Ta Xuyên Không Cùng Em Gái – Chương 10: Phản ứng kỳ lạ của đức vua và nữ hoàng _ Tiền thưởng hơn cả dự kiến – Botruyen

Ta Xuyên Không Cùng Em Gái - Chương 10: Phản ứng kỳ lạ của đức vua và nữ hoàng _ Tiền thưởng hơn cả dự kiến

Cristina mở cửa của phòng ăn rồi bước vào bên trong, tôi và Airi cũng nhanh chóng đi vào. Căn phòng nguy nga được đặt một chiếc bàn ăn vừa đủ để cho mấy người bọn tôi ngồi xuống. Đức vua và nữ hoàng ngồi ở phía đối diện của bàn ăn, với khuôn mặt hòa nhã và hiếu khách bọn họ nhìn thấy tôi và mỉm cười ôn hòa khi thấy tôi đến và ngồi vào bàn ăn.

Airi cũng ngồi xuống ở bên phải, Cristina thì ngồi ở phía bên trái của tôi. Tôi tự hỏi không phải vị trí của bọn họ có hơi sai sai rồi hay sao ? Đáng lí Cristina nên ngồi cùng với cha và mẹ của cô, nhưng sao giờ lại thành thế này. Nhưng có lẽ nhà vua Vaitrus và nữ hoàng Cilena cũng không hề quan tâm lắm đến vấn đề này nên thôi cũng không rãnh mà đi vạch lá tìm sâu chi cho mệt.

“Cậu đã đến rồi à, Rin-dono.”

Đức vua nhanh chóng gửi lời chào của ông đến cho tôi, tôi lịch sự đáp.

“Rất vinh hạnh khi được đức vua và nữ hoàng chào đón như thế này !”

“Xin đừng nói thế, cậu thật sự là khách quý của chúng tôi, không chỉ cứu con gái yêu quý Cristina của ta mà còn chữa lành đôi mắt cho người vợ của ta nữa, thế nên nhiêu đây có là gì.”

“Đúng đấy Rin-dono, ít nhất hãy để chúng ta thể hiện lòng biết ơn của mình với những gì mà cậu đã làm.”

Đức vua và hoàng hậu bày tỏ lòng biết ơn của mình một cách sâu sắc với người đã cứu giúp gia đình họ, tôi chỉ có thể cười rồi gật gật đầu. Thấy thế biểu cảm của hai người đối diện trong có vẻ rạng rỡ hẳn, đức vua sau đó liền sai người mang thức ăn bày lên trên bàn, ngay sau đó những người hầu nữ nhanh chóng dọn lên những món ăn đã được chuẩn bị từ trước.

Bàn ăn nhanh chóng bị lấp kín bởi những đĩa thức ăn xa hoa và đắt tiền, những món ăn chủ yếu đều có phong cách hoặc hơi có phần theo hướng các món tây một chút. Nhưng có lẽ đây là cách ăn uống của quý tộc ở nơi này chăng, tôi thật sự bất ngờ một chút vì nhớ rằng Cristina đã ăn ngon lành hộp bento mà có thấy cô than lạ miệng hay gì đâu. Mà thật ra thì lúc đó cổ chỉ đơn thuần nhét chúng vào họng thôi chứ có cảm giác được mùi vị hay gì đâu mà bảo.

“Nào nào, hãy ăn uống thoải mái Rin-dono, các món ăn không biết liệu có hợp khẩu vị của cậu hay không.”

“À vâng.”

Trả lời câu nói của đức vua rồi nhanh tay cầm lấy một lát bánh mì, chất liệu của miếng bánh mềm mại và có mùi thơm của lúa mạch, chất lượng phải gọi là không còn gì bằng. Trên bề mặt của nó được phết một ít bơ để đỡ ngán, khi đưa miếng bánh mì vào miệng và nhai một lúc, có thể cảm nhận được độ mềm xốp của miếng bánh ngay trên đầu lưỡi.

