Lý Tinh đi suốt một tháng trời mới có thể rời khỏi tuyệt vực, trước mặt hắn là một trấn nhỏ khắp nơi đều treo cờ của Đông nguyệt tông, hắn đi một vòng trong trấn cuối cùng cũng tìm được một phân nhánh của Đông nguyệt tông.
– Đứng lại, người là ai?
– Ta là đệ tử nội môn Đông nguyệt tông.
Lý Tinh lấy thẻ bài chứng minh thân phận sao đó tiến thẳng vào bên trong, ánh mắt hắn đảo qua một lần liền thấy được vài người quen thuộc.
– Á… người… người ngươi là Lý Tinh.
– Thế nào chỉ mấy tháng không gặp đã không nhận ra ta sao ?
– Không… không thể… người không thể ở đây được… không thể.
– Ta tại sao lại không thể ở đây ?
Thanh niên kia biết mình phản ứng không đúng lập tức chạy đi, hắn phải thông báo chuyện này cho Dương Minh biết.
Lý Tinh lập tức đuổi theo phía sao đối phương vừa ra khỏi thành hắn liền động thủ.
– Lý Tinh người muốn làm gì ?
– Tất nhiên là đòi nợ.
– Ta vẫn đang ở trong địa bàn của Đông nguyệt tông người dám động thủ sao ?
– Người đoán xem.
Lý Tinh nói xong lập tức lao lên muốn khống chế đối phương.
– Lý Tinh tuy người thiên phú cao hơn ta nhưng chúng ta đồng cảnh giới người chưa chắc có thể đánh bại được ta.
– Vậy sao ?
Lý Tinh lần nữa ra tay lần này hắn dễ dàng tóm được cổ đối phương.
– Người… người đã tiến vào luyện khí hậu kì ?
– Đoán đúng nhưng không có thưởng.
– Nếu người dám ra tay ở đây chắc chắn các vị chấp sự đại nhân sẽ phát hiện, sát hại đồng môn chính là trọng tội.
– Yên tâm ta vẫn chưa muốn giết người.
Lý Tinh vừa nói xong liền đánh ngất đối phương sao đó ném vào bên trong thần lô đỉnh, hắn mang tên này tới chỗ của thần thạch thi triển âm dương phù.
Âm dương phù là một loại khốn hồn thuật với tu vi của hắn bây giờ vẫn chưa thể thi triển chỉ có thể dựa vào sức mạnh của thần thạch, người bị trúng âm dương phù sẽ chịu đựng một loại đau đớn từ linh hồn cho dù bọn họ có tự sát nhưng linh hồn vẫn nằm trong tay người thi chú, trừ khi bị người khác diệt sát linh hồn nếu không sẽ chịu phải khốn khổ vô hạn đây cũng là một trong những lí do Cửu dương thần giáo bị tiêu diệt.
Sao khi thi triển âm dương phù Lý Tinh cảm giác toàn thân hư thoát giống như vừa đại chiến ba ngàn hiệp trong mơ với sư tỷ, hắn vận công khôi phục lại nguyên lực sao đó tiến tới đá tên trước mặt vài cái.
– Lý Tinh người đúng là to gan dám ra tay với đồng môn.
– Bớt xàm, lúc trước có tổng cộng bao nhiêu người vây công ta.
– Người đừng hồng ta nói cho người biết.
– Vậy sao ?
Lý Tinh thử thi triển âm dương phù tên kia lập tức nằm lăn ra đất hai tay ôm đầu liên tục la lớn.
– Dừng, dừng ta nói ta nói.
– Tốt nhất người nên thành thật một chút.
– Ta biết, lúc trước tổng cộng có 7 tên tham gia cùng Dương Minh.
Lý Tinh ghi nhớ những tên này có cơ hội hắn nhất định sẽ sử lý.
– Hết rồi ?
– Chỉ… chỉ có nhiêu đó.
– Gần đây trong tông môn có xảy ra chuyện gì không ?
– Không có.
– Tốt lắm ta sẽ cho người một cơ hội, người tiến vào tông môn gọi Dương Minh ra sao đó chúng ta sẽ sử lý hắn.
– Người… người tha cho ta sao ?
– Ta sẽ cho người chết thống khoái.
Hai người cùng tiến vào sơn môn, Lý Tinh tìm một chỗ thích hợp ẩn nấp tên còn lại tiến vào bên trong gọi người, một lúc sao Dương Minh đã tiến ra bên ngoài.
– Người gọi ta ra có chuyện gì ? chẳng phải thù lao ta đã đưa cho người rồi sao ?
– Không phải chuyện này.
– Như vậy là chuyện gì ?
