Ta Xuyên Không Cùng Em Gái – Chương 14: Tự cấm flag_ Đến hội để đăng kí và cái kết – Botruyen

Ta Xuyên Không Cùng Em Gái - Chương 14: Tự cấm flag_ Đến hội để đăng kí và cái kết

Sau trận đấu với Cristina, tôi sử dụng Hồi Phục lên người của cổ, sau khi được hồi sức cả hai chia tay nhau rồi quay trở lại phòng, ước lượng thời gian tầm khoảng 5h hơn. Phòng của Cristina nằm ở bên phải của cầu thang trên tầng hai còn phòng được dùng tiếp đón hai đứa thì ở bên trái cái cầu thang đó, xác nhận bóng lưng của cổ đã xa dần khỏi rồi khuất hẳn ở cuối hành lang, tôi cũng quay lưng bước về phòng mình.

Mở cửa bước vào phòng, thứ đầu tiên nhìn thấy là ở trên giường kia, Airi đã tỉnh dậy từ lúc nào, em đã mặc lên mình một chiếc váy một mảnh màu đen trông vô cùng dễ thương. Khi ánh mắt của chúng tôi chồng chéo lên nhau, Airi trông hơi đỏ mặt một chút, dù sao bọn tôi cũng đã làm một việc không mấy đứng đắn vào đêm hôm qua.

Đóng cửa phòng lại, tôi mỉm cười bước đến chỗ giường rồi ngồi lên đó và chăm chú nhìn ngắm cô. Thấy tôi đang nhìn chăm chú vào mình, Airi trông bẽn lẽn cũng chầm chậm nhìn lại tôi. Không ổn rồi, nếu cứ tiếp tục thế này thì cả hai sẽ chỉ ngồi nhìn nhau mà không thể nói bất kì lời nào mất.

Khoảng thời gian im lặng của cả hai chỉ để nhìn nhau nhanh chóng tăng lên và tạo nên một không gian im ắng không có lấy một tiếng nói, chỉ có tiếng thở của hai người là được nghe thấy bên trong căn phòng.

“Hôm nay chúng ta sẽ đi mua những đồ cần thiết để có thể làm mạo hiểm giả, em không có ý kiến gì chứ ?”

“……Vâng.”

Cuối cùng do không thể chịu nổi cái bầu không khí đang ngày càng trở nên im ắng lạ thường này, tôi đã phải lên tiếng để phá vỡ nó trước. Bất ngờ thay, tôi nhận được một câu trả lời ngắn ngủn từ Airi, em ấy đang đỏ mặt khi nói thế, có lẽ Airi vẫn còn xấu hổ dù sau cùng thì chúng tôi thật sự đã có mối quan hệ theo kiểu mà em ấy muốn.

‘Dễ thương….’

Đó là những gì mà tôi đang nghĩ, có lẽ tôi nên làm cho em ấy trở nên vui lên một chút để thoát khỏi cái sự xấu hổ này ?

“Nhân đây, ta có thể đi xem nhà nữa.”

“Hể ?”

Ngạc nhiên trước điều tôi nói, Airi ngơ ngác nhìn tôi hỏi, thấy thế tôi khẽ mỉm cười rồi nói.

“Không phải em nói muốn có một căn nhà ở gần hồ hay sao ? Chúng ta có đủ tiền để mua một căn nhà như ý em muốn.”

Nghe câu trả lời của tôi, trên gương mặt của Airi hiện lên một cảm xúc mà nếu phải mô tả thì đó là sự hạnh phúc vì điều mà tôi sẽ làm. Cuối cùng thì em ấy cũng có thể ngưng suy nghĩ về những thứ kỳ lạ mà trở lại với vẻ bình thường của mình, dù rằng chính bản thân tôi cũng đang suy nghĩ giống vậy.

“Vâng, em rất mong được nhìn thấy nó.”

Sau cùng, mối quan hệ của chúng tôi đã tiến thêm một bước nữa, dù vậy với một kẻ chưa hề có kinh nghiệm trong chuyện yêu đương như tôi ? Hiện tại tôi chỉ có thể ‘chuyện mà người khác làm được thì mình cũng phải làm được.’ nên có vẻ việc cưng chiều em ấy như một người vợ thật sự vẫn chưa quen lắm.

Bất chợt một cảm giác mềm mại và êm ái xuất hiện nơi má trái của tôi, khi nhận ra, Airi đang đặt một nụ hôn của em ấy lên trên đấy. Rồi sau khi ngưng nụ hôn đó lại, cô thể hiện một nét mặt say đắm mà quyến rũ nhìn về phía tôi rồi nói.

“Cám ơn anh !”

