Vô thiên tứ pháp là một trong trấn cung chi bảo của Vô cực cung được chia làm 4 phần gồm thân pháp, quyền pháp, kiếm pháp, hồn pháp mỗi một phần đều sánh ngang với thiên cấp hạ phẩm công pháp nếu như có thể hợp nhất 4 phần thì uy lực không thua kém thiên cấp đỉnh phong công pháp.
Tương truyền bộ vô thiên tứ pháp có hai bản, bản thứ nhất được lưu giữ bên trong vô cực cung gồm có tứ pháp, bản thứ hai chính là phương pháp hợp nhất tứ pháp hiện tại chưa rõ tung tích.
Vì thiếu đi một phần nên từ khi Vô cực cung thành lập vẫn chưa có ai thật sự nắm giữ được bộ trấn cung chi bảo này thẩm chí còn chưa có một ai dung hợp được nhị pháp trong tứ pháp.
– Các người có ý kiến gì không ?
Đường Nghiêm nhìn mấy lão đầu trong phòng, thấy không ai phản đối liền cho bắt đầu nghị luận.
Một số lão đầu hầm hầm nhìn Đường Nghiêm nhưng lại không dám lên tiếng, thứ nhất Đường Nghiêm là đại trưởng lão địa vị cao hơn bọn họ, thứ hai tu vi của lão sâu không thấy được hơn nữa còn là trận vũ song tu ngoại trừ thánh chủ cùng mấy vị thái thượng trưởng lão thì không ai có thể áp chế được tên này.
– Lần này có bao nhiêu địa điểm khảo thí ?
– Chúng ta đã chọn ra ba điểm khảo khí, vũ giả sẽ khảo khí ở huyết ma cốc, trận sư ở trận sơn còn đan sư sẽ khảo thí ngay bên trong thánh địa.
– Mọi thứ đều giống lần trước sao ?
– Khá giống lần trước chỉ có số lượng đệ tử được chọn sẽ bị giảm từ 1000 xuống còn 500 người.
– Tại sao ?
– Đây là lệnh của thánh chủ.
Đường Nghiêm khẽ gật đầu, tên quái nhân kia tuy hành tung thất thường nhưng mỗi một chuyện của thánh cung đều được lão xử lý vô cùng ổn thỏa nếu không thì ngôi vị thánh chủ đã sớm đổi người.
– Nếu không ai có ý kiến vậy thì một tháng sao sẽ bắt đầu chiêu đồ.
Phía sao thánh cung có một ngọn núi lớn nằm riêng biệt với địa nguyên sơn mạch gọi là tuyệt sơn, dưới chân núi được bài vô số trận pháp dùng để ngăn chặn người bên ngoài tiến vào, ngoại trừ thánh chủ thì chỉ có những người cầm theo thánh lệnh mới có thể bước vào trong.
Trên tuyệt sơn có một căn nhà nhỏ nằm cô độc trong góc núi, nhìn qua thì không thấy gì nổi bật nhưng căn nhà nhỏ này chính là nhân chứng duy nhất còn sót lại sao khi trãi qua một trong những trận chiến kinh thiên nhất từ khi thánh cung được hình thành, một trận chiến quyết định tương lai trăm năm của thánh cung.
Trước ngôi nhà nhỏ, hai thân ảnh lẳng lặng đứng im ngắm nhìn thái dương dần dần biến mất.
– Phong cảnh nơi này vẫn không có gì thay đổi, vẫn tĩnh mịch như bao năm trước.
– Muội lại muốn cầu xin cho tên kia sao ?
Lam y nữ tử khẽ thở dài.
– Sư tỷ chuyện lần đó là do chúng ta không đúng trước, Vạn Thiên chỉ là nhất thời kích động nên mới ra tay với tỷ.
– Tỷ vẫn hi vọng đây là lần cuối cùng nghe muội nói đến chuyện này.
Bạch y nữ tử nhìn tia sáng cuối cùng biến mất nàng xoay người rời đi, hai người vừa bước vào ngôi nhà nhỏ vẻ mặt lam y nữ tử thoáng thay đổi, giọng nói trở nên nghiêm túc.
– Hoàng vị sắp đổi chủ, đối phương cũng đã chuẩn bị hành động.
– Ta biết.
Bạch y nữ tử vẫn thản nhiên thưởng thức linh trà.
– Đám người kia trả lời chưa ?
– Vẫn chưa có hồi âm.
Lam y nữ tử khẽ nhíu mày, đôi mắt xinh đẹp ẩn hiện lo lắng.
– Sư tỷ chúng ta làm như vậy có phải quá mạo hiểm không ? đám người kia cũng không đơn giản.
– Muội yên tâm, Vô cực cung còn chưa xứng để bọn chúng lộ diện.
