Hắn nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của nàng thầm khen nữ nhân này đúng là gan lớn như trời, ngay cả lệnh của giáo chủ cũng dám làm giả, làm hắn còn tường mình bị gài.
– Không biết sư tỷ muốn tiểu đệ giúp gì ?
– Ta muốn người rời xa Vân Phi.
– Tại sao ?
– Người không cần phải biết chỉ cần làm theo lời ta là được.
Trong đầu hắn xuất hiện một ý nghĩ có khi nào nữ nhân trước mặt yêu thầm Vân Phi sư tỷ nếu như vậy đúng là phí của trời.
– Chuyện này đệ không thể giúp.
– Người không có lựa chọn nếu người không muốn bị đuổi khỏi đại giáo thì phải nghe theo lời của ta.
– Cho dù đệ có bị trục xuất khỏi đại giáo đệ cũng sẽ không phụ Vân Phi.
Lâm Nguyệt Ngôn nhìn bộ dáng kiên quyết của đối phương nàng cũng không bất ngờ, Vân Phi hấp dẫn như thế nào nàng thừa sức hiểu được.
– Người nghĩ ta đang nói đùa sao ?
– Đệ tin sư tỷ nói được làm được nhưng đệ đối với Vân Phi sư tỷ là thật lòng.
Lý Tinh nói xong liền xoay người rời đi.
– Nếu người rời xa Vân Phi ta có thể cho người một bộ công pháp huyền cấp.
Lâm Nguyệt Ngôn nhìn nam nhân trước mặt vẫn tiếp tục rời đi ánh mắt đã ẩn hiện hàn quan.
– Thêm một đan phương huyền cấp.
Lý Tinh giống như không nghe nàng nói bước chân của hắn đã sắp rời khỏi phòng, lúc này một bóng người hiện lên chắn trước mặt hắn.
– Người muốn gì ?
Lý Tinh nhìn nữ nhân trước mặt, hai người chỉ cách nhau trong gang tất, có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương.
– Đệ đối với Vân Phi sư tỷ là thật lòng.
– Hừ chỉ cần người đồng ý rời xa Vân Phi bất cứ yêu cầu gì cũng có thể xuy sét.
– Thật sao ?
Lâm Nguyện Ngôn nhìn vẻ mặt do dự của hắn, ánh mắt của nàng càng thêm lạnh lùng.
– Còn phải xem điều kiện của người.
Lý Tinh do dự một lúc sao đó xoay người trở lại phòng.
– Ta muốn biết vì sao Nguyệt Ngôn sư tỷ muốn ta rời khỏi Vân Phi.
– Chuyện này người không cần biết.
– Nếu như vậy chúng ta không còn gì để bàn.
Lâm Nguyệt Ngôn nhìn hắn rời đi liền lên tiếng.
– Ưng vương giáo chỉ có một nữ thần không ai có thể so với ta.
Bên trong Ưng vương giáo Lâm Nguyệt Ngôn, Vân Phi, Lưu Diệu đều được xưng là nữ thần có vô số đệ tử ái mộ nhưng người được mọi người ca tụng nhiều nhất là Vân Phi vì nàng không nhũng tài mạo song toàn lại còn bình dị, vui vẻ với mọi người xung quanh.
– Đệ muốn ba gốc linh dược huyền cấp trong đó phải có một góc đạt đến trung phẩm, một đan đỉnh huyền cấp cuối cùng là Nguyệt Ngôn sư tỷ.
– Người muốn chết.
Lý Tinh vừa nói xong nhiệt độ trong phòng liên tục giảm xuống, hàn quan bao phủ khắp nơi làm cho người ta lạnh sống lưng.
– Ý của đệ là một lời hứa của sư tỷ, yên tâm đệ sẽ không đánh chủ ý tới người của sư tỷ.
– Chỉ cần người rời xa Vân Phi những thứ đó sẽ là của người.
– Lời nói không có giá trị đệ muốn tỷ kí khế ướt.
Lâm Nguyệt Ngôn lấy ra một ngọc phù đánh thần thức của mình vào bên trong sao đó đưa cho Lý Tinh.
– Ngày mai người phải nói rõ với nàng ta.
– Đệ sẽ hẹn Vân Phi sư tỷ ở Động hồ tỷ có thể đứng một bên quan sát.
Lý Tinh rời biệt viện của Lâm Nguyệt Ngôn liền chạy đến chỗ của Vân Phi cùng nàng bàn bạc kế hoạch.
– Đệ nói ta phải làm như thế nào ?
Vân Phi lườm hắn một cái ánh mắt ẩn hiện nhu tình, nàng không ngờ một người lạnh lùng cao ngạo như Nguyệt Ngôn lại để ý như vậy.
– Tỷ chỉ cần diễn một chút, rơi vài giọt nước mắt là được.
– Tại sao ta phải giúp đệ ?
– Nếu tỷ chịu giúp đệ sao này đệ sẽ lấy thân báo đáp, phòng của đệ tỷ muốn đến lúc nào cũng được.
Vân Phi nghe hắn nói đến nóng mặt, cả người dâng lên từng luồn nhiệt khí, mỗi lần ở bên cạnh hắn nàng đều không kiểm soát được thân thể của mình.
– Ai cần thân thể thúi của đệ.
– Vậy đệ sẽ tăng lương cho tỷ mỗi tháng thêm hai viên huyền cấp tụ nguyên đan.
– Đệ có huyền cấp đan dược sao ?
– Bây giờ không có nhưng đợi đệ tiến vào kim đan sẽ có.
Lý Tinh khẳng định chắc chắn với nàng, với trình độ luyện đan không cần kiến thức của hắn ai cũng không biết trước được điều gì.
