Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic – Chương 55 Chuyện riêng – Botruyen
  •  Avatar
  • 58 lượt xem
  • 3 năm trước

Ta Mang Kỹ Năng Lol Tới Dc Comic - Chương 55 Chuyện riêng

Chương 55: Chuyện riêng

Jame thẳng thắn kể cho bạn gái vụ cậu ôm Pamela đi ngủ hôm qua, kể riêng trước, để lát nữa khi vào nói chuyện cùng đám bạn, cậu không bị chất vấn nhiều hơn mà loãng vấn đề. Hơn nữa, nếu như nói trước, Jame ít nhất có thể giải thích riêng với bạn gái mình, tạo sự tin tưởng với cô trước khi nói việc này với tất cả, ép Harleen vào tình thế sự đã rồi và hoặc là làm loạn lên khiến tất cả xấu hổ, hoặc phải nén nhịn vì mặt mũi của Jame. Nói trước với Harleen, dù cô cáu kỉnh, giận hay tha thứ, cậu sẽ chịu hết, để khi quay lại với nhóm, không còn việc gì nữa. Harleen phản ứng khá lạ lùng, cô ấy đơn giản là kêu “a” một tiếng, vậy thôi. Giống như cô ấy chỉ đang chờ lời thú tội vậy .

– Em không phản ứng gì sao?

– Ý anh là phản ứng về chuyện gì chứ? Về việc Pamela yêu anh, hay anh có thể chung thủy lâu hơn em nghĩ? Hôm chúng ta tới nhà cô ta xử lý cái xác, em đã ngửi thấy mùi con đỗn lỳ đó trên người anh, tuy nhiên em quan sát thấy được cô ta vẫn là trinh, nên đoán hẳn là có va chạm giữa hai người, ả khả năng là người chủ động và chắc chắn là anh đã kìm được. Từ vụ hôm đó, ánh mắt con đỗn lỳ kia nhìn anh thế nào em biết hết, nó thích anh, anh hơi chú ý tới nó. Và lơ là em một chút. Thế đấy Jame, em tóc vàng, nhưng không ngu ngốc.

– Anh chưa bao giờ cho là em ngu ngốc, anh chỉ, anh chỉ… anh đã không quan tâm tới em đúng mực. Anh xin lỗi! Anh xin lỗi!- Jame phải công nhận rằng Harleen nói rất đúng. Cậu đã ở lơ là không chú ý tới cô nữa mà bắt đầu những thú vui mới, quan tâm tới Pamela hơn là bạn gái mình. Cậu ôm chặt cô, và hôn lên môi cô, thay một lời xin lỗi.

– Em không dễ bị mua chuộc thế này đâu!

– Anh biết! Sáng nay ta có tiết học gì ấy nhỉ?

– Tiết vật lý, giáo sư Crower!

Jame suy nghĩ một chút, rồi thử các chiêu kết hợp, trước tiên là Phân Thân ( R của Shaco) để biến ra hai phân thân, sau đó là dùng nội tại của Neeko để biến một phân thân thành Harleen. Trước cảnh tượng này, Harleen chỉ biết hâm mộ không thôi.

– Nè, bằng cách này ta có thể thoải mái đi chơi mà không sợ ai biết!

– Phân thân có thời hạn nhất định thôi. Còn phép biến hình kia, là nội tại Huyền Ảnh, nó sẽ lộ ngay nếu nó có hành vi tấn công bằng kỹ năng, bị thương thì sẽ mất lớp cải trang ngay. Ở trong lớp học, khi mọi thứ đều yên ổn thì không sao, nhưng ai biết chuyện gì sẽ xảy ra ở Gotham chứ. Nhà Wayne còn có ngày chết trong hẻm tối cơ mà.

– Vậy thì hôm nay là để dỗ em nên mới đem ra, phải không?

– Ừ!

