Tà Tu – Chương 47 Ám Nguyệt – Botruyen
  •  Avatar
  • 29 lượt xem
  • 3 năm trước

Tà Tu - Chương 47 Ám Nguyệt

Vân Phi hờn dỗi liếc hắn một cái sao đó xoay người rời đi, nàng có cảm giác tương lai của mình dần trở nên u ám như Ám ma sâm lâm.

Hai người trở lại Tử quan thành quả nhiên Tử Yên đã chờ sẵn bên trong khách điếm, bên cạnh nàng còn có Lâm Nguyệt Ngôn, Triệu Phong.

– Tử Yên sư tỷ hai vị sư huynh vẫn chưa trở lại sao?

– Vẫn chưa, chúng ta ở đây đợi thêm ba ngày sao đó sẽ trở về.

Lý Tinh tìm một chỗ ngồi xuống ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn hai nữ ngồi đối diện, không biết đám người ám vệ có ở đây hay không?

– Người muốn động thủ?

– Làm sao có thể, nơi này nhiều người như vậy nếu như không cẩn thận chính là dẫn lửa thiêu thân.

– Vậy người nhìn hai vị sư tỷ làm gì?

– Vân Phi sư tỷ đang ghen sao?

Vân Phi nhất thời đỏ mặt từ sao khi trãi qua chuyện kia thái độ của nàng đối với nam nhân trước mặt đã biến đổi rất nhiều.

– Ta chỉ sợ người không kiềm chế được.

– Đúng là khi ở bên cạnh tỷ ta không thể kiềm chế mình được.

Hai ngày sao Cao Dương, Cổ Thông cũng trở về mỗi người mang theo 10 góc ám nguyệt thảo hoàn thành nhiệm vụ, hôm sao đoàn người Lý Tinh trở lại Ưng vương giáo sao khi bàn giao nhiệm vụ mọi người đều rời đi, lần này tiến vào Ám ma sâm lâm mỗi người đều có được thu hoạch, không chừng sẽ có người đột phá.

Lý Tinh đưa thanh linh quả cho Vân Phi sao đó trở về phòng tiếp tục luyện đan, đây là cách nhanh nhất giúp hắn kiếm được nguyên thạch, bên trong Ám ma sâm lầm hắn tìm được không ít linh dược nhất là mấy ngày chuẩn bị rời đi có lang vương trợ giúp toàn bộ linh dược hoàng cấp, huyền cấp trên đường đi đều bị càng quét, già trẻ không tha làm cho bọn người Vũ tỷ nhìn đến đã mắt.

Trong lúc hắn đang bế quan luyện dược thì có hai tin tức truyền đến, thứ nhất Vân Phi thành công đột phá kim đan trở thành đệ tử nồng cốt của Ưng vương giáo, thứ hai Lưu Diệu sư tỷ cho người đến tìm hắn.

Bên trong thần lô đỉnh, Lý Tinh nhìn hai hắc y nhân trước mặt bộ dáng của hai nàng giống nhau đến 7 phần, một người là Ám Dạ người còn lại chính là muội muội của nàng vừa được Vân Phi chọn làm ám vệ.

– Người tên gì?

– Nhị thập ngũ.

– Tên này không được, ta chưa mở hậu cung ngươi đã đòi làm nhị thập ngũ những người còn lại nhất định sẽ có ý kiến, từ nay người gọi là Ám Nguyệt.

– Vâng.

Lý Tinh gật đầu, nữ nhân này không những xinh đẹp lại còn biết nghe lời loại người này bây giờ đúng là không dễ tìm, ánh mắt hắn quay sang mỉm cười nhìn Ám Dạ.

– Tiểu Dạ ta đã cứu biểu muội của người ra, người làm sao để đền đáp ta đây?

– Chuyện này nằm trong điều kiện của chúng ta.

– Dù sao ta cũng hoàng thành một nữa, người cũng phải biểu hiện một chút đúng không?

Lý Tinh nhìn vẻ mặt bình thản của nàng liền biết không có cơ hội, nữ nhân này vẫn lạnh lùng như vậy, ánh mắt hắn chuyển sang Vân Phi.

– Vân Phi sư tỷ vừa đột phá hay là chúng ta ăn mừng đi.

– Đệ muốn tặng quà cho ta sao?

Vân Phi mỉm cười nhìn hắn bộ dáng ôn nhu của nàng vẫn không thay đổi.

– Qùa đệ để trên giường, bây giờ chúng ta đến đó lấy.

– Ta vừa mới đột phá cần thời gian ổn định cảnh giới, quà của đệ lần sao tỷ sẽ lấy.

Nàng nói xong nhẹ nhàn xoay người rời đi giống như một cơn gió lướt qua trước mặt hắn.

Lý Tinh nhìn sang Vũ tỷ liền bị nàng trừng mắt một cái, hắn chuyển sang tiểu nha đầu.

– Tố Tố.

