Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic – Chương 9 Hành động bất đắc dĩ – Botruyen
  •  Avatar
  • 52 lượt xem
  • 2 năm trước

Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic - Chương 9 Hành động bất đắc dĩ

Chương 9: Hành động bất đắc dĩ

Trận đấu bóng rổ kết thúc với chiến thắng của Jame và Edward, và sau khi chia nhau tiền để ra về, Jame chẳng còn để suy nghĩ của cậu về trận đấu thêm một phút giây nào nữa. Với cậu ta, trận đấu đó đã kết thúc, và nụ hôn của cậu với Harleen thì đang bắt đầu. Nhưng hóa ra, nó lại là quân domino đầu tiên ngã ra, khởi đầu cho vô số thứ tiếp diễn, nó là sự bắt đầu của tất cả, của rất rất nhiều thứ về sau, những thứ ngọt ngào và cay đắng, tuyệt vời và đau khổ, rực rỡ và u tối…

Quay lại với những kẻ bại trận thảm hại, những kẻ đã cố gắng chơi bẩn, để rồi phải chuộc lấy thất bại thảm hại, trong đó có kẻ bị Edward làm lật cổ chân , gã là Coring, và gã đi về nhà gã. Chào đón gã là người anh trai Boring.

– Coring. Mày bị sao vậy?- Nhìn dáng đi cà nhắc của thằng em, Boring hét toáng lên.

– Em bị lật cổ chân!

– Cái đéo gì thế?

– Chuyện bình thường ấy mà, vài ngày nữa là em khỏe.

– Nhưng ta đéo có vài ngày thằng óc cứt. Tao đã bảo mày hãy nghỉ ngơi cơ mà.

– Thì đây là một truyện bất ngờ mà, ai mà nghĩ bọn kia có thể chơi rắn thế!- Coring bắt đầu kể về trận đấu bóng, nhưng Boring không có tâm trạng nghe.

– Nghe này, tao đã đăng ký cho mày một suất để mày cùng tao đi làm một vụ lớn, một vụ mà chắc chắn mày đéo thể làm với cái điệu bộ cà nhắc này được.

– Vụ lớn ạ, lớn bao nhiêu.

– 20 000 đô là cho mỗi đứa.

– Wtf. Sao anh không nói sớm.

– Nói với mày để mày bô lô ba la thằng nào cứt. Mỗi việc dặn mày hãy ở nhà nghỉ để làm việc mà mày còn đéo làm xong.

– Nhưng em tưởng đó chỉ là đi cửu vạn thôi chứ, ai mà dè.

– Chó chết thật.

– Nếu không được thì thôi, chứ mình cần quái gì?

– Nghe này, chuyện này đéo phải kiểu không làm là out đâu, tao sẽ đéo nói chi tiết, nhưng vấn đề sinh tử đó. Nên nếu cái não cứt của mày còn nghĩ ra được ai có đủ sức và đủ kín miệng để thay thế mày, thì giới thiệu đi. Ít ra, mày còn được ăn tiền môi giới- Boring giận dữ nói.- Còn không, tao sẽ đi thuê đứa khác thay mày, và đéo có xu nào đâu con.

Coring há hốc mồm, hắn gần như không kịp nghĩ gì nữa. Nhìn mặt thằng em ngu xuẩn này, Boring chán nản lắc đầu, toan đứng lên và ra khỏi nhà, thì Boring la lên:

– Hai thằng đã đánh em ở sân bóng rồ?

– Bọn nó thì sao?

– Một thằng có bạn gái, và nếu ta có thể bắt con nhỏ đó thì ta sẽ ép hai thằng kia phải làm việc cho mình.

– Mày có biết điều mày vừa nói nghe thông minh thế nào không hả thằng đần?

– Cám ơn anh đã quá khen.

– Khen cái con đĩ mẹ mày, tao đoán chắc là mày không biết bọn nó tên gì, là ai và sắp đi đâu đúng không!- Boring đạp thằng em một cái

– Dạ, nhưng mà em nghĩ nó không đi xa đâu, vì đâu có xe ở đây, mà anh lại có xe.

– Mẹ.