Jame cười, rồi thử ra lệnh cho các phân thân xem họ có thể hiểu được không. Hơi khác với trong game LoL, các phân thân có một trí tuệ tương đối ổn, gần như sao chép phần nào từ cậu. Jame có thể để các phân thân tự hoạt động, cũng có thể trực tiếp điều khiển họ, có điều khi cậu muốn điều khiển phân thân trực tiếp thì sẽ như là đang ngủ vậy. Phân thân có thể bị giải trừ nếu Jame muốn, hoặc khi bọn nó bị thương tới mức không thể tự chữa, hoặc cạn sạch năng lượng để duy trì sự tồn tại, thế nên phân thân không dùng được nhiều kỹ năng cần năng lượng. Và mỗi một phân thân, Jame tiêu tốn mất một phần ba số năng lượng mà cậu đang có chỉ để tạo ra chúng nên thời điểm hiện tại, sau khi chia ra 2 phân thân, là cậu hết sức, chỉ còn một tí năng lượng mà dùng.

Và bởi đã dùng hết kha khá năng lượng, để an toàn, Jame và Harleen quyết định trốn khỏi trường theo cách thủ công: leo tường. Với đám học sinh cấp 3, tường không phải thứ có thể ngăn chúng trốn khỏi trường được. Sau khi rời khỏi nhà trường, Jame và Harleen tới nhà cậu. Giờ này cha mẹ Jame đã đi làm, và căn nhà là chốn riêng cho cả hai tới tận chiều. Dẫu vậy, Jame và Harleen cũng đủ bình tĩnh để vào phòng của Jame, họ không muốn phải dọn dẹp căn nhà sau những cuộc mây mưa để giấu việc trốn học đâu.

Đã khá là lâu mà Jame và Harleen chưa có quan hệ, mà đúng ra là cả hai mới là chuyện đó đúng một lần, từ lần đó, rất nhiều chuyện xảy ra, khiến họ bị cuốn theo. Những chuyện đó có đầy đủ sự kích thích, thú vị và cần rất nhiều sự tập trung, khiến cả hai quên luôn vấn đề tình dục. Đơn giản vậy thôi. Giờ đây, khi mà cả hai có chút xa cách, thì Jame quyết định “ vợ chồng cãi nhau con kiu làm hòa”.

Vừa vào phòng, chưa có đóng cửa, Harleen đã hôn Jame. Tuy khá bất ngờ trước sự vồ vập, Jame cũng phản ứng lại sớm, cậu nhanh chóng cởi hết đồ của mình, của Harleen trong khi cả hai vẫn đang hôn. Đến khi cả hai rời nhau, thì họ đều đã bị lột gần hết đồ trên người, Jame chỉ còn cái quần lót, trong khi Harleen chỉ còn áo lót che ngực, bên dưới cô nàng vẫn còn nguyên. Jame không lột hết ra ngay, một phần vì tay cậu không dài tới thế, phần khác, là vì còn váy và áo lót, trong gợi tình hơn, nửa kín nửa hở vẫn kích thích con mắt hơn trần truồng, vì sẽ còn khiến người ta tò mò xem còn gì che giấu sau chút đồ lót kia nữa.

Jame bắt đầu hôn lên má, tai, cằm, cổ, ngực, bụng và rồi cậu ta bỏ qua lớp váy, vạch nhẹ chiếc quần lót của người yêu, và bắt đầu liếm. Cái lưỡi nhẹ nhàng vạch hai mép thịt, thọc sâu vào trong, lúc sâu lúc nông, lúc mạnh lúc nhẹ. Harleen bắt đầu thở dốc, cô tận hưởng cái cảm giác được chiều chuộng mà Jame làm với cô mọi lúc, nhưng lần này, là ở phương diện tình dục, anh ấy thực sự rất giỏi. Anh ấy, thực đáng được tha thứ. Harleen bắt đầu tiết dịch nhờn, cô ra và Jame càng kích thích thêm vào hạt của cô, liếm, gảy, mút. Đến khi Harleen đã bắt đầu đủ ẩm rồi, Jame mới đứng dậy, cởi bỏ quần của cậu, để dương vật được tự do.

