Tà Tu – Chương 11 Vạn dược các – Botruyen
  •  Avatar
  • 57 lượt xem
  • 3 năm trước

Tà Tu - Chương 11 Vạn dược các

Liễu Huân Vũ nhìn biểu hiện của hắn sắc mặt dần dần trở nên nghiêm túc.

– Đệ nói thật.

Lý Tinh gật gật đầu, đây là tổ huấn khi hắn phát thệ trước bia đá đã chấp nhận nếu như không làm theo nhất định sẽ bị loại bỏ.

– Chỉ là một cái linh hồn cũng không có gì quý giá, đến lấy đi.

Liễu Huân Vũ nhắm chặt hai mắt khí tức toàn thân hoàn toàn buôn lỏng nhưng thân thể nàng vẫn đang run rẫy, từ nay về sao tính mệnh của nàng sẽ nằm trong tay nam nhân trước mặt.

– Huân Vũ sao này dù cho có chuyện gì sảy ra ta sẽ mãi mãi bảo vệ cho nàng.

– Hừ đệ có nhanh lên không đừng có lề mề.

Nàng nói xong lại trừng mắt hắn một cái nhưng thân thể đã hoàn toàn thả lỏng.

Lý Tinh bắt thủ ấn, trong bàn tay xuất hiện một vòng tròn màu xanh dần dần tiến vào bên trong cơ thể nàng, bây giờ hắn chỉ là luyện khí cảnh vẫn chưa thể sử dụng âm dương phù nên tạm thời chỉ có thể sử dụng linh hồn khế ướt.

Liễu Huân Vũ khẽ mỡ mắt, ánh mắt phức tạp nhìn đối phương.

– Nếu đệ dám gạt ta, xem ta làm sao trừng trị đệ.

Nàng nói xong liền tiến lại nắm lấy tay hắn giống như sợ hắn bỏ đi.

Lý Tinh lấy ra thần lô đỉnh sao đó mang theo nàng tiến vào bên trong đi thẳng đến chỗ thần thạch.

– Vũ tỷ sao này nơi này chính là nhà của chúng ta.

Liễu Huân Vũ liếc nhìn xung quanh khắp nơi đều là một mãnh hoan vắng ngay cả một cộng cỏ cũng không có nhưng linh khí nơi này lại vô cùng dầy đặc nhiều hơn Đông Nguyệt tông gấp mấy lần.

– Đây là đâu ?

– Nơi này gọi là thần lô đỉnh chỉ cần tỷ ở trong đây sẽ không bị ai phát hiện.

Lý Tinh bắt đầu kể hết mọi chuyện cho nàng nghe sao đó lại dẫn nàng đi một vòng bên trong, Liễu Huân Vũ càng nghe càng kinh ngạc cuối cùng ngọc thủ lại giơ lên hạ xuống đầu hắn.

– Được lắm có thứ tốt như thế này lại dám giấu lão nương, uổng công ta thương đệ như vậy.

– Đệ thật sự không cố ý chẳng phải lúc nãy đệ đã nói rồi sao.

Lý Tinh nhìn nàng vẫn còn tức giận liền tiến lại ôm lấy đối phương.

– Đệ có thể thề sao này sẽ không bao giờ lừa gạt tỷ nữa.

Hai người ôm nhau một lúc trong lòng hắn truyền đến một giọng nói vô cùng ôn nhu.

– Sao này đệ không được rời xa tỷ.

Lý Tinh phát hiện cơ thể của đối phương biến đổi liền đẩy nàng ra.

– Đệ cho tỷ xem thứ này.

Liễu Huân Vũ biết mình thất thố chỉ có thể cuối mặt để hắn kéo đi, sao khi đi một lúc trước mắt nàng hiện ra một đóng thư tịch chất chồng lên nhau như một ngọn núi.

– Tỷ nhìn xem có thứ nào phù hợp với mình không ?

Nàng đi đến trước núi thư tịch ánh mắt đảo quan một vòng cả cơ thể như bất động, hô hấp cũng trở nên dồn dập, nàng nhanh chóng cầm lấy một quyển lên xem.

– Thiên cấp thượng phẩm công pháp liệt diễm phần thiên, thiên cấp trung phẩm công pháp kim cương quyền, địa cấp trung phẩm công pháp liên hoa kiếm phổ… tiểu Lý những thứ này…

– Đây là công pháp của 9 đời sư mẫu lưu lại, tỷ không cần khách sáo thích thứ nào thì lấy thứ đó.

– Đệ thật sự muốn tặng thứ này cho ta sao ?

Nơi này có không biết bao nhiêu công pháp nhưng mỗi quyển đều có giá trị vượt xa nàng, chỉ cần một quyển thiên cấp công pháp đã có giá trị hơn cả một đại giáo.

– Chỉ cần tỷ thích đệ sẽ tìm mọi cách lấy cho tỷ.

Liễu Huân Vũ cảm thấy lòng mình như tan chảy nàng chủ động ôm lấy hắn hai tay vòng qua cổ đối phương, bên trong ánh mắt hiện lên vẽ ôn nhu vô hạn.

