Thấy ánh mắt mà tôi nhìn vào cô ấy, Cristina một thoáng đưa ánh mắt khó hiểu lại nhìn tôi nhưng nhanh chóng sau đó, cổ cũng nhận ra được vấn đề.
“Ê…ơ…a Rina này, n..nói nghe cái….”
Cổ luống cuống quay sang nói chuyện với Rina, cô nhân viên Rina khi được gọi đưa ánh mắt như kiểu dự đoán của mình là đã xảy ra đúng như mong đợi.
“Chậc, được rồi, cậu nói đi.”
“À thì…..cậu ra đây một cái đã.”
Vừa nói cô vừa kéo tay Rina đi đến một cái sofa gần đấy và ra hiệu bọn tôi đợi một chút. Vậy là tôi bảo với cô nhân viên đợi cả hai một xíu và bắt đầu quan sát cuộc trò chuyện của bọn họ.
Ban đầu, cô gái Rina có thái độ khá bình thản trước những gì mà Cristina nói, nhưng có lẽ đó là do cổ chưa nói đúng trọng tâm, sau một lúc, Rina lộ rõ vẻ ngạc nhiên của mình ra mặt và có hơi quay sang nhìn về phía tôi với ánh mắt như không thể tin được. Thấy vậy, tôi chỉ có thể nhăn mặt cười trừ.
Cuối cùng, khi họ kết thúc cuộc nói chuyện, hai người bước đến chỗ của bọn tôi. Cristina lấy tay ra hiệu ok trong khi mỉm cười với tôi, cô gái Rina trông có vẻ khá sốc, này này, rốt cuộc cô đã nói gì với cổ vậy công chúa ?
“Hãy để việc ở đây cho tôi lo liệu.”
“Vâng thưa cô chủ.”
Người nhân viên gật đầu rồi nhanh chóng rời khỏi đây, ở đây sau đó chỉ còn lại 4 người bọn tôi. Sau đó, cô gái Rina nhanh chóng quay sang nói chuyện với hai anh em.
“Tôi muốn được xác nhận lại về lv cũng như lớp nghề của hai người, dù rất tin tưởng công chúa nhưng tôi thật sự muốn nghĩ rằng mình đang nghe nhầm.”
“Vậy sử dụng thứ đó chăng ?”
Tôi chỉ tay về cái phiến đá màu đen nhẵn nhụi được đặt trên bàn. Thấy thế cô ấy gật đầu, theo đó, tôi cùng với Airi quay lại chỗ cái bàn có phiến đá, người đặt tay lên đó đầu tiên là Airi, em ấy sau đó bắt đầu truyền một ít ma thuật của mình vào nó, sau một lúc, Rina lấy ra một tấm thẻ bạc rồi đặt nó vào phiến đá.
Tấm thẻ phát sáng lên đôi chút rồi sau đó trở lại bình thường. Rina nhìn vào tấm thẻ của Airi một lúc lâu rồi sau đó cổ mắt chữ A mồm chữ O nhìn em ấy.
“C…cái này, cô là một pháp sư lv570 ư ?”
“Vâng, tôi thuộc nhóm pháp sư ma thuật tấn công.”
“À vâng, thế thì đến lượt của anh phải không ?”
Dù có vẻ khá bất ngờ về Airi nhưng cổ nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và quay sang tôi. Thấy vậy, tôi khẽ gật đầu rồi cũng đặt tay lên phiến đá, dù chỉ để rò rỉ ra một ít ma lực nhưng ma lực màu đen sau đó nhanh chóng bao phủ lấy phiến đá, Rina trông vô cùng ngạc nhiên với điều cô đang chứng kiến. Rồi sau khi cổ đặt tấm thẻ bạc vào tấm đá, cái thẻ cũng dần ngã màu sang một màu hơi tối. Nhìn thấy sự thay đổi của tấm thẻ, cổ quay sang 3 người chúng tôi và nói.