Tôi nhanh chóng mở to mắt mình ngạc nhiên trước chất lượng từ miếng bánh mì mình vừa nếm thử. Ngay sau khi thấy phản ứng của tôi, Airi cũng đã nhanh chóng cầm lấy một lát, cô nhai một miếng nhỏ bằng chiếc miệng nhỏ nhắn của mình rồi cũng ngay lập tức ngạc nhiên như phản ứng của tôi một lúc trước. Thấy biểu hiện của hai người bọn tôi, đức vua và nữ hoàng mỉm cười, chắc họ đã phải bảo những người đầu bếp ở trong cung chuẩn bị những món ăn ngon nhất để phục vụ chúng tôi rồi. Đức vua sau đó lấy ra một chai rượu và hỏi tôi.

“Rin-dono không phiền nếu làm vài ly với ta chứ ?”

“Ểh ? Nhưng mà tôi chưa đủ tuổi để uống mà ?”

Đức vua Vaitrus bỗng nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu rồi nói.

“Không phải Rin-dono 17 tuổi rồi sao ? Khi đủ 16 tuổi thì một người đã có thể hoàn toàn uống được rượu rồi !”

“A…à….ra là như vậy…..”

Thì ra là thế, không ngờ ở đây 16 tuổi là đã có thể uống rượu được rồi. Tôi cười cười trong khi đồng ý lời đề nghị của đức vua Vaitrus.

“Nếu vậy không phiền chứ nếu cả 5 người chúng ta uống cùng nhau ? Một bữa ăn sẽ không ngon nếu như không có rượu ngon kèm theo đâu.”

Theo như lời của đức vua có vẻ như rượu là thứ thức uống đi kèm với những bữa ăn ở nơi này rồi. Mà nếu như bản thân đã đủ tuổi để uống nó ở nơi này thì được thôi, việc gì phải kiềm nén.

“Đó là một lời mời hết sức thú vị, thưa ngài. Vì thế nên câu trả lời sẽ là tất nhiên rồi !”

“Ha ha ha, quả nhiên mắt nhìn người của ta không hề sai một chút nào. Được, vậy hãy cùng nhau uống nó nào !”

Ông sai người đưa lên 5 chiếc ly thủy tinh trông đắt tiền rồi nhanh chóng rót vào chúng thứ chất lỏng màu đỏ đậm có phần hơi sệt kia. Sau đó thì đưa chúng đến cho nữ hoàng, Cristina, Airi và rồi cuối cùng là cho tôi.

“Nào hãy nâng cốc và cạn !”

“”””Cạn !””””

Cả năm người đưa cốc lên rồi sau đó từ từ nhấm nháp thứ rượu đó. Chỉ riêng có hai người đó là đức vua Vaitrus và tôi là uống cạn chúng, đức vua có vẻ ngạc nhiên trước cách mà tôi đã một hơi uống cạn nó đi.

“Rin-dono, không ngờ tửu lượng của cậu tốt đến như thế, thứ này rất là mạnh đô đó a !”

“Ha ha, có lẽ là thế ………”

Cười nhẹ trong khi đáp với ông nhưng ngay sau đó là một thông báo nhỏ đến từ bảng hiển thị mà tôi mở lên xem.

[Phát hiện có chất lạ xuất hiện trong cơ thể ! Khả năng tự phục hồi kích hoạt…….. Đã giải độc.]

'Có lẽ mình không thể nào say được rồi nhỉ ?'

Kĩ năng bị động của nhánh Ánh Sáng, tự phục hồi này sẽ tự chữa lành hay giải bỏ các vết thương hay chất lạ xâm nhập vào trong cơ thể. Nhưng thật may mắn khi vẫn còn có thể cảm nhận được mùi vị của thứ rượu vừa chảy xuống họng mình.

Ba người phụ nữ thì chỉ khẽ nhấp môi ly rượu, họ nhanh chóng ăn những món ăn đã được bày trên bàn. Trong khi tôi đang gắp một miếng thịt cừu được hun khói chín đỏ ở trên đĩa cho Airi, mùi hương và cả hình dạng của miếng thịt trông vô cùng hoàn hảo, em ấy cắt nó bằng dao và thưởng thức miếng thịt với những miếng nhỏ.

Những món ăn mới lạ này đã làm cho Airi có phần say mê với cách mà nó được làm ra và điều quan trọng là nó có thể tăng thêm những món ăn cô có thể làm ra để có thể thay đổi khẩu vị cho anh trai mình.