Jame kê nó vào âm đạo Harleen, và nhẹ nhàng đẩy tới. Cả hai cùng hít một hơi sâu khi dương vật cậu đi vào âm đạo của cô, rồi Jame bắt đầu đâm từng cú, từng cú, sâu dần, nhanh dần, để đảm bảo sự bôi trơn được đều đặn. Khi thấy mọi thứ đã trơn tru, Jame mới ấn mạnh dương vật, một cú bất ngờ, và sâu nhất. Harleen há hốc miệng ra, Jame liền hôn cô, dùng lưỡi của mình cuốn lấy lưỡi Harleen, hai cái lưỡi cuốn vào nhau, nước bọt tiết đầy. Jame chống hai tay lên giường, và bắt đầu làm tiếp, cậu không đẩy mạnh hay nhanh hơn, mà liên tục thay đổi tốc độ, khi nhanh khi chậm, khiến cả hai tìm được những cảm xúc mới. Để rồi, chừng 10 phút, Harleen lên đỉnh, cô thẳng cẳng trên giường, cảm nhận sự thoải mái đang tuôn trào, và được Jame cũng ra, cậu không hề có bất kỳ hành vi bảo vệ nào, cứ thể bắn thẳng vào trong tử cung bạn gái, để cảm giác chân thực nhất có thể.

Rồi sau đó, Jame đổi vị trí, nằm xuống cạnh Harleen, hôn cô lần nữa. Harleen không đáp lại vì cô đang khá mệt. Jame cũng không định làm thêm gì, Harleen vừa ra, và sau cơn cực khoái thường là cảm giác mệt mỏi, cô sẽ cần nghỉ một chút. Jame ở bên, vuốt ve, và đột nhiên, một suy nghĩ nảy ra trong đầu cậu.

– Lý do em không ghen hay tức tối là gì vậy?

– Ghen, ghen vì lý do gì chứ? Con đỗn lỳ kia mới là đứa thua cuộc, nó nhìn anh hàng ngày thân thiết với em, không dám nói, không dám bộc lộ, còn phải nói chuyện với em một cách bình thường nhất nữa chứ!- Harleen lúc này đang thoải mái, nên không chút dấu diếm, kể ra những gì cô đã làm. Vừa kể, cô vừa cười khích khích một cách thích thú. Suốt thời gian qua, cô đã tra tấn Pamela một cách tinh vi hơn Jame có thể nghĩ ra, tra tấn vào tinh thần, cô khiến Pamela cảm thấy tội lỗi trước việc yêu Jame trong khi Harleen vẫn là bạn thân của mình, vẫn được Harleen đối xử tốt và được Harleen chia sẻ chuyện tình cảm của Harleen và Jame cho nghe. Những điều đó khó chịu tới chừng nào chứ, chắc hẳn những điều đó góp phần khiến Pamela càng bị bệnh thêm nữa.

– Hãy dừng việc này lại Harleen, em biết rằng anh không hề làm điều gì…- Jame ôm chặt cô lại, thì thầm

– Em biết, cho nên mới chỉ có vậy thôi Jame. Em chỉ làm có vậy!

– Pamela đã bệnh tới mức phải ngủ ở nhà cây, nơi mẹ cô ấy chết để hi vọng cái cảm giác ở bên mẹ sẽ làm cho cô ấy có thể giảm bớt áp lực. Như thế rất hại cho con người…

– Jame, Pamela không ngu như anh tưởng đâu, nghĩ lại đi, nó và anh hôm qua ngủ chung, mai đây sẽ còn gì nữa, sống chung như vợ chồng ư. Em học một chút về tâm lý học rồi, không nhiều, nhưng đủ để hiểu rằng Pamela không hề yếu đuối tới mức đó.

– Vậy anh đề nghị, hãy chấm dứt luôn việc này, em nói thẳng, anh cũng sẽ nói thẳng ra với Pamela. Dừng những trò tra tấn như thế lại, được chứ. Nếu em cứ cố gắng làm hại người khác, thì rồi em sẽ không vui vẻ nữa. Nghĩ thử xem, em cố gắng tra tấn Pamela, và em sẽ phải luôn nghĩ rằng cô ấy sẽ giành anh với em. Sống thế có đáng gì cơ chứ. Em thấy anh mà, anh vẫn chỉ có mình em.

