Hàng người phía trước dần dần giảm dần đi, có một số người thất bại chỉ với một sơ suất nhỏ và cái giá là xém tí nữa lưỡi kiếm của người đàn ông đã chém qua người họ. Một số thì có kĩ năng và kinh nghiệm ở mức gọi là tạm ổn, dù vậy họ cũng chỉ cầm cự được một chút trước khi hết sức.
Cuối cùng đã đến lượt của Airi, khi cô bước lên sàn đấu, ông có phần cũng kinh ngạc nhưng ngay sau đó tiếp tục nhìn về phía tôi với sự mong đợi.
Đúng như tôi nghĩ, người đàn ông này có khả năng phân tích khả năng của một người qua các cử động và trơn tru trong bước di chuyển của người khác. Và theo một hướng nào đó, việc ông ta quan sát tôi cũng là lúc tôi quan sát ngược lại. Hiển nhiên, ông là một người rank S, mạnh, có thể là còn hơn cả Cristina nữa, và theo một kiểu gì đó ông ta đang chằm chằm quan sát tôi.
Khi có hiệu lên trận đấu bắt đầu, Airi dậm chân xuống đất rồi phóng nhanh về phía trước, với thanh kiếm được chuẩn bị sẵn, cổ lao đến chém xuống một đường, nhưng đã nhanh chóng bị đối phương đỡ lại.
Tận dụng lúc ông sơ hở em ấy tung ra một cú móc trái từ dưới lên, nhắm thẳng cằm ông ta mà vung tới. Người đàn ông nghiêng đầu né đi một cách suýt soát, nhưng lập tức, mặt ông biểu lộ sự kinh ngạc. Trước mặt ông ta, tay phải cầm kiếm của Airi đã buông thanh kiếm từ bao giờ, ở đấy chỉ thấy một quả cầu lửa đang lao đến.
Cố gắng nhảy lùi để tránh đi nó, quả cầu sau đó lao nhanh xuống đất và nổ tung, chấn động của vụ va chạm là không hề nhẹ một tí nào. Kinh ngạc trước điều Airi vừa làm, người đàn ông nói.
“Cô là một Pháp Sư ?”
“Vâng.”
'Mưg~ với sức mạnh thể chất và cả cách cầm kiếm như thế sao ?'
Người đàn ông thật sự kinh ngạc trước điều đó, vốn dĩ các Pháp Sư trong các trận tay đôi với Kiếm Sĩ sẽ nhanh chóng tạo nên khoảng cách hợp lí để xã ma pháp nhưng cô gái trước mặt ông đã không hề làm thế, cô thẳng tay áp sát và chủ động tấn công ông. Với kinh nghiệm và con mắt quan sát của mình, ông chắc chắn sức mạnh của cô phải thuộc vào rank S.
Điều này thật sự làm ông nóng người lên, rất ít người có thể làm cho ông cảm thấy muốn tung hết sức ra như vậy, ông quyết định dốc toàn lực để đánh với cô.
__________________.
Cuối cùng, đó là một trận thắng phải nói là nhờ may mắn đến kỳ lạ, khúc cuối cùng của trận đấu, cô gái đó hầu như vẫn chưa tung ra hết sức nhưng do vào khoảnh khắc đó cổ đã kiệt sức nên cuối cùng ông mới có thể thắng được.
Nhưng ông thật sự chưa hài lòng trước trận đánh này, đối thủ của ông hầu như chưa tung hết sức ra, với sự tự tin của mình đó hầu như là một cuộc đấu mà chỉ có mình ông là dốc hết sức.
Trải qua bao nhiêu thăng trầm và gian khổ để đạt được danh hiệu rank S này, Regalt lần đầu cảm thấy đối thủ của mình đáng sợ. Nếu cô muốn, cô có thể còn sử dụng được nhiều phép thuật khác nhau nữa nhưng vì một lí do nào đó cô đã không làm thế.
'Phải chăng ?……'
“Em không làm được rồi.”
“Maa~ không sau, với chỉ mỗi ma thuật lửa mà đã đánh được đến vậy, không tồi chút nào.”
Người thanh niên xoa đầu cô gái vừa đánh với ông vừa nói vừa nhẹ mỉm cười. Dù cảm thấy kinh ngạc trước đối thủ vừa rồi, nhưng ông có thể bằng kinh nghiệm đoán được sức mạnh của đối thủ, nhưng bằng một cách nào đó, sức mạnh của người thanh niên mà ông quan sát nãy giờ, Regalt không tài nào thấy được nó.