Dù ngoài mặt thì vẫn còn tỉnh chán nhưng thực chất tôi đang muốn nhào tới đè em ấy xuống giường. Nhưng cuối cùng suy nghĩ đó cũng đã bị tôi loại bỏ ra khỏi đầu của mình, tôi thật sự không muốn hông mình đau nhức đến độ không thể đi đứng được với cả trời cũng gần sáng rồi.

___________________________.

Cuối cùng, khi trời đã sáng, mọi người trong lâu đài cũng đã bừng tỉnh để đón chào một ngày mới đến với mình. Lúc này, tôi đang ngồi trên giường trong khi tay đang cầm lấy một quyển sách, giống như hôm qua, cô em gái của tôi đang ngồi gọn trong lòng và cũng chăm chú nhìn vào quyển sách tôi đang đọc.

Thứ mà tôi đang đọc là một cuốn sách về các sinh vật ma thuật và ma thú, đơn giản chúng được chia làm ba cấp khá thường gặp đó là Hạ, Trung, Cao, kèm theo đó là một cấp nữa với sức mạnh vượt trội gọi là cấp Thống Trị.

Để hình dung thì tôi sẽ lấy ví dụ như sau:

Ma Thú Hạ Cấp bao gồm : Goblin, Slime, Gray Wolf và nhiều loại quái khác nữa.

Đặc điểm: Chúng là cấp bật thấp nhất trong các cấp, chủ yếu có thể xử lí được nếu là một rank D hay C. Chủ yếu sống thành bầy và có trí thông minh không cao lắm.

Tiếp đến là loại Trung Cấp:

Bao gồm có: Orc, Ogre, Lizardman, những còn thủ lĩnh của những bầy đàn của đám Hạ Cấp vân vân.

Đặc điểm: Sức mạnh ở dạng tầm trung, yêu cầu kĩ năng của rank B trở lên hoặc một nhóm nhiều thành viên rank C cũng tạm chấp nhận được để có thể tiêu diệt. Sống thành bầy, có trí thông minh cùng với sức mạnh hơn hẳn quái Hạ Cấp.

Ở loại Cao Cấp:

Gồm: Rồng và đa phần còn lại là các loại quái tầm cao.

Đặc điểm: Hầu như sống đơn lẻ trừ khi là vào mùa sinh sản, sức mạnh thuộc dạng tầm cao yêu cầu nhóm nhiều người rank B hoặc rank A để có thể xử lí. Có đầy đủ hoặc thậm trí là hơn con người về trí thông minh.

Đấy hầu như là những loại ma thú và quái vật được chia ra đầy đủ trong quyển sách này, tất nhiên là tôi chưa quên, cấp Thống Trị.

Gọi là cấp Thống Trị do đây chủ yếu là các tồn tại thuộc hàng khủng so với phần còn lại, chúng là những cá thể hoàn toàn độc nhất hầu như không có đến con thứ hai giống y đúc. Sức mạnh phải nói là chỉ một mình cũng hoàn toàn có thể san phẳng cả một quốc gia, trí thông minh cũng thuộc dạng chắc phải cỡ mấy ông già hiền triết mất.

Cấp Thống Trị không giống như những cấp còn lại, nếu những cấp trước đó hầu hết có bằng một nhóm các mạo hiểm giả để có thể tiêu diệt thì đến đây, cấp Thống Trị hoàn toàn phải dựa vào những tập hợp những người rank S hợp sức với nhau để có thể đẩy lùi chứ đừng nói là tiêu diệt, thêm nữa việc chúng tồn tại góp phần làm giới hạn phạm vi chiếm đóng của các quái vật cấp nhỏ hơn động đến lãnh thở con người, nếu thật sự một cấp Thống Trị bị giết chết, số lượng quái vật sẽ tăng nhanh lên và có nguy cơ tấn công vào lãnh thổ của nhân tộc. Vì thế cũng không có quốc gia nào muốn giết chết một cấp Thống Trị cả, hay đúng hơn là họ không thể.

Các tồn tại đã được biết đến mà trong sách có đề cập:

Bahamut, một con Hắc Long với sức mạnh cũng như sự thông minh đạt ngưỡng hơn nhiều so với nhân loại, được ví có thể tàn phá vô số quốc gia nếu nó muốn. Trên thực tế theo ghi chép, nó đã đánh bại một đội quân với rất nhiều rank S trong đó và chỉ rời đi vì cảm thấy chán nản.

Fenrir, Sói Thánh Ma Thần, như cái tên là một sinh vật cấp cao được cho là có sức mạnh to lớn và có thể xé xác của cả thần linh. Nghĩ đến đây, tôi liên tưởng đến con sói đã nuốt cả Odin trong các câu truyện ở thế giới cũ.

