– Bọn ta sẽ dẫn huyền thú rời đi, Triệu Phong, Vân Phi, Lý Tinh ở lại hái linh dược.
– Được.
Đám người chia làm hai nữa hành động, kim đan cảnh tiến lên bắt đầu dẫn dụ yêu thú, tụ nguyên cảnh sẽ núp một bên chờ đợi.
Đám người Lý Tinh núp một bên cẩn thận quan sát, một lúc sao phía trước truyền đến tiếng rống giận giữ của yêu thú.
– Hành động.
Ba người cẩn thận tiến về phía trước nhanh chóng tìm ám nguyệt thảo, con huyền thú kia có thể trở về bất cứ lúc nào.
– Ta tìm được rồi.
Lý Tinh mở chân thị chi nhãn quét qua một lần liền tìm được ám nguyệt thảo sao đó ba người lập tức rời đi, bọn họ chạy đến chỗ tập hợp đợi một lúc thì nhìn thấy mấy tên kim đan cảnh trở lại, toàn bộ đều bình an vô sự.
– Có tìm được linh dược không?
– Đã tìm được.
Lý Tinh lấy ra ám nguyệt thảo, gốc linh dược này dài hơn gốc lần trước gần một thước, đẳng cấp cũng cao hơn một bật.
– Rất tốt, chúng ta mau rời đi con yêu thú kia rất nhanh sẽ quay lại.
Mấy ngày sao đám người Lý Tinh tìm một hang động dừng chân, sao khi liên tục tìm kiếm ám nguyệt thảo trãi qua không biết bao nhiêu nguy hiểm, tinh thần mọi người đều rơi vào tình trạng suy kiệt.
– Hiện tại đã hoàn thành phân nữa nhiệm vụ nếu như thuận lợi vài ngày nữa chúng ta có thể rời đi.
– Hi vọng là như vậy.
Lý Tinh cầm một cái đùi yêu thú cắn một cái, mùi vị đúng là không tệ bên trong thịt yêu thú có chứa không ít nguyên lực tinh thuần, mấy hôm nay hắn đều ăn thứ này nguyên lực trong cơ thể đã gần như bão hòa chỉ cần trở về bế quan là có thể đột phá tụ nguyên hậu kì.
Bên ngoài hang động vẫn là một màu đen như mực làm cho người ta không biết phía sao màng đen kia đang ẩn chứa thứ gì.
– Đáng tiếc bây giờ không thể thả sư tỷ ra ngoài.
Đã gần nữa tháng hắn không gặp nàng trong lòng có chút nhớ vị sư tỷ kia, ánh mắt lại nhìn ra bên ngoài hang động.
– Chẳng phải đã nói không cho đốt lửa sao ? lại còn đốt nhiều như vậy ?
Ngoài hang động đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa đỏ như huyết dịch sao đó lại có thêm một ngọn lửa xuất hiện, một lúc sao có hơn 10 ngọn lửa đang bay tới hang động.
– Móa, là yêu thú, chết tiệt một bầy yêu thú.
Lý Tinh không biết đây là lần thứ mấy hắn lọt vào động địch nhưng trước tiên phải tìm cách chạy trốn.
– Chuyện gì ?
Mọi người nghe có tiếng hét đều chạy ra xem, sắc mặt lập tức đại biến.
– Chạy.
– Rống…
Đám người tháo chạy phía trước, phía sao có mười mấy con yêu thú đuổi theo, mỗi con cao hơn một trượng, hình dáng khá giống nhân loại, cả người đầy lông đặt biệt trên đầu chỉ có một con mắt đỏ như máu phát ra ánh sáng âm u.
– Là độc nhãn ma viên có 5 con đạt đến huyền thú trung kì.
Cao Dương vừa chạy vừa nói, vẻ mặt hoãn loạn cho dù bây giờ ám vệ có tới cũng không cứu được bọn hắn.
– Mọi người chia ra, sao khi thoát khỏi bọn yêu thú lập tức rời ám ma sâm lâm.
Tử Yên lấy ra một cái lệnh bài ném tới chỗ độc nhãn ma viên, lệnh bài lập tức nổ tung tạo thành một tấm phong thuẫn chặn đường ma viên.
Đoàn người chia ra từng hướng chạy, Lý Tinh nhìn mọi người rời đi cũng nhắm một hướng phóng đi, hắn chạy được vài dặm trước mặt xuất hiện một bóng người.
– Vân Phi sư tỷ.
– Thì ra là Lý sư đệ.
Vân Phi biết người tới là Lý Tinh trường kiếm trong tay khẽ hạ xuống cả người cũng buôn lỏng, cả hai lại tiếp tục chạy đi đến khi hoàn toàn xác định yêu viên không đuổi theo mới dừng lại nghĩ chân.
Lý Tinh dừng lại thở dốc, hắn lấy ra một viên đan dược nuốt vào bây giờ mới biết cái gì gọi là chạy thục mạng.