– Vậy tại sao bọn họ muốn hợp tác với chúng ta ?
– Vì ở chỗ của ta có thứ mà bọn chúng cần.
Lam y nữ tử càng nghe càng không hiểu, ngay cả Vô cực cung bọn người đó còn không để ý chẳng lẽ sư tỷ của nàng còn có thứ quý hơn cả một tòa thánh cung ?
Bạch y nữ tử nhìn vẻ mặt mơ màng của sư muội, khẽ nở một nụ cười khuynh thành.
– Đã bao nhiêu năm trôi qua, sư muội của ta vẫn không thay đổi.
– Nếu như có cơ hội Hàn nhi nguyện đời đời làm muội muội của tỷ.
Sao khi đại hội trưởng lão kết thúc, bên trong thánh cung trở nên vô cùng yên tĩnh, toàn bộ đệ tử từ ngoại môn cho tới chân truyền đều bế quan tu luyện.
Thánh cung chiêu đồ không chỉ tuyển thêm đệ tử mà còn sàng lọc đệ tử, trong 500 danh ngạch tiến vào thánh cung thì có một nữa là đến từ khảo thí, một nữa còn lại là đến từ khiêu chiến, bất kì tu sĩ đáp ứng đủ điều kiện đều sẽ có cơ hội khiêu chiến với đệ tử ngoại môn chỉ cần dành chiến thắng sẽ trở thành đệ tử ngoại môn.
Tương tự đệ tử ngoại môn cũng có thể khiêu chiến đệ tử nội môn nếu giành chiến thắng sẽ thay thế vị trí của đối phương còn đệ tử nội môn sẽ trở lại ngoại môn tu luyện.
Lý Tinh vừa xuất quan thì bị lão đầu tử gọi tới, trên đường đến chỗ Liễu Đồng hắn chỉ thấy vài tên đang quét rác ngoài cổng, mới đầu còn tưởng là đi nhầm chỗ.
– Nước tới chân mới nhảy đúng là không có tiền đồ.
Nếu như mấy tên này thường ngày chịu chuyên tâm tu luyện như hắn thì bây giờ đâu phải đóng cửa bế quan.
Lý Tinh vừa đi tới chỗ lão đầu tử đúng lúc gặp phải một tên từ bên trong phòng đi ra, tên này nhìn thấy Lý Tinh liền tươi cười đi tới.
– Thất sư đệ đến tìm sư phụ sao ?
– Là sư phụ gọi đệ tới.
– Sư phụ gọi đệ tới làm gì ?
– Đệ cũng không biết.
Triển Minh khẽ nhíu mày, mấy hôm nay toàn bộ tưởng lão, chấp sự đan cung đều chuẩn bị chiêu đồ, chẳng lẽ sư phụ muốn để tiểu tử này tham gia chiêu đồ ? nghĩ đến đây vẻ mặt Triển Minh nhìn Lý Tinh như hai huynh đệ lâu ngày vừa gặp lại.
– Lý sư đệ lần trước đệ nhập môn chúng ta vẫn chưa mở tiệc chúc mừng, đệ muốn chúc mừng ở trong cung hay ngoài cung ?
– Chuyện chúc mừng gì đó hay là để sao đi, đệ phải chuẩn bị cho thánh cung chiêu đồ.
– Sư đệ nói không sai, là sư huynh đồ đồ, lần này chiêu đồ huynh còn phải tham gia tuyển đệ tử ưu tú cho sư phụ hài… bây giờ đã bận tới rối tung rối mù làm gì còn thời gian.
Lý Tinh nghe lão nói hai mắt tỏa sáng, cuối cùng cũng nghe được tiếng người.
– Tam sư huynh đã bận như vậy thì đệ làm sao có thể đứng nhìn hay là để đệ theo giúp huynh được không ?
– Chuyện này ta không thể quyết định, đệ đi hỏi sư phụ thử xem, huynh sẽ ở đan phòng đợi đệ.
– À được.
Triển Minh nhìn Lý Tinh rời đi, hai mắt âm trầm, đại sư huynh hiện tại không có ở thánh cung, nhị sư huynh thì bị đuổi đi, bây giờ hắn chính là người có địa vị cao nhất sao lão sư phụ có thể toàn quyền quyết định chuyện chiêu đồ, cái bánh lớn này hắn sẽ không để ai động vào.
Lý Tinh mở cửa bước vào phòng, đúng như hắn dự đoán lão đầu tử vẫn thích đóng của chơi một mình.
– Đệ tử tham kiến sư phụ.
– Người vừa bế quan ?
– Đệ tử vừa tìm được vài gốc linh dược nên thử mang đi luyện chế.
– Đưa ta xem.