Tà Tu – Chương 121 Ám vệ – Botruyen
  •  Avatar
  • 22 lượt xem
  • 3 năm trước

Tà Tu - Chương 121 Ám vệ

Trịnh Thiên Quân nhìn vẻ mặt mừng rỡ của Lý Tinh, khóe miệng khẽ nhếch lên.

– Lý sư đệ sắp tới thánh cung sẽ mở ra vài bí cảnh, đệ đã chọn được bí cảnh nào chưa?

– Bí cảnh sao?

Lúc ở Ưng vương giáo Lý Tinh đã từng tham gia Bách luyện bí cảnh, khi đó hắn đã thu được không ít thứ tốt nên vẫn luôn để ý đến những nơi tương tự chỉ là từ khi bước vào thánh cung hắn phải vất vả tìm tài nguyên tu luyện nên không có thời gian điều tra.

Ngạo Danh dùng ánh mắt khinh thường nhìn Lý Tinh.

– Ngay cả bí cảnh cũng không biết, ta thật sự nghi ngờ người có phải là đệ tử của thánh cung hay không?

– Đệ thật sự là đệ tử của thánh cung, đây là ngọc bài của đệ.

Lý Tinh cầm lấy ngọc bài đưa cho Ngạo Danh.

– Ngươi… vậy tại sao ngay cả bí cảnh của thánh cung mà người cũng không biết?

– Chắc là do đệ chưa nhận được thông tin.

Ngạo Danh nghe Lý Tinh nói liền cười lớn.

– Ha ha… thời gian mở cửa bí cảnh của thánh cung đều có ở thượng cung, đừng nói là người cũng không biết thượng cung ở đâu?

– À cái này thì đệ biết, lúc trước đệ từng đến thượng cung để hoàn thành 10 cái nhiệm vụ huyền cấp, đa tạ sư huynh đã chỉ giáo.

– Ngươi…

Ngạo Danh giận tím mặt, tên này không nói khoác sẽ chết sao? 10 cái huyền cấp nhiệm vụ cho dù hắn muốn hoàn thành cũng mất hơn nữa năm, tên trước mặt này chỉ mới tiến cung hai tháng có khả năng sao?

Lâm Ngọc Đình ngồi bên cạnh cũng biến sắc chỉ có Trịnh Thiên Quân vẫn thản nhiên như chưa có chuyện gì xảy ra.

– Bí cảnh bên trong thánh cung ta đều có tìm hiểu qua nếu sư đệ có chỗ nào khó khăn, ta có thể giúp đệ chút ít.

– Đa tạ thánh tử đại nhân.

Sao khi trò chuyện một lúc Trịnh Thiên Quân sai người đưa Lý Tinh đi chọn hộ vệ, Ngạo Danh nhìn Lý Tinh rời đi cuối cùng nhịn không được hỏi.

– Có phải sư huynh đã quá xem trọng tên kia không?

Hộ vệ của thánh tử đều là cao thủ trong cao thủ có những tên được đích thân trưởng lão đào tạo so với nội môn đệ cũng không thua kém.

Lâm Ngọc Đình đứng bên cạnh lên tiếng.

– Đệ thật sự cho rằng thánh tử sẽ phái người đi bảo vệ tên kia sao?

– Chẳng lẽ không phải?

– Mấy tên hộ vệ kia không chỉ có thể bảo vệ chủ nhân, bọn chúng còn có thể giám sát chủ nhân thẩm chí là phản chủ.

Ngạo Danh nghe sư tỷ nói, hai mắt sáng lên.

– Ý của sư tỷ là thánh tử phái người giám sát hắn ta? Nếu bị hắn phát hiện thì sao?

– Đệ đừng quên chuyện này là do hắn tự yêu cầu, đúng là một tên ngu xuẩn.

Lâm Ngọc Đình dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Trịnh Thiên Quân vẫn đang nhàn nhã thưởng trà.

– Thiên Quân ca ca muội cảm thấy tên này không đáng để huynh xem trọng.

– Hai người nghĩ Lý Tinh thật sự đơn giản như vậy sao?

Tỷ đệ Ngạo Danh nghe thánh tử nói vẻ mặt trở nên kinh ngạc.

– Ý của huynh là hắn cố ý đến đây để tìm hộ vệ?

– Cũng có thể là như vậy.

– Lỡ như hắn thật sự là một tên ngu xuẩn thì sao?

Trịnh Thiên Quân liếc nhìn nơi Lý Tinh rời đi.

– Càng ngu càng tốt.

Lý Tinh được dẫn đến một khu vực khác bên trong phủ thánh tử, nơi hắn đang đứng giống như là một quân doanh, binh khí để khắp nơi từ hàng nóng đến hàng lạnh, hành thường đến hàng cấm đều có đủ, xung quanh còn có vài chục tên hắc y nhân đang được huấn luyện.

– Lý công tử mời lựa chọn.

