Bên trong thần lô đỉnh Lý Tinh đã dùng thần thức xây mấy chục biệt viện, lầu các, từ nhỏ đến lớn, bình dị đến sang trọng đều không thiếu thứ gì, chỉ cần chúng nữ thích cái nào đều có thể vào trong để ở, ý tưởng ban đầu của hắn là mỗi người một cái để hắn dễ thâu hương trộm ngọc nhưng lại bị Vũ tỷ phát hiện sao đó chúng nữ đều dọn vào ở chung trong một biệt viện rộng lớn.
Hai người đi một lúc thì đến phòng của Vân Phi, từ sao khi tiến vào thần lô đỉnh phần lớn thời gian nàng đều ở đây chỉ khi đại giáo có chuyện nàng mới trở về.
– Vân Phi sư tỷ.
Lý Tinh đứng đợi một lúc thì thấy Vân Phi ra mở cửa, ánh mắt nàng không dám đối diện với hắn.
– Chủ… chủ nhân.
– Tỷ không khỏe sao ?
Bộ dáng Vân Phi lúc này rất khói coi, gương mặt tái nhợt, hai mắt đỏ ửng, dáng người tìu tụy, khí chất suy sụp hoàn toàn khác hẳn lúc trước.
– Vân Phi không sao đa tạ chủ nhân đã quan tâm.
– Ta có thể vào trong không ?
Lý Tinh bước vào khuê phòng của nàng, nơi này đã u ám hơn lúc trước rất nhiều, Nguyệt Ngôn do dự một lúc cũng tiến vào bên trong đứng sao lưng Lý Tinh.
– Vân Phi sư tỷ có phải tỷ còn giận đệ không ?
– Vân Phi không dám, chuyện hôm đó là lỗi của Vân Phi.
– Tất cả là lỗi của Nguyệt Ngôn mọi chuyện không liên quan đến Vân Phi.
Lâm Nguyệt Ngôn đi tới trước mặt Lý Tinh cuối đầu nhận lỗi, nàng hi vọng mọi chuyện đều có thể kết thúc ở đây.
– Chuyện hôm đó đệ đã không để ý tới, hôm nay có thể nhìn thấy hai vị sư tỷ hòa thuận như vậy đệ cảm thấy rất vui.
Hai nàng khẽ liếc nhìn nhau ánh mắt liên tục biến đổi, nhất là Nguyệt Ngôn từ sao khi trãi qua âm dương phạt thái độ của nàng đối với Vân Phi đã thay đổi rất nhiều.
Lý Tinh trò chuyện với hai nàng một lúc hắn lấy ra hai bình đan dược để trên bàn.
– Đây là dưỡng hồn đan đệ vừa luyện chế tuy đối với kim đan cảnh không có quá nhiều hiệu quả nhưng có thể giúp ôn dưỡng một ít nguyên hồn, đây là thành ý của đệ xin hai vị sư tỷ đừng chê.
– Đa tạ chủ nhân.
Lý Tinh tiến lại bên cạnh nắm lấy ngọc thủ của Vân Phi.
– Vân Phi sư tỷ sao này gọi đệ tiểu Lý là được nếu không có thể gọi một tiếng Lý ca ca, hai tiếng chủ nhân tỷ nói thật sự rất khó nghe.
Vân Phi nhìn nam nhân gần ngay trước mặt, hô hấp có chút khó khăn, nàng khẽ cuối đầu ân một tiếng bộ dáng e thẹn động lòng người.
– Tỷ nhất định phải chăm sóc cho bản thân, nhìn tỷ bây giờ đệ cảm thấy rất đau lòng, sau này có chuyện gì nhớ đến tìm đệ đừng giấu trong lòng biết không ?
– Ân.
Vân Phi nhìn Lý Tinh rời đi bàn tay nắm chặt lấy bình đan dược, bao nhiêu buồn phiền đều theo lời nói của hắn bay mất, gương mặt tái nhợt đã có chút ửng hồng, cơ thể nàng lại bừng tỏa sức sống.
– Vân Phi sư muội chủ nhân đã đi rồi muội có muốn đuổi theo không ?
– Nguyệt Ngôn sư tỷ đa tạ.
– Là ta nên nói đa tạ muội mới đúng, Ưng vương giáo thiếu muội một ân tình.
