Tà Tu – Chương 95 Nguyệt Ảnh – Botruyen
  •  Avatar
  • 22 lượt xem
  • 3 năm trước

Tà Tu - Chương 95 Nguyệt Ảnh

Lục Thanh Lăng nhìn hai tên hộ vệ rời đi khóe miệng khẽ cong lên, thần quân đã ra tay thì tên kia có mộc cánh cũng khó thoát, vừa nghĩ đến cảnh hành hạ tên lừa gạt kia trong lòng nàng lại cảm thấy hưng phấn, ánh mắt tràn đầy mong đợi.

– Sư thúc chính là chỗ này.

– Người kéo ta vào đây làm gì?

Lý Tinh đề phòng nhìn tên sư điệt bên cạnh, bây giờ bọn chúng đang ở trong một căn phòng trên lầu là nơi dùng để thăng hoa tình cảm.

– Sư thúc đợi một chút.

Mạc Nguyên mở cửa sổ căn phòng sao đó trèo ra ngoài, bên ngoài căn phòng có một hành lang nhỏ, hai người đi tới cuối hành lang thì dừng lại.

– Sư thúc thấy chỗ này thế nào?

Hành lang nằm trong một góc khá kín phía sao kháng đài khách quý, đối diện với nơi Nguyệt Ảnh xuất hiện, đúng là một nơi lý tưởng để ngắm mỹ nhân.

– Không tệ.

Đúng lúc này chủ nhân của bửa tiệt xuất hiện, tất cả mọi người đều tập trung lên khu vực khách quý, hai tên đệ nhất thiên tài đế thành cùng lúc xuất hiện một người hoàng y trấn thế một người bạch y xuất thần, bất phân thắng bại.

– Đa tạ các vị đạo hữu đã nể mặt, lần này tiểu vương mời mọi người đến đây là có hai chuyện vui lớn muốn thông báo.

Lục Kiếm Hoa vừa nói xong bên dưới liền ồ lên, trước khi tới Thiên Hương lâu bọn họ chỉ nghe được tin tức tam hoàng tử mở tiệt là muốn chúc mừng thánh tử đột phá không ngờ lại còn có một nguyên nhân nữa.

– Không lẽ tam hoàng tử cũng sắp đột phá?

– Không thể nào, ta nghe phụ thân nói tam hoàng tử muốn tiến vào địa nguyên cảnh ít nhất cũng phải mất nữa năm.

– Cũng chưa chắc, song vương làm sao có thể mang ra so sánh với người thường.

Lục Kiếm Hoa nhìn mọi bàn luận khóe miệng khẽ cong lên, tiếp tục lên tiếng.

– Chuyện vui thứ nhất chính là thánh tử Thiên Quân đột phá trở thành cường giả địa nguyên cảnh trẻ tuổi nhất trong vòng 100 năm, chuyện vui thứ hai đại ca của tiểu vương cũng chính là đại hoàng tử đã hoàn toàn tiếp nhận truyền thừa, chính thức kế thừa hoàng vị.

Tin tức này vừa truyền ra toàn trường trở nên im lặng, ngay cả Trịnh Thiên Quân cũng biến sắc hai mắt trở nên âm trầm, mỗi lần hoàn vị đổi chủ đều khiến cho đế thành nghiên trời lệch đất, lần này tam hoàng tử mở tiệc thông báo chính là muốn cho bọn họ thời gian để lựa chọn.

Trong những năm gần đây đế thành dần trở nên hỗn loạn, các vị hoàng tử đã bắt đầu thành lập thế lực tranh đoạt hoàng vị, lần này đại hoàng tử thành công nhận được truyền thừa cũng giống như một ngọn gió thổi bùng ngọn lửa chiến tranh.

Lục Kiếm Hoa cầm linh tửu bước tới trước mặt Trịnh Thiên Quân.

– Chúc mừng Trịnh huynh đột phá thành công.

– Đa tạ lục huynh.

Mấy tên bên dưới thấy vậy liền cầm theo linh tửu tiến lên chúc mừng, nhìn hai vị song vương cười nói bên trên trong đầu bọn họ lóe lên một ý nghĩ, Vô cực cung đứng về phía đại hoàng tử. Nếu chuyện này xảy ra thì hoàng vị đã gần như là vật trong tay của đại hoàng tử.

Ngay lúc này bảo thạch bên trong Thiên Hương lâu như đèn cạn dầu chỉ còn viên bảo thạch to nhất giữa phòng vẫn phát sáng, mặt đất khẽ chấn động, viên bảo thạch đang nằm im đột nhiên chuyển động bay lên giữ không trung.

– Có chuyện gì vậy?

Lý Tinh nhìn viên bảo thạch to như chiếc giường đang lơ lửng trước mặt nếu như lấy được thứ này hắn có thể mua cả núi linh dược nhưng mà ở đây nhiều người như vậy cho dù là thiên tài yêu nghiệt như hắn cũng không thể cân hết còn nếu chia ra thì hắn chưa chắc đã có phần.

– Người biết cách nào rời đi mà không bị mấy tên kia phát hiện không?

Lý Tinh quay qua hỏi Mạc Nguyên nếu như tên bên cạnh gật đầu hắn có thể mạo hiểm dùng thần lô đỉnh thu khối bảo thạch kia sao đó lặng lẽ rời đi.