'Mình muốn có công thức của những món ăn này quá !'

Chủ yếu chúng đều là những món giống các món phương tây vì thế nên đôi lúc cô không thể nhìn và tự mò ra được công thức của một số món vì vốn dĩ cô không nấu món tây nhiều cho lắm. Nhưng có lẽ đôi lúc cô cũng nên thay đổi để có thể chăm sóc cho anh trai mình, vì thế nên gương mặt của cô có phần hơi bồn chồn vì cô rất muốn được biết các công thức ấy, sau cùng thì cô cũng rất giống anh trai mình khi luôn tìm tòi nhiều thứ.

Khi thấy được nét mặt đó của con bé, tôi khẽ mỉm cười rồi quay sang nói với đức vua và nữ hoàng.

“Những món ăn này quả thật rất ngon, tôi thật sự rất là thích, không biết có thể cho tôi biết công thức món ăn chứ, để sau này còn có dịp để mà thưởng thức.”

“Hể, cậu thích sao ?”

“Ara~, nếu cậu thích chúng thì sao cậu không ở lại đây đi ?”

Nữ hoàng đưa ra một lời đề nghị mà tôi cảm thấy khó hiểu. Nhưng cũng đã nhanh chóng từ chối dù rằng chẳng hiểu được bà ấy đang nói gì. Không lẽ họ định để tôi làm việc trong lâu đài sao ? Chà chà, như thế thì sang trọng với tôi quá.

“Tôi không nghĩ là mình sẽ hợp với không khí quá cung cách ở đây.”

“Là vậy sao ?”

Nữ hoàng thể hiện một sự thất vọng nhẹ trên gương mặt của bà, có lẽ họ đang muốn có thể tạo một mối quan hệ thân thiết đối với tôi chăng ? Đức vua Vaitrus tiếp tục hỏi.

“Vậy, cậu sẽ dự định là gì sau này ?”

“Ừm….tôi nghĩ mình có lẽ sẽ hợp để trở thành một mạo hiểm giả hoặc thứ gì đó đại khái thế.”

'Hừm…..đúng là với cái sức mạnh đó thì hoàn toàn có thể.'

'Anh ấy sẽ rời đi sao ?'

Cristina giật mình trước dự định cô nghe được từ Rin, dù rằng cô biết giây phút đấy rồi sẽ tới, nhưng cô thật sự rất muốn được ở gần anh. Cũng vì vậy mà nhiều khi cô suy nghĩ không biết mình liệu có thể làm được gì để đạt được điều đó, nhưng có vẻ điều đó là vô vọng.

“A…anh sẽ rời đi sao ?”

Cô chỉ hỏi khẽ, thấy cô hỏi tôi trả lời một cách bình thãn.

“Ừ, có lẽ bọn tôi sẽ xin trú lại ở đây hết ngày mai.”

Như thể vừa bị ai đó đánh mạnh vào đầu, tin tức vừa rồi đã làm cho Cristina mặt đơ không giọt máu. Cô không ngờ anh ấy sẽ rời đi sớm như thế, dù chỉ mới tiếp xúc với nhau một thời gian ngắn nhưng thứ cảm xúc có thể gọi là tình yêu đã nhanh chóng chớm nở ở trong tim cô.

“”……””

Đức vua và nữ hoàng không hiểu vì sao cũng nhìn trông rất thất vọng khi nhìn thấy cô ấy như vậy.

'Ủa ? Bộ tôi đã nói gì hay sao ? Tôi vẫn chưa có nói nhưng tôi sẽ không rời đi nếu như ngài không ban thưởng tiền cho tôi đâu.'

“Nào, hãy ăn nhanh đi mọi người, nếu không những thức ăn sẽ nguội hết đấy.”

Đức vua nhanh chóng bảo mọi người quay trở lại chủ đề chính, dù là như vậy, không hiểu vì sao bầu không khí trong phòng ăn bỗng có phần trở nên ảm đạm hơn. Sau một hồi chỉ im lặng và thưởng thức những món ăn trên bàn, nữ hoàng Cilena bỗng mở miệng hỏi tôi một câu lạ lùng.

“Rin –dono, ta nghe nói cậu đã có hôn thê rồi nhỉ ?”

“!”