– Không biết mấy người kia có chạy thoát không ?
– Đệ yên tâm bọn họ sẽ không sao.
Vân Phi ngồi bên cạnh cũng đang vận công điều tức, nguyên lực trong cơ thể nàng hiện tại đã không còn nhiều.
– Vân Phi sư tỷ đây là tụ nguyên đan do đệ luyện chế tỷ dùng thử xem có hiệu quả không ?
Lý Tinh mở một bình đan dược đưa cho nàng, đan hương tỏa ra xung quanh chỉ cần ngửi vào cũng làm cho nguyên lực ổn định.
– Không cần, loại đan dược này ta cũng có.
– Không sao thứ này đệ còn nhiều lắm nếu không đệ dùng thứ này để đa tạ lần trước tỷ cho đệ mượn kiếm.
Vân Phi suy nghĩ một chút cuối cùng cũng cầm lấy bình đan dược, nàng không biết bản thân sẽ ở lại nơi này bao lâu hơn nữa tụ nguyên đan trên người cũng không có nhiều.
– Sao khi về đại giáo ta sẽ trả lại cho đệ.
– Tốt.
Hai người tiếp tục khôi phục nguyên lực nhưng Vân Phi vừa vận công cảm thấy đầu óc mơ hồ, toàn thân vô lực.
– Lý sư đệ ta… ta…
Lý Tinh nhìn nàng ngã xuống liền tiến lên đỡ lấy sao đó cả hai cùng tiến vào thần lô đỉnh, hắn lấy bình đan dược trên người nàng xuống nếu còn để thứ này ở đây nàng sẽ không bao giờ tỉnh lại, bên trên miệng bình có bôi một lớp thất hương đan Vân Phi chỉ là tụ nguyên đỉnh phong đương nhiên sẽ bị dính thuốc.
Lý Tinh thi triển âm dương phù, trên ngực của Vân Phi dần hiện lên một vòng tròn màu đen, từ nay về sao tính mệnh của nàng sẽ nằm trong tay hắn.
– Trước tiên đi tìm Vũ tỷ sao đó sẽ giải quyết chuyện của nàng.
Bên trong tam giới thám Liễu Huân Vũ cầm quyển thư tịch trên tay nhưng ánh mắt lại thất thần nhìn vào một góc nào đó, gần nữa tháng nay Lý Tinh không đến gặp nàng một lần trong lòng nàng bắt đầu cảm thấy lo lắng.
– Không biết tiểu Lý đang làm gì ?
Bên trong Ưng vương giáo nữ nhân tài sắc hơn nàng có rất nhiều nếu như có một ngày hắn không cần nàng nữa thì phải làm sao ? Liễu Huân Vũ nghĩ đến đây ánh mắt u buồn dần đỏ lên, thân thể không tự chủ rung rẩy.
– Sư tỷ, tỷ làm sao vậy ?
Lý Tinh nhìn nữ nhân đang khóc trước mặt, trong lòng hắn vô cùng khó chịu liền tiến tới ôm lấy nàng.
– Có phải tiểu Dạ ăn hiếp tỷ không ? để đệ đi nói chuyện với nàng.
– Tiểu Lý đừng đi.
Liễu Huân Vũ ôm chặt lấy hắn, nàng sợ chỉ cần bản thân buôn tay hắn lập tức biến mất.
– Đệ không đi, đệ sẽ ở bên cạnh tỷ.
Lý Tinh nhẹ nhàn an ủi nàng, hình như đã rất lâu rồi hắn chưa thấy sư tỷ khóc kể từ lần hắn vi phạm tông quy bị sư phụ đuổi đi, sư tỷ đã quỳ ba ngày trước cửa phòng để cầu xin cho hắn cuối cùng hắn chỉ bị phạt diện bích một năm.
Liễu Huân Vũ nằm trong lòng Lý Tinh giọng nói của nàng có chút rung rẩy.
– Tiểu Lý nếu như có một ngày ta không còn giúp ít cho đệ thì đệ có bỏ ta đi không ?
– Đệ sẽ không để cho ngày đó đến.
Hắn ôm chặt lấy nàng, ánh mắt kiên định nhìn sư tỷ, bất diệt chân hỏa có thể thiêu đốt mọi thứ kể cả độc đan trong cơ thể của nàng chỉ cần có đủ đan dược nàng hoàn toàn không cần phải để ý đến chuyện bình cảnh.
– Sư tỷ hôm nay tỷ làm sao vậy ?
– Không có gì.
– Có phải mấy hôm nay không gặp đệ tỷ ăn không ngon, ngủ không yên nên kinh nguyệt không điều có phải không ?
– Đệ muốn chết sao ?
Liễu Huân Vũ ngẫn đầu trừng mắt hắn, tên tiểu đệ này càng ngày càng không ra gì.
– Mấy hôm nay đệ đi đâu ? khai mau.