Chương 54: Lời mời chào
Ăn sáng với Pamela xong xuôi, Jame ở lại giúp cô dọn dẹp mọi thứ, xong Pamela từ chối, nói rằng cô có thể tự làm, cậu cứ ngồi uống thêm cà phê và nghỉ ngơi chút đi trước khi đi học. Pamela làm vậy, và nghĩ tới gia đình khi trước, mẹ cô cũng làm thế với chồng mình, dọn lo bữa sáng và dọn dẹp sau khi cha cô và cô đã ăn xong. Bất chấp việc gia đình cô tan vỡ, nó vẫn là những ký ức đẹp, và là hình mẫu cho gia đình cô mong ước.
Jame lắc đầu, cậu không ngồi đó mà cứ thế cùng Pamela dọn dẹp, và cô không cản được. Thậm chí Jame còn làm nhanh và gọn hơn cô nhiều lần, Jame bảo đó là vì cậu là con một, bố mẹ bận rộn, phải tự làm hết. Hai người dọn dẹp xong mọi thứ thì cũng còn kha khá thời gian, và đi ra xe bus lúc này thì quá sớm. Pamela nghĩ một lúc, thì lôi một bộ bài ra, chơi thử. Đang chơi bài, Jame chợt nhớ tới vị tướng liên quan nhiều nhất tới bài bạc- TF Twisted Fate. Nội tại của con này Jame ngày nhỏ từng thử qua, là cứ giết một mục tiêu- tướng, quái, lính,… là sẽ cho một chút tiền. Số tiền lúc đó không nhiều, mỗi con vật bị giết- thường là gián, muỗi, các loại côn trùng thì hàng trăm con mới có được một đồng tiền. Và Jame từng thử đổi, một đồng tiền hóa ra cũng chỉ được có 1USD, và trong những trận chiến mấy ngày qua, Jame không để ý, giờ xem lại thì thấy hôm đó đều quên không bật nó lên, nên cũng không biết được mạng người giá trị thế nào nhỉ? Nghĩ một lúc, Jame liền bật nội tại của Twisted Fate lên luôn, đồng thời duyệt lại một đống nội tại khác, xem xem liệu có nên bật lên sẵn không, vì lắm khi vào trận không còn thời giờ nghĩ gì nữa.
– À, Jame, có cần gọi điện báo cho cha mẹ cậu không?- Pamela đột nhiên nói, cô nghĩ rằng Jame hôm qua ở với cô cả đêm, cha mẹ cậu ở nhà giờ này hẳn phát hiện ra rồi. Nếu họ mà lo lắng, gọi cho Harleen, thì không biết vụ này có lộ không đây.
Được Pamela nhắc nhở, Jame liền hỏi mượn điện thoại bàn của nhà Pamela, gọi về nhà báo rằng cậu đã ăn sáng ở nhà bạn. Nghe Jame nói vậy, bố cậu chỉ hỏi rằng hai đứa có dùng biện pháp an toàn không, vì 17 tuổi có con là hơi sớm đó. Jame thật sự không muốn tiếp tục câu chuyện này chút nào, nên đánh trống lảng sang việc khác.
– Kính coong!- Ở bên phía nhà Jame, có tiếng chuông cửa, và bố cậu nói rằng có khách thì phải, ông cúp máy đây. Jame ở đầu dây bên này khá ngạc nhiên vì theo tính toán, thì giờ này ai sẽ tới nhà cậu chứ. Tuy vậy, cứ chờ không thì sẽ rất tốn tiền điện thoại, và cậu quyết định sẽ tạm cúp máy trong chốc lát.
Jame quay lại gật đầu với Pamela, tỏ ý dặn cô an tâm, cậu đã báo rồi. Và Jame nhìn qua đồng hồ, để ý thấy rằng cũng đã sắp tới giờ đi học, và cả hai nhanh chóng chuẩn bị ra xe bus. Mọi hôm thì xe sẽ tới nhà của Jame trước, rồi cậu lên xe, chuẩn bị một chỗ cho Pamela, hôm nay hai đứa cùng lên xe một lúc, và vài thằng trong xe nhìn vào. Jame chợt nghĩ, biết đâu đám này ton hót ra, cậu phải nói chuyện với Harleen sớm mới được. Dù gì, cậu và Pamela chưa hề vượt giới hạn. Đúng lúc này, Jame nghe thấy một âm thanh từ túi quần.
