Bên trong thần lô đỉnh, Lý Tinh đặt nữ tử lên giường ánh mắt chăm chú đánh giá đối phương, nữ tử này chỉ khoảng 16 tới 17 tuổi, gương mặt hồn nhiên, thanh tú, dáng người non xanh, ngọc phong vẫn chưa phát triển nhưng kiều đồn khá đầy đặn, chân ngọc vừa thon vừa dài hoàn toàn có thể xem là một tiểu mỹ nhân.
Lý Tinh đứng bên cạnh nhìn nàng một lúc, ánh mắt liên tục biến đổi cuối cùng thở dài một hơi.
– Đã leo lên thuyền giặc làm sao có thể quay đầu.
Hai tay hắn bắt thủ ấn một vòng tròn màu đen xuất hiện tiến vào bên trong cơ thể đối phương từ nay về sao hắn chính là chủ nhân của nàng.
Lý Tinh tiến ra bên ngoài ánh mắt đảo qua một vòng, nơi này hình như không phải là chỗ lúc trước, Vũ tỷ cùng Ám Dạ vẫn đang ngồi luyện công.
– Tiểu Lý đã giải quyết xong rồi?
– Mọi chuyện rất tốt.
– Đệ bị làm sao vậy?
Liễu Huân Vũ chỉ cần liếc qua liền biết hắn có tấm sự, hai người ở chung với nhau lâu như vậy làm sao nàng có thể không nhận ra.
– Tỷ nếu sao này đệ biến thành một đại ma đầu tỷ có rời bỏ đệ không?
Nàng nhìn ánh mắt u buồn của hắn trong lòng như bị một thứ gì đó đâm vào, vô cùng khó chịu.
– Đệ đệ ngốc chỉ cần đệ không chê tỷ phiền phức đời này tỷ sẽ mãi mãi quấn lấy đệ.
– Thật không?
– Đệ muốn ăn đòn đúng không? Lại dám nghi ngờ lời nói của ta.
– Chỉ cần có tỷ ở bên cạnh những thứ còn lại không quan trọng.
Lý Tinh cảm thấy như bỏ được gánh nặng, tâm trạng nhanh chóng trở lại như ngày thường.
– Tỷ chúng ta mau đi thôi.
Lúc nãy Ám Dạ mang theo thần lô đỉnh chạy đi đến khi phát hiện phía trước xuất hiện khí tức của mấy tên kim đan cảnh mới dừng lại, Lý Tinh đi theo hướng nàng nói quả nhiên một lúc sao liền gặp lại đồng môn.
Nơi này có gần trăm người hầu như tất cả những người tham gia di tích đều tập trung tại đây, trước mặt mọi người là một đại môn cao gần 100 trượng giống như một ngọn núi nhỏ, bên ngoài được bao phủ một tầng ánh sáng mờ nhạt, tất cả mọi người đang hợp sức công phá tầng ánh sáng này.
Lý Tinh tiến lại đội ngũ của mình nếu tính luôn hắn thì tổ 3 chỉ còn lại 6 người.
– Vân Phi sư tỷ mọi người đang làm gì vậy ?
– Lý sư đệ mau tới giúp chúng ta một tay.
Lý Tinh gật đầu lập tức vận nguyên lực trợ giúp, sao một lúc trao đổi với Như Vân cuối cùng hắn đã biết được một bí mật mà ai cũng biết, phía sao đại môn này mới thật sự là di tích đại giáo những nơi mà hắn đi qua chỉ là ngoại môn không đáng nhắc đến.
– Vân Phi sư tỷ còn bao lâu nữa cấm chế mới bị phá hủy ?
– Ta nghe mấy vị sư huynh nói thông thường thì ba ngày cấm chế sẽ bị phá.
– Mọi người đã công kích bao lâu rồi ?
– Hôm nay là ngày thứ 3.
Hai giờ sao cấm chế rung lên vài lần cuối cùng cũng bị phá hủy, đại môn mở ra tất cả mọi người đều lao vào bên trong.
– Lý sư đệ nhớ cẩn thận.
Vân Phi quay đầu nói với hắn một câu sao đó cũng tiến vào, nàng vừa rời đi Triệu Phong liền đi tới.
– Người đúng là mai mắn ngay cả yêu lang cũng không làm gì được người, bên trong nội môn vô cùng nguy hiểm người tốt nhất nên đợi bên ngoài cầu cho ta tìm được nhiều bảo vật một chút, biết đâu tâm tình ta tốt sẽ chia cho người một ít.