“Điều này chưa từng xảy ra trước đây, thêm vào đó dung tích ma lực cần để trích vào Hắc Thạch hầu như là gần bằng không, chúng chỉ đơn giản cảm nhận ma lực của mỗi người và đây là mặc định, dù vậy điều này….”
“Tôi không biết gì hết, tôi chỉ làm giống những gì con bé làm mà thôi.”
“Tớ đã bảo mà, anh ta là quái vật, cậu sẽ không thể hiểu anh ta theo lẽ đơn thuần được đâu.”
Cristina nói với Rina trong khi mỉm cười có nét trêu chọc. Vâng, xin lỗi dù bản thân tôi cũng đâu muốn bị gọi là quái vật cơ chứ. Rina lấy tay xoa xoa trán của mình trong khi nhắm nghiền mắt, sau đó cổ ra hiệu cho chúng tôi đến bàn trà mà lúc nãy cô cũng Cristina đã ngồi.
“Tôi thật sự khá sốc trước điều này, dù nghe Cristina kể thì tôi cũng hiểu được khái quát nhưng đến khi tận mắt chứng kiến thì đúng là một trời một vực.”
“Vấn đề có nghiêm trọng không ?”
Tôi hỏi ngắn một câu với cô ấy, cổ nhanh chóng trả lời.
“Nó vốn là có thể giải quyết đấy, dù vậy, cả cấp độ và lớp nghề của anh đều là không xác định, như vậy thật sự là rất khó để có thể làm được thẻ đấy.”
“Có nghĩa là vẫn có thể làm được phải không ?”
“Đúng là vậy, nhưng hãy cho tôi biết anh phù hợp với lớp nghề nào, năng lực thì theo lời của cô bạn Cristina của tôi thì anh hoàn toàn đùa giỡn trong một trận đấu tập với cổ, như vậy chắc hẳn là cao hơn cô ấy rồi.”
Trước câu hỏi của Rina, tôi trầm ngâm một lúc, việc này ngoài Airi và Cha ra thì hầu như không ai được tôi tiết lộ cả, chuyện ban đầu vốn không rắc rối giờ lại diễn biến hơn tôi tưởng.
“Không phải nói đùa gì đâu, chỉ là tôi hoàn toàn tương thích với các lớp nghề……”
“”SAO CƠ !???””
Cả Cristina và Rina đều đồng thanh nói lớn. Ôi, làm ơn đấy, lỗ tai của tôi thật sự phải chịu đựng rất nhiều với mấy tiếng thét của mấy cô đấy.
Thấy tôi hầu như không hề có ý nói dối về nó làm gì, cả gai cô đều đang mắt chữ A mồm chữ O ngó nhau. Airi bên cạnh thì đang mỉm cười trước thái độ của họ.
“Tôi đã thấy ngờ ngợ khi thấy anh có cả tốc độ và sức mạnh cũng như khả năng sự dụng được phép thuật rồi nhưng cũng không thể loại trừ việc anh là một Ma Kiếm Sĩ bậc cao được. Dù thế, tất cả ư !?”
“Đúng vậy, việc một người tương ứng với tất cả lớp nghề hầu như là chưa từng được ghi nhận trong suốt chiều dài lịch sử, hơn nữa, nó còn đi ngược với sự ban phúc từ thần linh.”
À vâng, điều này thì tôi có đọc qua rồi, căn bản thế giới này có sự tồn tại của 'thần linh', không phải gia đình thứ hai của tôi nhé. Họ đã ban phước lành phép thuật đến với con người và lựa chọn lớp nghề hay nôm na là chức nghiệp cho họ. Nhưng theo một chiều nào đó, đó chỉ đơn giản là mỗi người chỉ có thể làm đúng một lớp nghề đó mà thôi, người ta cũng gọi đó là sự ban phúc từ thần linh, dù vậy, tôi hoàn toàn nằm ngoài cái khái niệm về sự ban phúc đó.