– Tất nhiên rồi, Jame, anh luôn đủ tốt để làm điều đó. Em thích anh vì điều đó, rằng anh là một số ít người ở Gotham này còn có chút lòng tốt với những kẻ yếu thế hơn, nhưng kẻ đáng thương. Nhưng anh nghĩ quá đơn giản về phụ nữ rồi. Anh đã không nhận ra được rằng em đã biết cô ta tìm cách quyến rũ anh, vậy làm sao anh chắc được điều anh sắp làm không khiến mọi chuyện tồi tệ hơn chứ. Pamela, nhỏ đó đã giết người vì dám nhục mạ mẹ nhỏ, vậy kẻ cản đường nó và tình yêu đời nhỏ thì sao?

– Harleen, Pamela ấy không phải một người điên tới mức thế đâu. Và em biết, anh đủ sức bảo vệ em, và anh sẽ luôn luôn bảo vệ em.- Jame nói, rồi đặt lên môi bạn gái một nụ hôn, như để cầu xin sự đồng ý của cô

– Được thôi, nhưng với một điều kiện, ba chúng ta gặp mặt riêng, được chứ?- Harleen cuối cùng cũng đáp ứng, cô đáp lại nụ hôn của Jame trước khi trả lời

Được Harleen gật đầu đồng ý, Jame dùng phân thân của mình trong dạng Harleen để báo cho Pamela biết tóm tắt câu chuyện. Sau đó, Pamela tất nhiên đồng ý gặp mặt, cô nàng xin phép về sớm, không khó khăn lắm vì chuyện nhà Pamela nên người ta thoải mái khi cô kêu mệt. Nơi họ gặp nhau là nhà của Jame, và Jame chợt nhận ra rằng Harleen gọi Pamela tới là để tuyên bố chủ quyền, vì cả hai tuy có tắm rửa sau khi làm, nhưng mà Harleen chả thèm mặc đồ gì ngoài một chiếc áo sơ mi của Jame phủ lên trên cơ thể chỉ còn bộ đồ lót để đón Pamela.

– Chào!- Pamela sượng sùng chào hỏi khi nhìn thấy hai người, nhất là Harleen và bộ trang phục của cô ấy.

– Uống chút trà không?

– Cám ơn! Ờ hai cậu…

– Bọn này vừa hâm nóng tình cảm bằng cách làm tình, có thể nói Jame là một người làm tình cực giỏi, và giá như tớ có thể chia sẻ với cậu, tiếc rằng, điều đó là không thể.- Harleen ôm bạn trai một cách ngả ngớn, nói với Pamela.

– Vậy thì chúc mừng hai cậu nha!- Pamela vừa nói vừa tránh né nhìn vào hai người, rồi tự cầm cốc trà uống cạn.

– Jame, anh có thể ra kia để bọn em nói chuyện chứ!- Harleen đề nghị

– Đừng gây náo loạn gì, nếu hai người làm gì đó, với những gì mà em thú nhận nãy giờ, anh sẽ bênh Pamela.- Jame dặn dò. Tình cảm Pamela dành cho cậu, cậu không dám nhận, cậu đang có Harleen rồi, nên kết thúc sớm cũng hay.

Khi chỉ còn hai cô gái ngồi chung, Harleen thản nhiên kể lại những điều cô biết về tình cảm Pamela dành cho Jame, và cách cô trừng phạt Pamela bấy lâu. Hiện tại, cô đã nghe Jame, chấp nhận tha thứ cho Pamela, nên Pamela nên biết điều tránh đường, nếu không mọi thứ sẽ không dễ dàng nữa đâu. Nghe bạn nói xong, Pamela chỉ biết cúi gằm mặt, và rơi nước mắt.

– Cậu chấp nhận cũng tốt, không chấp nhận cũng tốt. Jame sẽ không hề phản bội mình đâu, và nếu cậu cố tình làm điều gì, tôi sẽ biết, và khi đó chuyện rất không hay ho.

