Lý Tinh thu kiếm đứng một bên, ánh mắt khiêu khích nhìn đối phương.
– Còn ai không?
Lần này ngay cả đám người Ưng vương giáo cũng biến sắc, tên sư đệ trước mặt thật sự là một đan sư sao?
– Tử Yên có nhìn ra không?
– Chiêu kiếm vừa rồi vừa nhanh vừa chuẩn một chiêu đã nhắm ngay yếu nguyệt của đối phương.
Cao Dương gật đầu ánh mắt nhìn Lý Tinh đã hoàn toàn thay đổi, trong thời gian ngắn như vậy có thể tìm được yếu điểm của đối phương ngay cả hắn cũng chưa chắc làm được.
– Không ngờ Ưng vương giáo còn có một thiên tài, lần này chúng ta nhận thua sao này gặp lại.
Dương Trùng nói xong liền dẫn mọi người rời đi, Lý Tinh mang kiếm trả cho Vân Phi ánh mắt hiếu kì nhìn nàng.
– Vân phi sư tỷ trên kiếm của tỷ sao lại có mùi hương?
– Ta làm sao biết được.
Vân Phi nhận kiếm liền chạy sang một bên, mặt ngọc ửng đỏ không thèm liếc nhìn hắn một cái.
– Không còn sớm nữa chúng ta mau chóng xuất phát.
Ám ma sâm lâm càng vào sâu bên trong ánh sáng càng ít, nguy cơ ẩn hiện tứ phía có thể bị tấn công bất cứ lúc nào, đoàn người vừa đi vừa cảnh giác nên qua hai canh giờ chỉ đi được hơn vài dặm đường.
– Mọi người cẩn thận phía trước có động tĩnh.
Tất cả lập tức vận nguyên lực phòng vệ từ từ đi tới, trước mặt bọn họ gần 100 trượng là một con hắc xà, cả người dài gần 5 trượng, toàn thân đen bóng chỉ có hai mắt đỏ như lồng đèn vô cùng đáng sợ, hắc xà đang nuốt một con yêu thú nên hoàn toàn không để ý đến bọn người Lý Tinh.
– Chỉ là một con hoàng thú đỉnh phong không có gì nguy hiểm.
– Để ta tiêu diệt nó.
Triệu Phong lập tức xung phong, lúc nãy Lý Tinh đã thể hiện bây giờ phải tới lượt hắn.
– Triệu sư đệ phải cẩn thận.
– Con yêu thú này chưa làm khó được ta.
Triệu Phong lấy ra trường kiếm phóng tới chỗ yêu xà.
– Yêu thú đỡ một kiếm của ta.
Hắc xà đang nuốt con mồi đột nhiên bị làm phiền, hai mắt phẩn nộ nhìn Triệu Phong cái đuôi to lớn quất tới hắn, trường kiếm của Triệu Phong chém thẳng vào đuôi hắc xà ánh lửa liền lóe lên như hai mãnh kim loại va chạm.
– Rống…
Hắc xà hú lên một tiếng rõ ràng chiêu vừa rồi nó đã chịu thiệt, trên đuôi hắc xà xuất hiện một đường đỏ là huyết dịch đang chảy ra, hắc xà bỏ qua con mồi tập trung tấn công Triệu Phong.
– Đệ cảm giác có thứ gì đó không đúng.
Lý Tinh vừa lên tiếng ánh mắt mọi người lập tức đổ dồn về phía hắn.
– Mọi người nhìn cái xác yêu thú kia xem, hình như là một con huyền thú.
Lý Tinh chỉ con yêu thú đang nằm trên đất, đó là một con yêu ngưu tuy đã chết đi nhưng khí tức lại không thua gì kim đan cường giả.
– Không ổn.
Tử Yên hô lên một tiếng lập tức lấy ra trường kiếm chạy về phía Triệu Phong.
– Chúng ta mau giúp Triệu sư đệ.
Bốn cường giả kim đan cảnh vừa xuất hiện hắc xà ngay cả một chiêu cũng không đỡ nỗi liền bị đánh chết.
– Có chuyện gì ?
Triệu Phong liếc nhìn mọi người sắc mặt có chút khó coi, không phải lúc nãy đã nói giao tên này cho hắn sao ?
– Đi mau.
– Rống…
Đúng lúc này lại có một con hắc xà xuất hiện, thân hình dài hơn 10 trượng vừa nhìn qua đã biết có họ hàng với con tiểu xà kia.
– Huyền thú trung kì.
Sắc mặt mọi người đại biến, huyền thú trung kì có thể sánh ngang với kim đan đỉnh phong cho dù cả đám có lao tới cũng không đủ để đối phương nhét miệng.
Đại hắc xà nhìn quanh một vòng ánh mắt dừng lại trên tiểu xà nằm trên đất.
– Rống…
Nó rống lên một tiếng khí tức huyền thú trung kì hoàn toàn bạo phát trấn đến bọn người Lý Tinh thở không ra hơi.