– Người… người nói chỉ cần ta nghe lời người sẽ không chạm vào ta.

Lục Tố Tố hoảng sợ nhìn hắn tuy cảm giác lần trước đã làm cho tâm ma của nàng giảm xuống nhưng nàng vẫn rất kiên kị đại ma đầu trước mặt.

– Tiểu tử có cần ta giúp đỡ không?

Lý Tinh nhìn lão tháp lơ lửng trên không vẻ mặt tràn đầy nghi ngờ.

– Tiền bối thực sự có cách?

– Tất nhiên, phương pháp của ta chính là do tổ thần truyền lại có thể xưng thế gian nhất tuyệt.

– Thực sao?

– Lúc trước đối phó mấy nha đầu thánh nữ, thần nữ đều dùng cách này.

– Làm phiền tiền bối chỉ điểm.

Liễu Huân Vũ nhìn một người một tháp rời đi trong lòng nàng cảm giác bất an mãnh liệt, Lục Tố Tố sớm chạy đi mất không biết trốn chỗ nào.

Sao khi cùng tháp linh bàn luận nhân sinh đại đạo, Lý Tinh cảm giác cuộc đời thật tươi đẹp, tinh thần hưng phấn chạy thẳng đến trận viện.

Bên trong căn phòng, một nữ nhân đang nghiên cứu thư tịch, mày liễu thỉnh thoảng nhíu lại, hai mắt sáng ngời lộ ra trí tuệ của nàng.

– Lưu sư tỷ nghiên cứu trận pháp thế nào rồi?

– Lý sư đệ đến vừa kịp lúc, ta đã nghiên cứu ra vài thứ đang muốn tìm đệ trao đổi.

Lưu Diệu lấy ra một bản chép tay đây là thứ hơn nữa tháng nay nàng bỏ công nghiên cứu, Lý Tinh nhìn qua một lần ánh mắt thoáng mờ mịt.

– Thứ này là do tỷ tự tìm hiểu?

– Chỉ trách ta ngu ngốc thời gian lâu như vậy chỉ tìm hiểu được một ít.

Tuy nàng chỉ nhìn ra được một ít huyền diệu của huyền cấp trận pháp nhưng đối với một hoàng cấp trận sư đã có thể xưng một tiếng thiên tài.

Sao khi bàn luận một chút ánh mắt của nàng nhìn nam nhân bên cạnh đã biến đổi, nếu lúc trước là bàn luận thì sao này chủ yếu là nàng thỉnh giáo hắn.

– Không ngờ tạo nghệ trận pháp của sư đệ lại lợi hại như vậy.

– Tất cả là nhờ ân sư chỉ điểm.

– Chu đại sư cũng hiểu biết trận pháp?

Lưu Diệu mở to đôi mắt đẹp nhìn đối phương, nàng ở bên trong đại giáo lâu như vậy lần đầu tiên mới nghe được chuyện này.

– Sư tỷ hiểu lầm, ân sư của đệ là một người khác, khi còn ở Đông Nguyệt tông mai mắn đã gặp được.

– Không ngờ Đông Nguyệt tông lại có một trận sư lợi hại như vậy?

Tuy chuyện này có chút không đáng tin nhưng vẫn có thể chấp nhận.

– Ân sư không phải là người của Đông Nguyệt tông, lúc đó người đang ngao du tứ bể, đệ mai mắn gặp được người.

– Vậy bây giờ ân sư của đệ có ở đây không?

– Người thích nhàn vân cởi hạc, hành tung không thể xác định.

– Vậy sao?

Lưu Diệu nhìn vẻ mặt của hắn không giống như đùa giỡn với nàng, nội tâm có chút thất vọng.

– Nếu như đệ gặp dược sư phụ sẽ thông báo cho sư tỷ một tiếng.

– Vậy ta xin đa tạ đệ trước.

Lý Tinh nói ba hoa với nàng một chút sao đó triển khai kế hoạch kim ốc tàn kiều của mình.

– Lưu sư tỷ lần trước sư phụ chỉ đệ bài một số huyền cấp trận pháp tỷ có muốn xem thử không?

– Như vậy có được không? Lỡ như sư phụ của đệ biết được sẽ không hay.

– Không sao sư phụ là thân nhần trên trời sẽ không để ý chuyện này.

Lưu Diệu cảm kích nhìn Lý Tinh, nàng lấy ra một túi trữ vật đưa cho hắn.

– Ta chỉ có chút lòng thành hi vọng đệ không từ chối.

Lý Tinh nhìn qua túi trữ vật bên trong có hai khối nguyên thạch sáng bóng.

– Trung phẩm nguyên thạch.

Sao khi bước vào kim đan cảnh tu sĩ sẽ dùng trung phẩm nguyên thạch để tu luyện, hiện tại hắn thiếu nhất chính là thứ này không ngờ nàng lại tặng cho hắn.

– Vậy đệ xin đa tạ

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.