Hứa Minh cũng là một chấp sự bên trong Vô cực cung nhưng địa vị thua xa Trình Kiên, hắn chỉ vừa tiến vào vị trí chấp sự không lâu nhưng Trình Kiên chỉ cần vài năm nữa là có thể tiến vào hàng ngũ trưởng lão Vô cực cung.
– Đúng lúc lão phu cũng muốn tham gia đại hội ngũ giáo lần này.
– Trình lão đích thân tới là mai mắn của ngũ giáo.
– Ngoài tiểu tử người thì bên trong tông môn còn có ai đến không ?
– Bạch chấp sự cũng đến còn có một số đệ tử nội môn đi theo.
Trình Kiên khẽ gật đầu sao đó ra hiệu đuổi người, trước khi Hứa Minh rời đi lão còn căn dặn phải giữ kín bí mật không được để cho người bên ngoài biết lão đang ở Ưng vương giáo.
Tuy nhiệm vụ lần này không tính là bí mật nhưng số người biết không nhiều hơn nữa tiểu tử kia thật sự là đan mệnh nếu chuyện này lộ ra bên ngoài thì công lao của lão sẽ giảm đi mấy phần.
Bên trong thần lô đỉnh Lý Tinh ngồi bên cạnh Vũ tỷ, cả hai cùng ngắm nhìn lễ đường trước mặt.
– Vũ tỷ có phải tỷ đang giận đệ không ?
– Đệ sắp trở thành đệ tử Vô cực cung, ta muốn nịnh hót còn không kịp làm sao có thể giận đệ.
Liễu Huân Vũ nhìn lễ đường to lớn trong lòng thật sự có chút đố kị với Vân Phi nhưng Lý Tinh đã quyết định nên nàng cũng không có ý kiến.
– Đệ biết nhất định là tỷ đang giận đệ.
– Đúng là có một chút, chỉ cần đệ đứng yên cho ta đánh một trận thì ta sẽ không giận đệ nữa.
– Cho dù tỷ có giận đệ như thế nào thì tỷ cũng sẽ không đánh đệ.
Lý Tinh nhẹ nhàn ôm lấy nàng chỉ khi ở bên cạnh nàng hắn mới có thể hoàn toàn thả lỏng bản thân, mới cảm thấy thân thiết nhất, vui vẻ nhất.
– Trên đời này không ai có thể so với tỷ, Vũ tỷ là nữ nhân quan trọng nhất trong lòng đệ nên đệ muốn cho toàn bộ đại lục biết Vũ tỷ là nữ nhân của đệ, đệ muốn toàn bộ người trên đại lục phải chúc phúc cho chúng ta, đệ muốn tỷ trở thành nữ nhân hạnh phúc nhất không chỉ trên Huyền nguyên đại lục mà ngay cả tiên nữ trên trời đều phải ganh tỵ với tỷ.
Liễu Huân Vũ nằm im trong lòng hắn, lặng lẽ nghe hắn nói mỗi một câu hắn nói ra như đánh sâu vào tâm hồn thiếu nữ của nàng, gương mặt tràn đầy hạnh phúc, hai mắt ẩn hiện lệ châu.
– Lý Tinh chỉ cần có chàng ở bên cạnh Huân Vũ đã mãng nguyện.
– Tỷ nói thật sao ?
– Ân.
– Đỡ tốn ui…
Hắn vừa nói xong lại lấy hai tay ôm đầu, ánh mắt oan ức nhìn nữ nhân trong lòng.
– Sao lần này lại mạnh như vậy ?
– Ta thích, không được sao ?
– Chỉ cần tỷ vui vẻ muốn làm gì đệ cũng được, dù sao cơ thể của đệ cũng đã bị tỷ chiếm đoạt.
– Đệ biết thì tốt.
Nàng nói xong liền lắc eo rời đi không thèm để ý đế ánh mắt ủy khuất của tiểu đệ.
Sao khi giành được lôi đài Vân Phi trở lại phòng mình, trong đầu nàng bây giờ chỉ có những lời Lý Tinh đã nói lúc trước.
– Ta có nên tới phòng của hắn hay không ?
Vừa nghĩ đến đây gương mặt xinh đẹp lại đỏ ửng, tâm hồn thiếu nữ có chút hoảng loạn, nàng đi tới chiếc gương bên cạnh ngắm nhìn bản thân mình, thân ảnh xinh đẹp trong gương không biết đã làm cho bao nhiêu người ngưỡng mộ nhưng từ hôm nay trở đi nó chỉ thuộc về một người duy nhất.
Từ khi nàng rơi vào tay Lý Tinh vận mệnh của bản thân đã không phải do nàng nắm giữ nhưng khi ở bên cạnh hắn một khoảng thời gian trong lòng nàng không biết từ khi nào đã có hình bóng của đối phương.
Lý Tinh ngồi trong phòng trên tay cằm một quyển thư tịch, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn ra bên ngoài, trời đã bắt đầu tối nhưng Vân Phi vẫn chưa đến.
– Tiểu Lý sao bây giờ Vân Phi vẫn chưa đến ?