– Cảm ơn, cảm ơn!- Pamela lắp bắp nói thế, trước khi ào ra khỏi nhà.

Jame nhìn theo, thở dài một hơi, trước khi quay vào với Harleen.

– Anh lo cho cô ấy, thì đi theo đi!

– Nếu thế chỉ càng khiến mọi thứ thêm tệ hại mà thôi!- Jame nhún vai, rồi quay lại ôm bạn gái- Hôm nay, là ngày của chúng ta. Ăn gì không?

– Anh nấu hả?

– Ừ, thử tay nghề chút.

Trong khi Jame cùng Harleen tiếp tục một ngày vui vẻ, Pamela đau khổ tìm chỗ giải sầu. Cô nàng tìm tới một quán rượu mở vào ban ngày để uống rượu. Pamela chưa từng uống rượu, nhưng cô thấy cha mình khi ra tòa về tội giết vợ- mẹ của cô đã nói rằng ông phải dùng rượu để quên áp lực công việc, uống nhiều quá nên bị loạn trí vì rượu, và mong được khoan hồng. Vậy là rượu sẽ khiến cô quên khổ, Pamela thầm nhủ, và bắt đầu uống. Lần đầu tiên uống, nó thật kinh khủng, đắng nghét. Song nghĩ tới những gì Harleen nói, cô càng quyết tâm uống thêm để quên đi.

Một đứa con gái uống rượu ừng ực trong một quán rượu ở Gotham, rất nhanh được để ý. Những tên côn đồ ở Gotham, nhìn thấy một con mồi ngon, đã tiến lại gần, chúng bắt đầu ngồi sát sạt, mời Pamela rượu, thử sờ mò Pamela. Cô nàng hơi chếnh choáng say, bèn tỏ ra khó chịu, đuổi bọn chúng đi, nhưng tất cả chúng nhận thấy Pamela chỉ là một con bé lần đầu uống rượu- gái nhà lành, liền tỏ ra vô cùng thích thú. Bọn nó cang buông tuồng cợt nhả suồng sã, thậm chí có thằng còn nắm tay nắm chân cô, vỗ mông cô.

– Đủ rồi bọn mày, khách của tao đó!- Tên chủ quán rượu nói to lên để đuổi bọn lưu manh đi, nhưng chúng chỉ cười khẩy, rồi hùa nhau vào bắt Pamela, có lẽ để lôi cô đi cưỡng hiếp.

– Cút đi!- Pamela nói với giọng nửa tỉnh nửa say, và bọn kia phá lên cười, chúng làm sao bỏ qua con mồi này được.

– Chỉ khi có cô em đi cùng!- Một tên tiến lên trước, nắm tay Pamela lôi đi. Cô nàng cầm lấy cái cốc đập mạnh vào đầu hắn ta khiến hắn phải buông tay cô ra vì đau. Pamela cũng không có dừng lại, cúi người nhấc cái ghế đang ngồi, phang một phát thật mạnh vào một tên khác còn chưa kịp định thần. Cú đánh mạnh và bất ngờ đánh tên kia đổ máu đầu, ngã lăn ra. Lũ còn lại thấy thế, gầm lên nhảy vào.

Pamela với sự đào tạo võ nghệ bấy lâu, lại thêm hơi men trong người, đánh trả quyết liệt và không thèm quan tâm tới vết thương. Cô đánh bọn kia đổ máu, phải chạy dài, đổi lại cũng phải chảy máu mũi, rách môi.

– Uống đi cô bé!- Chủ quán rượu thấy cảnh chiến đấu kết thúc, mới lò dò bước ra, lấy cho một cốc nước đá để Pamela uống.

– Cảm ơn chú!- Pamela nhận cốc nước, uống cạn

– Có chuyện gì mà nhóc đánh người khiếp thế, lại còn đi uống rượu vậy!

– Chú mở quán rượu mà. Không đón khách sao?

– Có, nhưng mà gái ngoan như nhóc lại tới đây uống rượu, khá hiếm đấy.

