Hai người đi thêm một lúc thì tới bên ngoài đế thành, nơi này cách cửa thành khoảng 5 dặm, xung quanh có không ít vệ binh canh giữ.
– Bọn chúng đang làm gì vậy?
Lý Tinh chỉ đám vệ binh phía trước, bọn chúng đang đứng thành một hàng, trên tay mỗi tên đều cầm vũ khí, phía sao là một tòa tháp giống như tháp canh.
– Bọn chúng đang bảo vệ truyền tống trận.
– Chẳng phải người nói bên trong đế thành không có truyền tống trận sao?
– Đúng vậy.
– Vậy đây là cái gì?
– Truyền tống trận.
Lý Tinh dùng ánh mắt giết người nhìn Mạc Nguyên nếu như hắn không cần người dẫn đường thì đã sớm thả tiểu lang cắn chết tên này.
Mạc Nguyên cảm giác không ổn liền giải thích.
– Mấy tên kia sợ có người dùng truyền tống trận để đột nhập đế thành nên toàn bộ truyền tống trận đều được dời ra bên ngoài thành 5 dặm.
– Như vậy là có thề dùng truyền tống trận từ thánh cung đến đây?
– Đúng vậy, nhưng sẽ bị mấy tên vệ cung phát hiện.
– Chẳng phải lúc rời đi đã bị bọn chúng phát hiện hay sao?
– Chuyện này…
Mạc Nguyên đột nhiên nhớ ra lần trước hắn chỉ đi có một mình nên mới băng rừng lội suối, giờ có sư thúc bảo kê căn bản không cần làm như vậy.
– Sư thúc mấy chuyện nhỏ nhặt này tạm thời đừng để ý nếu chúng ta không nhanh chân sẽ bị mấy tên kia giành hết chỗ.
– Người giỏi.
Trấn Thiên thành được chia làm thượng cung, tứ thành trong đó thượng cung nằm ở trung tâm của đế thành là nơi của hoàng tộc cùng đại thần Huyền Thiên đế quốc, xung quanh là tứ thành trấn giữ tứ đại thiên môn, con đường duy nhất dẫn vào thượng cung.
Lý Tinh theo sao Mạc Nguyên vào thành, vẻ mặt ngơ ngác nhìn xung quanh nơi đây còn hoành tráng hơn những gì hắn tưởng tượng, từng tòa nhà cao lớn nối liền thành một dãi, cảm giác giống đang đi giữa thung lũng rộng lớn hai bên là hai sơn mạch hùng vĩ.
– Đó là cái gì?
Lý Tinh chỉ về phía cuối của con đường, nơi đó bị một tường thành chắn ngang phía sao tường thành là từng dãy kim sắc ánh sáng đang phóng lên trời.
– Trái tim của đế thành, đế cung.
Mạc Nguyên nhìn đế cung đang nằm im trước mặt, ánh mắt như nhìn một bảo vật tuyệt thế.
Lý Tinh nhìn vẻ mặt của tên bên cạnh liền biết nới đó có thứ tốt để nhìn.
– Hay là chúng ta đến đó nhìn một chút.
– Người bình thường không vào được.
– Ngay cả đệ tử chân truyền của thánh cung cũng không được sao?
– Không thể.
Hoàng cung được thượng thành bảo vệ muốn vào được hoàng cung phải đi qua thượng thành mà muốn vào được thượng thành phải là người của đế quốc ít nhất phải đạt đến cấp thành chủ, đại thần.
Mạc Nguyên nhìn Lý Tinh đứng bên cạnh, trong đầu chợt lóe lên một ý tưởng, liền kéo sư thúc vào một góc tâm sự.
– Sư thúc muốn vào hoàng cung không?
Lý Tinh nhìn vẻ mặt mờ ám của đối phương, cảm giác bị gài hàng lại dâng lên.
– Người có cách?
– Đệ tử có thể giúp sư thúc vào trong nhưng sư thúc phải dẫn đệ tử theo.
– Hay là thôi đi.
– Tại sao?
– Ta nghe nói hoàng cung không phải là nơi đơn giản, tốt nhất là đừng dính vào.
Lý Tinh xoay người rời đi, khóe miệng khẽ cong lên, chỉ cần nhìn ánh mắt của tên này là biết có vấn đề.
– Muốn gài lão tử sao? Còn non lắm.
Mạc Nguyên nhìn tên sư thúc rời đi liền chạy theo, lần này hắn phải dùng đến tuyệt chiêu.