– Tít tít tít tít!- Máy nhắn tin vang lên, Jame lôi nó ra. Ở cái thời điện thoại di động chưa thịnh hành, để liên lạc với nhau dễ, có máy nhắn tin, xem mấy phim cổ cổ sẽ thấy vậy. Máy kêu tít tít, rồi người ta sẽ tìm bốt điện thoại để gọi lại số vừa nhắn tới. Số điện thoại là của Helena Bertineli. Không biết cô ta gọi cậu làm gì nhỉ, Jame vừa thắc mắc, song cậu quyết định gọi lại ngay, vì cô ta sẽ không vô cớ gọi đâu.
– Cha mẹ cậu đang gặp nguy hiểm, về nhà ngay!- Helena nói rất to và gấp, Jame không hỏi nhiều, lập tức lao về nhà. Không có phương tiện di chuyển thích hợp nhưng cũng không sao, Jame lo được. Khi còn ở đoạn đường nhiều người nhìn thấy, cậu ta dùng những chiêu tăng tốc như Đòn Quyết Định. Sở dĩ chọn kỹ năng này vì thời gian hồi ngắn, không tốn năng lượng. Helena vì lý do gì đó phải cảnh báo cậu ta về an nguy gia đình, Jame cần để dành năng lượng để đối đầu kẻ địch.
Tuy nhiên, khi tới đoạn đường vắng người hơn, và để từ đây về nhà sẽ phải đi trúc trắc hơn do có nhiều ngóc ngách, nhà xây không quy hoạch, cậu ta buộc phải thay chiến thuật, dùng kỹ năng Đi Qua Đồn Địch, dùng đường chim bay mà đi. Jame vận dụng sức mạnh của Quinn, gọi một con chim ưng từ năng lượng pháp thuật và để nó kéo cậu bay đi. Lướt trên những tòa nhà, với tốc độ không cao hơn 20km/h nhiều lắm, nhưng đi đường thẳng đã tiết kiệm thì giờ, Jame mất 3 phút nữa để về tới gần nhà. Cậu ta cẩn thận bật một vài chiêu tàng hình để không ai thấy, hạ cánh xuống đường thật nhanh và khi đã đảm bảo ở chỗ hơi khuất thì mới hiện hình ra để chạy bộ về nhà. Và trên đường đi, Jame nhìn thấy rất nhiều người bị thương nằm la liệt khắp nơi. Họ là những người mà Helena thuê để bảo vệ cha mẹ cậu. Tất cả đều bị hạ với tên cắm trên người. Song Jame không thấy cung thủ ở đâu khi bay trên trời, nên cậu hít sâu, sẵn sàng vận các chiêu tạo giáp ngay khi có biến. Và không phải đợi lâu, Jame còn cách nhà mình hơn 10 m, thì cửa chính mở, một cô gái đeo cung bước ra, không nói nhiều, bắn luôn một mũi tên. Tên bay như sao xa, vút phát, và ở khoảng cách chỉ có 10m này, nếu không phải Jame kịp dùng Nhào Lộn ( Vayne) để tránh đòn, thì cậu trúng tên là cái chắc.
– Jame Stone!- Cô gái cầm cung bắn xong, có lẽ giờ này mới nhận ra Jame, liền, hạ cung xuống, vừa nãy đang ở trong nhà với ông bà Stone, không hoàn toàn nhìn rõ người đi tới là Jame, nên theo phản xạ, cô ta tấn công trước. Vừa bắn xong, cô ta nhìn rõ hơn, nhưng mũi tên đã rời dây. May sao, Jame có đủ năng lực để tránh được nó.