Chà. Phải công nhận là hoàng gia có tin tức cũng nhanh thật, mà sao cũng được, họ không thể nào để một kẻ không rõ lai lịch ở lại trong nhà của mình được. Vì thế tôi cũng không ý kiến gì, mỉm cười nói.

“….À vâng, chính là em ấy.”

Vẫn nói trong khi quay mặt sang nhìn Airi, nữ hoàng cũng quay sang chú ý cô. Ngay từ lần đầu gặp mặt, bà có thể nhìn thấy nét đẹp thoát tục đến từ cô gái kia. Cô có một mái tóc trắng giống như tuyết dài đến hơn eo, đôi mắt với hàng mi dài và tròng mắt màu đỏ thẵm, gương mặt của cô thì nhỏ nhắn và vô cùng xinh đẹp, cùng với đó là cơ thể mảnh mai và có nhiều nét quyến rũ được tôn lên trên thân hình của cô.

Khi Rin giới thiệu cô với nữ hoàng, cô cũng nhanh chóng nhìn bà rồi khẽ cúi đầu vô cùng lịch sự. Nhưng vì sao đột nhiên bà lại hỏi về cô như thế ? Cô cũng không thể biết được câu trả lời.

“Người có vấn đề với tôi sao ?”

Cô không ngần ngại mà hỏi thẳng điều đó với người phụ nữ đang ngồi đối diện mình, cô cũng đã quan sát thấy vẻ khép nép của Cristina từ nãy đến giờ rồi, thế nên có thể đoán được rằng nữ hoàng Cilena đã biết được điều đó rồi, nhưng nói thật, điều này không quá làm cô ngạc nhiên, vì nếu thật sự có thể qua mắt được đôi mắt sắc sảo của một người mẹ thì thật sự là quá tốt, bà ấy chắc đã đi guốc trong bụng của Cristina ngay từ đầu rồi.

“K…không, không có gì cả, chỉ là ta nghĩ không biết liệu điều mình nghĩ có đúng hay không mà thôi và ta đã thử hỏi con gái của ta một vài chuyện.”

“Vâng, ra là vậy.”

Cô lại một lần nữa cúi đầu trước bà, quả nhiên suy nghĩ của cô đã không sai. Nhưng dù có là thế, cái tên ở bên cạnh của cô liệu thật sự có hiểu ? Anh hầu như chỉ xem cuộc trò chuyện của họ như một điều gì đó mà anh không hiểu được mà thôi.

“Rin-dono có một người xinh đẹp ở bên mình như vậy trông rất tốt a ?”

“Vâng, con bé rất tốt !”

Tiếp tục những cuộc trò chuyện qua loa với nhau, những đĩa thức ăn ở trên bàn đã nhanh chóng đọc thưởng thức hết sạch. Liền sau đó, trà được mang lên để làm thức uống nhẹ sau bữa ăn, có lẽ nhà vua đã chú ý sở thích trà ô long của tôi, ông đã sai người chuẩn bị nó ngay từ trước.

'Có lẽ sắp tới đã chính là lúc đức vua muốn ban thưởng cho mình nhỉ ?'

Tôi hồi hộp chờ đợi xem kết quả có đúng như những gì hắn nghĩ hay không và quả thật sau đó mọi chuyện đều đúng theo dự tính.

Đức vua sau khi nhấm nháp một ít trà đen trong ly của mình và từ từ nhìn vào anh, ông liền đó bắt đầu nói.

“Rin-dono, cậu biết đấy, cậu không những đã cứu con gái của ta, mà còn chữa trị cho đôi mắt của người vợ của ta, với cương vị là một nhà vua, ta rất lấy làm biết ơn cậu, vì thế mong cậu hãy nhận lấy những thứ này.”

Sau đó ông đưa mắt ra hiệu cho một cô hầu gái ở gần chuẩn bị một cái khay chứa một túi cỡ vừa được buộc chặt ở miệng túi đến.

Leng keng……..

Tiếng âm thanh của những đồng tiền trong túi vang lên khi người hầu gái đặt nó xuống bàn của bọn họ. Nhà vua sau đó tiếp tục.

