Lý Tinh vừa nói xong, âm dương phù trên ngực của Lâm Nguyệt Ngôn đột nhiên phát sáng, nguyên lực cuồng cuộn tiến vào cơ thể của nàng, chỉ một lúc sao nàng hoàn toàn khôi phục tu vi của mình.
– Tu vi của ta…
Lâm Nguyệt Ngôn nhìn nam nhân trước mặt ánh mắt vô cùng phức tạp.
– Tu vi của người đã hồi phục, có phải muốn động thủ hay không ?
– Nguyệt Ngôn không dám.
Nàng khẽ cuối đầu, cảm giác từ địa ngục trở về thiên đường thật tốt nàng không muốn một lần nữa trở thành phế nhân.
– Ngẩn đầu lên.
– Ân…
Lâm Nguyệt Ngôn vừa ngẩn đầu đôi môi đỏ mọng của nàng liền bị hắn chiếm đoạt, không biết có phải vì vui sướng khi tu vi hồi phục hay không mà nàng lại nhiệt tình đáp trả hắn.
– Người có thể tiến vào giáo khố không ?
– Có thể nhưng không thể lấy được những thứ bên trong.
– Chỉ cần người mang ta vào bên trong là được.
– Ta… ta chỉ có thể một mình tiến vào.
– Ta có cách.
Lý Tinh nhìn cơ thể ngạo nhân của nàng nhiệt khí trong người lại dân lên, hiện tại chưa phải là cơ hội tốt để ăn nàng tạm thời nhịn một chút.
– Người mau mặt y phục vào đi.
– A.
Lâm Nguyệt Ngôn còn tưởng mình nghe lầm, nàng dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn hắn.
– Nếu người không mau mặt vào ta sợ không kiềm được sẽ ăn người.
Sao khi Nguyệt Ngôn mặt y phục vào Lý Tinh dẫn nàng đến chỗ thần thạch, trên đường đi hắn cho nàng biết một số chuyện kể cả chuyện Vân Phi đã bị hắn thu phục, lúc hai người tới thần thạch thì Vũ tỷ, Lục nha đầu, Ám Nguyệt đang tu luyện ở đây.
– Sao này người sẽ tu luyện ở đây, có gì không hiểu thì hỏi Vũ tỷ.
– Vâng.
Chúng nữ đang tu luyện thì thấy hắn tới, Liễu Huân Vũ chỉ liếc nhìn hắn một cái sao đó chuyển ánh mắt lên người nữ nhân bên cạnh.
– Tiểu Lý nàng là ai ?
– Đây là Nguyệt Ngôn sư tỷ sao này sẽ trở thành người một nhà với chúng ta.
Lý Tinh nói xong liền quay qua nhìn Nguyệt Ngôn.
– Nguyệt Ngôn đây là Vũ tỷ thê tử chính thức duy nhất của ta, gặp nàng cũng giống như gặp ta.
Liễu Huân Vũ nghe hắn nói đến mặt ngọc ửng đỏ, chỉ có thể đứng một bên trừng mắt trong lòng thì lại ngọt ngào vô hạn.
– Nguyệt Ngôn đừng nghe hắn nói bậy.
– Vũ tỷ.
Nguyệt Ngôn tuy cao ngạo nhưng nàng cũng là nữ nhân có trí tuệ, từ ánh mắt của Lý Tinh nàng đoán được địa vị của nữ nhân trước mặt trong lòng hắn không hề bình thường.
– Nguyệt Ngôn để ta dẫn muội đi tham quan nơi này.
Lý Tinh nhìn Vũ tỷ kéo người rời đi, ánh mắt chuyển tới chỗ Lục nha đầu.
– Nhìn ta như vậy làm gì ?
– Lục tiểu thư xin xắn đáng yêu như vậy không nhìn thật tiếc.
– Ba hoa, người thiếu nợ ta vẫn còn chưa trả đó.
– Hôm nay ta đến đây để trả nợ cho người.
Lục Tố Tố nghe hắn nói trong lòng khẽ rung lên, thật ra nàng chỉ mạnh miệng chứ không cần hắn phải trả.
– Người không cần gấp ta có thể gia hạn thêm thời gian cho người.
– Không cần, con người ta không thích thiếu nợ.
Lý Tinh lấy ra một chiếc hộp đưa cho nàng.
– Nhìn xem có đủ không.
Lục Tố Tố miễn cưỡng nhận chiếc hộp, tiểu nha đầu vừa mở ra hai mắt sáng lấp lánh.
– Oa thật đẹp.
Bên trong chiết hộp chứa đầy tư trang nữ nhân, mỗi một món đều lấp láng tỏa sáng vừa nhìn vào đã biết không phải đồ thường.
– Có đủ không ?
– Tạm chấp nhận được.
Lý Tinh cùng tiểu nha đầu trò chuyện một lúc sao đó tiến vào tam giới tháp luyện cửu dương thần công, nguyên lực trong cơ thể hắn đã gần đạt đến cực hạn sắp đột phá tụ nguyên đỉnh phong.
– Thí luyện đúng là cách tốt nhất để ổn định căn cơ.
Tuy có đan dược hổ trợ nhưng cũng không thể làm nguyên lực của hắn nhanh chóng ổn định, tất cả đều nhờ lần thí luyện bên trong Ám ma sâm lâm.
Ba ngày sao Lâm Nguyệt Ngôn tới gặp hắn thông báo đã có thể tiến vào giáo khố.
– Nhanh như vậy ?
Lâm Nguyệt Ngôn chỉ khẽ gật đầu ánh mắt phức tạp nhìn Vân Phi đang đứng bên cạnh.