– Có thể là do đệ tự mình đa tình, Vân Phi sư tỷ chưa chắc đã để ý đến đệ.
– Vân Phi có thích đệ hay không ngay cả người ngoài như tỷ cũng nhìn thấy được, nàng là một nữ nhân tốt nếu đệ dám ức hiếp nàng tỷ sẽ cho đệ biết tay.
Liễu Huân Vũ trừng mắt nhìn Lý Tinh, nàng biết bản thân không thể ngăn cản nữ nhân khác đến bên cạnh hắn nên nàng quyết định kéo toàn bộ nữ nhân bên cạnh hắn đứng về phía mình để tên tiểu tử trước mặt trở thành oán phụ khuê phòng.
Đúng lúc này của phòng mở ra, Vân Phi từ bên ngoài bước vào bộ dáng nhẹ nhàn yểu điệu xinh đẹp tuyệt trần, nàng mặt một bộ hồng y bó sát để lộ đường cong mềm mại, gương mặt vốn xinh đẹp lại trang điểm thêm một ít làm cho vẻ đẹp của nàng càng thêm hoàn mỹ.
Vân Phi nhìn bộ dang ngơ ngác của Lý Tinh trong lòng tràn đầy vui sướng nhưng khi nàng thấy Vũ tỷ đứng bên cạnh thì mặt ngọc đỏ ửng e thẹn cuối đầu giống như tiểu thiếp gặp được chính thất.
– Đệ còn đứng ngây ra đó làm gì ?
– Đệ…
– Ta đi chuẩn bị trước, đệ mau dẫn nàng tới nếu không mọi chuyện đệ tự lo đi.
Liễu Huân Vũ gật đầu chào Vân Phi sao đó biến mất giống như chưa từng xuất hiện, bên trong phòng chỉ còn lại cô nam quả nữ.
– Vũ tỷ đi đâu rồi ?
– Sư tỷ đi làm chuyện của tỷ ấy, chúng ta cũng phải chuẩn bị một chút nếu không sẽ không kịp.
– Chuẩn bị ?
– Đúng vậy, chúng ta mau đi thôi đừng để Vũ tỷ đợi lâu.
Lý Tinh mang nàng vào một căn phòng bên trong thần lô đỉnh, nơi đó đã có hai người đợi sẵn.
– Nguyệt Ngôn, Lưu Diệu sao hai người lại ở đây ?
Hai nàng chưa kịp trả lời thì Lý Tinh bên cạnh đã lên tiếng.
– Ta giao nàng lại cho hai người.
– Chủ nhân yên tâm chúng ta sẽ không để người thất vọng.
Lý Tinh xoay người rời đi bỏ lại Vân Phi ngơ ngác đứng trong phòng, lúc này Nguyệt Ngôn, Lưu Diệu đi tới mang nàng vào bên trong.
– Sao hai người lại ở đây ?
– Chuyện này không quan trọng, bây giờ chúng ta đi chọn y phục trước.
Nguyệt Ngôn dẫn nàng đi tới chỗ để y phục, phía trước là hàng vạn bộ y phục lơ lửng trên không, tất cả đều do Lý Tinh dùng thần thức tạo ra chỉ có hiệu quả bên trong thần lô đỉnh không thể mang ra bên ngoài, không chỉ có trang phục còn có một số tư trang nữ nhân hắn đều mô phỏng theo hình dáng của mấy đời sư nương lúc trước.
Nhìn từng bộ y phục lơ lửng trên không, ngay cả Nguyệt Ngôn vốn cao ngạo lạnh lùng, Lưu Diệu trí tuệ bình tĩnh cũng không kiềm nén được nội tâm, hai mắt sáng lấp lánh.
– Không ngờ trên đời lại có nhiều y phục xinh đẹp như vậy.
– Đừng nhìn nữa nếu không nhanh thay y phục sẽ không kịp.
Hai nàng chọn từng bộ y phục cho Vân Phi thử, sao khi thử hơn 100 bộ cuối cùng cũng vừa ý, tiếp theo lại kéo nàng đi chọn trang sức, kim mão, son phấn…
Lý Tinh đi tới lễ đường những người còn lại bên trong thần lô đỉnh đều ở đây, Lục Tố Tố vừa nhìn thấy hắn liền chạy đến bên cạnh.
– Tiểu tặc Vân Phi sư tỷ đâu ?
– Vẫn đang ở trong phòng.
– Vẫn đang chuẩn bị sao?
– Không phải nữ nhân các người thường chuẩn bị rất lâu sao?
Tiểu nha đẩu bỉu môi một cái sao đó nắm lấy tay hắn kéo đi, hai người tiến vào một căng phòng vô cùng rộng lớn không thua gì chỗ đấu giá của Vạn bảo các, toàn bộ căng phòng đều được trang trí lộng lẫy, tuy Lý Tinh chưa nhìn thấy được hoàng cùng nhưng chắc cũng không hơn được chỗ này.
Mấy hôm nay tác bị tiểu long nữ truy đổi nên chuyển sang chế độ lưu nháp, hôm nay mới nhận ra thiếu chương mong các đh thứ lỗi, tác đã thêm chương vào chúc các đh đọc vv.