Hai người vừa bước vào trong, Tiểu Hà nhịn không được liền hỏi.
– Tỷ tỷ sao tỷ lại khách sáo với tên kia như vậy? muội cảm thấy hắn không đáng tin.
– Hắn không đơn giản, ít nhất cũng là nhân vật chúng ta không thể đắt tội.
– Thật sao? Sao muội lại không thấy?
– Hai tên hộ vệ đi theo hắn đều là cao thủ, tử khí của một trong hai tên đó còn lợi hại hơn sư phụ của chúng ta.
Tiểu Hà nghe tỷ tỷ nói thầm hít một hơi lạnh, sư phụ của nàng là một trong những ám vệ cao cấp nhất của hoàng triều chỉ nghe theo lệnh của hoàng chủ, nói như vậy chẳng phải tên tiểu kia có thể so với hoàng chủ sao?
Lý Tinh đứng đợi một lúc thì nhìn thấy đám người Tiểu Như trở lại, dẫn đầu là người đã hẹn hắn đến đây Liễu Tuyết Nghiên.
– Liễu sư tỷ đã lâu không gặp.
– Mời vào.
– Liễu sư tỷ, đệ có thể dẫn bọn họ vào được không?
Liễu Tuyết Nghiên khẽ nhíu mày, hai hắc y nhân trước mặt tạo cho nàng cảm giác nguy hiểm đến đáng sợ nhưng nơi đây là thánh cung cho dù là cường giả cũng phải cuối mình.
– Có thể.
Đám người Lý Tinh vừa bước qua đại môn thì chủ nhân nơi này cũng nhận được tin tức, Tống Dung đặt quyển thư tịch trên tay xuống bàn, hai mắt nhìn đan đỉnh trước mặt, từ trong đan đỉnh đang tỏa ra từng luồn ám khí rợn người.
– Cuối cùng ngày nữ nhi chờ đợi cũng sắp đến, mẫu thân sẽ không phải cô độc một mình nữa.
Lý Tinh đi theo Liễu Tuyết Nghiên đến phòng của nàng, hắn đột nhiên nhớ ra một chuyện ánh mắt tò mò nhìn hai nữ nhân sao lưng.
– Sao hai vị tỷ tỷ lại không bế quan?
– Tại sao chúng ta lại phải bế quan?
– Sắp tới thánh cung sẽ chiêu đồ chẳng lẽ hai vị tỷ tỷ không sợ bị đệ tử ngoại môn thách đấu hay sao?
– Thách đấu?
Tiểu Hà khẽ ngẩn người sao đó liền ôm bụng cười to.
– Ha ha… người bị ngu sao? Bọn ta chỉ là thị vệ thì sao phải sợ bọn họ…
– Muội muội không được vô lễ.
Tiểu Hà còn chưa dứt lời thì đã bị tỷ tỷ chặn lại.
– Thị vệ?
Lần này tới lượt Lý Tinh ngẩn người, nơi này là khu vực dành riêng cho đệ tử nội môn làm sao lại có thị vệ ở đây nhưng hắn chưa nghĩ được gì thì đã đi tới phòng của Liễu Tuyết Nghiên.
– Lý công tử mời vào.
– Hai người đứng bên ngoài canh chừng, không có lệnh của ta thì không được vào trong, biết không?
– Tuân lệnh.
Lý Tinh căn dặn hai tên hộ vệ một tiếng sao đó xoay người vào phòng, Liễu Tuyết Nghiên nhìn hai hắc y nhân rời đi ánh mắt có thêm vài phần kiên định.
– Mời ngồi.
Lý Tinh tìm một chỗ ngồi xuống, miệng khẽ lẩm bẩm vài câu, ánh mắt tươi cười nhìn mỹ nhân đối diện.
– Không biết Liễu sư tỷ tìm đệ là có chuyện gì?
– Ta có chuyện muốn thương lượng với công tử.
Nàng nhìn vẻ mặt tươi của hắn thì biết mị thuật đã không có tác dụng, lần này hắn đến đây chắc chắn đã có chuẩn bị nên không cần phải dẫn dụ đối phương làm gì.
– Tuyết Nghiên muốn nhờ công tử cùng diễn một vở kịch.
– Có thể cho tại hạ xem kịch bản trước được không?
Chuyện mà một công chúa hoàng triều nhờ vả làm sao có thể bình thường được, không cỡ thiên cấp thì cũng tầm địa cấp nên hắn phải kiểm tra trước cho chắc dù có chết cũng phải biết tại sao.
Liễu Tuyết Nghiên nhìn vẻ mặt đề phòng của hắn cũng không quá ngạc nhiên, chuyện lần này thật sự là quá lớn ngay cả sư phụ nàng cũng chưa chắc giúp được.
– Tiểu nữ là Tam công chúa của Nam Dược hoàng triều…
Chuyện kể ra thì rất dài dòng nhưng thật ra lại rất dài dòng, bên dưới vùng đất phía bắc của Huyền Thiên đế quốc có một tiểu nguyên mạch cung cấp nguyên khí nồng đậm cho cả một khu vực rộng lớn, linh dược sinh trưởng vô số thu hút rất nhiều đan sư đến nơi này, từ đó xuất hiện một hoàng triều của đan sư gọi là Nam Dược hoàng triều.
