Tên đệ tử bên cạnh thấy vậy liền ngăn lại.
– Lục sư tỷ hắn là người của Liễu trưởng lão.
– Mọi người cùng là đệ tử thánh cung, đâu cần phải phân biệt.
Mấy tên còn lại nghe nàng nói đều im lặng, nữ thần đã mở lời làm sao có thể phản đối.
– Lục sư tỷ đệ vừa mới tới nên chưa hiểu quy luật xin mọi người thứ tội, bây giờ đệ sẽ đi ngay.
Lý Tinh nói xong liền rời đi, người ta đã giúp hắn như vậy rồi hắn không thể mặt dày ở lại nữa. Lúc nãy mấy tên kia chỉ về phía bên này, chắc nữ nhân này cũng là đệ tử của Liễu lão đầu.
– Sư tỷ xin chào.
Nữ nhân vẫn ngồi im, ánh mắt nhìn quyển thư tịch trên bàn.
Lý Tinh ngồi xuống bên cạnh nàng, cái bàn này khá lớn, dài gần cả trượng đủ cho 4,5 người ngồi.
– Đệ có thể ngồi đây không? Sư tỷ không nói xem như là đồng ý.
Lý Tinh thấy nàng vẫn không phản ứng, ánh mắt chuyển sang quyển thư tịch trên bàn.
– Lục chuyển chân hỏa.
Đây là một loại thủ pháp luyện đan, khi luyện đến đại thành có thể giúp cho tỷ lệ thành đan dưới địa cấp tăng lên ba phần, trong tam giới tháp cũng có một quyển tương tự nhưng nội dung đầy đủ hơn rất nhiều, chỉ cần liếc qua liền hiểu.
Lý Tinh nhìn một lúc mới đọc được vài chữ, thầm mắng tên nào viết ra quyển sách này vừa xấu lại vừa khó nhìn.
– Tổ sư nói không sai, nam nhân tốt phải nghe lời thê tử.
Nếu như lúc trước hắn chịu theo Vũ tỷ học chữ thì bây giờ đâu cần căn mắt ra nhìn. Lý Tinh mò một lúc cuối cùng cũng phát hiện vấn đề.
– Chỗ này hình như không đúng lục chuyển thành, đan dược xuất nghe qua có vẻ hợp lý nhưng khi hoàn thành lục chuyển còn có một giai đoạn gọi là ngưng đan, đây mới là chỗ quan trọng nhất nếu không ngưng đan thì cơ hội thành công chỉ tăng lên một chút nhưng phẩm chất đan dược lại giảm xuống, tên nào lại ghi lung tung vậy.
Lý Tinh vừa nói vừa chú ý nữ nhân bên cạnh, quả nhiên là nàng có phản ứng.
Liễu Tuyết Nghiên ngồi đọc thêm một lúc đến khi trang thư tịch cuối cùng khép lại.
– Đa tạ.
Nàng khẽ nói một tiếng sao đó mang theo quyển thư tịch rời đi, từ đầu đến cuối không liếc nhìn Lý Tinh một cái.
Lý Tinh chán nản thở dài.
– Không biết lần này lại đụng phải thứ gì nữa đây?
Nữ nhân này thuộc loại ít nói nhưng không lạnh lùng băng tuyết như Bạch Ngọc Chân hay cao ngạo như Lâm Nguyệt Ngôn, trên người nàng tỏa ra một sự cô độc đến đáng sợ như có một phong ấn thiên cấp ngăn cả nàng với phần còn lại của đại lục.
– Tiểu tử cần lão phu giúp đỡ không?
Hai mắt Lý Tinh sáng lên, trên đời này nếu như nói đến chuyện tán gái thì không ai có thể hơn hai gia hỏa này, mấy ngàn vạn năm đi theo 9 vị tổ thần cũng không phải là vô ít.
– Xin tiền bối chỉ giáo.
– Nữ nhân này ngoài lạnh trong lạnh chẳng khác gì một cái xác không hồn.
– Đúng vậy.
– Người muốn thu phục nàng ta trước tiên phải làm cho nàng ta sống lại.
– Ý của tiền bối là biến nàng ta thành nữ nhân ngoài lạnh trong nóng.
– Gần như là vậy nhưng chuyện này không đơn giản.
Với ánh mắt già đời của lão thì muốn làm cho Liễu Tuyết Nghiên động tâm không phải ai cũng làm được.
Lý Tinh nhíu mày suy nghĩ, chuyện này đúng là có chút khó nhưng nữ nhân càng khó chinh phục thì hắn lại càng thích.
– Có rồi, cmn lão tử đúng là thiên tài.
– Nhanh như vậy đã có cách rồi sao?
Đỉnh linh đang hóng chuyện có chút ngạc nhiên, thái độ đối với Lý Tinh cũng tốt lên một ít.
– Cách gì?
– Bây giờ tiểu bối trở về luyện mấy viên tu nữ cuồng dã đan cho nàng ta dùng như vậy không phải sẽ biến thành nữ nhân trong nóng ngoài lạnh sao?
– Lúc đó nha đầu kia chỉ sợ trong ngoài đều nóng.
Trong lúc Lý Tinh còn đang đắt ý thì một tiêu của hắn xuất hiện, Mạc Nguyên không biết từ đâu chui ra, bộ dáng như bị ai đuổi.