“V…vậy khi hoàn thành thẻ anh muốn lớp nghề của mình là gì ? Anh biết đấy, thứ anh có vô cùng khác biệt nên……”
Hừm, xem nào, nếu nói về lớp nghề mà bản thân tôi thấy mình thích hợp nhất thì có lẽ là Sát Thủ, dù gì tôi cũng thích mấy cái nghề nghê ngầu ngầu vậy, chỉ là đừng có mấy cái biệt danh kiểu Chuuni dùm cái. Hi vọng điều tôi mong muốn sẽ thành sự thật.
“Sát Thủ, tôi nghĩ đó là nghề mà mình sẽ nghĩ đến đầu tiên.”
Trả lời Rina đang chờ đợi câu trả lời của tôi, cô ấy nhanh chóng gật đầu trước điều tôi đã nói.
“Với tốc độ đó, đúng là sẽ nhiều người lầm tưởng anh là một Sát Thủ cấp cao, như vậy đúng là rất hợp.”
Cristina ra vẻ gật gù trước điều tôi nói, cổ đúng là nhanh chóng đã hiểu ý định của tôi. Rina lại tiếp tục hỏi tôi.
“Còn về lv của anh ?”
“À, điều đó thì hãy để lv của bọn tôi xêm xêm nhau là được.”
“Vâng, vậy thì tôi sẽ tiến hành làm lại một thẻ thông hành bình thường cho cô gái này và một cái đặc biệt cho anh.”
Cô ta nhấn mạnh từ đặc biệt trong câu nói của mình rồi nhanh chóng mang hai tấm thẻ, một tấm màu bạc của Airi và một tấm bị ngã sang màu tôi của tôi bước vào trong quầy.
“Thật là, anh đúng là luôn làm người khác bất ngờ hết điều này đến điều khác đấy.”
“Maa~, biết làm sao được.”
Tôi nhăn mặt cười trừ trước lời nói của cổ, dù sao bí mật tôi ngậm trong họng mình dù sao cũng không hề ít, dù vậy, khi thật sự tin tưởng tôi mới tiết lộ chúng ra thôi, cả chuyện tôi và Airi vốn là những kẻ xuyên không đến đây nữa.
Ngồi đợi một chút, cuối cùng Rina cũng đi từ trong quầy ra, trên tay là hai tấm thẻ hồi nãy.
“Hai người hãy nhỏ máu vào đây.”
Đưa hai tấm thẻ cho bọn tôi, cổ nói thế cùng với hành động đặt một con dao nhỏ lên bàn. Tôi lấy dao rồi nhanh chóng rạch một vết nhỏ đủ cho máu chảy ra, để máu nhỏ vào tấm thẻ thông hành, cuối cùng cái thẻ cũng có phản ứng lại. Ngón tay chảy máu của tôi thì mau chóng được phục hồi, nó bốc lên một làn khói trắng nhỏ cùng với đó là tiếng xèo xèo, cuối cùng là một ngón tay y nguyên như thể ở đấy chưa hề có một vết cắt.
“”!!!””
Chứng kiến điều đó, Cristina và Rina tỏ ra ngạc nhiên thêm một lần nữa, tôi tự nghĩ không biết mình đã thấy họ ngạc nhiên bao nhiêu lần trong ngày rồi nhỉ ?
Chờ cho khi Airi cũng hoàn thành việc nhỏ máu, Rina lấy hai tấm thẻ lên và kiểm tra một lần nữa rồi gật đầu đưa lại chúng cho cả hai.
Tôi nhận lấy tấm thẻ bạc tối của mình rồi nhìn thử, trên đó hiện ra như này.