Vì là hoàng triều của đan sư, đan dược quá nhiều nhưng sức chiến đấu lại không dược bao nhiêu nên dễ dàng trở thành con mồi của hoàng triều xung quanh, tuy được Huyền Thiên đế quốc bảo vệ nhưng vẫn thường xuyên bị đạo tặc đánh cướp.
Nước xa không cứu được lửa gần, sao khi trãi qua mấy lần tổn thất nặng nề hoàng chủ hoàng triều quyết định kết minh với hoàng triều mạnh nhất trong số các hoàng triều bên cạnh cũng là hoàng triều mạnh nhất của Huyền Thiên đế quốc, Sa Nguyên hoàng triều.
10 vị hoàng tộc trong đó có 5 vị công chúa, 5 vị hoàng tử đều là thiên tài đan sư lần lượt được cử đến Sa Nguyên hoàng triều để kết minh trong đó có tam công chúa Liễu Tuyết Nghiên, người được mệnh danh là Nam Dược đệ nhất thiên tài.
Từ khi thiên phú đan đạo bộc phát nàng được xem là một trong những thiên tài xuất sắc nhất của hoàng triều, được đặt cách tiến thẳng vào nội môn thánh cung không cần qua chiêu đồ, Sa Nguyên hoàng chủ vừa nghe tin lập tức hạ lệnh chọn tam công chúa làm hôn thê cho Sa Nguyên thái tử, tấn phong Liễu Tuyết Nghiên thành Sa Nguyên thái tử phi.
Lý Tinh nghe đến đây khóe miệng khẽ cong lên.
– Xong.
Tình địch lần này của hắn chính là đương kim thái tử hoàng triều tương lai sẽ kế thừa hoàng vị nắm trong tay cả một vương quốc rộng lớn có hơn mấy trăm vạn hùng binh còn hắn thì chỉ có một cái hậu cung trống không cùng với một con hộ cung thần thú ăn khỏe ngủ giỏi.
– Sư tỷ muốn đệ diễn vai gì? Là vai hộ vệ hay là vai quần chúng ?
– Tuyết Nghiên muốn nhờ công tử giả làm đạo lữ.
– Đù, vai chính luôn.
Liễu Tuyết Nghiên nhìn vẻ mặt kinh ngạc của hắn trong lòng có chút thất vọng.
– Không biết ý của công tử thế nào ?
– Chuyện này quan hệ trọng đại, với khả năng của đệ chỉ sợ không giúp được gì cho sư tỷ.
Một tên kim đan kì cầm theo một cái danh đan mệnh giả mạo đi chống lại cả một hoàng triều cho dù có tính như thế nào thì hắn cũng thấy kèo này căng đét.
– Sư đệ sao lại từ chối nhanh như vậy ?
Đúng lúc này cửa phòng mở ra, Tống Dung đẩy cửa bước vào, dạ y bó sát cơ thể để lộ những bộ phận căng đầy, nàng đi đến bên cạnh Lý Tinh ngọc phong nhấp nhô theo từng bước chân, quyến rũ liêu nhân phong tình vô hạn.
– Sư phụ.
– Con ra ngoài đi, ta có chút chuyện muốn bàn luận với sư đệ.
– Vâng.
Tống Dung nhìn đệ tử rời khỏi phòng, ánh mắt chuyển lên người Lý Tinh.
– Sư đệ hình như không muốn gặp ta thì phải ?
– Làm sao có thể, sư tỷ mời ngồi, mời ngồi.
Nữ nhân này vừa xuất hiện thì hắn đã biết có chuyện hay sắp diễn ra nên lập tức vận định thần quyết, miệng niệm thanh linh tịnh hồn chú, đây đều là những thứ hắn chuẩn bị để đối phó với mị thuật của Liễu Tuyết Liên nhưng không biết có hiệu quả với nữ nhân này hay không.
– Không biết sư tỷ muốn bàn luận chuyện gì ?
– Là chuyện đệ tử của tỷ vừa nói với đệ.
– Chuyện này đệ thật sự không giúp được.
Tống Dung nghe Lý Tinh từ chối nàng vẫn mỉm cười nhìn hắn.
– Chuyện này không gấp, đệ có thể từ từ suy nghĩ.
Lý Tinh lắc lắc đầu, vẻ mặt bất lực.
– Không phải là đệ không muốn giúp mà là đệ thật sự không có khả năng giúp được.
– Nhưng tỷ lại cảm thấy đệ có thể giúp được.
Tống Dung liếc nhìn Lý Tinh, ném cho hắn một cái ánh mắt phong tình vạn chủng.
– Rất nhanh đệ sẽ đồng ý.
Lý Tinh bị nàng liếc, lông tơ toàn thân đều dựng đứng giống như hắn đang bị một con mãnh thú nhìn chằm chằm vào, nữ nhân này rất nguy hiểm.
– Chuyện này đệ sẽ suy nghĩ, đệ chợt nhớ ra có chuyện gấp cần giải quyết, xin phép cáo từ.
– Khoang đã.