Đúng lúc này đột nhiên xuất hiện 5 hắc y nhân chắn trước mặt hắc xà.
– Các người mau rời đi bọn ta sẽ cản tên này.
– Ám vệ ?
Lý Tinh đột nhiên nhớ ra bên cạnh hắn có tới 4 tên đệ tử nồng cốt, Triệu Phong là đệ tử chân truyền của giáo chủ tất nhiên sẽ có ám vệ đi theo như vậy là đủ 5 tên nhưng mấy tên này đều là kim đan hậu kì chắc chắn không phải đối thủ của hắc xà.
– Đi thôi.
Mọi người lập tức chạy đi đến nữa canh giờ sao mới dám dừng lại nghĩ chân.
– Hù đúng thật là nguy hiểm, không biết mấy tên đó có chặn được đại xà không ?
– Không thể, liên kết giữa ta với ám vệ đã bị chặc đứt.
Cao Dương lên tiếng giọng nói tràn đầy phẩn nộ, hắn cùng ám vệ của mình đã mất đi liên kết chỉ có hai trường hợp xảy ra, thứ nhất tên ám vệ kia đã rời Ám ma sâm lâm, thứ hai đã bị hắc xà đánh chết.
– Nơi này quá nguy hiểm chúng ta nên nhanh chóng đi lấy ám nguyệt thảo sao đó rời đi.
– Tử Yên sư muội nói đúng.
Cổ Thông gật đầu, hắn vừa nhận được tin tức mấy tên ám vệ đều bị trọng thương đang tìm một chỗ chữa trị, tạm thời không thể bảo vệ bọn họ được.
Lý Tinh ngồi một bên ánh mắt liên tục đảo qua người mấy nữ nhân, bây giờ chỉ còn có ám vệ của hắn là không bị thương đây là cơ hội tốt để ra tay nhưng phải tìm cách để mấy tên kia không hay biết.
Đoàn người nghĩ ngơi một lúc lại tiếp tục lên đường, hai ngày sao bọn họ tiến vào Lạc nhạn cốc, trước mắt là một sơn cốc xung quanh có hắc khí lượng vòng nghe nói bên trong có vô số yêu thú chỉ cần không mai sẩy chân cho dù có mộc cánh cũng không thể thoát ra bên ngoài.
– Nơi này đang trấn áp một tà vật.
Lý Tinh đang cùng mọi người tìm kiếm đột nhiên trong đầu vang lên giọng nói của đỉnh linh.
– Đỉnh huynh biết đó là thứ gì không ?
– Là một ma hồn ít nhất cũng đạt đến phá không cường cảnh.
– Lợi hại như vậy ?
Phá không cường cảnh chính là cảnh giới đỉnh phong trên Huyền Nguyên đại lục, vượt qua cảnh giới này có thể phá vỡ không gian phi thăng tiến giới, một ma hồn đã tạo ra được cả một Ám ma sâm lâm nếu như chân thân còn sống không biết sẽ đáng sợ đến mức nào.
– Muốn thu phục thứ này ít nhất người phải đạt đến thiên nhân cảnh.
– Không còn cách khác sao ?
– Có thể dùng bất diệt chân hỏa.
– Bỏ đi.
Hiện tại hắn vẫn phải đứng cách bất diệt chân hỏa mấy chục trượng để tu luyện Cửu dương thần công không biết phải đợi đến năm nào mới có thể khống chế được thần hỏa.
– Bên kia có một góc ám nguyệt thảo.
Triệu Phong chỉ vào khu đá phía trước, bên trên một tản đã có mộc một góc linh dược cao gần nữa thước, toàn thân đen óng, lá hình bán nguyệt bên cạnh còn có một con trư yêu đang canh giữ.
– Con yêu thú này chỉ là hoàng thú đỉnh phong, Vân Phi muội lên đi.
– Ân.
Vân Phi gật đầu tiến lại chỗ trư yêu đến khi cách đối phương 3 trượng nàng lập tức gia tăng tốc độ lao thẳng về phía trước, một kiếm chém ra yêu trư không kịp phản ứng bị nàng chém thành hai nữa, một chiêu này nhìn đơn giản nhưng đã tiêu hao phần lớn nguyên lực của nàng.
– Nữ nhân này không ngờ lại quyết đoán như vậy.
Lý Tinh có chút bất ngờ, Vân Phi thường ngày vẫn vui vẻ cười nói không ngờ một khi ra tay lại hoàn toàn biến thành một người khác, nữ nhân không ai là đơn giản.
Vân Phi thu ám nguyệt thảo cùng xác trư yêu vào túi trữ vật, vẻ mặt của nàng có chút tái nhợt nhưng ánh mắt lại tràn đầy hưng phấn.
– Làm rất tốt.
Tử Yên khen nàng một tiếng sao đó dẫn đầu đoàn người tiếp tục lên đường, nữa ngày sao bọn họ lại gặp một góc ám nguyệt thảo nhưng lần này là do một con yêu thú huyền cấp canh giữ.