Sao khi Liễu Huân Vũ độ kiếp thì tới lượt của tiểu nha đầu, Lý Tinh lại lấy ra một đóng trận bàn ném thành một vòng tròn lớn.
– Xong rồi.
Lục Tố Tố bước vào bên trong trận pháp nhưng trái tim nhỏ của nàng vẫn đập liên hồi.
– Tiểu tặc trận pháp này không có vấn đề gì đó chứ ?
– Người yên tâm, lúc nãy không phải Vũ tỷ đã độ kiếp thành công hay sao ?
– Nhưng mà…
Lý Tinh bước vào bên trong trận pháp nắm lấy bàn tay của tiểu nha đầu.
– Người sợ sao ?
– Ta…
Lục Tố Tố bị hắn chiếm tiện nghi trước mặt mọi người theo bản năng muốn mở miệng mắng hắn vài tiếng nhưng nàng lại không cách nào nói được hơn nữa trong lòng lại có một cảm giác rất kì lạ, nàng muốn hắn cùng nàng độ kiếp.
Lý Tinh nhìn bộ dáng đỏ mặt của tiểu nha đầu, đại thủ bất ngờ dùng sức kéo nàng vào lòng.
– Yên tâm, ta sẽ luôn ở bên cạnh bảo vệ cho nàng.
– Ngươi… người nhất định phải giữ lời đó…
– Ta dùng danh dự của mình để cam đoan, nàng nhất định phải độ kiếp thành công.
– Ta sẽ làm được.
Lục Tố Tố khẽ dựa vào người Lý Tinh, ngay lúc này trong lòng nàng lại có cảm giác bình an lạ thường cho dù có thiên biến nàng cũng mặt kệ.
Lý Tinh nhìn tiểu nha đầu đã chuẩn bị sẵn sàng liền lui ra bên ngoài chờ đợi nàng độ kiếp, hắn vừa đi được một lúc thì sắc mặt đại biến lập tức thu chúng nữ vào thần lô đỉnh.
Đúng lúc này có một đám hắc y nhân hướng hắn lao tới, kẻ dẫn đầu chính là Băng nhi toàn thân nàng đều là vết thương phía sao còn có 10 tên hắc y nhân cầm đao đuổi theo, mỗi một tên đều có tu vi hóa thần đỉnh phong.
– Chủ nhân mau chạy đi.
Băng nhi đứng trước người của Lý Tinh che chắn cho hắn, ánh mắt cảnh giác đề phòng mấy tên xung quanh.
– Chủ nhân của chúng ta muốn gặp người.
Lý Tinh nhìn vết thương trên người của Băng nhi, mày kiếm khẽ nhíu.
– Hàn nhi đâu ?
– Chết.
Từ lúc âm dương phù mất liên kết hắn đã biết có chuyện không hay xảy ra nhưng cho dù có biết cũng không thay đổi được gì.
– Có đạo mời khách như thế này sao ?
– Đại ca không cần nói nhiều với hắn, chỉ cần bắt hắn lại giao cho chủ nhân là xong.
– Chẳng lẽ các người không sợ thánh cung truy sát ?
– Chỉ là một đám lão đầu gần đất xa trời cần gì phải sợ, xong lên.
– ẦM…
Đúng lúc này mây đen lại kéo tới, che kín cả bầu trời.
– Sao còn có người độ kiếp ?
– Món nợ hôm nay nhất định ta sẽ đòi lại.
Lý Tinh ôm lấy Băng nhi, cả hai cùng bị một tia sáng cuốn đi.
– Không ổn, mau đuổi theo.
10 tên hắc y nhân đuổi theo được một lúc thì dừng lại, trước mặt bọn họ là thiên kiếp không thể tiến vào.
– Đại ca phải làm sao đây ?
– Rút.
Nếu đợi thêm một lúc nữa rất có thể người của thánh cung sẽ đến, lúc đó muốn chạy cũng không kịp.
Lý Tinh vừa tiến vào thần lô đỉnh lập tức điều trị thương thế cho Băng nhi, thương thế của nàng vô cùng nghiêm trọng ngay cả nguyên thần cũng bị tổn thương.
– Phu quân nàng có sao không ?
– Không sao, chỉ cần nghĩ ngơi vài ngày sẽ khỏi.
Thương thế của nàng tuy nghiêm trọng nhưng đối với một vị thần như hắn thì chỉ cần lật tay là có thể trị khỏi.
– Tố Tố thì sao ? muội ấy vẫn còn bên ngoài.
– Tố Tố vẫn chưa độ kiếp xong, bọn chúng sẽ không dám tấn công.
Lần này nhờ có địa hành phù cứu hắn một mạng nếu không chuyện của thần lô đỉnh rất có khả năng sẽ bị bại lộ.
