Chu Linh nói xong liền ngã vào lòng Lý Tinh, hai mắt nhắm chặt, nhất thời lâm vào tình trạng hôn mê.
– Nàng thật sự không sao chứ ?
– Nha đầu này chỉ tạm thời hôn mê, chút nữa sẽ tỉnh.
Lý Tinh nhìn nữ nhân ngủ say trong lòng vẻ mặt tiếc nuối nếu nguyên lực của hắn mạnh hơn một chút thì đã có thể kéo dài dẫn hồn quyết thêm một lúc, đáng tiếc cảnh giới hai bên chênh lệch quá lớn.
Hắn ôm mỹ nhân trong lòng một lúc, thỉnh thoảng lại chiếm chút tiện nghi của nàng đến khi hắn phát hiện hô hấp của nàng trở nên bất ổn liền thu lại sắc thủ, vẻ mặt cũng trở lên thành thật.
– Tỷ tỉnh rồi sao ?
– Ân.
Chu Linh từ từ ngồi dậy, đôi mắt xinh đẹp mơ màng nhìn xung quanh.
– Á… ẦM…
Mỹ nhân nhìn Lý Tinh nằm dài trên đất, hai mắt như muốn phóng hỏa.
– Người đã làm gì ta ?
Lý Tinh bị nàng đẩy một cái đụng vào gốc đại thụ cách đó vài trượng, cũng mai là nàng chưa khôi phục nguyên lực nên chỉ dùng được một phần sức lực nhưng cũng đủ hành hắn tơi tả.
– Không phải đệ cố ý, là do thứ này.
Lý Tinh lấy tỏa hồn ra cho nàng nhìn, sao đó lập tức cất vào như sợ nàng lấy mất.
– Là do nó tự tấn công sư tỷ.
– Đó là thứ gì ?
– Là cấm khí của sư phụ cho đệ bảo mạng có thể làm cho cường giả dưới địa nguyên cảnh tạm thời mất đi nguyên lực nhưng chỉ có thể dùng được ba lần.
Chu Linh nhìn vẻ mặt đau lòng của hắn ngọc thủ vừa định giơ lên liền hạ xuống, cấm khí là bảo vật bảo mạng không phải ai cũng có được ngay cả nàng cũng chỉ có một món để phòng thân, nghĩ đến đây giọng nói của nàng có chút dịu đi.
– Người đến phủ thánh tử để làm gì ?
– Đầu quân.
– Người đã hứa với ta sẽ trợ giúp thánh nữ, không lẽ người quên rồi sao ?
– Đệ không quên.
– Vậy sao người lại đi đầu quân cho tên thánh tử kia ?
Lý Tinh cũng không muốn lừa nàng, hắn còn hai tên hắc y nhân cần giải quyết nên quyết định mang toàn bộ kế hoạch nói cho Chu Linh biết.
– Thật vậy sao ?
Chu Linh nghi ngờ nhìn Lý Tinh, nàng không biết có nên tin hắn hay không ?
– Ta làm sao biết người có lừa ta hay không ?
Lý Tinh nhìn phản ứng của nàng xem ra dẫn hồn quyết đã có chút tác dụng nếu là lúc nãy thì nàng đã không hỏi hắn câu này mà đã trực tiếp ném hắn lên cây.
– Sư tỷ thông minh như vậy làm sao đệ có thể lừa được tỷ ?
– Bớt nịnh đi nếu hôm nay người không giải thích rõ thì đừng mong rời khỏi đây.
– Tỷ thử nghĩ xem nếu như đệ thật sự đầu quân cho Trịnh Thiên Quân thì có cần đứng đây nói nhảm với tỷ không ?
– Hửm ?
– À nhầm phải gọi là bàn luận mới đúng.
Chu Linh khẽ nhíu mày, tên này nói không sai lúc nãy hắn hoàn toàn có thể bỏ đi hoặc bắt nàng giao cho Trịnh Thiên Quân để lập công, hắn không cần phải ở lại để đợi nàng tỉnh dậy.
– Vậy tại sao người của Trịnh Thiên Quân lại đi theo bảo vệ người ?
– Đây là do đệ cố ý sắp đặt nếu không sẽ bị tên thánh tử kia nghi ngờ.
Chu Linh gật gật đầu, nàng mang theo tiểu kiếm đi tới bên cạnh hai tên hắc y nhân đang nằm trên đất, nếu tên kia không lừa nàng thì chuyện hôm nay không thể để người ngoài biết được.
Lý Tinh đứng bên cạnh chứng kiến bi kịch sắp xảy ra lập tức chạy tới ngăn lại.
– Sư tỷ kiếm hạ lưu nhân, có gì từ từ nói.
– Chuyện gì ?
– Hai người này không thể giết được.
Chu Linh nhìn bộ dáng hốt hoảng của Lý Tinh, đôi mắt xinh đẹp hiếp thành một đường nhìn hắn.
