Nữa ngày sao Lý Tinh thu viên đan dược cuối vào bình ngọc, một nữa nhiệm vụ được hoàn thành, kế tiếp là đi tìm Mạc Nguyên lấy 200 điểm cống hiến.
Từ khi trở về thánh cung Lý Tinh bị lão sư phụ lừa tình ngây ngốc ngồi trong phòng đợi ba ngày ba đêm, không màn đến thế sự nên muốn tìm được tên sư điệt cũng không phải chuyện dễ, hắn chỉ có thể chạy tới chỗ Vương Lăng cầu mai.
– Huynh đệ cho hỏi chỗ của Mạc sư huynh ở đâu?
– Người tìm sư huynh có chuyện gì?
Lý Tinh tiến lại gần tên trước mặt nhỏ giọng.
– Nghe nói Mạc sư huynh có đồ tốt nên ta muốn mua vài cái.
– Người đến không đúng lúc rồi, Mạc sư huynh đã ra ngoài từ sớm.
– Huynh đệ biết Mạc sư huynh đi đâu không?
– Ta thấy sư huynh có tâm sự chắc là đi giải sầu.
– Đa tạ.
Mạc Nguyên không có ở nhà hắn đành phải đổi một tiêu qua Liễu Tuyết Nghiên, chỗ ở hai tên này cũng khá gần chỉ cách nhau một khu dưỡng dược.
Bên trong khu dưỡng dược phần lớn diện tích dùng để nuôi dưỡng linh dược, Lý Tinh từng ghé qua thăm vài lần nhưng đều bị chặn trước cửa, từ mấy năm trước lão sư phụ đã đem khu dưỡng dược tặng cho Tống Dung muốn tiến vào trong phải được nàng đồng ý.
Nhưng vẫn có vài tên không chịu an phận lén lúc muốn tiến vào như tên đang nấp trong bụi cây phía trước.
– Tên này nhìn quen ta.
Bộ dáng lén lúc này hắn đã từng gặp một lần bên trong đan phòng, không thể quên được.
Lý Tinh liếc nhìn xung quanh đúng lúc không thấy ai đi ngang liền vận vô ảnh bộ chui vào bụi.
– Hôm nay tâm trạng sư huynh của các người không được tốt, qua bên kia chơi đi.
Mạc Nguyên nhìn mấy mỹ nữ đang khom người hái dược phía xa, mở miệng nói.
– Ta muốn chỗ này.
– Người muốn bị ăn á đù… sư thúc đệ tử đã dọn chỗ sẵn cho người, mời ngồi.
– Có trà không ?
– Có có…
Mạc Nguyên lấy ra một bình trà châm cho mỗi người một chung sao đó cung kính đưa cho vị sư thúc trước mặt.
– Sư thúc tìm đệ tử có chuyện gì không ?
– Không có chuyện thì không tìm người được sao ?
Lý Tinh nhàn nhã thưởng trà, mắt nhìn mỹ nữ hái linh dược cảm giác đúng là không tệ, tên sư điệt này có chút không đáng tin nhưng khả năng chọn vị trí thì không chê được.
– Hì Hì sư thúc muốn tìm lúc nào chẳng được.
Mạc Nguyên cẩn thận rót linh trà cho Lý Tinh, sao lần bỏ của chạy lấy người ở Thiên Hương lâu hắn vẫn tránh mặt vị sư thúc này cuối cùng cũng chạy không khỏi.
– Ta có một chuyện muốn hỏi người, nhất định phải trả lời thật lòng không được nữa lời giả dối.
– Đệ tử nhất định thành thật khai báo, có thiên địa chứng giám.
– Ừm… chuyện là thế này người nói xem ấu thú với đản thú cái nào có trước ?
– Chuyện này… sư thúc hỏi cái này để làm gì ?
– Một tên đệ tử của nhị sư đệ của sư phụ người đột nhiên đến hỏi ta.
– Vậy sư thúc trả lời thế nào ?
Lý Tinh khẽ nhíu mày.
– Chắc là đản thú có trước.
– Bốp… bốp… bốp hay, tuyệt hay sư thúc đúng là thông minh hơn người vừa nói liền trúng.
Lý Tinh nhìn Mạc Nguyên liên tục vỗ tay khóe miệng khẽ cong lên.
– Người cũng nghĩ như vậy ?
– Tất nhiên, đệ tử cũng cho rằng thú đản có trước.
– Thật không ?
Mạc Nguyên gật đầu, một tay giơ lên trời.
– Đệ tử có thể dùng tâm ma để thề nếu có nữa lời gian dối thì kiếp này không bao giờ đụng vào nữ nhân.
Mạc Nguyên thề xong liền tươi cười chạy tới bên cạnh Lý Tinh.
