Tà Tu – Chương 112 Dược Viên – Botruyen
  •  Avatar
  • 20 lượt xem
  • 3 năm trước

Tà Tu - Chương 112 Dược Viên

Bên trong Vạn dược các linh dược chất thành đống ngay cả mấy cây cột nhà cũng được làm từ dưỡng nguyên thụ mỗi cây có giá mấy chục vạn trung phẩm nguyên thạch.

Lý Tinh mang theo chúng nữ đi tới khu đổi dược, trước tiên hắn cần phải giải quyết vấn đề nguyên thạch.

Khu đổi dược là nơi vạn dược các thu mua dược liệu của tu sĩ đặt biệt là tán tu, bọn người này không có thế lực chóng lưng nên thường trở thành đối tượng chăm sóc đặt biệt của các tà giáo, mỗi lần tìm được thứ có giá trị đều mang đi đổi lấy đan dược, nguyên thạch để tu luyện.

Đám người Lý Tinh vừa đi đến khu đổi dược thì đã thấy một hàng người dài mấy chục trượng đang đứng chờ.

– Nhiều người như vậy thì khi nào mới tới lượt chúng ta đây? Tiểu tặc hay là chúng ta đi dạo vài vòng nữa đi.

– Cần gì phải đợi, cứ xông vào là được.

– Làm vậy có ổn không?

– Chuyện này giao cho ta.

Lý Tinh đi thẳng tới chỗ đổi dược dùng nữa con mắt liếc nhìn tên phục vụ.

– Quản lý của người có đây không?

– Khách quan tìm quản lý có chuyện gì?

– Ta có linh dược muốn đổi.

Tên phục vụ đánh giá tên sửu nhi trước mặt vài lần, từ y phục trên người có thể đoán ra đối phương là đệ tử của vô cực cung, vẻ mặt trở nên nhiệt tình hơn hẳn.

– Khách quan có hẹn trước với quản lý không ?

– Không có.

– Chuyện này…

Lý Tinh ném ngọc bài lên bàn.

– Người mang thứ này đưa cho hắn xem nếu hắn không đến thì… thôi.

– Dạ.

Tên phục vụ chạy đi một lúc thì quay trở lại, vẻ mặt nhìn Lý Tinh còn cung kính hơn lúc trước.

– Công tử mời vào, quản lý đang ở bên trong đợi người.

Lý Tinh dẫn theo chúng nữ vào trong, lần này phải cảm tạ lão sư phụ một tiếng nếu không có ngọc bài của lão không biết còn phải đứng bên ngoài đợi bao lâu.

Trong phòng quản lý, Mạc Khôi trầm tư nhìn tấm ngọc bài trên tay, lão cùng Liễu Đồng từng là huynh đệ đồng môn, từng cùng nhau vào sinh ra tử mấy lần nhưng đáng tiếc lão phải trở về quản lý Vạn dược các không thể cùng huynh đệ theo đổi đan đạo vô thượng, tuy hai người chỉ cách nhau một cái cửa thành nhưng đã 5 năm rồi chưa gặp mặt.

Đúng lúc này cửa phòng mở ra, Lý Tinh dẫn theo chúng nữ tiến vào.

– Tiểu bối Lý Tinh tham kiến tiền bối.

– Người là đệ tử của Liễu Đồng ?

– Tiền bối đúng là lợi hại vừa nhìn đã nhận ra.

Mạc Khôi đánh giá tiểu tử trước mặt vài lần, mặt gian mắt nhỏ vừa nhìn đã biết không phải thứ tốt, miệng lưỡi nhanh nhẹn chắc chắn không phải loại thành thật.

– Hài… ánh mắt Liễu huynh nhìn người vẫn không thay đổi.

Mạc Khôi từng nhìn qua 6 tên đệ tử của Liễu Đồng chỉ có Vương Lăng là lão cảm thấy hài lòng.

– Liễu huynh phái người tới sao ?

Lý Tinh nghe giọng của lão đầu hình như là có quen biết với sư phụ của hắn.

– Tiền bối đúng là thần thông quản đại ngay cả chuyện này cũng biết.

– Bớt nịnh, có chuyện gì nói mau đi.

– Tiểu bối phụng lệnh của sư phụ đến đế thành để giao đan dược, thuận đường ghé ngang chào hỏi tiền bối.

Mạc Khôi dùng ánh mắt thiếu kiên nhẫn nhìn Lý Tinh, lão không có thời gian rãnh để nghe hắn nói nhảm.

– Có gì nói luôn đi.

– Tiền bối thật lợi hại…

– Nói.

Lý Tinh biết không qua được ánh mắt hồ ly của lão đầu liền ngoan ngoãn khai hết.

– Tiểu bối có một số linh dược muốn trao đổi.

– Bao nhiêu.

Lý Tinh xoay người nhìn chúng nữ.

– Các nàng có bao nhiêu linh dược đều lấy ra hết đi.

Các nàng nghe hắn nói lập tức lấy ra túi trữ vật để lên bàn, mỗi người hai túi, 5 người tổng cộng 10 túi.