– Sư thúc, sư thúc cuối cùng cũng tìm được người.
Giọng nói của hắn vô cùng lớn làm cho tất cả mọi người đều chú ý.
– Có chuyện gì? Không lẽ người dùng hết lưu ảnh thạch rồi?
– Ặc, vẫn chưa…
– Vậy tìm ta có chuyện gì?
– Đệ tử vừa phát hiện ra một chuyện thú vị nên đến tìm sư thúc.
Lý Tinh nghe hắn nói lại nhớ tới chuyện mấy hôm trước liền kéo Mạc Nguyên lại gần.
– Có chuyện gì? Nói mau.
– Đệ tử vừa nghe được tối nay Nguyệt Ảnh tiên tử sẽ xuất hiện.
– Nguyệt Ảnh tiên tử là ai?
– Sư thúc không biết Nguyệt Ảnh tiên tử?
Mạc Nguyên dùng ánh mắt kì lạ đánh giá Lý Tinh, người khác có thể không biết nhưng tên sư thúc đồng đạo của hắn không biết thì đúng là hơi lạ.
– E hèm, mấy năm gần đây ta bế quan tu luyện, không màn thế sự à mà người đừng thắc mắt nữa, nói mau.
– Nguyệt Ảnh tiên tử chính là đệ nhất danh kĩ của Trấn thiên đế thành cũng có người nói nàng là đệ nhất mỹ nhân của Huyền Thiên đế quốc.
– Như vậy chẳng phải nàng ta còn xinh đẹp hơn thánh nữ sao?
– Cái này cũng không biết, dung nhan của thánh nữ rất ít người nhìn thấy.
Sao khi nghe Mạc Nguyên nói một lúc, Lý Tinh đã nắm được tình hình, mấy năm trước Thiên hương lâu xuất hiện một mỹ nhân xinh đẹp đến mức phi lý làm điên đảo cả đế thành, toàn bộ vương công quý tộc, thiên tài yêu nghiệt nghe nói có yêu tinh làm loạn nên tới thu phục sao đó mấy tên này ở luôn trong Thiên Hương lâu có đuổi cũng không đi, cuối cùng người của Thiên Hương lâu phải đăng bảng tìm người thân để người nhà của bọn chúng đến kéo về.
Từ đó, Thiên Hương lâu trở thành đệ nhất lâu của đế thành, hằng đêm có vô số người đến hi vọng gặp được Nguyệt Ảnh nhưng không thành, chỉ khi có đại nhân vật bỏ ra cái giá trên trời để bao trọn Thiên Hương lâu thì nữ nhân này mới xuất hiện.
– Bây giờ làm sao đi tới đó?
– Chuyện này sư thúc để con lo.
– Lần này người làm rất tốt, lần sao có chuyện tốt ta nhất định sẽ tìm người.
Lục Mạn Vân nhìn hai người rời đi, trên gương mặt xinh đẹp xuất hiện một nụ cười nhàn nhạt.
– Thì ra hắn chính là người mang đan mệnh.
Lý Tinh theo Mạc Nguyên xuất cung, hai tên này vừa chạy được một lúc thì bị ngăn lại.
– Các vị đại ca, xin chào.
– Hai người đi đâu?
– Bọn đệ có chuyện quan trọng cần phải xuất cung.
– Lệnh thông hành.
Đệ tử Vô cực cung muốn xuất cung cần phải có lệnh thông hành, thứ này có thể lấy ở thượng cung hoặc có thể tìm trưởng lão để xin chỉ thị.
– Sư thúc cho con mượn ngọc bài của người dùng một chút.
– Sao không dùng của người?
– Ngọc bài của đệ tử làm sao có thể so với sư thúc.
Lý Tinh đột nhiên hiểu ra mọi chuyện thì ra tên sư điệt này không thể xuất cung nên chạy đến tìm hắn, vậy mà nói nghe tình nghĩa vl.
– Đệ tử của thánh cung đúng là không đơn giản.
Vì thu phục yêu tinh, giải cứu dân chúng đế đô hắn chỉ có thể chấp nhận số phận, lấy ngọc bài đưa cho Mạc Nguyên.
Mạc Nguyên cầm lấy ngọc bài chạy tới chỗ mấy tên canh cửa nói vài câu, vẻ mặt mấy tên kia liên tục thay đổi cuối cùng liếc nhìn Lý Tinh một cái sao đó tất cả rời đi.
– Lúc nãy người đã nói gì với bọn họ?
Lý Tinh đi được một lúc thì quay qua hỏi Mạc Nguyên, hắn cảm giác có gì đó không đúng.
– Cũng không có gì, đệ tử nói với bọn chúng sư thúc được hoàng tử mời đi dự yến tiệc bọn họ vừa nghe được liền cho qua.
– Chỉ đơn giản như vậy? người không sợ bọn họ điều tra sao?
– Cây ngay không sợ chết đứng, cần gì phải sợ.
– Người không sợ nhưng ta sợ.
Ngọc bài là của hắn nếu như bị điều tra thì Lý Tinh chính là cái tên đứng đầu bảng.
– Sư thúc yên tâm, đệ tử nghe nói người bao Thiên Hương lâu đêm nay là một vị hoàng tử cho dù bọn chúng có điều tra cũng không tra được gì đâu.
– Thật không?
– Đệ tử chỉ nghe mấy tên kia nói.
– Đệch.