Boring điên tiết, nhưng hắn là một thằng anh tốt, và hắn cũng không nghĩ ra cách gì hơn. Mướn một thằng khác làm thay thì không mất quá nhiều thời gian, mà vẫn còn hơn 4 giờ nữa để tìm thử bọn người mà em trai gã kể, nên gã quyết định thử một chút. Hai anh em ngồi lên con xe ô tô cà tàng của gã rồi phóng đi. Dựa theo lời kể của thằng em, Boring đoán rằng mấy đứa kia có lẽ đang đi chơi nhóm, nên hắn thử lượn qua mấy chỗ vui chơi rẻ tiền để Coring nhận mặt. Và rồi, hai anh em cũng tìm thấy người mà chúng cần tìm, nhóm của Jame đang trên đường đi về.

Không giống như kế hoạch em trai đã đưa ra, Coring rất cẩn thận, và gã không muốn tạo cơ hội cho Jame hay Edward có thể làm gì để chống lại. Dù trong người gã có một khẩu súng, nhưng em trai gã thì quá ngu ngốc, lại đang bị lật cổ chân còn gã cũng chưa chắc một mình chọi 3 người nếu chúng đồng lòng phản kháng.

Vì vậy, Boring bình tĩnh chờ đợi, và cơ hội đã tới khi con nhỏ đó tách đoàn, để vào WC. Không mất quá nhiều thời gian để Boring đi vào đó, rút khẩu súng dí vào người Harleen để yêu cầu cô phải nghe lời hắn, đi khỏi nhà vệ sinh một cách yên lặng, và theo Coring về nhà chúng.

– Nếu con nhỏ thoát, tao sẽ thuê người và mày không có đồng nào đâu!- Boring đe nẹt.

– Dạ!- Coring líu ríu đáp

Đợi một lát mà không thấy Harleen quay lại, Jame vội đi tìm, Edward thì tha thẩn toan mua một cốc nước mát thì Boring đã tiếp cận cậu ta. Trên đường đi, Boring đã nghe lại câu chuyện từ thằng em, và gã biết mình cần gặp ai trước.

– Xin chào!

– Chào ông bạn, có việc gì à.

– Tôi đang giữ cô bạn tên là Harleen Quinzel, bạn gái của bạn cậu. Chuyện này là chuyện làm ăn thôi, không có gì xấu xảy ra với cô ấy nếu chúng ta có thể tâm bình khí hòa mà bàn bạc một chút.- Boring vừa nói vừa đưa cho Edward chiếc túi sách tay của Harleen.

– Vậy ta sẽ gặp nhau ở đâu!- Không mất nhiều thời gian, Edward phản ứng lại, và cậu ta chả thèm hỏi những câu như : ông muốn gì hay bạn tôi ổn chứ. Sự tỉnh táo của Edward là Boring thích thú.

– 10 phút nữa, tôi sẽ gọi điện cho quầy, nhờ họ tìm hai cậu, và sẽ báo địa điểm.

Edward gật đầu. Cậu nhanh chóng tìm Jame và nói điều này cho cậu biết.

– Mẹ kiếp!- Jame văng tục, nhưng chỉ vậy. Cậu chưa biết cần làm gì vì thông tin quá ít, cậu phải chơi theo luật của đối phương.

Đúng 10 phút sao, loa của khu vui chơi vang lên: “ Hai bạn Jame và Edward ở đâu xin tới quán nước Relax trong công viên, bạn thân đã mua sẵn nước”. Đây là thông báo cho Jame và Edward biết vị trí hai cậu cần tới.

Hai người vội lao tới, và ở đó Boring đã chờ sẵn. Jame hít một hơi thật sâu, cậu phải bình tĩnh thì mới cứu được Harleen.

– Anh nói với tôi là anh có việc cần bàn, và tôi đang sẵn sàng nghe.

– Tôi đang làm một phi vụ, 20 000 đô cho mỗi người tham gia. Tôi đăng ký suất của mình và thằng em trai ngu ngốc của mình. Nhưng nó bị thương sau trận bóng rổ với hai cậu, và chắc chắn là nếu tôi đem nó tới thì sẽ không thể được chấp nhận. Thuê người thì cũng được, nhưng em tôi sẽ không có đồng nào, nên tôi đành phải làm cách này.