“Đây là 50 đồng bạch kim, coi như là món quà mà ta gửi đến cậu vì đã bảo vệ cho con gái và chữa trị cho vợ ta, đồng thời để cho cậu có huy hiệu của hoàng gia, như vậy, khi đi qua những chỗ cần kiểm duyệt thẻ thông hành, cậu có thể qua mà không cần xét thẻ.”

'5…..50 ? Đồng bạch kim ? Whattttttttttttt?????? Mình không nghe lầm chứ, số tiền như vậy không phải là quá lớn rồi sao ?'

Còn hơn cả dự tính của tôi, số tiền mà nhà vua ban thưởng là rất lớn, nó thậm chí còn lớn hơn khoảng mà tôi đã dự tính, tôi nghĩ ít nhiều thì cũng cỡ 1,2 đồng bạch kim là đã lố lắm rồi, không ngờ con số đó lại lên đến 50 đồng.

“B…bệ hạ à, tôi nghĩ số tiền đó không phải hơi quá lớn rồi sao ?”

“Ha ha, không là gì, cậu nói sẽ trở thành mạo hiểm giả không phải sao, số tiền này là để chuẩn bị cho những trang bị sau này của cậu.”

“D…dù ngài có nói vậy……..”

Tôi thật sự cảm thấy hoang mang trước số tiền mà nhà vua vừa ban thưởng cho mình, dù đúng là bọn tôi rất cần tiền để trang trải cho cả hai anh em trong cuộc sống sau này, nhưng với số tiền đó thì cả hai hoàn toàn có thể tiêu xài hợp lí trong vòng hơn 5 năm chứ đừng nói.

“Chàng trai à, đừng để bọn ta bị đánh giá là không biết đối đãi với ân nhân được chứ ?”

“A….vâng, thế thì tôi xin nhận.”

Khi thấy nhà vua với ánh mắt kiên nghị như muốn bảo rằng, túi tiền này cậu không nhận thì tôi sẽ không cho cậu đi vậy á ! Tôi chỉ còn biết cười nhăn nhó trong khi nhận lấy túi tiền đó từ đức vua.

“X…xin cám ơn ngài….ha ha…..”

“Ha ha không là gì không là gì.”

Đức vua có vẻ rất vui khi thấy anh cuối cùng cũng chịu nhận lấy phần thưởng xứng đáng của mình, nhưng có lẽ vẫn còn một việc nữa ông muốn nói với Rin nhưng có lẽ, điều này nên để đến phút cuối hãy nói thì có lẽ sẽ dễ có cơ hội thành công hơn. Ông vừa nghĩ vừa cùng với nữ hoàng Cilena nhìn vào cô con gái với gương mặt đượm buồn đang ngồi ở bên cạnh của Rin.

“Nếu đã như vậy thì bọn tôi xin được phép về phòng nghỉ ngơi.”

“À, được chứ, cậu hãy cứ tự nhiên và thư giãn thoải mái.”

'Thế quái nào được đây ? Tôi không giống kẻ mặt dày đến thế đâu.'

Nghĩ rồi sau đó anh nhanh chóng nhìn Airi ra hiệu cho cô cùng với mình rời đi. Cristina quyết định sẽ đi theo tiễn hai người về phòng.

“Vậy thì …. Chúc hai người ngủ ngon !”

“Ừ, cô cũng thế.”

“Ngủ ngon nha, Cristina.”

Rồi sau đó Cristina rời đi với một bóng dáng buồn bã và những bước chân dường như đã không còn sức lực vì một điều gì đó. Nhưng anh không quan tâm lắm, cả hai bước vào phòng, chuẩn bị dành thời gian để nghỉ ngơi.

'Thật là, hôm nay xem như kế hoạch của mình đến cuối cùng thì đã thành công rồi.'

Anh vừa nghĩ, vừa lấy số tiền vừa được ban từ đức vua chia thành 1/3 số tiền 1 phần đó anh cất chúng vào trong rương đồ của mình, số còn lại đưa hết cho Airi, tiền cứ để cho vợ giữ thì chắc chắn sẽ nhanh giàu, Rin nghĩ rồi đưa chúng cho cô.

Airi mỉm cười rồi để tất cả vào trong rương đồ ma thuật của cô. Kết thúc một ngày cả hai người họ ở trong lâu đài hoàng gia.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.