Tuy nhiên, hoàn cảnh lúc này không khác gì một bát nước bị hất đi, không thể hốt lại được. Mũi tên bay tới chỗ của Jame khiến cậu nhận định ngay người con gái kia là địch, và cha mẹ cậu đang gặp nguy hiểm. Vì thế, Jame phải hạ cô ta ngay tức thì. Cậu nhìn quanh thật nhanh, mong muốn kiếm một món vũ khí gì đó, nhưng không hề có. Và cậu ta nhớ tới sợi dây lưng. Đêm qua sau trận đấu, Jame hỏng mất sợi dây lưng, và sáng nay cậu tạm mượn một sợi khác từ nhà Pamela- dài hơn cái cậu hay dùng nhiều, có lẽ từ gã mập- kẻ định hiếp Pamela rồi đã bị cậu chém bay đầu khi nào.
Jame rút sợi dây lưng ra, đồng thời bật các nội tại và kỹ năng giúp tăng tốc: Thợ Săn Bóng Đêm ( nội tại Vayne- tăng tốc di chuyển khi tiến gần kẻ đich), Bước Chân Uyển Chuyển ( nội tại Sivir- tăng tốc di chuyển khi đánh với địch) Đòn Quyết Định (Q Garen), Võ Gấu ( E Udyr), Xung Huyết ( W Draven). Với một tổ hợp tăng tốc thế này, chưa đầy 2 giây để Jame tiến lại gần cô nàng dùng cung.
Tốc độ áp sát cộng thêm địch ý mà Jame tỏa ra, khiến cho cô gái dùng cung không thể không có sự đề phòng, cung vừa hạ xuống lập tức được nâng lên để đối địch. Cô nàng rút nhanh một mũi tên, kéo dây và bắn ngay. Mũi tên quỹ nhắm vàobàn chân của Jame, nếu trúng sẽ khiến cậu bị thương ở chân khó có thể tiến lại gần và chiến đấu tốt. Mũi tên góc độ cực hiểm, dù Jame có dùng hết sức lao tới, cũng phải trúng tên, mà càng lao vào nhanh thì tên càng trúng ở vị trí cao hơn: bàn chân, cổ chân, bắp chân, đùi,… Cách duy nhất là lùi bước, và khi đó cô gái sẽ có thời gian nạp tên lần nữa. Jame đoán vậy, và quyết phải tiến lại gần hơn nữa. Cậu ta dùng chiêu Nhún Nhảy của Gnar để nhảy tránh mũi tên. Do là kỹ năng, Jame có thể bật nhảy ở một tư thế khá phi logic- đang đà chạy tới trước, không có đà bật nhảy gì hết, điều này khiến mọi tính toán của cô gái kia về mũi tên đi vào khoảng không. Jame nhảy ngay tới gần cô ta, khiến song cô ta tuy bất ngờ vẫn không hoảng loạn, lắp tên bắn tiếp, mũi tên này bắn ra khi Jame đang ở trên không, không chỗ làm bàn đạp để xoay người.
Jame thấy cô ta lắp tên khi mình đang lao tới gần, thì lập tức ném dây lưng quấn cánh tay cầm cung của cô gái, đây là dùng tới Án Tử ( Q Thresh), nên sợi dây lưng quấn được chặt, cậu chỉ cần giật mạnh một phát để đổi hướng di động, kéo cậu xuống đất nhanh hơn, và tránh mũi tên sát sạt, chứ không cần tái kích hoạt Án Tử lần nữa. Chân vừa chạm đất, Jame mới kích hoạt Án Tử, lao thẳng tới chỗ cô gái
Thấy Jame tránh được đòn bắn gần bằng cách thế kia, cô gái thầm kinh hãi vì khả năng ứng biến, đồng thời càng sợ hơn khi Jame lao tới gần. Cô ta lấy thật nhanh một mũi tên, toan kéo cung, nhưng vừa hơi kéo cung thì đã có cảm giác tay mình bị hất mạnh. Điều này vừa đánh ngã cô ta, vừa khiến việc kéo cung không hoàn thành, mũi tên rơi ra ngay. Cô ta lúc này mới nhớ là tay cầm cung đã bị trói bởi sợi dây của đối phương, quả là sơ suất khi không chú ý điều này. Jame thì cũng thầm thở phào, cậu thấy đối phương nạp tên lần nữa, liền dùng Lưỡi Hái Xoáy để hất tung đối phương ngã ra. Có lẽ vì sợi thắt lưng đang quấn tay đối phương, lực tạo ra từ đòn này vừa hất ngã đối phương, thì sợi dây lưng căng ra, Jame có thể lại kéo đối phương quay lại chỗ mình.