Giống như một cảm giác mơ hồ trước một sức mạnh quá mức kì dị, ông càng trở nên phấn khích hơn. Regalt muốn biết được giới hạn của người kia,và ông đã chờ đợi suốt nãy giờ, chờ đợi đến trận đấu với anh.
“Người cuối cùng, Rin Tatsuta.”
Người giám khảo gọi tên người thanh niên đó lên, vậy ra tên chàng trai này là Rin, người thanh niên với một mái tóc trắng với một cặp mắt thờ ơ với mọi điều xung quanh nhưng bằng một cách nào đó, Regalt cảm thấy kinh sợ khi nhìn sâu vào trong nó, như thể sâu bên trong đôi mắt đó, có bóng tối len lỏi bao trùm lên tất cả. Một cảm giác lạnh sống lưng mà ông chưa từng được trải nghiệm trước đây kể cả có là trên chiến trường cũng vậy.
Chàng trai nghe thấy tên mình thì bước đến chỗ cung ứng vũ khí, sau một lúc, cậu ta cầm trên tay mình một cây dao găm rồi bước lên trên sàn đấu. Giờ đây, khi đã đối diện với người thanh niên, cảm giác căng thẳng của Regalt ngày càng tăng lên, một khối sức mạnh được ông cảm nhận được qua sự nhiễu loạn ma lực xung quanh người chàng trai đã làm cho da gà da vịt ông nổi rần rần lên.
'Gì thế này……người này…..'
Dù vậy, ông vẫn quyết tâm muốn biết được giới hạn của chàng trai. Dù cảm giác áp bức phát ra từ người thanh niên là vô cùng to lớn, ông đã miễn cưỡng chịu được nó. Giờ mục tiêu của Regalt là đấu một trận ra trò với người mà ông tin rằng đủ sức hạ gục mình.
____________________.
Đứng trước mặt người đàn ông nọ, tôi nhận ra sự căng thẳng và tập trung cực độ phát ra từ ông ta. Chà, có khi nào ông ta cảm nhận được sự bất thường từ tôi ? Có thể lắm, dù gì ma lực của tôi luôn bị rò rỉ ra ngoài dù tôi có muốn hay không, có lẽ đó chính là thứ khiến ông ta căng thẳng.
Người đàn ông sau đó với giọng nghiêm túc nói với tôi.
“Dù biết đây là một trận thử sức cho bài test, dù vậy chàng trai, ta rất muốn đây là một trận đấu giữa hai chúng ta, vì thế ta, Regalt Brunel, hãy đấu một trận thật cuồng nhiệt đi.”
“Tôi có được quyền từ chối không ?”
Tôi nhe răng cười nhăn nhở trước điều ông ta nói, nhìn tôi quỡn không ? Mà dù vậy tôi cũng biết trước câu trả lời là méo rồi.
“Vậy, bắt đầu !!!”
Nghe tín hiệu, thứ đầu tiên tôi làm, ném mẹ con dao găm trong tay mình về phía ông ta. Trước hành động của tôi, ông ta hơi ngạc nhiên nhưng nhanh chóng đưa kiếm gạt nó đi. Nhưng ngay sau đó, tôi đã áp sát vào ông ta, nhưng ông ta cười và nói.
“Áp sát đối thủ trong khi tay không vũ khí, ý tưởng không phải hơi sai sao chàng trai.”
Rồi ổng vung thanh kiếm của mình xuống tôi, nhưng ngay sau đó, không hề có tiếng kiếm chém qua da thịt mà là tiếng kim loại chát chúa va vào nhau. Regalt-san kinh ngạc trước thứ ở trước mặt, thứ đáng ra đã bị tôi ném đi lúc đầu giờ đang nằm ngay trên tay tôi và đỡ lấy thanh kiếm của ông ta.
“Làm sao mà cậu…”
Vì sao ư, tôi thừa hiểu điều mà ông nói chứ, dù vậy, vô số con bài tẩy đang nằm dưới tay áo của tôi liệu ông có thể biết không.
“Hưởng chút sét nhé !”