– Sư thúc đệ tử mới tìm được vài chỗ rất thú vị người có muốn đi nhìn một chút không ?
Hai mắt Lý Tinh thoáng lóe lên.
– Ta còn một số chuyện cần giải quyết, để lần sao đi.
– Sư thúc đang bận sao ? có cần đệ tử hổ trợ không ?
– Đúng lúc có một chuyện cần người giúp.
Lý Tinh lấy trong túi trữ vật ra một tấm ngọc bài đưa cho Mạc Nguyên.
– Bên trong có phần của người.
– Đây chẳng phải là ngọc bài của nhiệm vụ bảng sao ?
Mạc Nguyên dùng thần thức quét qua một lần, vẻ mặt tươi cười trở nên vô cùng miễn cưỡng.
– Sư thúc… cái này…
– Sao vậy ? không nhận ?
– À không có.
– Vậy thì nhanh lên, ta còn phải tìm vài tên nữa.
Mạc Nguyên lấy ra ngọc bài truyền 200 điểm cống hiến cho Lý Tinh.
Điểm cống hiến có thể lưu vào ngọc bài thân phận nhưng không thể truyền trực tiếp từ ngọc bài của người này sang ngọc bài người kia mà phải thông qua một ngọc bài trung gian của nhiệm vụ bảng cho nên chỉ có làm nhiệm vụ mới có thể thu thập điểm cống hiến.
Lý Tinh thu lại ngọc bài, vẻ mặt hài lòng nhìn Mạc Nguyên.
– Khi nào người ra nhiệm vụ nhớ thông báo cho ta một tiếng.
– Dạ được.
Mạc Nguyên nhìn Lý Tinh rời đi liền thở phào một hơi, vị sư thúc này cũng không khó giải quyết, 200 điểm cống hiến xem như là của đi thay người.
Từ chỗ của Liễu Đồng đi qua khu dưỡng dược chính là địa bàn của Tống Dung, nữ đệ tử duy nhất của lão đầu tử, nơi này có một quy luật chỉ có nữ đệ tử mới được tiến vào.
Lý Tinh vừa đi tới trước đại môn thì bị hai nữ vệ chặn lại.
– Đứng lại, nam nhân không được vào.
Lý Tinh liếc nhìn xung quanh, vẻ mặt mờ mịt nhìn hai nàng.
– Hai vị tỷ tỷ đang nói đệ sao ?
– Ở đây còn người khác sao ?
Lý Tinh chớp chớp mắt nhìn hai nàng, giọng nói nũng nịu, ai oán.
– Hai vị tỷ tỷ nhìn muội có chỗ nào giống nam nhân ?
– Người…
Hai nàng nghe hắn nói lông tơ toàn thân dựng đứng nếu sư phụ không cấm động thủ ở đây thì hai nàng đã chém chết tên biến thái trước mặt.
– Hai vị tỷ tỷ cho muội vào có được không ?
– Im miệng, nói nữa ta đánh giờ.
– Ân.
Lý Tinh ủy khuất nhìn hai nàng như một tiểu nữ nhân ngây thơ vô tội đang bị hai yêu nữ ức hiếp.
– Á… ta muốn chém người…
– Muội muội bình tĩnh.
Lục y nữ tử trấn an muội muội của mình, ánh mắt hung hăng nhìn Lý Tinh.
– Người cố tình đến gây rối đúng không ?
Lý Tinh không ngờ da mặt hai nữ nhân này mỏng như vậy, hắn liền khôi phục trạng thái phong lưu tiêu soái của mình.
– Hai vị tỷ tỷ làm phiền giúp đệ thông báo cho Liễu sư tỷ một tiếng được không ?
– Người tìm Liễu sư tỷ làm gì ?
Muội muội đứng một bên trừng mắt nhìn Lý Tinh.
– Tên này chắc chắn có ý đồ bất chính, muội nghĩ nên đuổi hắn đi cho ăn toàn.
– Ấy vị tỷ tỷ này…
– Ai là tỷ tỷ của người.
– Vị muội muội này…
– Người gọi ai là muội muội ? có tin ta chém người không ?
– Vị tiên tử xinh xắn, nhỏ nhắn, đáng yêu này…
– Nói.
Lý Tinh thở phào, trong đầu nghĩ phải nói như thế nào để không đắt tội với hai bà cô này.
– Tại hạ Lý Tinh vô tình nhìn thấy vài vấn đề đan dược của Liễu sư tỷ trên nhiệm vụ bảng nên muốn đến để giải đáp.
Hai nữ tử đánh giá tên biến thái trước mặt thêm vài lần, giọng nói nghi ngờ.
– Người có được không ?
Chúc các đạo hữu ăn tết vv qua tết gặp lại……………