– Đệ còn dám nói, nguyên thạch của ta đệ vẫn chưa trả hết.
– Bây giờ chúng ta đang bàn đại sự chuyện nhỏ nhặt này tạm thời không cần nhắt đến.
Vân Phi bị hắn nói đến ngây người, hơn 10 viên trung phẩm nguyên thạch của nàng mà hắn dám bảo là chuyện nhỏ, nàng phải tích lũy gần 5 năm mới được nhiêu đó.
Tuy nàng cảm thấy chuyện lần này có chút không đúng nhưng cuối cùng vẫn đồng ý với hắn, hai người bắt đầu bàn kế hoạch thu phục Lâm Nguyệt Ngôn.
Sao khi cùng Vân Phi bàn luận hắn lại trở lại phòng mình bắt đầu luyện đan, lúc ở phòng đấu giá hắn đã dùng toàn bộ nguyên thạch bỏ vào hạt giống bồi nguyên thụ hơn nữa còn mặt dày mượn Vân Phi hơn 10 viên nguyên thạch trung phẩm, vai nợ có lãi của tiểu nha đầu mấy vạn nguyên thạch hạ phẩm.
– Xem ra chỉ luyện đan chắc chắn không đủ sống.
Ánh mắt hắn lại đảo đến chỗ thư tịch bên trong Tam giới tháp chỉ cần lấy ra một món để bán thì nữa đời sao không cần lo đến chuyện nguyên thạch, chỉ là hai lão đầu kia thật sự khó đối phó.
– Đôi khi binh khí không có khí linh cũng rất tốt.
Hôm sao hắn chạy tới chỗ của Nguyệt Ngôn thỉnh nàng tới động hồ, Lý Tinh đứng một bên chờ đợi còn Nguyệt Ngôn thì tìm một chỗ ẩn nấp, một lúc sao Vân Phi cũng xuất hiện.
Nàng vận một bộ hoàng y để lộ dáng người yểu điệu dịu dàng như một ngọn gió lướt tới chỗ của hắn.
– Lý sư đệ tìm ta có chuyện gì sao ?
Vân Phi mỉm cười nhìn Lý Tinh, nụ cười như trăm hoa đua nỡ làm cho hắn nhìn đến xuất thần.
– Vân Phi sư tỷ hôm nay tỷ thật xinh đẹp.
– Chẳng lẽ ngày thường tỷ không đẹp sao ?
– Không phải, trong lòng đệ tỷ luôn luôn xinh đẹp.
Nàng nghe hắn nói trong lòng như ăn mật ngọt, bộ dáng càng động lòng người.
Lâm Nguyệt Ngôn nấp một bên ánh mắt lạnh lùng nhìn hai người, cảm giác nói cho nàng biết Vân Phi đã thực sự thích nam nhân này.
– Để xem hai người cười được bao lâu.
Hai người ba hoa một lúc thì bắt đầu vào vấn đề chính.
– Đệ hẹn ta ra đây có chuyện gì ?
Lý Tinh nghe nàng hỏi vẻ mặt có chút khó coi, bộ dáng do dự không nói.
– Thật ra thì đệ có chuyện quan trọng muốn nói với tỷ.
– Là chuyện gì ?
– Vân Phi sư tỷ đệ biết tỷ có cảm tình với đệ nhưng mà trong lòng đệ đã có người khác, đệ thật sự rất xin lỗi tỷ, đệ biết con người của đệ tài hoa hơn người, thiên phú vô song, vạn người có một, tỷ thích đệ đó là chuyện dĩ nhiên nhưng đệ lại không có tình cảm với tỷ.
Vân Phi nghe hắn nói đến thất thần, vẻ mặt ngơ ngác nói không nên lời.
– Đệ…
– Đệ biết bây giờ tỷ rất đau lòng hi vọng tỷ có thể tìm được nam nhân tốt hơn đệ.
– Đệ… đệ…
Nàng suy nghĩ một lúc cuối cùng phát hiện không có lời nào để nói với hắn chỉ có xoay người chạy đi, bộ dáng rất thương tâm.
Lâm Nguyệt Ngôn lạnh lùng nhìn hai người, nàng cảm giác chuyện này có gì đó không đúng nhưng không sao chỉ cần qua ngày hôm nay hai người bọn họ sẽ không còn quan hệ gì với nhau.
Lý Tinh nhìn Vân Phi chạy đi, hắn xoay người đi tới chỗ Lâm Nguyệt Ngôn.
– Nguyệt Ngôn sư tỷ hiện tại tỷ đã hài lòng chưa ?
– Người cùng ta đi tới phòng Vân Phi.
– Để làm gì ?
– Từ hôm nay người sẽ là nam nhân của ta, ta muốn cho nữ nhân kia biết nàng không thể so sánh với ta.
– Hình như chuyện này không có trong giao dịch.
– Nếu người không nghe lời ta sẽ đem toàn bộ mọi chuyện nói cho Vân Phi biết để nàng nhìn ra được con người thật sự của người.
Lâm Nguyệt Ngôn lạnh lùng nhìn đối phương bên trong ánh mắt tràn đầy tự tin, mọi chuyện đều nằm trong dự tính của nàng.
– Người…
Bây giờ hắn mới biết nữ nhân trước mặt không những cao ngạo còn có vài phần trí tuệ.
– Được nhưng ta muốn thêm hai góc linh dược huyền cấp.
Lâm Nguyệt Ngôn không trả lời hắn nàng xoay người hướng phòng Vân Phi đi tới, Lý Tinh lập tức đuổi theo hi vọng mọi chuyện không đổ bể.