Đúng lúc này cửa phòng mở ra, Đường Tử Kiều từ bên ngoài bước vào, ánh mắt của nàng nhìn Lý Tinh đã có chút biến đổi.
Trước khi hai người bọn họ tới đây nàng đã thay đổi một vài trận pháp trong phòng nếu như không phải người thật sự hiểu trận đạo sẽ không thể nhìn ra, nàng không ngờ nam nhân trước mặt không những có thể nhìn ra mà còn có thể bài ra trạng thái hoàn mỹ nhất của khốn trận so với nàng chỉ hơn chứ không kém.
– Lý sư đệ thật ngại quá đã bắt đệ phải chờ đợi.
– Không ngại chỉ cần có Hiểu Như ở đây muốn đệ đợi bao lâu cũng được.
– Ta nghe Hiểu Như nói đệ biết giải thập bát tiên quân không biết có thể cho sư tỷ mở rộng tầm mắt không ?
Nàng nói xong liền lấy ra một bộ thập bát tiên quân đặt lên bàn, bên trên đã chuẩn bị sẵn thế cờ.
Lý Tinh vừa nhìn qua liền bắt đầu động thủ, chưa tới một khắc hắn đã giải xong.
– Đường sư tỷ thấy đệ giải có đúng không ?
Đường Tử Kiều vẫn đang nhìn mấy quân cờ trên bàn, động tác của hắn quá nhanh cho dù nàng cố hết sức cũng chỉ có thể ghi nhớ vài nước cờ, một lúc sao nàng mới khôi phục tâm tình quay qua nhìn Lý Tinh.
– Lý sư đệ có thể cho tỷ biết ai đã dạy đệ giải thập bát tiên quân không ?
– Sư tỷ thứ lỗi, chuyện này đệ không thể nói.
Lý Tinh bài ra vẻ mặt khó xử giống như đã bị táo bón mấy ngày.
– Thật ra đệ cũng không quá am hiểu thứ này chỉ là không có gì làm nên mới tìm hiểu một chút.
– Đệ có thể giải được bao nhiêu thế ?
– Thập bát tiên quân có tổng cộng 81 thế với trình độ của đệ hiện tại chỉ có thể giải được nhiều nhất 20 thế.
Đường Tử Kiều nghe hắn nói vẻ mặt thoáng chút thất vọng nhưng rất nhanh liền khôi phục lại bình thường.
– Đệ có thể ghi lại 20 thế đó không ?
– Chuyện này có hơi khó, đệ chỉ xem sư phụ giải qua vài lần nên cũng không biết phải ghi lại như thế nào.
– Hay là như thế này đệ chỉ cần ngồi giải thập bát tiên quân, chuyện ghi lại tỷ sẽ giúp đệ.
– Quyết định như vậy đi.
Lý Tinh gật đầu đồng ý, hắn nhanh chóng bài thập bát tiên quân trên bàn thành một thế trận mới.
– Trận này gọi là la hán đẩy xe bò, nó cũng gần giống với thế trận tiên ông trồng củ cải, vác cày qua núi… đều thuộc loại thế dễ nhất trong thập bát tiên quân.
Hiểu Như nhìn thế trận trên bàn ánh mắt có chút không hiểu.
– Tại sao lại gọi là la hán đẩy xe bò ?
– Chỉ là mấy cái tên gọi muội không cần quan tâm.
Lý Tinh vừa biểu diễn la hán đẩy xe bò vừa chờ đợi hai nàng ghi chép lại từng động tác của hắn tới khi cả ba người hoàn thành thì thời gian đã trôi qua gần hai canh giờ.
Lý Hiểu Như nhìn mấy khối lưu ảnh thạch trong tay sư tỷ, khẽ nói.
– Không ngờ chỉ có một thế la hán đẩy xe bò mà đã tốn nhiều thời gian như vậy.
Đường Tử Kiều khẽ gật đầu nếu giải hết 20 thế trận ít nhất phải mất đến mấy ngày.
– Lý sư đệ thời gian sắp tới đệ có chuyện gì cần làm không ?
– Không giấu gì sư tỷ hôm qua trên đường từ đế thành trở về đệ bị một đám người tập kích khiến nguyên hồn bị tổn thương nên phải bế quan vài ngày để điểu dưỡng.
Hiểu Như nghe hắn nói vẻ mặt không giấu được lo lắng.
– Công tử có sao không ?
– Muội yên tâm đi, thương thế của ta đã được các vị trưởng lão điều trị chỉ cần nghĩ ngơi vài ngày sẽ không sao ?
Đường Tử Kiều không ngờ nam nhân bên cạnh bị thương lại còn bỏ ra nhiều thời gian đến giúp nàng nghĩ đến đây ánh mắt nàng nhìn hắn tốt lên vài phần, Tử Kiều lấy ra một bình đan dược đưa cho Lý Tinh.