– Mời tiền bối xem qua.

Mạc Khôi cầm lấy một túi trữ vật lên quan sát, cặp chân mày khẽ nhíu, lão tiếp tục quan sát mấy cái túi còn lại, sắc mặt ngày càng khó coi, hai mắt âm trầm nhìn Lý Tinh.

– Người trộm thánh khố ?

– Ặc, tiền bối quá lời, trộm thánh khố là tội chết tiểu bối còn chưa có lá gan đó.

– Vậy số linh dược này ở đâu người có ?

Một túi trữ vật chứa hơn 1000 gốc linh dược, 10 túi tổng cộng 1 vạn gốc tuy chỉ là hoàng cấp nhưng chất lượng lại thuộc loại thượng phẩm, muốn tìm được cũng không phải là chuyện dễ.

Lý Tinh đã đoán trước lão đầu này sẽ nghi ngờ nên đã sớm có chuẩn bị.

– Số linh dược này là sư phụ dẫn tiểu bối đi lấy, chỗ đó tiểu bối cũng không biết là nơi nào nhưng lại có rất nhiều linh dược.

Hắn nói xong liền lấy hai cái túi trữ vật đặt trên bàn. Mạc Khôi cầm lên nhìn qua, một túi chứa gần ngàn gốc huyền cấp linh dược túi còn lại chứa 10 quả địa cấp xích hồn quả.

– Người muốn bán toàn bộ số linh dược này cho Vạn dược các ?

– Đúng vậy.

– Nếu người mang thứ này đi đấu giá biết đâu sẽ được nhiều nguyên thạch hơn.

Vạn dược các của lão tuy lớn nhưng lại không có phòng đấu giá, toàn bộ đế thành chỉ có duy nhất một phòng đấu giá do vạn bảo các cai quản.

Ban đầu Lý Tinh cũng có ý định đi đến vạn bảo các đấu giá nhưng hắn sợ nơi đó lại không mua hết số linh dược bên trong thần lô đỉnh nên mới chạy đến vạn dược các.

– Tiền bối có giao tình với sư phụ cũng chẳng khác nào trưởng bối trong nhà, số linh dược này tất nhiên phải bán cho vạn dược các.

Mạc Khôi khẽ gật đầu, tên tiểu tử này cũng không tệ như lão nghĩ.

– Người đã xem ta là trưởng bối vậy ta cũng không muốn chiếm tiện nghi của người.

Mạc Khôi lấy ra một tấm ngân bài đưa cho Lý Tinh.

– Bên trong có 500 khối thượng phẩm nguyên thạch, đủ không ?

– Đa tạ tiền bối.

Lý Tinh nhìn ngân bài trong tay nhớ lại trước đây hắn cũng từng có một tấm thẻ tương tự nhưng chất lượng không tốt bằng, ngân bài được cấp ở đế thành có thể mang đi sử dụng ở tất cả các phân nhánh của Vạn dược các bên trong Huyền Nguyên đế quốc.

500 khối thượng phẩm nguyên thạch tương đương với 500 vạn khối trung phẩm nguyên thạch, gia tài của hắn lúc này không chừng còn nhiều hơn cả Ưng Vương giáo cộng lại.

– Đợi lão tử quay trở lại nhất định sẽ dùng nguyên thạch đè chết mấy tên hộ hoa sứ giả kia hắc hắc…

Lý Tinh nghĩ đến đây trong lòng đã thấy hưng phấn nhưng trước tiên phải làm chính sự trước.

– Tiền bối…

– Gọi ta Mạc thúc là được.

– À, Mạc thúc chỗ của người có bán linh dược sống không ?

– Người muốn mua cấp độ nào ?

– Tốt nhất là huyền cấp.

– Người đâu.

Cửa phòng mở ra, hai tên phục vụ tiến vào cung kính nhìn Mạc Khôi.

– Có thuộc hạ.

– Hai người dẫn hắn tới dược viên để hắn tùy ý lựa chọn.

– Tuân lệnh.

Lý Tinh hành lễ với Mạc Khôi một cái sao đó đi theo hai tên dẫn đường, khu trồng linh dược không nằm bên trong vạn dược các mà nằm ở một nơi bí mật chỉ có duy nhất một truyền tống trận thông tới nơi đó.

– Khách quan phía trước là dược viên.

– Đa tạ.

Lý Tinh dẫn theo chúng nữ vào bên trong để các nàng mở rộng tầm mắt, phía trước của bọn họ là một trong những dược viên lớn nhất Huyền Thiên đế quốc.

– Chỗ này thật sự là dược viên sao ?

Lục Tố Tố nhìn một vòng xung quanh liền bỉu môi, dược viên này còn ít linh dược hơn thần lô đỉnh của bọn họ.

– Bây giờ người mới biết thần lô đỉnh của ta lợi hại sao ? có thể đi theo lão tử chính là mai mắn lớn nhất của tiểu nha đầu người.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.