– Em trai anh là thằng nào vậy, anh biết đó, để chúng tôi chỉ cách chữa vết thương ấy mà!- Edward tươi cười đáp lời

– Không cần quan tâm đâu, nó là một thằng cù lần nhưng khỏe mạnh, và nó sẽ sớm bình phục. Vậy câu trả lời của hai cậu là gì?

– Bọn này sẽ tham gia!- Jame bình thản đáp lại.- Nhưng bọn này cần tiền chia: 15000 đô, lấy từ phần của em trai anh.

– Uầy, cậu thực sự nghĩ rằng tôi sẽ đồng ý sao?

– Nếu em trai anh đủ khả năng, cậu ta đã ăn 20 000 đô rồi, nhưng cậu ta đã mất cơ hội. Giờ, nếu bọn tôi tham gia thì cậu ta còn 5000 đô, còn nếu anh giết bọn tôi rồi thuê người, thì cậu ta chẳng có đồng nào.

– Tao có thể chia sẻ với nó.

– Dù anh có chia sẻ thế nào, cũng sẽ luôn thiếu 5000 đô vừa rồi. Bọn tôi vào, kế hoạch thành công, em anh có 5000 đô.

– Chấp thuận giao dịch.

– Vậy cho bọn tôi gọi điện về nhà, đâu thể đi chơi xuyên đêm mà không báo tin chứ.

– Được thôi!- Boring nói rồi chỉ ra chiếc điện thoại cạnh quầy- Nói to lên nhé.

Jame và Edward gọi điện báo việc họ muốn đi chơi thêm. Trong khi Jame bị càu nhàu thì Edward bị bố mình chửi như tát nước. Song, họ cũng đã làm hết nhiệm vụ.

– Chuyện gia đình!- Boring than thở.

Cả ba đi bộ, lên một chuyến xe buýt, rồi xuống xe, rồi đi loanh quanh một hồi khắp thành phố, trước khi được Boring dẫn tới một căn nhà trọ.

– Cộc cộc cộc!- Boring gõ cửa

– Giao bánh piza hả?- Người bên trong hỏi

– Không, là bánh kem!

– Lạch cạch!- Tiếng chốt trong được tháo, và cả ba bước vào. Trong phòng là hai người thanh niên khác, một đang giữ cửa, một ngồi uống rượu.

– Boring, mày tới đúng giờ đó.

– Nếu tao tới sớm 10 phút, tao bị mày coi rẻ, tới chậm 10 phút, tao sẽ bị chính mình coi rẻ!- Boring đáp lại.

– Hai lính mới nào đây!

– Giá hời tao mới thuê được, chỉ đúng bằng giá một thằng, là bạn của Coring, máu chiến lắm.- Boring lấp liếm.

– Vậy sao?- Gã giữ cửa nói, rồi đột ngột vung tay đấm vào mặt Edward, nhưng gã đã chọn sai người. Edward sống với một người cha bạo hành, và thứ cậu ta học được là né đòn bất ngờ từ lão. Cú đấm của gã giữ cửa không trúng, nhưng cú đấm của Jame thì đảm bảo chất lượng hơn. Với Võ Gấu ( Udyr), tên giữ cửa choáng váng đứng dựa vào tường. Gã đang ngồi gật gù

– Được! Hai thằng này được nhận! Chào mừng bọn mày, tao là Simon, còn kia là Robb.

– Vậy người mày thuê đã tới chưa.- Boring chen ngang.

– Đã tới rồi.- Một giọng nữ vang lên, và cánh cửa được mở ra, dù rằng vừa nãy nó đã khóa trái. Một thiếu nữ bước vào, xinh đẹp và gợi cảm, dù không quá hở hang. Tóc đen huyền cắt ngắn, mắt đen láy đầy vẻ thông minh, khuôn mặt trong thực quý phái. Và thứ làm cô ta gợi cảm, là bộ đồ cô ta mặc, đồ dạ tiệc bó sát người, tôn những đường con quyến rũ, với độ hở da thịt nhỏ nhất.