– Người còn đứng đây lãm nhảm chỉ sợ ngay cả một cộng cỏ cũng không có để ăn.
– Hừ.
Lý Tinh nhìn Triệu Phong rời đi liền quay sang Vũ tỷ.
– Sư tỷ chúng ta cũng đi thôi.
Hai người vừa tiến vào bên trong liền cảm nhận được nguyên khí nới này nồng đậm hơn bên ngoài rất nhiều đúng là một nơi vô cùng thích hợp để tu luyện, sao khi đi được một lúc phía trước xuất hiện một lầu các đổ nát ngay cả đại môn cũng không còn, bên trong có vài người đang tranh giành cái gì đó.
Lý Tinh tiến vào quan sát phát hiện trên đất có một góc linh dược huyền cấp niên đại gần 500 trăm năm, toàn thân linh dược bị một trận pháp bao phủ.
– Ngọc nguyên thảo.
Thứ này nếu mang đi luyện thành ngọc nguyên đan có thể giúp cho vỏ giả dưới nguyên anh cảnh tinh thuần nguyên lực, áp chế tâm ma.
– Góc linh dược này là do chúng ta phát hiện.
Mấy thanh niên kia vừa nhìn thấy Lý Tinh xuất hiện sắc mặt liền trở nên căng thẳng.
– Thì sao ?
– Nơi này không có phần của người.
– Thiên địa kì vật chỉ dành cho người có duyên các người nhìn thấy trước nhưng không thu được chứng tỏ các người vô duyên.
– Ai nói chúng ta không thu được ?
– Nếu các người có thể phá được trận pháp ta sẽ nhường lại góc linh dược này cho các người.
Lý Tinh thoải mái nói, tuy hắn không biết phá trận nhưng đánh giá trận pháp là truyện dễ như trở bàn tay, trận pháp trước mắt đã đạt đến huyền cấp sơ kì chỉ có kim đan cảnh mới có thể phá giải.
Mấy thanh niên kia do dự đứng một bên, bọn chúng đã thử mấy lần vẫn không phá được nên mới bàn bạc ý kiến không ngờ giữa đường xuất hiện Lý Tinh.
– Chúng ta không phá được nhưng người cũng chưa chắc phá được.
– Chưa thử làm sao biết, tiểu Dạ ra tay.
Một bóng đen xuất hiện bên cạnh trận pháp, ngọc thủ hóa chưởng đánh tới, trận pháp rung lên vài cái sao đó vỡ tan.
– Không tệ.
Lý Tinh tiến lại thu góc linh dược vào tam giới tháp ánh mắt khẽ liếc nhìn đám người bên cạnh.
– Các người có ý kiến ?
– Không… không có.
Mấy thanh niên liên tục lắc đầu, trước mắt là cường giả kim đan cảnh cho dù bọn chúng có gọi thêm người tới cũng không đủ cho người ta giết.
Lý Tinh tiếp tục tìm kiếm, nơi này linh dược vô cùng nhiều hắn chỉ đi một lúc đã thu được hơn 10 góc hoàng cấp linh dược.
– Tiểu Lý bên này có một linh dược.
Hắn nghe Vũ tỷ gọi lập tức chạy tới, bên cạnh nàng đúng là có một góc linh dược.
– Huyết nguyên thảo.
Thứ này là chủ dược luyện chế huyết nguyên đan dùng để khôi phục khí huyết thuộc về loại đan dược chữa thương, góc huyết nguyên thảo này ít nhất cũng hơn 200 trăm năm có thể xếp vào huyền cấp đan dược.
– Vũ tỷ đúng là phúc tinh của đệ, đến cho đệ hôn một cái.
– Đệ muốn chết sao ?
Liễu Huân Vũ trừng mắt nhìn hắn, mặt ngọc đỏ ửng ánh mắt khẽ liếc nhìn Ám Dạ bên cạnh.
Ám Dạ tiến lại gốc linh dược bắt đầu phá cấm chế hoàn toàn không để ý đến hai người nhàm chán bên cạnh.
Ba người Lý Tinh tìm thêm một lúc phát hiện phía trước có một đám người, bên trong còn có người của Ưng vương giáo.
Nhóm người này đang phá giải trận pháp, bên trong đại trận là một cây linh thụ chỉ cao hơn 1 trượng trên cây có hơn 10 linh quả, mỗi quả đều được bao bọc bên trong huyết sắc ánh sáng.
– Địa long thụ không ngờ có thể gặp được thứ này ở đây.