Lý Tinh liếc qua vài lần trong lòng thầm mắng Trịnh Thiên Quân điếm thúi, lúc hắn vừa vào thánh tử phủ đã phát hiện mấy tên ám vệ nấp bên trong bóng tối đều là hóa thần đỉnh phong còn mấy tên trước mặt đều là nguyên anh.

– Người nào cũng được sao?

– Đúng vậy.

– Ta chọn nàng ta còn có nàng ta nữa.

Tên đứng bên cạnh nhìn theo hướng Lý Tinh chỉ, vẻ mặt trở nên khó xử.

– Chuyện này tiểu nhân phải xin chỉ thị của thánh tử.

Trong hai người Lý Tinh chọn có một người là chỉ huy hộ vệ đội chuyên huấn luyện hộ vệ cho thánh tử nên hắn không thể quyết định.

– Vậy người mau đi đi, ta sẽ ở đây chờ.

Lý Tinh nhìn tên hộ vệ rời đi, hắn lại tiếp tục quan sát xung quanh.

– Làm sao tên này có nhiều linh căn cao cấp như vậy?

Mấy chục tên hắc y nhân trước mắt đều từ ngũ phẩm linh căn trở lên trong đó hai người Lý Tinh chọn đều mang thất phẩm linh căn nếu như có thể thu phục thì tương lai hắn sẽ có hai tên tiểu đệ là thiên nhân cường giả.

Một lúc sao tên hộ vệ quay trở lại, vẻ mặt cung kính nhìn Lý Tinh.

– Thánh tử đã đồng ý, đây là mệnh bài của bọn họ.

Lý Tinh nhận lấy hai lệnh bài màu đen, nhìn qua cũng chẳng khác gì mấy tấm lệnh bài bình thường chỉ là đen hơn một chút nhưng thứ này lại có công dụng giống như âm dương phù của hắn có thể khống chế tính mạng của đối phương.

Tên hộ vệ đưa mệnh bài cho Lý Tinh sao đó đi dẫn hai tên hắc y nhân kia tới.

– Tham kiến chủ nhân.

– Ừ, ngoan lắm.

Lý Tinh thỏa mãng gật đầu, tiện tay ném mấy khối nguyên thạch cho tên hộ vệ bên cạnh.

– Đa tạ công tử bản thưởng, hai người có thể đi theo chủ nhân tốt như Lý công tử đó chính là kì ngộ có hiểu không?

– Vậy người có muốn đi theo ta không? Ta có thể giúp người nói với thánh tử một tiếng.

– Hề hề công tử nói đùa.

Tên hộ vệ nhìn vẻ mặt chưa từ bỏ của Lý Tinh lập tức tìm cách tiễn khách.

– Tiểu nhân còn có chuyện cần giải quyết xin phép cáo từ, hai người giúp ta đưa Lý công tử rời phủ.

-Tuân lệnh.

Lý Tinh nhìn tên hộ vệ chuồn đi thầm thở dài tiếc nuối, tên này nhìn dở hơi nhưng thật ra là một cường giả địa nguyên cảnh hàng thật giá thật, đáng tiếc là không thể thu phục được.

Ngay khi Lý Tinh bước chân ra thánh tử phủ thì bên trong thánh phủ còn lại cũng nhận được tin tức.

– Chẳng phải Chu sư muội nói chuyện đan mệnh đã được giải quyết rồi sao?

Sao khi Chu Linh từ chỗ của Lý Tinh trở về chỉ nói với nàng không cần lo lắng chuyện đan mệnh liền đóng cửa bế quan, tuy nàng không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng vẫn tin tưởng sư muội của mình tạm thời để đan mệnh qua một bên, không ngờ hôm nay lại nhận được tin Trịnh Thiên Quân đã thu được đan mệnh, trận chiến này ngày càng khó đánh.

Bạch Ngọc Chân nhíu mày, đôi mắt lạnh lùng lóe lên hàn quan.

– Chu sư muội vẫn đang bế quan, muội sẽ đến chỗ đan mệnh xem thử.

– Khoang đã.

Mộng Tích Vân thừa biết sư muội của mình muốn làm gì, nàng lập tức ngăn lại.

– Chúng ta đến chỗ Chu sư muội trước.

Biệt viện của Chu Linh nằm ngay bên cạnh phủ thánh nữ, Mộng Tích Vân nhìn cửa phòng đóng chặt phía trước có thể đoán được sư muội của nàng vẫn còn đang bế quan.

Đôi mắt xinh đẹp khẽ nhắm lại, trên ngọc thủ xuất hiện một tia bạch quan bay thẳng vào bên trong căn phòng, một lúc sao cửa phòng mở ra.

– Sư tỷ tìm muội có chuyện gì sao?

Chu Linh vừa đi vừa ngáp rời khỏi căn phòng, hai mắt mơ màng, vẻ mặt vẫn chưa tỉnh ngủ, y phục mỏng manh khó che giấu được ngọc thể lung linh của nàng.

– Bạch sư tỷ cũng đến sao?

– Mau thay y phục, ta có chuyện cần nói với muội.

– À, được.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.