– Chào các quý ông!

– Cô ta làm gì vậy! Tôi tưởng chúng ta đi ăn cướp.

– Đúng vậy, một vụ cướp, nhưng để cướp nó thì ta cần phải xác nhận được vài việc, và tôi đảm bảo rằng ta sẽ cần cô ta đấy.- Simon nói, và lúc này hắn lấy ra một tập sách vở, đưa cho đám Boring xem.

Những bức ảnh chụp rõ nét nhất là một con dấu ngọc, trông cực kỳ cổ kính và đậm nét Á Đông.

– Đây là con dấu của nhà Shiba, một gia tộc lớn ở Nhật Bản. Thứ này bị thất lạc khi mà quân Trung Hoa Dân Quốc giải giáp quân Quan Đông Nhật Bản, rồi theo cách nào đó nó tới Mỹ. Hiện tại, nó đang được đấu giá ở sàn đấu giá Kapob, và bọn Nhật đang muốn mua lại thứ này để đem về nước. Ta được thuê để đánh cắp nó.

– Bọn Nhật hiện tại đang giàu có lắm, liệu có khi nào…

– Ta có người mua rồi, bán ngay đêm nay sau khi ta có nó.- Simon cười trấn an.- Ta sẽ có cô em Selina đây giúp đỡ, cô nàng đã lấy được một cái thiếp mời, để có thể tham dự. Khi vào đó, chúng ta sẽ phải căn được thời gian chiếc ấn được đấu giá xong và chuyển ra xe. Xe khóa chặt, với hai lái xe có chút kinh nghiệm, nhưng súng của chúng không mạnh hơn của ta. Ta đi tới, bắn chết cả bọn, nhảy lên xe rồi phóng xe đi, dù bị phát hiện nhưng tao biết rằng cửa hầm sẽ đóng cực chậm. Đó một lỗ hổng an ninh mà tao biết rõ, nhưng nếu vào quá sớm thì ta sẽ bị phát hiện và chúng sẽ đóng cổng, hoặc đéo chuyển hàng xuống nữa mà vào quá muộn thì hai thằng lái xe sẽ đóng chặt cửa tao đảm bảo mình đéo thể mở được cửa xe từ bên ngoài với hỏa lực hiện tại đâu.

– Kế hoạch chi tiết và bài bản đấy!- Edward buột miệng

– Cảm ơn!- Simon liếc cậu ta, rồi quay lại việc phân công nhiệm vụ.

Theo nhiệm vụ, bọn nó cần phải có 5 người, một thằng lái xe, đó là Simon, ba thằng biết dùng vũ khí để hạ hết đám lái xe và vận hàng: Robb, Boring và Jame, một gián điệp báo thời gian hàng xuống là Selina, nhưng hiện tại đang thừa Edward.

– Thêm một thằng cũng được! Cho chắc!- Boring cười

– Mày biết làm gì nhất.- Simon hỏi

– Tôi biết làm toán.

– Vậy cho nó theo tôi đi, dù sao thiệp mời tiệc cũng được mời hai người mà.

– Cô định làm gì?

– Một tiểu thư như tôi mà không có một anh bạn tháp tùng thì dễ bị ong bướm vờn quanh lắm.

– Nhất mày đấy nhé nhóc.- Robb cười. Cả hội sau đó đi mua cho Edward một bộ quần áo mới khiến cậu ta trông bảnh bao hết mức có thể. Đúng là người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân, trong Edward lúc này không khác gì một cậu trai bảnh bao mà mọi cô em trong trường chắc chắn thích mê.

– Đợi chút đã nào!- Selina nói, và cô bắt đầu lấy bộ trang điểm ra để bôi bôi quệt quệt lên mặt cậu. Và giờ thì Edward trông hơi khác một tí, già dặn hơi, cứng cỏi hơn, và đẹp trai hơn.

  • Selina chính là Selina Kyle, Catwoman, người tình của Batman trong vũ trụ DC, một siêu trộm.

Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic - Chương 9 Hành động bất đắc dĩ

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.