Lục Kiếm Hoa tuy là thiên tài nhưng đối với mưu kế quyền lực hoàn toàn không có hứng thú, vị đại ca này nói gì thì hắn chỉ cần làm theo là được.
– Tiếp theo chúng ta làm gì ?
– Chờ.
Mồi đã được thả ra chỉ đợi cá cắn câu.
Thánh cung, thánh tử phủ.
Trịnh Thiên Minh ngồi trong phòng, trên tay cầm một tách trà thanh nguyên giá trị hơn vạn viên trung phẩm nguyên thạch.
– Kết quả thế nào?
– Trưởng lão đan cung đã xác định tên kia đúng thật mang đang mệnh.
– Bên thánh nữ có động tĩnh gì không?
– Chưa có biến động.
– Tiếp tục theo dõi.
– Tuân lệnh.
Hoàng vị đổi chủ không chỉ đế thành mà Vô cực cung cũng không tránh được vận mệnh bị kéo vào, muốn tiến thêm một bước thì đây chính là cơ hội tốt nhất.
Sao một đêm ăn chơi ở Thiên Hương lâu, hai thanh niên dùng truyền tống trận trở về thánh cung, dù sao chuyện hắn lén trốn đi cũng bị lão đầu tử phát hiện không cần phải tốn công trèo đèo lội suối.
Lý Tinh vừa mới trở về liền bị lão sư phụ triệu kiến, đúng là quạ đến một bầy.
– Sự phụ tìm đồ nhi có chuyện gì không?
– Khả năng gây chuyện của người cũng không kém.
Thân vương phủ là một trong vài cấm địa của thượng thành bình thường muốn gặp cũng không được không ngờ tiểu tử này chỉ đi chơi một đêm đã gặp phải, cũng mai lão cùng tên kia quan hệ không tệ.
– Thật ra thì… mọi chuyện chỉ là hiểu lầm.
– Thần binh cũng chạy đến mà còn gọi là hiểu lầm? Tiểu tử người đã làm gì con gái nhà người ta rồi?
Lý Tinh oan ức nhìn lão sư phụ, lần này hắn thật sự không làm gì ngay cả y phục cũng chưa đụng tới.
– Lần này là lỗi của đệ tử, nhất định sẽ không có lần sao.
Lão đầu nghe đệ tử nhận lỗi, vẻ mặt dịu đi vài phần.
– Người biết mình sai ở chỗ nào không?
– Đệ tử không nên trốn khỏi thánh cung.
– Gì nữa?
– Không nên chọc vào những người không nên chọc.
– Trên đời này còn có người mà đan mệnh không chọc nỗi sao?
Lý Tinh mờ mịt nhìn lão đầu.
– Ý của sư phụ à…
– Ta nghĩ vấn đề nằm ở diện mạo của người.
– Ặc… lão đầu này cũng nguy hiểm quá đi.
Lý Tinh cảm thấy diện mạo của hắn cũng không tệ, phong lưu tiêu soái, đẹp trai vô đối không lẽ mấy tên kia ganh tỵ với nhan sắc của lão tử.
– Chắc chắn là như vậy.
Càng nghĩ càng thấy đúng, lão đầu tử đúng là lợi hại vừa nhìn một phát là biết ngay vấn đề.
Liễu Đồng nhìn vẻ mặt đắt ý sao khi vừa bị ăn chửi của đệ tử chỉ có thể nói thiên tài có khác, không thể so với người thường
– Mấy ngày kế tiếp người tốt nhất nên ở yên trong thánh cung nếu nhàm chán có thể tìm vài nhiệm vụ để làm.
Lão đầu dừng lại một chút nói tiếp.
– Không chừng còn có thể gặp cơ duyên.
Lý Tinh nghe tới đây hai mắt tỏa sáng, nhân phẩm của lão tử sống lại rồi.
– Sư phụ là cơ duyên gì vậy ?
– Tiền tài, mỹ nữ tùy người lựa chọn.
– Ngon vậy á…
Liễu Đồng nhìn bộ dáng hưng phấn của đệ tử thầm thở dài, sống chết có số phú quý do trời hi vọng tiểu tử này không chọn sai đường.
Sao khi rời chỗ lão đầu tử, Lý Tinh trở về phòng ngoan ngoãn chờ đợi cơ duyên tìm tới.
Ba ngày sao, bên trong một căn phòng nào đó, một thanh niên nằm dài trên bàn.
– Đệ bị làm sao vậy ?
Liễu Huân Vũ lo lắng nhìn tiểu đệ của nàng, hắn đã ngồi im suốt ba ngày rồi.
– Đệ không sao.
Lục Tố Tố nhìn bộ dạng thê thảm của nam nhân trước mặt khẽ bỉu môi.
– Như vậy mà còn nói không sao, muội nghĩ hắn lại bị cô nương nào đó đá rồi.
– Tiểu nha đầu không biết thì đừng nói lung tung, coi chừng không xuống giường được.
Tiểu nha bị hắn nói đến hai má ửng đỏ liền hung hăng trừng mắt nhìn hắn.
– Bộ dáng của người rõ ràng là thất tình.
– Cái gì mà thất tình, lão tử bây giờ gọi là tham ngộ.
– Vậy người có ngộ được cái gì không ?
Lý Tinh thở dài thâm sâu, biểu cảm trầm trọng nhìn ra ngoài cửa sổ.