– Lý sư đệ đa tạ đệ đã đến giúp tỷ, ở đây có vài viên dưỡng hồn đan hi vọng có thể giúp ích cho thương thế của đệ.
– Nếu sư tỷ đã có lòng thì đệ cũng không dám từ chối…
Lý Tinh nhận lấy bình đan dược, chỉ cần ngửi một cái thì đã biết mấy viên đan dược trong bình điều là loại thượng phẩm.
– Huyền cấp thượng phẩm dưỡng hồn đan, sư tỷ đúng là hào phóng nhưng thứ này quý như vậy đệ thật sự không dám nhận.
– Xem như là tỷ trả công cho đệ đã giải thập bát tiên quân.
– Đáng tiếc là đệ không am hiểu thứ này nếu như có sư phụ…
Lý Tinh đang nói đột nhiên ngừng lại, trong đầu hắn lại lóe lên một ý nghĩ thiên tài.
– Đúng rồi đệ chợt nhớ ra còn có một người cũng biết giải thập bát tiên quân.
Đường Tử Kiều nghe Lý Tinh nói, sâu bên trong ánh mắt ẩn hiện một chút mong đợi.
– Là ai ?
– Là sư tỷ của đệ, lúc trước đệ thấy sư tỷ thường đứng xem sư phụ giải thập bát tiên quân chắc là tỷ ấy cũng biết giải.
– Sư tỷ của đệ hiện giờ đang ở đâu ?
– Mấy ngày nữa sư tỷ sẽ đến tham gia thánh cung chiêu đồ đến lúc đó đệ sẽ giới thiệu cho mọi người gặp mặt.
Đường Tử Kiều lấy ra một tấm lệnh bài đưa cho Lý Tinh.
– Đây là tín vật của tỷ, chỉ cần đệ mang theo lệnh bài trên người thì có tự do ra vào chỗ của tỷ.
– Chỗ nào cũng được sao ?
– Ngoại trừ cấm địa.
– Đệ hiểu rồi, khi nào sư tỷ tới đệ sẽ thông báo.
Lý Tinh nắm chặc lệnh bài trong tay thầm cầu nguyện nữ nhân này không tắm bên trong cắm địa nếu không giấc mộng lạc trôi của hắn sẽ thật sự trôi đi mất.
Sao khi bàn luận xong thì Lý Tinh rời đi, bên trong phòng chỉ còn lại hai mỹ nhân.
Lý Hiểu Như mờ mịt nhìn vị sư tỷ bên cạnh, lúc nãy chính là Đương Tử Kiều đã truyền âm bảo nàng ở lại.
– Sư tỷ có chuyện sao ?
– Muội cảm thấy hắn thế nào ?
– Sư tỷ muốn hỏi ai ?
Đường Tử Kiều liếc nhìn sự muội của nàng, vẻ mặt tràn đầy cưng chiều, bộ dáng điềm tĩnh thường ngày đã biến đi đâu mất.
– Muội nghĩ có thể giấu được tỷ sao ? khai mau.
Hiểu Như nghe sư tỷ nói mặt ngọc khẽ ửng đỏ, giọng nói nhẹ nhàn như gió xuân.
– Muội cảm thấy Lý công tử rất tốt, công tử dạy cho muội rất nhiều thứ.
– Còn gì nữa ?
– Hết rồi.
Đường Tử Kiều đi đến bên cạnh tiểu sư muội, nàng khẽ nắm lấy tay ngọc của Hiểu Như.
– Có phải muội có cảm tình với hắn không ?
– Không… không có…
– Lý Tinh không phải là một nam nhân đơn giản, muội có nghe nói đến đan mệnh chưa ?
– Muội từng nghe nói.
Lý Hiểu Như gật gật đầu, lúc trước khi tìm hiểu trận mệnh nàng cũng vô tình biết được đan mệnh là thứ gì.
– Không sai, một người mang đan mệnh trong người lại am hiểu cả trận pháp nhất định sẽ trở thành thiên kiêu đương thời nếu muội thật sự có cảm tình với hắn thì tương lai sẽ chịu rất nhiều thiệt thòi.
Tử Kiều khẽ vuốt ve mái tóc đen bóng của sư muội, gương mặt xinh đẹp nở một nụ cười miễn cưỡng, bản thân nàng sinh ra trong một đại gia tộc, từ nhỏ đã nhìn thấy cảnh hậu cung tranh đấu tàn khốc như thế nào, tiểu sư muội của nàng trong sáng như một tấm gương làm sao biết được mưu kế là cái gì ?
– Muội nhất định phải suy nghĩ thật kĩ, tình cảm không giống như trận pháp một khi đã bài ra thì rất khó thu lại.
Hiểu Như ôm lấy eo Tử Kiều, cả người nàng đều dựa vào cơ thể mềm mại của sư tỷ.
– Muội nhất định sẽ nghĩ thật kĩ.
– Ngoan lắm, đừng ôm nữa nếu muội không đuổi theo hắn sẽ đi mất đó.
– Ân.