Liễu Huân Vũ đứng một bên trừng mắt hắn dù sao nàng ta vẫn còn nhỏ hắn không thể nhường một chút sao ?
– Đâu phải lỗi tại đệ.
– Đệ còn nói, mau tìm cách an ủi nàng đi nếu không đừng mong có âm nguyên cho đệ dùng.
– Biết rồi.
Lý Tinh ủy khuất gật đầu, không biết nha đầu kia đã dùng cách gì để hống sư tỷ, có cơ hội nhất định phải học một chút mới được.
– Lý sư đệ ta có chuyện muốn nói với đệ.
Vân Phi đi đến bên cạnh hắn, ánh mắt do dự nhìn đối phương.
– Vân Phi sư tỷ có chuyện gì sao ?
– Ta muốn nói chuyện riêng với đệ.
– Được.
Hai người tìm một căn phòng trống tiến vào, toàn bộ những kiến trúc bên trong thần lô đỉnh là do hắn dùng thần thức tạo thành.
– Ta cần linh quả của đệ.
Vừa tiến vào phòng Vân Phi liền đưa ra yêu cầu của mình, ánh mắt ẩn chứa hi vọng nhìn đối phương.
– Được nhưng ta có một yêu cầu.
Lý Tinh tiến lại bên cạnh nàng ánh mắt liên tục quét lên người đối phương, khóe miệng cong lên, trên mặt hiện lên nụ cười tà dị.
Vân Phi lập tức lui lại, mặt ngọc thoáng đỏ ửng không dám nhìn, bên ngoài nàng vẫn bình tĩnh nhưng bên trong thì đã rối tinh rối mù.
– Đệ muốn ta làm gì ?
– Đệ có thể cho tỷ linh quả nhưng khi tỷ tiến vào kim đan thì ám vệ phải do đệ chỉ định.
Đệ tử chân truyền sao khi tiến vào kim đan cảnh sẽ được thăng lên đệ tử nồng cốt, khi đó nàng sẽ giống như đám người Tử Yên có thể lựa chọn một tên ám vệ đi theo, Lý Tinh muốn dùng cơ hội này để cứu tiểu muội của Ám Dạ.
– Là chuyện này sao ?
– Nếu không tỷ nghĩ đệ sẽ yêu cầu tỷ làm gì ?
Hắn nhìn bộ dáng thẹn thùng của nàng không cần nghĩ cũng biết nàng đang nghĩ gì, Lý Tinh vận vô ảnh bộ thoán cái đã xuất hiện phía sau của nàng hai tay ôm lấy eo nhỏ.
– A… đệ muốn làm gì ?
Nàng vừa bị hắn chạm vào liền xoay người lại đẩy đối phương ra.
– Có phải trong lòng tỷ đang nghĩ đệ sẽ làm như thế này không?
Lý Tinh ôm nàng vào trong lòng bàn tay vỗ lên kiều đồn căn mộng cảm giác rất lớn rất đàn hồi vô cùng sung sướng.
– Đệ mau buôn ta ra đi.
Vân Phi khẽ rên một tiếng ánh mắt cầu xin nhìn Lý Tinh, cơ thể nàng mềm nhũn dựa vào người hắn, có thể do linh hồn bị khống chế nên ý thức phản khán của nàng đã giảm đi hơn nữa nam nhân trước mặt cũng không xấu lắm.
– Không buôn.
Lý Tinh dùng bộ dạng chính khí nói, đã ôm được mỹ nhân vào lòng làm sao có thể dễ dàng buôn ra được, bàn tay trên kiều đồn vỗ thêm mấy cái cảm giác vẫn sung sướng như vậy, hắn nhìn nữ nhân trong lòng đã không còn phản kháng hắn liền buôn ra eo thon chiếm lấy ngọc phong của nàng, nơi này không bạo mãng như Vũ tỷ nhưng một tay hắn cũng nắm không hết hơn nữa còn rất mềm rất dễ chịu.
– Ưm… ư…
Vân Phi cắn môi nhìn hắn, gương mặt kiều diễm đến ửng nước, hai mắt ẩn hiện xuân tình, bên trong cơ thể nàng đang dâng lên từng luồn nhiệt khí làm cho da ngọc đỏ ửng, phía dưới hình như có thứ gì đó đang trào ra chân ngọc lén khép lại.
– Lý Tinh… ta… cho ta một chút thời gian được… được không ?
– Nhưng đệ không nhịn được.
– Xin đệ…
Lý Tinh nhìn ánh mắt đáng thương của nàng trong lòng lại mềm đi một ít, hắn không muốn xuất hiện một Lục Tố Tố thứ hai dù sao nàng cũng ở đây khi nào ăn chẳng được.
– Được rồi nhưng tỷ phải giúp đệ.