– Phựt!- Đoạn dây lưng bị cắt đứt ngay tức thì, đồng thời một bóng người từ đâu phóng tới, ôm người cô gái cầm cung kia nhảy lùi lại. Jame nhìn kỹ lại, thì là một người đàn ông Nhật, tuổi chỉ tầm 25- 26 gì đó, khá trẻ, tay cầm một thanh kiếm, vẫn còn trong vỏ. Nhưng Jame chắc chắn kẻ ra tay, là người này, vì ở đây chỉ có người này vừa xuất hiện thôi. Chắc tên này là một kẻ có kiếm thuật rất khá mới có thể rút gươm, cắt dây và tra gươm vào vỏ trong thời gian ngắn ngủi thế.
Kẻ bước vào nhà cậu khi nãy, kẻ khiến Helena phải báo động, và chắc cũng là những kẻ đã hạ hết lực lượng bảo vệ quanh nhà là cặp đôi này đây. Jame lập tức chuẩn bị sẵn sàng tất cả các kỹ năng tốt nhất để có thể sẵn sàng chiến đấu, song đối phương đã cúi đầu xuống và xin lỗi.
– Thật sự xin lỗi vì những gì bọn tôi gây ra, nhưng xin cậu yên tâm, bọn tôi tới đây không hề có ý xấu.
Thấy đối phương cúi gập người xin lỗi kiểu Nhật, lại cả hai cùng làm, nên Jame cũng hơi chùn tay. Quả thực cậu có đánh hơi ngang tay với người con gái, nhưng thêm gã này, kẻ sử dụng gươm nhanh tới mức cậu không kịp thấy thì Jame không chắc đánh thắng, thấy đối phương đã lùi bước, Jame cũng chưa vội tiến lên.
– Hai vị gặp bố mẹ tôi rồi chứ?
– Chúng tôi đang dùng trà sáng với hai vị ấy, thì cậu về. Vì nghe nói cậu không ở nhà, sự xuất hiện của cậu khiến bạn của tôi, Shado có chút hiểu lầm nên mới ra tay, chứ tuyệt nhiên không phải là bọn tôi có địch ý mà tìm tới.. Bọn tôi lần này phụng mệnh tới gặp cậu để mời cậu cùng tới hợp sức với chủ nhân của chúng tôi.
Jame nghe vậy thì nhíu mày, đúng lúc đó, cậu thấy cha mẹ từ trong nhà đi ra, và dù mặt họ hơi trắng, nhưng tuyệt không phải vì bị thương gì cả, có lẽ là thấy cảnh cặp đôi này hạ hết đám người kia nên sợ hãi thôi. Jame lúc này quyết định đấu dịu để cặp đôi kia biến nhanh lên.
– À không, tôi đi tập thể dục buổi sáng ấy mà!- Jame giải thích- Bố mẹ có thể để con tự tiếp khách cũng được mà, hai vị cũng nói nhanh nhé, tôi sắp tới giờ đi học rồi.
Jame nhanh chóng đuổi khéo bố mẹ cậu vào nhà, giữ hai kẻ này ở ngoài nhà, có gì còn tiện đánh đấm. Gã đàn ông thấy vậy, hơi mỉm cười, anh ta đoán được lý do Jame nói thế, và nói toạc ra luôn
– Cậu không cần làm vậy đâu! Nếu bọn tôi có ý hại bố mẹ cậu, họ chắc chắn không sống nổi. Những kẻ được cử tới để bảo vệ họ, chả là gì trong mắt chúng tôi.