Thiên Long và Tử Long, hai con rồng đạt cấp Thống Trị và dù rằng đã nói cấp Thống Trị thường sống đơn độc nhưng theo chiều hướng nào đó, hai con quái vật này đều được phát hiện là xuất hiện cùng với nhau, theo những gì sách ghi, bọn chúng là cùng một mẹ ?

Những con quái vật này thật sự có thể được xem là một thảm họa sống mà con người phải đối mặt, tôi cũng không biết liệu mình có khả năng để chống lại những thứ như chúng hay không nhưng từ đã, sao nghe lại có mùi giống như tôi vừa cắm một cái flag nào đó ấy nhỉ ?

Dẹp cái suy nghĩ đó khỏi đầu, tôi gấp sách lại rồi để và trong Rương Đồ, sau đó vòng hai tay qua eo của Airi đang ngồi ở trong lòng rồi nhẹ nhàng ôm cô. Airi nghĩ gì đó rồi nói.

“Anh ổn chứ ?”

“Ừ, anh ổn.”

Tôi đáp lời Airi rồi cảm nhận thân nhiệt của em ấy, thật là dễ chịu quá đi. Được một lúc, tôi phát hiện có người đang bước đến phòng của mình rồi dừng lại ở trước cửa.

Sau đó tiếng gõ cửa vang lên, cả tôi và Airi đều quay sang cánh cửa, rồi thoáng một chút, người ở ngoài nói vọng vào.

“Bệ Hạ đang đợi hai người ở nhà ăn, thưa hai khách quý.”

Đó là một giọng nói của một người phụ nữ mà tôi ước chừng có lẽ là khoảng đâu đó tuổi 30, nghe cô ấy bảo, tôi nhanh chóng trả lời.

“Vâng, bọn tôi sẽ đến ngay.”

Nghe xong lời tôi nói, người với giọng nói ở ngoài tôi nghĩ có lẽ là một người hầu nữ liền rời đi. Tôi cùng với Airi cũng nhanh chóng ngưng hành động đang thân mật lại rồi cũng chuẩn bị đi đến căn phòng ăn hôm qua.

Đi đến căn phòng ăn xa hoa và rộng lớn, giống với hôm qua, điều đầu tiên mà tôi thấy khi bước vào căn phòng là một chiếc bàn ăn lớn ở trên là một chiếc khăn trải bàn màu trắng và rất nhiều đồ ăn được bày trên bàn.

Đức Vua và Nữ Hoàng vẫn ngồi ở vị trí giống hôm qua và mỉm cười khi trông thấy tôi đến, có lẽ tôi thật sự đã giành được sự tin tưởng phần nào ở họ. Đến chỗ ngồi của mình, bên tay trái tôi là Cristina đã ngồi sẵn ở đó từ trước, cô nhìn thấy bọn tôi và mỉm cười rồi chào buổi sáng.

“Chào buổi sáng, hai người.”

“Chào buổi sáng Cristina.”

“Ừ, chào.”

Trước lời chào của Cristina, Airi cũng mỉm cười đáp lại còn bản thân tôi thì trả lời cổ một cách cụt lủn. Sau đó tôi cùng với Airi cũng ngồi vào ghế, buổi sáng hôm nay được chuẩn bị một cách hấp dẫn giống với hôm qua. Chúng tôi bắt đầu bữa ăn và nói những chuyện lặt vặt, chủ yếu tôi trao đổi với họ về việc hôm nay sẽ đi sắm sửa trang bị và sẵn đi kiếm một căn nhà theo sở thích của Airi, vừa nói chuyện chúng tôi lại được tiếp đãi thứ rượu giống với hôm qua, có vẻ rượu thực sự là thứ đồ uống không thể thiếu của bất kì ai ở nước Berfelt này.

Sau khi ăn xong, hai đứa gợi ý muốn đi đến công hội để có thể làm lại thẻ thông hành và rồi đăng ký và hội. Sau đó có thể đi mua thêm một số trang bị và vài thông tin tôi muốn biết ở chỗ công hội nữa, dù sao họ cũng có lực lượng và mối quan hệ rộng rãi ở đất nước này mà. Cristina ngỏ ý muốn dẫn đường bọn tôi đi đến chỗ Công Hội, tất nhiên là tôi nhanh chóng đồng ý, dù gì thì tôi cũng đâu có biết đường đi ở đây đâu. Rời khỏi lâu đài, cả ba theo sự dẫn đường của Cristina bước xuống phố hướng thẳng đến chỗ Hội.