– Có phải người có chuyện lừa ta đúng không ?
– Không có a.
– Vậy người ngăn ta lại làm gì ?
– Hai tên này tạm thời không thể giết nếu tỷ động thủ thì tên thánh tử kia nhất định sẽ nghi ngờ.
– Nhưng bọn chúng đã biết ta đến tìm người.
– Chuyện này đệ có thể giải quyết.
Nàng bỉu môi nhìn hắn.
– Người có được không đó ?
Lý Tinh ghét nhất là người khác nói hắn không được nên lập tức gật đầu khẳng định.
– Chỉ là một tên hóa thần, đệ lo được.
Chu Linh suy nghĩ một chút quyết định thu kiếm, chuyện này nàng phải lập tức thông báo cho sư tỷ biết nếu không sẽ ảnh hưởng đến đại cuộc.
Lý Tinh nhìn bạo nữ rời đi thầm thở phào một hơi, ánh mắt nhìn hai tên hắc y nhân nằm trên đất.
– Lão tử cứu các người một mạng sao này mạng của hai người sẽ thuộc về lão tử.
Hắn vừa ổn định tâm tình lập tức cảm giác có gì đó không ổn, Lý Tinh thu hai tên hắc y nhân vào thần lô đỉnh sao đó liền đuổi theo Chu Linh.
– Sư tỷ đợi đệ với…
Chu Linh vừa đi được một lúc thì nghe tiếng hét thảm thiết từ phía sao truyền đến, nàng xoay người lại xem thử thì thấy tên kia đang chạy đến.
– Còn chuyện gì sao ?
– Khục… khục còn… còn một chuyện…
Lý Tinh ôm gốc cây thở dốc, nha đầu này đúng là có phong thái cao nhân đến không thấy người, đi không thấy bóng a.
– Sư tỷ, tỷ còn chưa đi được.
– Tại sao ?
– Nếu bây giờ tỷ rời đi nhất định đệ sẽ bị nghi ngờ.
– Là chuyện này sao ? Vậy thì người có thể yên tâm, bên trong thánh cung không có mấy người có thể theo được bổn tiểu thư.
Từ khi luyện vô thiên tứ pháp đến tiểu thành thì bên trong thánh cung đã không còn mấy người có thể so thân pháp với nàng, không đúng hình như thân pháp của tiểu tử này cũng không tệ.
– Nè, thân pháp của người học ở đâu vậy ?
– Chuyện này đệ không thể nói.
– Không nói thì thôi, ta đi à.
– Khoang đã.
Lý Tinh chạy tới chắn trước người nàng, lúc nãy hắn đã vận toàn bộ nguyên lực mới có thể đuổi theo, bây giờ đã không còn hơi để đuổi nữa.
– Bọn họ chỉ cần nhìn thấy vẻ mặt của sư tỷ là biết có vấn đề ngay.
– Mặt của ta có dính gì sao ?
Chu Linh khẽ sờ mặt ngọc của mình hình như vẫn xinh đẹp như lúc trước, không có gì thay đổi.
– Gương mặt của sư tỷ không có vấn đề nhưng lúc nãy sư tỷ tức giận đi tìm đệ giờ lại vui vẻ rời đi nhất định sẽ bị nghi ngờ.
– Ý của người là ta phải giả vờ tức giận như lúc trước sao ? có phải như thế này không ?
Chu Linh nhe răng trừng mắt nhìn Lý Tinh, khí tức hóa thần đỉnh phong hoàn toàn bạo phát như hồng hoan mãnh thú lao tới.
Lý Tinh giật mình lui lại, hai tay ôm ngực, vẻ mặt hoảng sợ nhìn đối phương.
– Hu hu hu cứu mạng… có yêu quái…
– Người nói ai là yêu quái ? có phải lại muốn ăn đòn không ?
– Đệ không có ý đó nhưng mà bộ dáng lúc nãy của sư tỷ quả thật rất đáng sợ.
– Hừ, vậy người nói ta phải làm sao đây ?
– Đệ từng học qua dịch dung thuật, đệ có thể giúp tỷ ngụy trang.
Chu Linh nghe hắn nói, đôi mắt linh động đánh giá đối phương vài lần.
– Người có phải là đan mệnh thật sự không đó ?
Nàng chưa từng gặp tên đan sư nào lại tạp nham như tên này, thân pháp có thể theo kịp nàng ngay cả dịch dung cũng học qua.
Lý Tinh nhìn vẻ mặt nghi ngờ của Chu Linh, trái tim nhỏ bé nhảy lên một cái.
– Lúc trước đệ chỉ là một tên đệ tử bình thường vì muốn bảo mạng nên thứ gì cũng học qua một ít.
– Thật sao ?
– Thật mà.
Chu Linh suy nghĩ một lúc thấy hắn nói cũng có lý nên quyết định tin tưởng hắn lần này.