– Nàng ta cũng đi sao ?
– Tất nhiên, người có ý kiến ?
– Hừ.
Lý Tinh nhìn vẻ mặt lạnh lùng của nàng hắn chỉ biết cười khổ, tuy bây giờ nàng đã nghe lời nhưng ân oán giữa hai nữ hắn vẫn chưa thể giải quyết.
– Đợi đến lúc lão tử kéo hai người lên giường cho dù có huyết hải thâm thù cũng sẽ tan thành mây khói hắc hắc…
Hai nàng nhìn nụ cười nam nhân bên cạnh, ánh mắt hiện lên vẻ đề phòng đều lui về sao vài bước, bộ dáng như gặp yêu thú đỉnh cấp chính xác là một con yêu lang đỉnh cấp.
– Nhìn ta như vậy làm gì ? mau đi thôi.
Lý Tinh cùng Vân Phi tiến vào thần lô đỉnh sao đó tiểu đỉnh hóa thành một luồn sáng tiến vào ấn kí trên ngực Lâm Nguyệt Ngôn.
– Ân.
Nàng cảm giác như có thứ gì đó đang tiến vào nguyên hồn của mình, ngọc thủ khẽ sờ lên ngực chỉ còn lại ấn kí nơi đó, tiểu đỉnh hoàn toàn biến mất.
– Thật lợi hại.
Lâm Nguyệt Ngôn tiến vào bên trong nội giáo đi thẳng đến chỗ giáo khố.
– Đứng lại, người không phận sự cấm vào.
Trước đại môn giáo khố có một hắc y nhân trong giữ, trên người tỏa ra khí tức u ám giống như âm linh của địa ngục.
Lâm Nguyệt Ngôn lấy ra một tấm lệnh bài, đây là thứ nàng lấy ở chỗ phụ thân của mình.
Hắc y nhân cầm lấy lệnh bài sao đó lệnh bài phát ra ánh sáng vàng nhạt tạo thành hình một con ưng vương.
– Người có thể vào, bỏ túi trữ vật bên ngoài.
Lâm Nguyệt Ngôn ném túi trữ vật trước đại môn sao đó ung dung tiến vào bên trong, tuy nơi này là cấm địa nhưng chỉ cần nàng thích là có thể tiến vào, ai bảo nàng là nữ nhi của giáo chủ.
Sao khi tiến vào bên trong, một luồn ánh sáng từ ngực của nàng bắn ra bên ngoài, thần lô đỉnh lơ lửng giữa không trung, từng người hiện ra bên trong giáo khố.
– Tới rồi sao ?
Lý Tinh nhìn một vòng xung quanh, hai mắt sáng lấp lánh, khắp nơi đều là bảo vật làm cho hắn nhìn đến hoa mắt chóng mặt, gương báo chất thành núi tuy chưa mở ra nhưng hắn đã ngửi được tài lộ bên trong.
– Oa thật nhiều nguyên thạch.
Lục nha đầu chỉ vào một tòa nguyên thạch trước mặt còn cao hơn cả nàng, số lượng nhiều đến không đếm hết.
– Toàn bộ đều là hạ phẩm nguyên thạch.
Nếu trước đó hắn có được tòa nguyên thạch này thì đã không đau đầu chuyện linh dược luyện đan.
– Bên đây cũng có nguyên thạch.
Bên cạnh có hai gương lớn đều chứa đầy nguyên thạch tuy số lượng ít hơn tòa nguyên thạch trước mặt không biết bao nhiêu lần nhưng nguyên khí lại không kém bao nhiêu.
– Là trung phẩm nguyên thạch, hai gương này ít nhất cũng phải 10 vạn khối trung phẩm nguyên thạch.
Ngoại trừ Lâm Nguyệt Ngôn mấy nữ nhân còn lại đều khó giữ được bình tĩnh, 10 vạn khối nguyên thạch trung phẩm đủ để xây dựng một tông môn có hơn vạn người, vừa nghĩ tới số nguyên thạch này từ nay về sao sẽ là của các nàng vẻ mặt mọi người như nở hoa.
Lý Tinh tạm thời bỏ đóng nguyên thạch qua một bên, ánh mắt hắn chuyển tới mấy cái gương bên cạnh, hắn thử mở một cái gần đó bên trong chứa đầy linh dược.
– Là linh dược huyền cấp đáng tiếc sinh cơ đã không còn.
Mọi người lần lượt kiểm tra tất cả các gương trong phòng, bên trong mỗi gương đều chứa đầy báo vật như linh dược, đan dược, binh khí, khoáng thạch…
– Đệ muốn lấy tất cả những thứ ở đây sao ?
Liễu Huân Vũ thừa hiểu bản tính của tiểu đệ mình, lần này chỉ sợ Ưng vương giáo đã dẫn sói vào nhà.
– Đệ chỉ lấy những thứ mình cần.
– Thật sao ?
– Vũ tỷ làm người không được quá tham lam.
Liễu Huân Vũ trừng mắt nhìn hắn câu này phải do nàng nói mới đúng.
Lâm Nguyệt Ngôn nghe hắn nói trong lòng trở nên nhẹ nhàn, dù sao phụ thân của nàng cũng là giáo chủ nếu như mất đi giáo khố nói không chừng Ưng vương giáo sẽ sụp đổ.
Lý Tinh mở chân thị chi nhãn quét qua vài lần những thứ có giá trị đều bị hắn nhìn thấu.
– Đây là…
Khi hắn nhìn đến góc phòng phía sao Lâm Nguyệt Ngôn phát hiện nơi đó xuất hiện trận pháp nếu như không nhìn kĩ sẽ không thể thấy được.