– Sư thúc thật sự không muốn vào hoàng cung xem thử sao? Nơi đó có rất nhiều chỗ thú vị.
– Có thú vị như mấy chỗ lần trước người dẫn ta đi không?
Lý Tinh vừa đi vừa nói.
Mạc Nguyên thấy đối phương động tâm, ánh mắt nhìn xung quanh phát hiện nơi này không bị ai chú ý liền đi tới bên cạnh Lý Tinh nhỏ giọng.
– Đệ tử nghe nói bên trong thượng thành có rất nhiều mỹ nữ, đặt biệt là đế cung có hơn 3000 đế phi mỗi một vị đều là tuyệt sắc giai nhân, vạn người có một.
Hai mắt Lý Tinh sáng lên.
– Nhiều như vậy? Còn linh căn của bọn họ thì sao?
– Muốn trở thành đế phi ít nhất phải là lục phẩm linh căn, nghe nói đương kim hoàng hậu chính là cửu phẩm linh căn.
Lý Tinh nhìn đế cung lộng lẫy phía trước, sắc nhãn hiếp thành một đường, nơi này mới thật sự là thánh địa của hắn.
– Lúc nãy người nói có cách vào bên trong?
– Tất nhiên, đệ tử nghe nói Liễu sư tổ đang giúp một vị đế tộc luyện đan, chỉ cần sư thúc lấy cớ giao đan dược cho vị đế tộc kia như vậy là có thể vào bên trong.
Lý Tinh suy nghĩ một chút cảm thấy cách này không có vấn đề liền gật đầu đồng ý.
– Chuyện này giao cho ta.
– Hề hề vậy còn đệ tử…
– Người yên tâm, ta sẽ không quên phần của người.
Sao khi thống nhất kế hoạch cả hai cặp sắc nhãn cùng nhìn về phía đế cung, dâm quan tỏa ra tứ phía.
Tây thành là nơi náo nhiệt nhất bên trong đế thành, phần lớn những nơi có thể đốt nguyên thạch đều tập trung ở đây trong đó Thiên Hương lâu là một trong những nơi khét nhất.
Thiên Hương lâu tọa lạc trên con đường lớn nhất ở đế thành, tòa nhà cao gần 100 trượng đứng sừng sững giữa đế đô, mỗi bên treo một dãi đèn lồng thắp sáng từ gốc cho tới đỉnh lâu.
– Bọn người này treo nhiều đèn như vậy không sợ cháy nhà sao?
– Sư thúc đó không phải là đèn, bên trong mỗi chiếc lồng kia là thượng phẩm dạ minh châu.
– Mấy tên này đúng là chịu bỏ vốn gốc.
Lý Tinh nhìn mấy trăm cái đèn lồng đang đung đưa trước mặt, không biết dạ minh châu bên trong có bị rơi ra hay không? Mỗi viên thượng phẩm dạ minh châu có giá vài ngàn trung phẩm nguyên thạch nếu mai mắn lượm được vài viên có thể đổi được vài gốc huyền cấp linh dược.
Trong lúc Lý Tinh còn đang tìm cách làm cho mấy viên dạ minh châu tự nhiên rơi ra thì Mạc Nguyên đứng bên cạnh liên tục liếc nhìn xung quanh tìm cách tiến vào trong.
Trước đại môn Thiên Hương lâu có một đám vệ binh đang canh giữ, muốn lừa được mấy tên này cũng không phải là chuyện dễ.
Lý Tinh đứng nhìn một lúc mới biết bản thân bị lừa, mấy cái đèn lồng đều có trận pháp bảo vệ trừ khi có cuồng phong kéo tới nếu không dạ minh châu sẽ không rơi xuống.
– Người nhìn cái gì vậy?
– Đệ tử đang tìm cách vào bên trong.
Mạc Nguyên chỉ đám người đang tiến vào Thiên Hương lâu.
– Muốn vào trong phải có tính vật giống như bọn họ.
Lý Tinh nhìn theo hướng Mạc Nguyên chỉ, trước cửa Thiên Hương lâu có một đám hung thần đang canh giữ muốn tiến vào bên trong phải đưa một thứ gì đó cho bọn chúng.
– Bọn người này sao nhìn quen mặt vậy ta?
– Sư thúc quen với bọn chúng sao? Như vậy mọi chuyện dễ giải quyết.
– Ai nói người ta quen với bọn chúng.
– Người vừa nói.
– Ta chỉ nói bọn họ nhìn quen mặt, giống như mấy tên vệ thành lúc trước đã gặp.