Mạc Nguyên vẫn ngơ ngác nhìn lên bên trên, Lý Tinh chợt cảm giác có chút không đúng, mấy tên này không phải đang nhìn khối bảo thạch mà là nhìn thứ bên trên khối bảo thạch, hắn thử ngẩn đầu nhìn lên chỉ thấy một màu đen tối, nơi đó có một bóng người đang bước ra và…

Hồng y nữ tử nhẹ nhàn rơi trên bảo thạch, nàng mang theo một chiếc mặt nạ che đi một nữa dung nhan tuyệt thế, đôi môi mỏng khẽ cong, ánh mắt yêu mị từ trên cao nhìn xuống, mê hoặt cả thế gian.

– Nguyệt Ảnh tham kiến tam hoàng tử.

– Tiên tử không cần đa lễ.

Lục Kiếm Hoa mỉm cười tiêu soái nhìn nàng, lần này hắn chịu thay mặt đại ca đến đây hơn một nữa lý do là vì nữ nhân trước mặt, tưởng rằng mang theo tính vật của thái tử đến thì có thể nhìn thấy diện mạo mỹ nhân không ngờ lại bị nàng từ chối.

Hồng y nữ tử khẽ mỉm cười, ánh mắt chuyển qua bạch y nam tử bên cạnh.

– Nguyệt Ảnh thay mặt Thiên Hương lâu chúc mừng thánh tử đột phá thành công.

Ngọc thủ khẽ giơ lên, linh tửu trên bàn như biến thành hồ điệp lượn một vòng trên không sao đó dừng lại trước mặt nàng.

– Đa tạ tiên tử.

– Hai vị song vương đêm nay ghé qua là mai mắn của Thiên Hương lâu, Nguyệt Ảnh xin thể hiện chút tài mọn hi vọng hai vị công tử hài lòng.

Nàng vừa dứt lời một chiếc cổ cầm xuất hiện trên tay, thân cầm đen bóng tỏa ra một khí tức cổ xưa, bảo thạch dưới chân khẽ chuyển động đưa nàng tới một căn phòng đối diện với phòng tam hoàng tử.

– Đinh…

Cầm âm vang lên mọi người bên dưới lập tức trở nên hoảng loạn, ánh mắt ngơ ngác nhìn nhau sao đó cùng nhìn về nơi phát ra thanh âm.

– Nguyệt Ảnh tiên tử… là Nguyệt Ảnh tiên tử.

Một thanh niên kích động chỉ vào một căn phòng trên lầu, cửa phòng đã bị tháo ra thay vào đó là một tấm lụa mỏng, người bên ngoài có thể nhìn thấy bóng người mờ ảo bên trong.

– Đinh… đinh…

Từng thanh âm vang vọng lang tỏa khắp căng phòng mang theo một sức mạnh kì lạ khiến cho nguyên hồn người nghe trở nên tỉnh lặng, mỗi thanh âm vang lên nguyên hồn như được thanh tẩy qua một lần cảm giác vô cùng sản khoái.

Trong lúc mọi người đang nhắm mắt hưởng thụ thì Lý Tinh lặng lẽ quan sát Thiên Hương lâu hi vọng tìm được một lỗ hỏng để chui ra bên ngoài.

Hồng y nữ tử vừa xuất hiện thì hai gia hỏa trong thần lô đỉnh đã cảm nhận được một tia sát khí hướng về phía hắn tuy chỉ vừa lóe qua nhưng hai gia hỏa kia khẳng định là do một tên địa nguyên cảnh phát ra.

Lý Tinh dùng chân thị chi nhãn tìm một lúc cũng không có kết quả đành quay sang cầu cứu Mạc Nguyên.

– Đừng nhìn nữa mau đi thôi.

Mạc Nguyên vẫn nhắm mắt là ngơ, không để ý đến hắn.

– Hắn ngủ rồi sao?

Lý Tinh kêu thêm mấy lần nhưng tên bên cạnh vẫn không phản ứng.

– Hắn bị trúng mị tâm thuật, người có làm thì hắn cũng không tỉnh.

– Thật sao?

Lý Tinh nghe tháp linh nói, hai mắt hiếp thành một đường, vẻ mặt vô cùng nguy hiểm.

– Có nên chơi tiểu tử một cú không ta?

Theo như lời tháp linh thì loại mị tâm thuật này vô cùng lợi hại một khi bị trúng phải thì nguyên hồn giống như bị phong ấn, ngũ quan tê liệt cho dù có bị bạo gian cũng không tỉnh lại trừ khi người thi triển mị tâm thuật dừng lại.

Lý Tinh suy nghĩ một chút quyết định bỏ qua cho tên này, trước tiên phải tìm cách trốn đi cái đã.

Chợt sao lưng truyền đến cảm giác lạnh thấu xương, khí tức nguy hiểm như cuồng phong kéo tới.

– Sư điệt đắc tội bịch… ầm…

– Á…

Tiếng thét chói tai vang lên khiến mọi người tỉnh giấc, Mạc Nguyên ngơ ngác nhìn xung quanh, hắn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì dưới dụng truyền đến cảm giác đau thốn, cơ thể lăng không bay lên đâm thẳng vào bức tường gần đó.

– Dâm tặc khốn kiếp bổn tiểu thư phải giết người.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.