bằng thế mô ?

“À không không, việc đó, cha tôi với tư cách Guild Master đã đặc cách cho anh có thể nhận các nhiệm vụ của các rank cao hơn, điều này đã được mọi người trong tổ điều hành thông qua rồi, vì thế nên anh và Airi-dono có thể nhận nhiệm vụ của các rank cao hơn.”

Ểh!??? Cô vừa mới nói gì cơ ? Đặc cách cho tôi nhận nhiệm vụ cao hơn á ? Đờ heo ?

“Cơ mà tôi muốn làm đống nhiệm vụ này.”

Vừa nói tôi vừa thờ ơ trỏ ngón tay vào mấy cái tờ nhiệm vụ treo trên bảng. Rina ấp úng và bối rối nói.

“V..vvề chuyện này…… với sức mạnh của mình…anh không nghĩ mấy nhiệm vụ như thế quá nhàm chán đối với mình sao ?”

“Không.”

Tôi bình thản nói, tha cho tôi, tôi muốn làm mấy cái nhiệm vụ dễ dàng trước thôi, tôi muốn từ từ cảm nhận công việc mạo hiểm giả này, sao tôi phải chạy đi làm mấy cái nhiệm vụ rank cao hơn để làm gì, như thế chả phải sẽ làm cho tôi bị chú ý à, nó phiền lắm nên thôi.

“Chậc, cậu nói nhiều với hắn làm gì Rina ? Đã được ngài Regalt tin tưởng như vậy nhưng không ngờ lại là một kẻ tầm thường như thế. Giết quách hắn đi cho rồi.”

“Êh !!! Khoan đã nào….” (Rina)

“Hở ? Giọng này….???” (Cristina)

“!!!!!!”

Tôi giật mình, phía giọng nói khi nãy phát ra, ở đó đang là một người dưới lớp áo choàng che đi gần như toàn bộ cơ thể trừ nửa khuôn mặt dưới, tôi có thể chắc chắn đó chính xác là một cô gái, cơ mà trên tay cô ta đang là một cây cung à ? Trên cây cung đã được cô ta kéo căng dây ra, một mũi tên ma thuật nhanh chóng được hình thành trên đó. Nhìn vào mũi tên đang chĩa vào mình, tôi lẩm bẩm.

“Phong thuật à ?”

“Phong Tiễn!!!”

Cô ta không chút chần chừ buông tay cầm dây cung ra, ngay lập tức, mũi tên được tạo ra từ ma thuật lao đi, cộng thêm cường lực từ ma lực hệ phong, mũi tên xé gió bay đến thẳng người tôi với một tốc độ không tưởng.

Cái đệt………

Sao cuộc đời mình toàn gặp rắc rối thế nhỉ !? Đó là suy nghĩ của tôi trước khi sự va chạm xảy ra cùng với một tiếng động lớn vang lên.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.