Tôi nói trong khi mỉm cười vui vẻ khi dao găm vẫn còn đỡ lưỡi kiếm của ông ta. Ngay lập tức, có những tia sét đen đặc giật quanh lưỡi dao của tôi, cảm thấy bất ngờ trước điều đó, Regalt nhảy lùi về sau cỡ đâu đó 5 bước và nhìn vào tay cầm kiếm của mình.
Tay ông ấy giật giật vì tê do điện sét được truyền từ dao găm của tôi lên thanh kiếm của ông ấy.
“Cậu là một người thủ đoạn nhỉ ?”
“Tôi nghĩ mình là một con người vô sỉ, tôi cũng không ngại chơi bẩn để dành chiến thắng đâu, nhưng mà được thôi, lần này tôi sẽ đánh với một sự nghiêm túc nhất định.”
Khi dứt lời, ma lực màu đen toát ra từ người tôi tăng lên nhanh chóng với mức độ có thể coi là khủng khiếp, những ai cảm nhận được nó đều kinh sợ lùi lại vài bước. Đó cũng là một phần lí do tôi không đánh nghiêm túc, vì nó có thể ảnh hưởng đến mấy người khác nữa.
Thấy được sự thay đổi trong cả cách đứng và thủ thế của tôi, ông chú Regalt mỉm cười rồi sau đó cũng gồng sức lên. Cơ thể ông ấy phát ra mấy tiếng chiri chiri do sự tăng cường cơ bắp và ma thuật. Rồi lập tức, ông ấy lao vào tấn công, một cơn mưa các đòn chém và đâm diễn ra ngay trên sàn đấu. Với dao găm tay trái, nắm đấm tay phải và hai chân tôi liên tục tấn công và áp đảo Regalt khiến ông chỉ có thể phòng thủ và né đòn các đòn đấm đá bất ngờ của tôi.
Ngạc nhiên trước sức mạnh và sự bền bỉ của ông chú, tôi hơi chậm nhịp lại một khắc, nắm được thời cơ, ông ấy xoay người vung kiếm vào thẳng người của tôi. Nhưng vào lúc đấy, khi kiếm chém vào người tôi, thân ảnh mờ dần đi rồi biến mất, đó chỉ là một tàn ảnh.
Tôi giờ đã ở sau lưng ông ấy, dao găm kề sát cổ của Regalt-san. Ông ấy cúi đầu và nói.
“Chậc, tôi thua rồi. Không ngờ cậu có thể hạ gục tôi nhanh như vậy.”
“Maa, tôi không nghĩ mình sẽ làm điều này thường xuyên đâu.”
“Mưn~ cậu quả là rất thú vị.”
Thật ư ? Bản thân tôi thì chỉ thấy mình là một thằng vô sỉ và mờ nhạt mà thôi, không biết họ thấy gì thú vị trên người của tôi nữa.
Trận chiến sau đó kết thúc, cuối cùng, tôi và Airi đều được xướng tên những người đạt màn test này dù tôi nghĩ không phải trình độ của ông chú đó là hơi quá so với mấy người mới bắt đầu làm mạo hiểm giả sao ? Nhưng tôi cũng không mấy mặn mà trước chuyện này, điều mà tôi nghe được mới là bất ngờ đây.
“Cha à, lần sau làm ơn đừng tự tiện thách đấu người khác như thế.”
“Ha ha ha, ta biết rồi, chỉ là con không thấy sao, cậu ta quả thật rất mạnh đúng như ta nghĩ nên ta đã không thể kìm chế.”
Rina nói chuyện với Regalt ở bên cạnh bọn tôi, tôi ngạc nhiên quay sang hỏi họ.
“Hai người là cha con à ?”
“Đúng vậy, ông ấy là Guild Master ở nơi này, mạo hiểm giả rank S lv600, Kiếm Sĩ Mạnh Nhất Berfelt, Regalt Brunel, cũng là người dạy kiếm thuật của tôi.”
Cristina bên cạnh giải thích với tôi, nghe xong, tôi im bặt trong một lúc mà nhìn người đàn ông ở trước mặt. Ông cười ha hả và vỗ vỗ vai tôi.
“Ha ha ha, cậu và em gái mình thật sự là những người mạnh mẽ đấy, ta mong chúng ta sẽ có thể hợp tác một cách thuận lợi với nhau.”
“À….vâng thưa ngài…”
Theo một phạm trù nào đó, tại sao tôi lại luôn dính dáng đến mấy người có số má ở thế giới này không vậy !??