– Tôi hoàn toàn hiểu điều đó, nên tôi mới nghĩ ta nên nói chuyện riêng với nhau. Tôi không thích để bố mẹ phải lo.
– Chà, quả là một kẻ rất tình cảm. Vậy để cậu bớt lo, chúng tôi xin nói thẳng, rằng chủ của bọn tôi muốn chiêu mộ cậu. Ngài ấy đã rất khoái kỹ năng chiến đấu mà cậu thể hiện tối hôm qua.
– Chủ nhân các vị ư? Ai vậy!
– Đó là ngài Fushigawa Nawaki.
– Ồ!- Jame cũng không ngạc nhiên lắm, vì nhân vật người Nhật Bản duy nhất Jame tiếp xúc gần đây chính là Fushigawa, thông qua việc biểu diễn sức mạnh trước mặt hắn. Không phải Jame tự cao, nhưng chứng kiến cuộc đấu của cậu với Catman, đảm bảo khó ai không ngưỡng mộ cậu.
– Chắc cậu cũng nghĩ ra được trên đường tới đây rồi. Vậy cậu hẳn cũng thấy chủ nhân của chúng tôi có thể làm gì rồi phải không, can thiệp vào trận giác đấu, thay đổi thể lệ cuộc chiến dễ dàng, Carmine Falcone phải nể ngài ấy mấy phần. Nếu cậu đi theo ngài ấy, tiền đồ sẽ vô cùng rộng mở.
– Trước tiên, tôi xin vô cùng cảm ơn sự để ý của ngài Fushigawa, nhưng thực sự thì tôi không có ý định gia nhập thế giới ngầm.
– Cậu đang đùa phải không. Nếu không muốn gia nhập thế giới ngầm, vậy cậu đánh võ đài làm gì chứ?- Cô gái chợt lên tiếng, giọng giễu cợt.
– Cậu Jame, tôi đã thấy rằng cậu đã thuê người bảo vệ quanh đây, có lẽ gia đình cậu đang bị đe dọa chăng? Người vào trong giang hồ ắt gây thù kết oán nhiều người, trừ phi mạnh tới mức. Nếu cậu đi theo ngài Fushigawa, mọi thứ sẽ rất dễ dàng. Bằng cách chứng tỏ thực lực, cậu sẽ có những quyền lợi rất đảm bảo.
– Thực sự nghe khá là hay, nhưng tôi không muốn dính lúy quá sâu. Chỉ mới chạm chút bề nổi đã thế này, vào sâu nữa, e rằng sẽ còn tệ hơn.
– Nhóc, cuộc sống là một cuộc tranh đấu khốc liệt, cậu không tham gia vào cuộc đấu, tức là đã chuẩn bị tự đào thải bản thân theo cách nhanh nhất rồi. Chúng tôi hi vọng cậu sớm nghĩ thông trước khi trận chung kết diễn ra.
– Có vấn đề gì với trận đó sao?
– Nếu là trận đấu giữa của một thuộc hạ, thì chỉ là xem để vui đơn giản, chứ còn là hai món đồ chơi giải trí, thì cần thêm kích thích nặng hơn.
Lời đe dọa ngầm đã rõ. Tên Nawaki kia hẳn là sẽ bày trò gì đó ở trận trung kết, thậm chí còn là những trò đáng sợ hơn cả hôm bán kệt. Với óc tư duy của mấy ông Nhật, những trò chơi khăm họ nghĩ ra sẽ dị lắm đây, mà nó còn thêm sức sát thương, thì càng đáng sợ.
– Dù sao tôi cũng chưa từ chối, biết đâu sau này ta có thể làm đồng bạn, vậy tôi có cơ may nào để biết tên hai người chứ.
– Takeo Yamashiro!
– Shado!- Cô gái lạnh nhạt nói, quay đi luôm
– Jame Stone!- Jame tự giới thiệu lại, tỏ ra khá thiện chí, để kéo dài thời gian một chút.