– Lý Tinh đa tạ chàng.

– Tối nay chúng ta có thể đổi vài tư thế không ui…

Lý Tinh chưa nói hết câu lại phải ôm đầu, đợi hắn nhìn lại đã thấy sư tỷ đỏ mặt chạy đi, ánh mắt nàng tập trung nhìn thư tịch phía trước.

– Xem ra phải nhanh chóng tìm một món linh khí phòng ngự nếu không sẽ bị nàng đánh ngu mất.

– Tiểu tử tình nhân của người chỉ là tứ phẩm linh mạch tốt nhất khuyên nàng ta chọn một môn địa cấp công pháp nếu không sẽ mất nhiều hơn được.

– Đa tạ tiền bối nhắc nhở.

Lý Tinh cùng nàng chọn lựa một hồi cuối cùng cũng tìm được một bộ kiếm pháp ưng ý, địa cấp trung phẩm uyên ương đồng tâm kiếm, bộ kiếm pháp này yêu cầu hai người luyện tập một khi bộc phát hoàn toàn có thể so với địa cấp thượng phẩm công pháp.

– Tiền bối tại sao ở đây chỉ có công pháp lại không có binh khí ?

Vấn đề này vô cùng quan trọng mãi đến khi Vũ tỷ hỏi thì hắn mới nhận ra.

– Lúc trước đại chiến toàn bộ hàng ngon đều bị mấy tên kia lấy đi, số còn lại đã phân hủy không biết bao lâu rồi.

– Vậy sao công pháp lại không phân hủy.

– Bọn chúng là do tổ thần dùng thần thức lưu dữ có thể tồn tại vĩnh hằng.

– Vậy sao tổ thần không dùng thần thức lưu dữ binh khí ?

– Người đi tìm mấy lão đầu đó mà hỏi, ta làm sao biết được.

Ngày hôm sao Lý Tinh cùng đám người Chu lão đầu rời đi tiến về Ưng vương giáo, trước khi rời đi hắn đã cùng sư tỷ lên kế hoạch cẩn thận, Liễu Huân Vũ sẽ giả vờ tiếp nhận một nhiệm vụ để rời khỏi tông môn sao đó cả hai cùng gặp nhau bên ngoài, hắn sẽ thu nàng vào thần lô đỉnh cùng đi đến Ưng vương giáo.

Đoàn người rời Đông nguyệt tông tiến vào một tòa thành lớn dùng truyền tống trận đi thẳng đến Đông Lăng thành.

Ưng vương giáo nằm bên trong Đông lăng thành của Ám vân hoàng triều, bên trên Ám vân hoàng triều còn có một đế triều, nơi đây vô cùng to lớn hoàn toàn có thể so với Đông nguyệt tông nhưng linh khí lại không bằng, bên trong thành chủ yếu là nơi giành cho các võ giả trao đổi, nơi tu luyện thật sự chính là trên mấy ngọn hùng phong bên ngoài thành.

Đoàn người vừa đi được một lúc thì dừng lại, Chu lão đầu phân phó một tên thanh niên trong nhóm dẫn đường cho Lý Tinh, số còn lại đều bị lão mang đi.

– Lý sư đệ bây giờ đệ muốn về bổn giáo hay tham quan Đông lăng thành ?

– Không biết vị sư huynh này xưng hô thế nào ?

– Ta là Phó Dương Lý sư đệ kêu ta một tiếng Phó huynh là được.

– Phó huynh, đệ lần đầu tiên đến đây hay là chúng ta đi tham quan một vòng trước được không ?

– Tất nhiên là được.

Lý Tinh đi một vòng Đông lăng thành nơi đây đúng thật là làm cho hắn mở rộng tầm mắt, chân thị chi nhãn đã mở tối đa nhưng vẫn không tìm ra được một tiêu hắn muốn.

– Chúng ta tạm thời vào đây tham quan đi.

Hai người dừng lại trước vạn dược các nơi đây có thể nói là kho dược liệu của Đông lăng thành, Lý Tinh vừa đảo mắt qua một vòng đã thấy hơn mấy ngàn gốc dược liệu giá cả cao đến dọa người.

– Hai vị khách quan không biết các vị đang tìm loại dược liệu nào ? có cần tiểu nhân giúp không ?

– Ở đây các người có dược liệu còn sống không ?

– Đương nhiên là có mời khách quan đi theo tiểu nhân.

Lý Tinh đi theo tên nhân viên tiến vào bên trong một căn phòng vô cùng to lớn, toàn bộ dược liệu bên trong đều được cấm chế bao bọc, khí tức sinh mệnh tỏa ra nồng đậm hắn vừa nhìn chỉ muốn quay đầu rời đi.

– Nếu bên ngoài không treo ba chữ vạn bảo các lão tử còn tưởng nơi đây là trung tâm hút máu nhân đạo.

Phó Dương nhìn vẻ mặt kinh ngạc của đối phương liền tiến lên nói.

– Sư đệ những góc dược liệu này ở chỗ chúng ta cũng có đệ không cần phải đến đây mua.

– Như vậy chúng ta mau đi thôi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.