– Thiên đạo công bằng, trời xanh có mắt ha ha ha…
Bây giờ hắn đã biết vì sao lão sư phụ lại cô độc cả đời, đã xấu lại còn chơi xấu thì ai chơi.
Chúng nữ nhìn nam nhân trước mặt, ánh mắt không giấu được nỗi lo, Vân Phi nhìn qua Huân Vũ.
– Vũ tỷ phu quân không chuyện gì chứ ?
– Ta cũng không biết.
Liễu Huân Vũ mờ mịt lắc đầu, tiểu nam nhân của nàng đã thâm sâu đến mức không thể nhìn thấu.
Sao ba ngày bế quan Lý Tinh quyết định tái xuất, một tiêu lần này là thượng cung, không còn cách nào khác linh dược đã dùng hết hắn lại không thể xuất cung chỉ có thể đi làm nhiệm vụ để lấy điểm cống hiến.
Thượng cung giống như một thương hội, ở đây đệ tử thánh cung có thể tự do trao đổi vật phẩm như linh dược, đan dược, binh khí, nguyên thạch… chỉ cần có đủ điểm cống hiến thì mọi thứ đều có thể thương lượng.
Nhiệm vụ bảng nằm ở khu vực trung tâm của thượng cung, bên cạnh còn có hai tấm bảng lớn nhưng khích thước không to bằng.
– Long bảng, phượng bảng.
Hai tấm bảng này dùng để ghi tên những thiên tài trẻ tuổi có điểm cống hiến cao nhất thánh cung, đứng đầu long bảng là thánh tử, đứng đầu phượng bảng là Lạc Nguyệt yêu nữ, thánh nữ chỉ xếp thứ hai.
– 30 vạn, tên này đồ sát hay sao mà kiếm nhiều dữ vậy ?
Lạc Nguyệt yêu nữ độc tôn ngôi đầu với 30 vạn điểm cống hiến nhiều gấp ba lần thánh nữ, thánh tử Trịnh Thiên Quân cũng chỉ hơn 10 vạn một chút.
100 điểm cống hiến có thể đổi được một gốc huyền cấp hạ phẩm linh dược nhưng muốn lấy điểm cống hiến cũng không phải chuyện dễ một cái huyền cấp nhiệm vụ chỉ được 100 – 1000 điểm cống hiến tùy vào cấp độ.
Lý Tinh nhìn sơ qua bảng nhiệm vụ phát hiện có vài cái rất phù hợp với hắn chủ yếu là luyện đan, luyện trận, luyện võ cái nào hắn cũng bao được.
– Chấp sự đại nhân, đệ tử muốn làm nhiệm vụ.
Tên chấp sự lấy một cái ngọc bài ném cho Lý Tinh.
– Ghi vào.
Lý Tinh đánh mấy cái nhiệm vụ vào bên trong ngọc bài sao đó đưa lại cho tên chấp sự.
– Đã xong.
Tên chấp sự cầm lấy ngọc bài, thần thức vừa đảo qua vẻ mặt lập tức thay đổi.
– Người muốn ôm hết cái mớ này sao ?
– Chấp sự đại nhân không cần lo lắng, đệ tử không sợ mệt.
Tên chấp sự nhìn vẻ mặt cảm kích của tên đệ tử trước mặt, hắn đưa ra một ngón tay trước mặt Lý Tinh.
– Số mấy ?
– Số 1.
Lần này là nguyên bàn tay.
– Số mấy ?
– Số 5.
Tên chấp sự hỏi thêm vài lần đến khi chắc chắn đệ tử trước mặt bình thường thì đưa ngọc bài cho hắn.
– Ba ngày sao tới trả nhiệm vụ, không tới xem như thất bại, tháng kế tiếp không được nhận nhiệm vụ.
– Không phải nữa tháng sao ?
– Có vấn đề ?
– À không có.
Lý Tinh cầm ngọc bài rời đi, lần này hắn lấy một hơi 10 cái huyền cấp nhiệm vụ nếu không tranh thủ sẽ không đủ thời gian.
Trong 10 cái huyền cấp nhiệm vụ có tới 5 cái là luyện đan, 3 cái vấn đề đan dược, một cái trận pháp, một cái vũ kĩ.
Mấy loại đan dược trên nhiệm vụ bảng có chút đặc biệt mà đan dược thông thường không thể đáp ứng ví dụ tụ nguyên đan thông thường chỉ có công dụng tụ nguyên nhưng đan dược trên nhiệm vụ bảng lại yêu cầu có thêm hỏa nguyên thảo giúp cho tu sĩ có thể chất âm hàn gia tăng tốc độ hấp thu nguyên lực.
Lý Tinh vừa trở về phòng liền lấy ra thần lô đỉnh, 5 loại đan dược này hắn đều có sẵn linh dược bên trong tam giới tháp nên mới lựa chọn chứ không phải loại trẻ trâu thích gì chọn đó.
– Tiếp theo nên đi đâu đây ?
Trong lúc đợi đan dược ra lò Lý Tinh bắt đầu chọn lựa nhiệm vụ tiếp theo, trong số 3 vấn đề đan dược thì có hai cái hắn vì Liễu Tuyết Nghiên mà chọn, cái còn lại là của Mạc Nguyên.
Tiểu tử này bỏ ra 200 điểm cống hiến chỉ muốn biết được chính xác là ấu thú có trước hay đản thú (trứng thú) có trước.