Sau khi tiễn hai vị khách đi, Jame an ủi cha mẹ đang tỏ ra vô cùng lo lắng. Cậu nói họ là người muốn tới bàn chuyện hợp tác với cậu, và họ cũng mới chỉ đề nghị thôi, quyền tự quyết vẫn ở tay của cậu. Bất chấp sự hồ nghi của cha mẹ, Jame khẳng định lại mọi thứ đều ổn trước khi nhanh chóng đến trường. Hôm nay, cậu cần thêm thông tin về kẻ có tên Fushigawa Nawaki kia, may ra còn có cách đối phó. Đối tượng có thể cung cấp thông tin chi tiết nhất cho Jame, là Helena.
– Hết tiền rồi!- Helena vừa thấy Jame liền phang luôn- Việc đám người kia bị thương nặng như vậy vào sáng hôm nay đã khiến họ đồng loạt đòi tiền chữa trị, và số tiền tôi bỏ ra đã hết sạch sau sáng nay. Từ nay, việc bảo vệ cha mẹ phải do cậu lo một mình rồi.
– Chị biết hai kẻ tới nhà tôi sáng nay chứ? Chúng là Takeo Yamashiro và Shado, bảo là mình nghe lệnh của Fushigawa Nawaki.
– Chúng là ai tôi không nắm rõ, nhưng người nhà Fushigawa là kẻ không thể dây nổi đâu.
– Chị biết gì về cái gọi là nhà Fushigawa kia không?
– Yakuza- xã hội đen Nhật. Không như gangster Mỹ, mafia Ý, yakuza Nhật có quan hệ chính trị ngầm với quan chức là một vấn đề được coi là bắt buộc, không có quan chức chống lưng thì đừng hòng mở thế lực, vì thế chúng là cánh tay nối dài cho các quan chức Nhật. Hiện tại kinh tế Nhật thì cậu biết rồi đó, phát triển ầm ầm tới mức người Mỹ lắm khi nghĩ là họ sắp thành nhân công cho Nhật rồi, nên sức ảnh hưởng của bọn Yakuza kia là thứ khó đong đếm nổi. Bọn Fushigawa này đến Gotham chơi, chuẩn bị cho việc đầu tư của tư bản Nhật, vì thế lợi ích đi theo rất lớn, cả Falcone cũng phải kiêng dè.
– Họ muốn mời tôi tham gia dưới trướng họ, vậy nếu tôi đồng ý thì nhiệm vụ của tôi sẽ là gì?
– Dân Nhật đang muốn đầu tư vào Mỹ, nhưng các doanh nghiệp nếu tiến quân đơn thuần, thì chỉ e sẽ bị vặt sạch lông, bọn nó cần có tay đấm ở đây để bảo hộ các doanh nghiệp. Về cơ bản, cậu là một tên lính đánh thuê, vậy thôi. Lương lậu tôi nghĩ không cần bàn, có điều cậu sẽ là đích nhắm của vô số kẻ đó- một thằng lính đánh thuê bảo vệ quyền lợi cho đám ngoại quốc. Hừ!
– Mỹ là Hợp Chúng Quốc Hoa Kỳ, là nước nhập cư cơ mà!- Jame bật cười- Và chị là dân Ý, phải không?
– Phải, nhưng cẩn thận đó nhóc, lý lẽ của cậu không có tác dụng gì với đối thủ của cậu đâu.
– Cảm ơn đã nhắc nhở.
Chú thích nhân vật:
Takeo Yamashiro là anh của Maseo Yamashiro. Maseo Yamashiro chồng của Tatsu Yamashiro, hay còn biết với cái tên Katana. Đây là thành viên của Suicide Squad, cô gái cầm thành gươm, đeo mặt nạ trắng có chấm đỏ- cờ Nhật đó.
Shado: nhân vật có quan hệ với siêu anh hùng Green Arrow, trong truyện sẽ định nghĩa cô ta là người yêu tương lai và mẹ của con trai Green Arrow.