Tà Tu – Chương 23 Ám Dạ – Botruyen
  •  Avatar
  • 45 lượt xem
  • 3 năm trước

Tà Tu - Chương 23 Ám Dạ

Lý Tinh nghe Chu lão đầu nói liền gật đầu làm theo ánh mắt hắn khẽ đánh giá nam tử trước mặt, nhìn qua chỉ hơn 40 nhưng người này cho hắn cảm giác còn thâm sâu hơn huyết xà.

– Chu đại sư yêu cầu của đan viện ta cùng các vị thái thượng trưởng lão đã xem qua, quyết định cho Lý Tinh tiến vào đệ tử nồng cốt của bổn giáo nhưng chỉ có thể sử dụng một nữa tài nguyên tu luyện đợi khi hắn làm đủ số cống hiến sẽ hoàn toàn hưởng thụ quyền lợi của đệ tử nồng cốt.

– Đa tạ giáo chủ.

– Ta còn có chuyện cần giải quyết, bên ám vệ ta đã thông báo, đại sư có thể dẫn hắn đi chọn người.

Chu Cửu gật đầu lui ra ngoài sao đó kéo Lý Tinh đi tới một căn phòng khác bên trong chỉ có một màu đen hai người đi bên cạnh cũng chỉ có thể dùng thần thức để cảm nhận.

– Tiểu tử bên trong là ám vệ của bổn giáo người có thể chọn một tên sao này bọn chúng sẽ phụ trách an toàn cho người.

– Vâng.

Lý Tinh bước lên phía trước thần thức đảo qua một vòng, trước mặt hắn có 32 tên kim đan cảnh khí tức không thua kém huyết xà, hắn lén mở chân thị chi nhãn hai mắt rực sáng như sao đêm.

– Hai cái tứ cấp linh căn, một cái ngũ cấp linh căn đáng tiếc chỉ có thể chọn một tên.

Lý Tinh tiến lại chỗ tên ngũ cấp linh căn cẩn thận đánh giá từ trên xuống dưới, nữ nhân này cũng không tệ dáng người chỉ kém Vũ tỷ một ít không biết diện mạo thế nào.

– Sao này người sẽ là ám vệ của ta.

– Tuân lệnh.

– Người tên gì?

– Thập ngũ.

– Cái tên này quá khó nghe sao này ta gọi người là Ám Dạ được không?

– Tuân lệnh.

Lý Tinh dẫn Ám Dạ rời đi, bên ngoài Chu lão đầu vẫn đứng đó đợi hắn.

– Đi thôi.

Ba người vừa tiến ra bên ngoài Ám Dạ đột nhiên biến mất chỉ còn lại hắn cùng Chu lão đầu.

– Không cần ngạc nhiên nếu như người không gặp nguy hiểm ám vệ sẽ không xuất hiện.

Lý Tinh theo Chu lão đầu về đan viện, vừa tiến vào hắn không nhịn được liền hỏi.

– Sư phụ vì sao người lại giúp ta nhiều như vậy?

– Sư phụ giúp đệ tử cần lí do sao?

Chu Cửu nhìn vẻ mặt của hắn liền thở dài một hơi ánh mắt nhìn vào đan đỉnh giữa phòng.

– Ta bỏ ra nhiều công sức để bồi dưỡng người đúng thật là có ý định riêng của mình, nếu như một ngày người tiến vào địa cấp đan sư hi vọng người có thể giúp ta luyện chế một viên tam chuyển hoàn hồn đan.

Lý Tinh nhíu mày, tam chuyển hoàn hồn đan là kì dược bên trong đan dược địa cấp dùng để chữa trị linh hồn, chỉ riêng tài liệu luyện chế cũng chưa chắc đã tìm được.

– Đệ tử sẽ cố hết sức, sư phụ lúc nãy người có nhắc đến Bách luyện bí cảnh không biết đó là nơi nào?

– Bách Luyện bí cảnh do Ưng vương giáo khống chế 10 năm sẽ mở ra một lần nghe nói bên trong bí cảnh có một di tích của thượng cổ đại giáo, còn về nó nằm ở đâu chỉ có giáo chủ cùng các vị thái thượng trưởng lão mới có tư cách biết được.

Bí cảnh là một không gian bị phong ấn nghe nói chỉ có cường giả hóa thần cảnh mới có thể tạo nên.

– Nếu không còn vấn đề gì nữa người có thể rời đi.

– Vâng.

Lý Tinh không trở lại phòng hắn đi đến vũ điện để tìm thêm một ít thông tin, vừa đi được một lúc đã gặp được người quen.

– Tào Dật.

– Lý sư huynh lần này lại đến đưa đan dược sao?

– Không phải lần này ta đến để tìm ngươi.

– Tìm ta? Tìm ta làm gì?

– Nghe nói có một bí cảnh sắp mở ra người có biết chuyện này không ?