Pamela được người ta quan tâm, bắt đầu kể lể, tất nhiên, cô không dám nói hết, chỉ kể việc cô thích bạn trai người khác, và bị cô gái kia dằn mặt. Người chủ quán an ủi, khuyên nhủ Pamela liên hồi, rồi một lúc sau, cô nàng ngủ gục. Tên chủ quán rượu, nhẹ nhàng nở một nụ cười ranh mãnh. Ở Gotham này làm sao có người tốt, nhất là những kẻ kinh doanh những thứ như quán rượu chả hạn. Tên này ngay khi Pamela bước vào quán đã chú ý, nhưng quán còn quá đông khách, ai dè đám lưu manh giở trò, Pamela đánh lại, khách chạy dạt, tạo cho hắn cơ hội tiếp cận cô một mình. Thế là hắn đã cho Pamela một cốc nước đá pha liều thuốc ngủ. Thấy Pamela ngấm thuốc, hắn bế cô ra căn phòng phía sau, một nơi ngập ngụa, bẩn thỉu, và nhanh chóng vứt cô xuống tấm nệm hắn nằm, cũng bẩn chả kém. Tên chủ quán nhanh chóng lột đồ của Pamela, chụp những tấm ảnh cô nàng không mặc gì, trước khi toan cởi đồ để bắt đầu hành lạc.

– Leng keng!- Cửa quán mở, có người bước vào, tên chủ quán vội vàng mặc quần áo chỉnh tề, ngó ra, và thấy một cô nữ sinh khác.

– Có chuyện gì thế!

– Chào chú, chú có thấy bạn gái này không ạ?- Cô gái kia đưa ra bức ảnh của Pamela- Cháu đang đi tìm bạn ấy.

– Cô gái này à, vừa tới chỗ tôi xong, bị một đám lưu manh lôi đi! Khổ, con nhỏ không biết bị gì mà uống rượu xỉn cả ra. Ở Gotham này, uống thế thì chết.

– Thật sao, chú có biết bọn chúng đi đường nào không?

– Bọn nó đi đường….- Người chủ quán vừa tiến lại gần cô nữ sinh kia để chỉ đường láo, hòng khiến con nhỏ biến đi, thì đột nhiên, cô nữ sinh kia biến đổi, trở thành một cậu nam sinh. Cậu nam sinh đập gục gã chủ quán, tra hỏi hắn về Pamela, và chỉ chốc lát sau, hắn phải khai thật. Cậu ta bẻ quặt tay chân gã, đi vào, thấy Pamela, mới quay ra. Cậu nam sinh lúc này có một thanh kiếm trông khá ảo mọc từ tay, và đâm thủng người hắn, đó là Lưỡi Kiếm Âm Ti của Kassadin.

Cậu nam sinh, chính là phân thân của Jame đã hóa hình thành Harleen để giúp trốn học hôm nay. Sau khi Pamela rời đi, lo lắng cô nàng có chuyện cậu ta lệnh cho phân thân dạng Harleen xin tạm nghỉ để theo bảo vệ. Phân thân này nhanh chóng bay về với Bay Qua Đồn Địch của Quin để nhanh, và thấy được Pamela. Dùng thêm Đột Kích của Twitch để tàng hình và hạ cánh xuống, đi theo Pamela, quan sát cô từ xa. Đến khi Pamela vào quán rượu, trong quán có tiếng đấm nhau, khách chạy ra, bọn lưu manh chạy ra, và một lúc không thấy Pamela đi ra, nó liền lại gần quan sát, không thấy ai trong quán cả. Để cho chắc, phân thân dùng nội tại của Neeko biến hình thành Harleen, tiến vào quán để hỏi chủ quán. Khi lão này nói dối, nó liền ra tay hạ gục lão và tra tấn hỏi cung, trước khi giết lão bằng Lưỡi Kiếm Âm Ti để hồi lại năng lượng cho nó.

Phân thân bước vào, thấy Pamela trong tình trạng khỏa thân, chưa bị tổn hại gì, liền báo về cho Jame, lúc này đang cùng Harleen xem phim. Jame lệnh cho phân thân kia thu dọn sạch hiện trường, mặc lại quần áo cho Pamela, rồi đưa cô về nhà, ở lại đó tới khi cô nàng tỉnh lại.