Lý Tinh tiến lại sát tai nàng nói vài câu làm cho Vân Phi không dám ngẩn đầu, hô hấp trở nên dồn dập, hắn nhanh chóng ôm nàng tới cạnh giường sao đó tự giải khai y phục của mình để lộ cự vật to lớn.
– A.
Vân Phi lập tức xoay người đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy hung vật kia, thứ đó làm sao có thể lớn như vậy ?
Lý Tinh nắm lấy ngọc thủ của nàng đặt lên cự vật của mình cảm giác mát lạnh truyền đến làm cho hắn hít sâu một hơi, hắn bắt đầu di chuyển ngọc thủ ánh mắt nhìn nữ nhân đứng trước mặt, cổ nhỏ của nàng đã đỏ một mãng lớn.
– Vân Phi sư tỷ một tay của tỷ hình như không đủ a.
Vân Phi vẫn không dám xoay người thứ kia của hắn quá lớn một tay nàng cơ bản không thể cầm hết, cảm giác nóng bổng truyền đến làm cho tâm nàng trở nên loạn hơn.
Lý Tinh nhìn đối phương vẫn đứng yên xem ra lần này hắn phải chủ động, đại thủ giơ ra kéo nàng một cái, Vân Phi không kịp phản ứng bị hắn kéo vào lòng.
– Sư tỷ không cần căng thẳng xem như chúng ta tu luyện công pháp là được.
Hắn nói xong liền nắm lấy ngọc thủ còn lại đặt lên cự vật của mình sao đó dạy nàng làm sao để thi triển chiêu thức.
Vân Phi khẽ cắn môi, ngọc thủ dần chuyển động, nàng không phải nữ nhân ngốc từ khi bị hắn khống chế nàng đã biết đời này của mình đã không thể rời khỏi nam nhân này.
Động tác của nàng ngày càng thành thục ngay cả Lý Tinh cũng có chút kinh ngạc, hắn nhớ lần đầu Vũ tỷ làm chuyện này mém chút đã bóp chết tiểu đệ của hắn.
– Chẳng lẽ mấy thứ này cũng liên quan đến linh căn ?
Lý Tinh ngồi một bên tận tình chỉ dại cho nàng, trên tay hắn không biết lúc nào đã xuất hiện một bình đan dược hắn lén mở nắp bình sao đó ném vào một góc phòng.
Nữa giờ sao Vân Phi cảm giác hai tay đã không còn chút sức lực nhưng thứ kia vẫn không có động tĩnh gì.
– Sao lại như vậy ?
– Sư tỷ vấn đề này chỉ dùng tay sẽ rất khó giải quyết.
– Vậy… vậy phải làm sao ?
– Nếu có thể dùng miệng…
Lý Tinh liếc nhìn đôi môi của nàng bên trong ẩn hiện tiểu nha như ngọc, lưỡi nhỏ như son nếu có thể tiến vào không biết cảm giác sẽ như thế nào.
Vân Phi nghe hắn nói nội tâm rung lên mãnh liệt, nhiệt khí trong người liên tục thiêu đốt, ánh mắt trở nên ngây dại từ từ hướng về hung vật phía trước, Lý Tinh biết phiêu hương đan đã phát huy tác dụng hắn liền dùng hai tay khẽ ấn đầu nàng xuống, cảm giác ấm áp bao phủ lấy tiểu đệ bên dưới chẳng khác gì tiến vào thiên đường, Lý Tinh dần gia tăng tốc độ di chuyển một lúc sao toàn bộ tinh hoa đều tiến vào bên trong tiểu miệng của nàng.
– Khục… khục…
Vân Phi liên tục ho khan, bên trong ánh mắt đã có chút thanh tỉnh. nàng nhìn cự vật trước mặt không dám tin là mình đã ngậm lấy thứ này, nàng làm sao có thể làm ra chuyện kinh khủng như vậy ?
Lý Tinh kéo nàng vào lòng hôn lên đôi môi nhỏ nhắn xinh xắn kia, Vân Phi vừa mới thanh tỉnh lại bị hắn hôn đến mơ màng hai tay nàng quấn lấy đối phương nhiệt tình đáp trả.
– Vân Phi sư tỷ môi của tỷ thật thơm a.
– Ân.
Vân Phi đỏ mặt cuối đầu bây giờ nàng không biết bản thân mình đang làm gì, chỉ là cảm giác này thật sự dễ chịu làm cho nàng chỉ muốn tận hưởng.
Lý Tinh ôm nàng trong lòng thuận tiện hỏi thăm vài chuyện lúc nhỏ của nàng, hai tay hắn vẫn tiếp tục chiếm tiện nghi nhưng Vân Phi giống như không nhìn thấy chỉ cần hắn không quá mức nàng có thể bỏ qua.