– Sao này có thể chúng ta sẽ không bao giờ trở lại nơi này nữa, xem như muội làm một việc cuối cùng cho Ưng vương giáo đi.
Lâm Nguyệt Ngôn nghe nàng nói ánh mắt có chút thất thần, nàng biết Lý Tinh đã chắc chắn tiến vào Vô cực cung, hắn cũng sẽ mang mọi người đến một thiên đường mới, vừa nghĩ đến đây trong lòng nàng lại có chút hưng phấn.
Lý Tinh đi tới chỗ thần thạch hấp thu nguyên âm của các nàng, bất diệt chân hỏa trong người hắn nhanh chóng bị nguyên âm trung hòa chỉ một lúc sao khí tức của hắn đã trở nên ổn định.
Theo như lời của Chu lão đầu nói người của Vô cực cung sẽ đến trước khi đại hội ngũ giáo diễn ra, tính sơ qua thời gian chỉ còn gần nữa tháng.
– Xem ra phải đẩy nhanh kế hoạch.
Lý Tinh đi tới chỗ thư tịch tìm kiếm vài loại trận pháp, hắn muốn thu phục Lưu Diệu trước khi rời khỏi Ưng vương giáo.
– Tỏa hồn trận.
Sao khi tìm kiếm một lúc cuối cùng hắn phát hiện có ba trận pháp có thể áp dụng, một cái tỏa hồn trận dùng để phong tỏa linh hồn, một cái là huyễn trận làm cho người khác lâm vào ảo giác, cái cuối cùng là mê trận, nếu có thể dung hợp ba trận cùng một lúc thì hiệu quả vô cùng kinh người.
Sáng hôm sao Lý Tinh đi tới chỗ Lưu Diệu thông báo đã tìm được tài liệu cần thiết để bài trận hi vọng nàng đến trợ giúp.
– Đây là huyền cấp trận pháp tuy chỉ là loại hạ phẩm nhưng tài liệu lại không dễ tìm, đệ thật sự tìm được.
– Chỉ là may mắn.
– Vậy khi nào đệ muốn bài trận.
– Ngày mai, không biết sư tỷ có thể đến giúp một tay không ?
– Chỉ sợ ta không cẩn thận sẽ phá hư đại trận của đệ.
– Không sao chỉ cần tỷ có mặt là được còn trận pháp có thành công hay không đệ không quan tâm.
Lưu Diệu nghe hắn nói trong lòng như hiểu ra được thứ gì, ánh mắt nhìn Lý Tinh khẽ biến trong lòng thầm nghĩ chẳng lẽ hắn vì nàng nên mới làm những chuyện này ?
– Được ngày mai tỷ sẽ tới giúp đệ.
Lý Tinh nghe nàng đồng ý bộ dáng như nhặt được bảo vật, liền xoay người rời đi.
Lưu Diệu nhìn theo bóng lưng của đối phương chỉ thở dài một hơi, nàng đã mơ hồ hiểu được tâm ý của hắn có lẽ ngày mai mọi người nên nói rõ mọi chuyện để tránh càng lún càng sâu.
Sao khi trở về phòng Lý Tinh lập tức thông báo cho chúng nữ bài trận pháp, lúc trước khi hắn tiến vào giáo khố đã tìm được không ít trận nguyên bây giờ chỉ cần bài trận là hoàn tất.
Lần này hắn quyết định bài cùng lúc ba loại trận pháp đã tìm được, một khi tam trận hợp nhất phẩm cấp có thể sánh ngang huyền cấp trung phẩm cho dù kim đang đỉnh phong cũng bị vây hãm, muốn bài tam trận hợp nhất chỉ có kim đan cảnh mới có thể làm được.
Lý Tinh tìm một ngọn núi bên trong đại giáo sao đó để tháp linh quan sát địa thế.
– Nơi này không tệ, bài trận ở đây đi.
Ám Dạ, Ám Nguyệt, Vân Phi, Nguyệt Ngôn mỗi người cầm theo một trận kì bắt đầu bài trận, tháp linh đứng một bên chỉ huy chỉ hai canh giờ sao đại trận đã hoàn tất.
– Lần này bỏ nhiều công sức như vậy hi vọng có thể thành công.
Liễu Huân Vũ đứng một bên liếc nhìn hắn, nàng chỉ thấy đám người Ám Dạ bỏ công còn tên này chỉ đứng một bên hò hét chẳng giúp ít được gì.