– Hôm nay khi ta ở phân bộ đã gặp được một người.
– Ai ?
– Lý… Lý Tinh.
– Không thể.
Dương Minh lập tức phủ quyết, tên kia đã bị ném xuống tuyệt cốc không thể nào còn sống được.
Đúng lúc này hắn đột nhiên cảm nhận được một đạo sát ý lao tới liền nhảy sang một bên nhưng ngực vẫn bị đâm trúng.
– Ngươi…
Dương Minh chưa kịp phản ứng phía sao lại có một mũi kiếm đâm xuyên qua người hắn đoạn tuyệt sinh cơ, hắn cố quay đầu lại ánh mắt trừng lớn như không tin chuyện gì đang xảy ra.
Lý Tinh rút kiếm thu xác Dương Minh vào thần lô đỉnh sao đó quay sang nhìn tên còn lại, tên kia hiểu ý lập tức xoay người rời đi tìm mấy tên khác.
Sao khi hoàn thành nhiệm vụ hắn kích hoạt sinh tử phù tiễn tên kia lên đường sao đó ngang nhiên tiến vào tông môn.
– Tiểu Lý.
– Sư tỷ.
Lý Tinh nhìn nữ tử từ xa đi đến hai mắt phát sáng, từ nhỏ đến lớn vị sư tỷ này là người thương yêu hắn nhất còn hơn cả sư phụ của hắn.
– Lý Tinh mấy hôm nay đệ đi đâu ? có biết tỷ lo lắng lắm không ?
– Sư tỷ xin lỗi là đệ không tốt.
– Lần sao trước khi đi nhất định phải thông báo cho tỷ biết.
Lý Tinh nhìn gương mặt thanh tú trước mặt trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp, vị sư tỷ này tuy không phải là đệ nhất mỹ nữ nhưng trong lòng hắn nàng mãi mãi là người đẹp nhất, đột nhiên trong cơ thể hắn xuất hiện một luồn nhiệt lượng như sắp phun trào.
– Tiểu Lý sao mặt của đệ đỏ như vậy ? đệ có gì không ổn sao ?
– A không có gì.
Hắn cố gắn áp chế tâm tình vẻ mặt có chút bối rối.
– Đệ hơi mệt, đệ đi nghĩ đây.
Lý Tinh nói xong lập tức phóng đi nếu như còn ở lại không biết sẽ có chuyện gì xảy ra, hắn vừa tiến vào phòng lập tức vận Cửu dương thần công trấn áp tà hỏa nhưng càng luyện thân thể càng nóng.
– Đốt chết lão tử rồi.
Lý Tinh chạy một mạch ra sao núi tìm một cái hồ lớn nhảy vào, đợi thêm một lúc hỏa nhiệt mới rút lui.
– Xem ra phải nhanh chóng đẩy ngã sư tỷ.
Ngày hôm sao xuất hiện một sự việc làm Đông Nguyệt tông trấn động, 8 tên đệ tử nội môn đều bị mất tích cho dù mấy vị chấp sự có tra như thế nào cũng không ra được, tất cả trưởng lão Đông nguyệt tông đều quyết định phong môn để điều tra, không cho bất cứ ai ra vào tông môn trong 1 tháng.
Lý Tinh ngồi trong phòng vẫn đang tìm hiểu truyền thừa, bây giờ nguyên khí bên trong cơ thể hắn đã đến trình độ bão hòa không thể nào tu luyện, muốn giải quyết vẫn đề này chỉ có hai cách, thứ nhất là tìm vài nữ tử mang vào bên trong thần lô đỉnh để bọn họ kích hoạt âm dương trận hóa giải dương khí của hắn, thứ hai chính là tìm một nữ tử song tu, trực tiếp truyền dương khí qua cho nàng.
Bên trong thần lô đỉnh không thiếu công pháp song tu hơn nữa dương khí của hắn được luyện ra từ bất diệt chân hỏa có thể thiêu đốt tạp chất trong cơ thể nữ tử còn giúp tu vi bọn họ khủng bố tăng lên nhưng vấn đề ở đây là có ai lại đi tin lời hắn.
– Đỉnh huynh có thể thương lượng một chút không ?
– Chuyện gì ?
– Huynh có thể hạ phẩm cấp linh mạch xuống một ít không ?
– Không.
– Nhưng mà…
– Tổ huấn.
Lý Tinh cảm thấy vô cùng thất bại chủ nhân như hắn lại không thể trấn áp được một khí linh nhưng mà tên này nói không sai từ trước đến giờ chưa có tên nào dám đi ngược lại với tổ huấn tất cả nữ tử tiến vào nơi này đều là tuyệt thế kì tài cho nên mới bị quần chúng vây đánh.