_______________________.

Được dẫn đường bởi Cristina, chúng tôi đi trên con đường chính đã được một lúc, sau đó cổ chỉ về một tòa nhà nằm ở ngay đầu đường chính, đó là một căn nhà hơn hẳn so với tưởng tượng của tôi, đó như một tòa nhà 3 tầng với kích thước đâu đó cỡ 3 cái sân bóng vậy. Có lẽ vì đây là nơi có rất nhiều người đến để làm việc với cả là để lưu trữ thông tin về các cá nhân nên kích thước như vậy cũng là hợp lí. Sau khi đẩy cánh cửa rồi bước vào bên trong, bọn tôi nhanh chóng nhận được nhìn ánh mắt hướng về mình hay đúng hơn tôi nên nói các ánh mắt đó hướng vào hai cô gái ở trong nhóm ?

Cristina đi một mạch đến chỗ giống như là quầy tiếp tân vậy, ở đó tôi có thể thấy có một cô gái mặc một bộ đồng phục giống một nhân viên tiếp tân ở đây. Cristina bước đến chính là chỗ của cô gái đó, thấy Cristina đi về phía mình, cô gái trông không mấy ngạc nhiên mà đưa mắt nhìn vào hai người đi theo sau cô ấy đó là hai chúng tôi.

“Chào buổi sáng, Rina.”

“Cậu lại mang đến rắc rối gì cho mình nữa à ?”

Cô nhân viên có tên Rina nói chuyện bình thãn với Cristina, cùng với đó là ý nói về việc có lẽ trước đây Cristina đã từng đem đến rắc rối gì đó cho cô. Cristina nghe cô nói thì cười rồi bảo.

“Ehehe, cậu thấy đấy, họ muốn đăng ký vào công hội.”

Cô gái tên Rina nghe thế thì quay sang niềm nở cười với bọn tôi rồi nói.

“Chào hai người, nếu muốn đăng ký vào hội thì cần phải kiểm tra qua về thẻ thông hành, sau đó là một phần thử sức để xác định liệu hai người có đủ sức để trở thành mạo hiểm giả hay không, hai người chắc cả rồi chứ ?”

“Bọn tôi mất thẻ thông hành.”

Tôi lạnh nhạt nói một câu như thế, nghe xong cổ quay sang nhìn tôi một lúc rồi quay sang nhìn Cristina vẻ mệt mỏi rồi sau đó tiếp tục mỉm cười rồi nói.

“Nếu vậy hẳn hai người muốn làm lại thẻ thông hành rồi mới đăng ký đúng chứ ?”

Thật tốt biết mấy khi được mấy người hiểu nhanh vấn đề như này phục vụ tận tình cho, tôi bắt đầu hiểu vì sao Cristina lại dắt bọn tôi đến chỗ cô gái này.

“Đúng vậy, thật sự cám ơn cô.”

Thấy tôi đáp lời, cổ nhanh chóng gật đầu để xác nhận rồi bước ra khỏi cái quầy tiếp tân và hướng dẫn cho bọn tôi.

“Được rồi, tôi sẽ dẫn mọi người đến chỗ làm lại thẻ thông hành rồi sau đó sẽ tiếp tục thủ tục để hai người đăng ký, phần thử sức có thì sẽ được tiến hành sau đó.”

Gật đầu trước hướng dẫn của cô nhân viên, cả ba chúng tôi bao gồm tôi, Airi và Cristina sau đó theo sau cô gái Rina đến một khu khác nằm ở tầng một của Hội. Đến đó, lại có một người nhân viên khác đang đứng ở đó, khi thấy Rina đang đến chỗ của mình, cô ta cúi đầu chào cô ấy một cái. Điều đó thật sự làm cho tôi phải suy nghĩ không biết cô gái này thật ra là ai mà lại được những nhân viên khác lễ trọng như vậy.

“Người bị mất thẻ, hãy làm lại thẻ cho hai người họ dùm tôi.”

Cô nhân viên kia gật đầu với yêu cầu của cô gái tên Rina rồi lập tức hướng đến chỗ bọn tôi để nói chuyện.

“Mời hai người hãy đến đây để tôi có thể tiến hành làm lại thẻ thông hành cho cả hai.”

Nghe theo lời cô gái, cả hai đứa đi đến quầy, cổ nhanh chóng lấy ra một cái phiến đá có màu đen nhẵn nhụi rồi đặt lên bàn và nói với bọn tôi.

“Hai người hãy đặt tay lên đay, sau đó chúng tôi sẽ cần them một ít máu từ mỗi người để có thể dung để xác nhận danh tính của cả hai về sau sau khi đã đưa máu vào trong thẻ.”

Nghe đến đây, tự dưng tôi lại có một cái dự cảm không hề lành tí nào, phải rồi, chính là nó. Đưa mắt nhìn Cristina ở đằng sau, tôi ngập ngừng như muốn nói gì đó. Và dĩ nhiên đó là.

‘THÔNG TIN CỦA TÔI THÌ NHƯ NÀO ???’

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.