Phân thân bắt đầu dọn dẹp lại quán, kiểm tra cái máy ảnh để thấy tất cả ảnh khỏa thân của Pamela, nó lấy máy ảnh chụp toàn bộ khung cảnh nơi đây, tội ác mà tên chủ quán chuẩn bị làm, và liền nhanh chóng tráng tất cả phim đó trong phòng tráng ảnh thành ảnh, mặc lại quần áo cho Pamela đưa cô về nhà. Sau đó, nó quay lại, rồi phá hủy mọi chứng cứ liên quan tới Pamela, đốt quán rượu, và lại dùng vòi chữa cháy để phun nước cứu hỏa. Bằng cách này, vừa ngăn hỏa hoạn lây sang những người không liên can, vừa phá chứng cứ.

– Jame! Sao cậu lại…- Đến chiều, Pamela tỉnh lại và thấy Jame đang ngồi cạnh mình.

– Tôi không phải Jame cô nói tới, tôi là phân thân cậu ấy tới đây bảo vệ cô.- Jame phân thân nói, rồi vứt đống ảnh và giải thích điều sẽ xảy ra nếu không phải Jame cho nó đi bảo vệ.

– Cảm ơn!- Pamela vừa sợ hãi vừa thẹn vì sự bất cẩn, không biết nói gì ngoài cảm ơn

– Vậy giờ cô đã tỉnh, tôi đi báo cáo tình hình cho sếp!- Phân thân gật đầu, và gửi thông tin cho bản thể. Không cần phải nói, không cần phải nhắn tin, nó chỉ cần có ý muốn chia sẻ thông tin, bản thể sẽ nhận được. Tất nhiên, nếu phân thân chết, bản thể cũng sẽ nhận được mọi ký ức phân thân trải qua. Khá giống trong Naruto, có lẽ lão thần đã chỉnh sửa nhỉ.

– Cậu có muốn ăn không, tôi định làm chút gì đó!- Pamela cảm thấy đói sau khi uống rượu và thuốc ngủ, nên muốn ăn, cô hỏi phân thân có muốn ăn không.

– Cảm ơn, tôi không nghĩ tôi có thể ăn, tôi sinh ra từ năng lượng nên chỉ cần bổ sung năng lượng thôi.

– Cứ thử, được không?- Pamela khẩn khoản, và phân thân đồng ý.

Sau đó, nó giúp Pamela làm bữa ăn, cả hai cùng ăn, và tới lúc này, phân thân nhận ra nó có thể ăn như người bình thường, và ăn giúp nó tăng thể lực. Nó chia sẻ với Jame, cùng Pamela.

– Cậu có thể nói với cậu ấy, rằng cho cậu ở với tôi được không?- Pamela đột nhiên đề nghị

– Không!- Phân thân trả lời ngay mà không cần suy nghĩ.- Tôi là phân thân, không phải búp bê tình dục.

– Xin lỗi, tôi không có ý như thế, tôi…

– Cô nếu yêu Jame, hãy tranh đấu đi.

– Tôi và Harleen đã nói chuyện rồi, cô ấy…

– Đàn ông rất thích cái đẹp, cô biết chứ. Jame cũng thế.

– Cậu…

– Tôi là phân thân của Jame, tôi có một phần trí tuệ của cậu ấy. Và biết rằng cậu ấy đã từng chú ý tới cô, và thấy cô đang đẹp lên từng ngày. Hãy thử xem cô có thể biến việc thích cái đẹp thành hứng thú tình dục không nhé. Còn về lý do tôi cổ vũ cô yêu Jame, đơn giản là phân thân bọn tôi thực ra là một phần của chủ thể, và cậu ấy thực sự có chút suy nghĩ về cô.

– Cảm ơn nha!

– Không có gì! Nhân tiện khi tôi về, Jame sẽ biết chuyện gì đã xảy ra.

Phân thân nói vậy trước khi tiêu biến, đem mọi thông tin về cho Jame, khiến cậu ta thấy dở khóc dở cười.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.