Lý Tinh rời phòng mở ra chân thị chi nhãn quan sát xung quanh, khí tức của đám hắc y nhân đã hoàn toàn biến mất, thiên kiếp của tiểu nha đầu cũng dần tán đi, hắn vừa rời thần lô đỉnh thì nàng đã chạy tới.
– Tiểu tặc ta đã độ kiếp thành công rồi.
Lục Tố Tố độ kiếp xong liền chạy tới chỗ của Lý Tinh nhưng khi nàng tìm thấy hắn thì cảm giác có gì đó không đúng.
– Người bị làm sao vậy ?
– Trở về rồi nói.
Lý Tinh thu nàng vào thần lô đỉnh, trên tay hắn xuất hiện quả cầu màu trắng, bạch cầu lơ lửng trên không sao đó nhắm một hướng bay đi một lúc sao bạch cầu quay trở lại bên cạnh còn có thêm một cái hắc cầu, Lý Tinh thu cả hắc, bạch song cầu vào thần lô đỉnh sao đó rời đi.
Thượng thành, đế cung.
Lục Tử Khải nhìn nhị ca vẫn ngồi chơi cờ một mình trong lòng thầm viết chữ phục còn bản thân hắn đã không thể ngồi yên.
– Nhị ca sao bây giờ bọn họ vẫn chưa trở về ?
– Không biết.
– Hay là để đệ ra ngoài điều tra.
– Không cần.
Lục Thư Phong vừa đặt quân cờ trong tay xuống thì có một tia bạch quan bắn thẳng vào phòng.
– Truyền tin phù, cuối cùng bọn chúng cũng chịu hồi âm, nhị ca kết quả thế nào ?
– Thất bại.
Lục Tử Khải vừa nghe liền lắc đầu kinh ngạc.
– Không thể nào rõ ràng chúng ta đã phái đi 10 tên hóa thần đỉnh phong làm sao có thể thất bại ?
– Có người độ kiếp.
– Tên khốn nào lại độ kiếp ngay lúc này ? đệ phải đi giết hắn.
– Ta nghĩ hai người nên cảm tạ tên đó.
Đúng lúc này trong phòng xuất hiện một hắc y nhân, cả người chìm trong hắc khí, Lục Thư Phong vừa nhìn thấy tên này ánh mắt hiện rõ kiên kị.
– Người có ý gì ?
– Bên trên vừa truyền lệnh xuống, bằng mọi giá phải bắt sống đan mệnh.
– Chuyện này không có trong giao ước.
– Một cái đan mệnh đổi một cái yêu cầu.
– Được.
Lục Tử Khải nhìn hắc y nhân rời đi thầm thở phào một hơi, tên này tạo cho hắn cảm giác nguy hiểm còn hơn nhị ca của hắn.
– Nhị ca bây giờ chúng ta phải làm sao ?
– Thông báo cho tứ đệ liên lạc với người bên thánh cung bằng mọi giá phải thu phục được đan mệnh.
– Đệ đi liền.
Lục Thư Phong cầm lấy một quân cờ trên bàn, khóe miệng khẽ cong lên.
– Xem ra bàn cờ này ngày càng thú vị.
Thánh cung, phủ thánh tử.
Trịnh Thiên Quân đột nhiên xuất quan khiến phủ thánh tử trở nên náo động.
– Đan cung thế nào ?
– Vẫn bình thường.
– Lý Tinh thì sao?
– Hắn đã cùng Triển Minh rời đế cung đến giờ vẫn chưa trở lại.
Trịnh Thiên Quân nhíu mày, ánh mắt trở nên âm trầm.
– Phái người điều tra, có tin lập tức báo cho ta.
– Tuân lệnh.
Hai tên hắc y nhân rời đi thì cửa phòng lại mở ra, Ngạo Danh từ bên ngoài tiến vào.
– Sư huynh có chuyện gì sao ?
– Ngọc Đình đâu ?
– Lâm sư tỷ vẫn đang bế quan.
Ngạo Danh nhìn vẻ mặt của Trịnh Thiên Quân liền biết chuyện lần này chắc chắn không nhỏ.
– Sư huynh chuyện lần này có liên quan đến sư tỷ sao ?
– Lý Tinh bị ám sát.
Trịnh Thiên Minh nhìn Ngạo Phong đứng bên cạnh.
– Thập nhất đã chết.
– Sư huynh nghi ngờ chuyện này có liên quan đến đệ với sư tỷ ?
– Trên đời không có mấy người dám đắt tội thánh cung, không phải ai cũng giết được ám vệ của ta.
– Chuyện này không liên quan tới đệ.
Ngạo Danh lập tức lắc đầu phủ nhận, ám sát đồng môn chính là tử tội huống hồ tên kia còn là người của thánh tử cho dù gan hắn có lớn bằng trời cũng không dám.
– Đệ có thể dùng tâm ma để thề, chuyện này chắc chắn không liên quan đến đệ.
– Ta đã phái người đến đan cung điều tra, rất nhanh sẽ có kết quả.