Tào Dật dùng ánh mắt khó hiểu nhìn đối phương, tên này tu đan đạo thì có liên quan gì đến bí cảnh ?

– Huynh muốn hỏi chuyện của Bách Luyện bí cảnh ?

– Đúng vậy.

– Chuyện này ta chỉ biết được một chút nghe nói tháng sao bí cảnh sẽ được mở ra, chỉ có đệ tử chân truyền cùng một số đệ tử ưu tú mới có tư cách tiến vào, toàn bộ đại giáo chỉ có 50 danh ngạch.

– Không có giới hạn cảnh giới sao ?

– Không có nhưng lại giới hạn số tuổi, ngoài 30 tuổi không được tiến vào bí cảnh.

Lý Tinh khẽ gật đầu, giới hạn này nhất định là do Ưng vương giáo đặt ra ngoại trừ đại giáo thì các thế lực khác rất khó bồi dưỡng kim đan cảnh dưới 30 tuổi.

– Đa tạ.

Hắn ném một bình tụ nguyên đan cho đối phương sao đó rời đi, Tào Dật cầm lấy bình đan dược kiểm tra gương mặt tràn đầy vui vẻ.

– Lý huynh sao này có chuyện muốn hỏi nhớ đến tìm ta.

Lý Tinh đi vài vòng bên trong vũ điện hi vọng có thể tìm được một cái linh căn cao cấp, tìm cả buổi cũng không thấy được một cái ngũ cấp linh căn nhưng lại phát hiện ra hai cái tứ cấp linh căn.

– Chuyện này chỉ có thể xem kì ngộ không thể cưỡng cầu.

Lý Tinh trở về phòng trong đầu lại nhớ đến Ám Dạ, trước khi Bách Luyện bí cảnh mở ra hắn nhất định phải đưa nữ nhân này vào thần lô đỉnh đến khi đó hắn sẽ có thêm một lá bài bảo mệnh.

– Ám Dạ người có ở đây không ? ta có vài chuyện muốn hỏi.

– Chuyện gì ?

Đột nhiên một giọng nói lạnh như băng từ sao lưng vang lên làm hắn lạnh cả người.

– Sao này người có thể xuất hiện một cách bình thường được không ?

– Tuân lệnh.

– Người có biết Bách luyện bí cảnh không ?

– Không biết.

– Người có thể tháo khăng che mặt được không ?

– Không được.

Lý Tinh nói với nàng vài câu cảm giác như bản thân đang đối diện với một khôi lỗi.

– Ta là một đan sư trong quá trình luyện đan có một số thứ không thể cho người bên ngoài biết kể cả người cũng không thể cho nên trong lúc ta luyện đan người không được nhìn lén.

– Tuân lệnh.

– Người có tu vi cao hơn ta nếu như người muốn nhìn lén ta cũng không phát hiện ra được.

– Ta sẽ không nhìn lén.

– Làm sao ta biết được.

– Ta có thể dùng tâm ma để thề.

– Ta vẫn cảm thấy có vấn đề.

Lý Tinh do dự một lúc cuối cùng cũng lắc đầu phản đối, cuối cùng đề ra một chủ ý với Ám Dạ.

– Ta có một loại ấn kí sao khi lưu lại trên cơ thể của người chỉ cần người tiến vào phạm vi 100 trượng ta có thể cảm nhận được vị trí của người, nếu như ta có gặp nguy hiểm cũng có thể chạy đến vị trí của người.

– Được.

– Trong quá trình ta lưu lại ấn kí người không được sử dụng nguyên lực nếu không nguyên hồn của ta sẽ bị thương.

Lý Tinh đợi một lúc vẫn không thấy đối phương trả lời hắn biết nhất định nàng đang do dự.

– Được rồi để ta cho người xem qua ấn kí một lần sao đó hãy quyết định.

– Được.

Lý Tinh bắt thủ ấn hai bàn tay xuất hiện hai vòng tròn một trắng một đen.

– Nhìn rõ rồi chứ ? cái màu đen này của người còn cái màu trắng này của ta.

– Được rồi.

Ám Dạ nhìn hai vòng tròn trước mặt nàng dùng thần thức quét qua một lần sao đó gật đầu.

Lý Tinh đánh ấn kí lên cơ thể nàng sao khi vòng tròn màu đen hoàn toàn biến mất, trong lòng hắn thở phào một hơi như buôn được gánh nặng.

– Tiểu Dạ sao này ta sẽ trở thành chủ nhân của người, bây giờ ngoan ngoãn tháo khăng che mặt xuống cho ta xem.

– Không được.

– Vậy sao ?

Ám Dạ nhìn nụ cười trên mặt nam nhân trước mặt trong lòng trở nên bất an, đột nhiên cả người nàng mềm nhũn thân thể trở nên vô lực.

– Cẩn thận.

Lý Tinh vội đỡ lấy nàng dù sao cũng là nữ nhân không thể để ngã sắp mặt được.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.