Tên: Rin Tatsuya
Lớp nghề: Sát Thủ
Cấp: 580
Chủng tộc: Con Người
Nó cũng không khác mấy status của tôi trừ việc hiển thị cấp và lớp nghề. Tuyệt vời, một vỏ bọc hoàn hảo, dù tôi nghĩ mình có huy hiệu hoàng gia nên chắc mấy việc đi lại trong nước cũng phần nào không nhất thiết, nhưng biết đâu được, nếu có một ngày tôi cần đến một nước khác, thẻ thông hành này chắc chắn sẽ giúp được tôi.
“Sau đây, hai người nếu muốn đăng kí vào hội thì phải vượt qua bài test sức mạnh của chúng tôi, dù đã biết lv cũng như sức mạnh của hai người nhưng dù vậy, luật vẫn là luật.”
“Được thôi, vậy nhờ cô sắp xếp.”
“Được. Vậy phiền hai người hãy đi cùng tôi đến noi làm bài test.”
Gật đầu với cô, cả ba đứng dậy khỏi ghế sofa và bước đi theo hướng dẫn của cổ. Đến trước một căn phòng lớn, Rina mở cửa bước vào trong, đó là một căn phòng rộng lớn với bố trí gồm một bộ bàn cho 3 người trông giống giám khảo hay đại loại vậy đang ngồi. Ở giữa phòng là một sân tập để giả chiến khá lớn, tiếp tục quan sát, trên đó tôi thấy một người đàn ông trung niên với mái tóc và bộ râu đen đang đứng ở giữa sân tập. Bến dưới sân, có khoảng 10 người đang đứng dưới đó đợi, có lẽ họ cũng là những người đến đăng kí vào hội.
Khi thấy chúng tôi bước vào, các ánh mắt trong phòng đổ dồn về phía chúng tôi. Bơ đi chúng, Rina hướng dẫn bọn tôi đứng vào cuối hàng để đợi đến lượt mình. Còn cổ và Cristina thì đến chỗ dành cho khán giả ngồi đó quan sát.
Để ý, tôi thấy ánh mắt người đàn ông giống như người thử thách ở trên sân tập đang dán chặt vào mình, ông ta chăm chú nhìn vào tôi từ trên xuống, vì áp lực ông toát ra, mấy người ở bên cạnh trừ tôi và Airi đang khẽ run lên.
Tôi không quan tâm lắm, bơ đi ông ta và quay sang nói chuyện với Airi đằng trước mình.
“Hi vọng kết thúc sớm, anh muốn đi ăn trưa.”
“Em nghĩ nó sẽ sớm xong thôi, dù vậy anh đang cố bơ đi ông ấy à ?”
Chậc, sao em cứ phải khiến anh quan tâm tới ông ta làm gì kệ ổng đi. Những thí sinh ở đằng trước để ý ông ta đang nhìn tôi cũng bắt đầu xì xào.
“Anh ta bị ngài ấy nhìn từ nãy đến giờ mà vẫn tỉnh bơ kìa.”
“Có lẽ bị ngài ấy ghim rồi, thôi rồi thôi rồi, hi vọng hắn ta toàn mạng.”
Nhiều tiếng bàn tán vang lên từ hàng người, chúng làm tôi khó chịu, không phải khó chịu vì chúng đang nói mình mà đơn giản vì nó ồn. Ba mẹ đẻ ra rồi nuôi đến ngần này tuổi mà sao ở nơi công cộng không thể bé mồm được à.
Tôi cụp mắt trong khi nghĩ như vậy, điều này thật là phiền phức, hay là tôi nên bắt họ im miệng lại ? Nên thế ha…..
Bỗng hàng người đứng trước mặt bỗng như bị một thứ gì đó vô hình đẩy ra phía trước từ người đứng trước Airi, kết quả mười mấy người ngã nhào xuống đất. Tôi nhếch miệng cười khẩy trước cảnh đó. Người thử thách ngạc nhiên nhìn hàng người bỗng chốc té nhào rồi nhìn vào phản ứng cười đó của tôi, ông ta tỏ ra ngạc nhiên rồi cũng khẽ nở một nụ cười.